Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 64


"Hướng Tổng, đây là café của các cô" Lí Duyệt đẩy cửa đi vào, nhìn lướt qua hai người đang ngồi trước máy tính, yên lặng mà đặt café vừa mới pha xong lên trên bàn. Hướng Nam Cẩm sau khi nghe xong uhm một tiếng, sau đó lại thu về tầm mắt, toàn bộ thần sắc tập trung chằm chằm vào Y Tây Á đang ngồi trước máy tính.

Trên màn hình là một thứ đồ màu đen kịt giống như là hầm mỏ, bên trong hầm dùng đá phát quang để chiếu sáng, nhưng ánh sáng không mạnh mẽ như đèn chiếu, đến nỗi nhìn vào trong máy tính vẫn hiện ra sự tối tâm không ánh sáng.

Mắt nhìn thấy người mặt áo bảo hộ đang cầm lấy thiết bị thăm trắc, đào mở một hầm mỏ trong đó, sau đó dùng hộp bằng kim loại moi ra viên đá thủy tinh mà xanh lá ở trong đó đưa vào bên trong nó, ngoài ở trong phim điện ảnh ra, đây là lần đầu Hướng Nam Cẩm tận mắt thấy được loại thao tác này.

Cô nghiêng mắt nhìn, trong mắt để lộ tràn đầy sự màn ý, Y Tây Á đang định gửi tọa độ cho những người đó, có một vài lời muốn nói nhưng dừng lại. Giống như nhìn ra được sự hoài nghi của cô ấy, Y Tây Á sau khi gửi đi tọa độ, đóng tắt voice chat, sau đó cầm lấy café trên bàn nhấm nháp một ngụm.

"cô là lần đầu tiên nhìn thấy khai thác năng lượng kiểu này đúng chứ?" Y Tây Á nhếch mày hỏi hang, cô và Hướng Nam Cẩm là mối quan hệ hợp tác, nhưng ngoài cuộc gặp gỡ lần đầu của mấy hôm trước, cô gần như đều là dùng từ cô hoặc là trực tiếp gọi cái tên để xưng hô với Hướng Nam Cẩm.

"uhm, không ngờ đến có thể khai thác năng lương phải mất thời gian đến như vậy" Hướng Nam Cẩm nhẹ giọng nói, trong ngôn ngữ là có sự hiếu kì đối với việc ngoài phạm trù năng lực của mình. Nghe cô nói như vậy, Y Tây Á cười nhẹ, sau đó bày ra bộ mặt với biểu cảm cô như này là không hiểu rồi, ngữ khí cũng theo đó mà cao thêm vài phần.

"khai thác năng lượng hoàn toàn không phải là đơn giản như cô nghĩ, không phải nói một đám người đi đến chỗ có nguồn năng lượng thì có thể tùy ý trục vớt được kim loại. Cabin ngủ cần nguồn năng lượng LP thuộc năng lượng mới, loại năng lượng này đa số ở giáp biên giới giữa Tinh Cầu và nguyệt cầu, nơi kiểu quỷ mị đó, không phải là ai cũng dám đi" Y Tây Á dùng hai tay khoanh trước ngực, cơ thể dựa vào lưng ghế, có chút lười nhát mà tháo mắt kính gọng vàng trên sóng mũi xuống, rõ ràng tiếp sau đây là định sẽ phổ cập kiến thức đàng hoàng cho Hướng Nam Cẩm.

GTW mặc dù là công ty mới khởi phát mấy năm nay, nhưng tất cả công việc của bọn họ làm, lại là khai thác năng lượng hình thức mới đang hot và được nhiều người săn đón ở hiện tại. Cái gọi là nguồn năng lượng mới, chính là nó chưa được phổ biến hoàn toàn, mà khai thác năng lượng có một độ khó nhất định. Càng là năng lượng tiên tiến, sản lượng càng ít, đồ vật chế tác ra cũng càng tiên tiến ở cấp cao.

Y Tây Á lúc nãy nói đến năng lượng LP, tên đầy đủ là LsaPlage, trong loại ngôn ngữ đã thất truyền, ý của nó là kí sinh trùng côn trùng có hại. Mà loại hình năng lượng mới này, là tinh thể mà những năm trước đó nhân loại cùng với Trùng Tộc xảy ra chiến tranh đã để lại, cho nên mới sẽ có số lượng phân bố lớn ở biên giới giữa tinh cầu và nguyệt cầu.

Cuộc chiến dùng Mecha và thiết bị vũ khí năng lượng tính bằng vạn, sau khi khu vực bị hư hại, dung hợp nguyên tố trong không khí, bèn sinh ra loại hình năng lượng mới có tên là LsaPlage.Năng lượng của nó rất lớn, bức xạ cao, đến mức độ khó và độ nguy hiểm của việc khai thác cũng cực cao.

Đơn vị đo lường của LsaPlage là "hạt", thông thường mà nói, chỉ 5 hạt tinh thể LP thì có thể duy trì năng lượng cho cabin ngủ gần 3 tháng, tinh thể LP cũng là nguyên liệu chế tác chính của cabin ngủ loại hình mới.

Hướng Thị lần này định chế tác lượng lớn loại hình cabin ngủ mới, lựa chọn hợp tác với GTW, chính là xem trọng sự chuyên nghiệp của GTW. Phân tích năng lượng không hề đơn giản, Y Tây Á không chỉ là CEO, còn là nhà phân tích năng lượng cấp cao trẻ tuổi nhất trong GTW.

Nghe thấy cô giải thích, Hướng Nam Cẩm cuối cùng đối với cái gọi là năng lượng này có chút hiểu biết. Cô không cảm thấy bản thân vô tri, suy cho cùng loại chuyện này cũng chỉ có người có hiểu biết đối với năng lượng mới hiểu được như vậy.

"Cần phải cảm ơn cô đã giải đáp cho tôi rồi" Hướng Nam Cẩm nhìn bộ dạng kiêu ngạo đợi khen ngợi của Y Tây Á, bất lực mà trả lời câu này. Y Tây Á nhếch mày nhìn cô, mắt phượng mang theo một chút nhếch nhẹ, rõ ràng đối với việc câu lệ của sự khen ngợi này hoàn toàn không là vấn đề gì. Sau khi chỉ đạo khai thác năng lượng, Y Tây Á và Hướng Nam Cẩm lại đi tiếp vào trong vấn đề sản xuất.

"trước mắt cabin ngủ loại hình mới trên thị trường không phải là thường thấy, nhưng tôi không muốn dùng thủ đoạn tiếp thị đói khát. Đích thực, đây là một loại phương pháp tốt, chúng tôi có thể giới hạn số lượng, sau đó để cho thị trường thứ cấp của cabin ngủ này giá cả tăng trưởng không giới hạn"

"nhưng như vậy đối với chúng tôi mà nói, hoàn toàn là đặt lợi ích của chính mình nhường cho thị trường thứ cấp. Cho nên, phương án tôi chỉ định chính là, phân chia theo khu vực, tiếp thị nhiều cấp bậc, dùng nhiều tuyến với phương án khác nhau tiến hành bán ra bên ngoài"

Hướng Nam Cẩm cúi đầu, dùng ngón tay trượt động trên màn hình, cô khoanh tròn Firth city và vài thành phố tương đối lớn, hơn nữa còn sầm uất, sau đó ghi chú một kí hiệu số lượng lớn. Y Tây Á đang nhìn cô, đợi cô giải thích, Hướng Nam Cẩm cũng không lòng vòng, trực tiếp nói những suy nghĩ của mình.

"hiện tại số người ở Firth city là nhiều nhất ở Địa Cầu, mà người giàu ở đây, sẵn lòng chi tiêu cho cabin ngủ rõ ràng không ít. Khu vực khác, ngoài thủ đô và Gallus, mức sẵn lòng chi trả cho cabin ngủ, không bằng 1/10 của ba thành phố lớn này.

"nếu đã như vậy, chúng ta chỉ bán ra số lượng lớn ở trong 3 thành phố này, cố gắng hết sức để cho người sẵn lòng tiêu tiền nhận được cái họ muốn. Mà những tuyến thứ 2 thứ 3 khác của thành phố, chúng ta có thể áp dụng hạn chế số lượng."

"như này có thể để một bộ phận người có lòng hư vinh (tự phụ) nhận được sự thỏa mãn, sẵn lòng vì điều này mà thu mua cabin ngủ ngoài khả năng chi mua của họ. Thêm phần cái mác số lượng có hạn này, thị trường thứ cấp có thể bị dẫn động, tương đương với việc đó chính là quảng cáo PR miễn phí"

Hướng Nam Cẩm nghiêm túc nói, có rất giỏi về phương pháp kinh doanh kiểu này, bao gồm đối với việc phân chia khu vực và định vị sản phẩm cũng có hiểu biết riêng của mình. Y Tây Á vừa nãy vẫn là cô giáo, lúc này đã trở thành học sinh nghe giảng. Hai người lúc này bớt đi sự đối chọi căng thẳng như trước đó, mà là cùng nhau thương lượng chuyện hợp tác tiếp theo.

Bận việc lần này, mãi cho đến lúc Lí Duyệt vào gọi bọn họ đi ăn tối mới phát hiện đã tối rồi. Hướng Nam Cẩm vận động cơ thể một chút, Y Tây Á bên cạnh cũng đứng dậy nhúc nhích chân đang tê cứng.

"cùng đi ăn?" Y Tây Á ngước mắt hỏi Hướng Nam Cẩm, người đó sau khi nghe xong lắc lắc đầu, bảo Lí Duyệt đi sắp xếp cơm tối cho Y Tây Á. Cô vẫn có một vài tài liệu chưa xem xong, định nhân lúc thời gian rảnh xử lý cho xong.

Thực sự qua đợt tiếp xúc lần này, sự nhận biết của Hướng Nam Cẩm đối với Y Tây Á dần có chút thay đổi. Ban đầu cô tưởng Y Tây Á chính là kiểu thiên kim đại tiểu thư như mình tưởng tượng, mượn danh CEO, làm không ra trò trống gì. Nhưng cô không nghĩ Y Tây Á đối với khai thác năng lượng lại am hiểu như vậy, mà năng lực nghiệp vụ quả thực rất mạnh.

Mặc dù mỗi ngày vẫn ăn mặc đến mức gần như là minh tinh đi trình diễn, vẫn rất thích đấu khẩu với mình, thái độ kiêu ngạo lúc nào cũng nóng lòng muốn phô tràn ra từ trong người. Nhưng một khi dính dáng đến công việc, khí chất của người này có thể dùng tốc độ của mắt thường nhìn ra được sự cảm nhận từ trái tim.

Trao đổi công việc chung, hai người rất ăn ý, lại có thể kiểm tra những thiếu sót và bù đắp lẫn nhau. Có thể nói, cảm giác hợp tác với Y Tây Á vẫn rất tốt.

Có cùng cảm giác như vậy, Y Tây Á cũng cảm nhận sâu sắc, ban đầu cô cũng cho rằng Hướng Nam Cẩm là nhị thế tổ cái gì không biết. Nhưng thật sự qua tiếp xúc, cô cảm thấy lời đồn bên ngoài cũng không nhất định là thật. Chí ít trong cách nhìn của cô, bộ não kinh doanh của Hướng Nam Cẩm rất tốt, mà hơn nữa vẫn có thể có rất nhiều điểm đặc biệt.

Ngoài điều đó ra, Hướng Nam Cẩm là Alpha, trên người hoàn toàn không có loại cảm giác cưỡng bách vênh váo hung hăng đó. Mà hơn nữa cô là người Y Tây Á ít khi thấy, người mà lúc nào cũng dán miếng dán cách mùi pheromone, sẽ không tùy ý phóng thích mùi vị Alpha của mình.

Chỉ có điều, xem như là ấn tượng có sự thay đổi, hai người vẫn là bởi vì xung đột nhỏ trước đó mà đôi lúc sẽ đấu khẩu, châm chọc lẫn nhau, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến đại thể.

Nếu Hướng Nam Cẩm không đi, Y Tây Á đi một mình. Thấy người đều đã đi rồi, Hướng Nam Cẩm lập tức biến thành mèo, ngồi xổm trước máy tính đọc kiểm văn kiện mà cô chưa xem xong. Cả ngày hôm nay Y Tây Á đều ở trong văn phòng bàn công sự, đến nỗi Hướng Nam Cẩm thậm chí thời gian cho riêng mình cũng không có.

Cuối cùng có thể biến thành mèo, Hướng Nam Cẩm tùy ý nằm bò trên bàn, dùng chân nhỏ mềm mại ấn trình duyệt văn kiện trackpad (bàn di chuột). Cô xem đến mức nhập tâm lại còn nghiêm túc, bất tri bất giác qua hơn 1h đồng hồ. Lúc cô đang chuẩn bị kết thúc công việc về nhà, bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân của giày cao gót.

Âm thanh đó thình thịch thình thịch, vô cùng giòn giã, Hướng Nam Cẩm như này mới nhớ đến, bản thân vừa nãy lúc biến thành mèo, hình như là quên đóng cửa. Cô không biết là ai có thể đi đến mà còn quay trở lại, bèn ngước đầu về hướng cửa nhìn ra, vừa hay đụng thẳng người đi vào.

Y Tây Á trở lại là bởi vì quên lấy túi xách của mình, không biết Hướng Nam Cẩm có rời đi hay chưa, cũng chỉ là muốn xem thử vận may thế nào. Lại không nghĩ đến, trong phòng đèn vẫn sáng, nhưng Hướng Nam Cẩm lại không biết tông tích, ngược lại là một bé mèo con đang nằm bò trên bàn.

Y Tây Á đi qua, luôn cảm thấy bé mèo này có chút quen mắt, lục lọi trong trí nhớ một lúc, lập tức nhớ ra, đây là mèo sữa nhỏ mà Đoàn Ninh Gia từng nhờ mình chăm sóc qua nửa tháng.

Cô lấy điện thoại ra, lấy tấm hình đã chụp ở trong đó so sánh với Hướng Nam Cẩm, càng xác nhận, mèo trước mắt, không phải là mèo của Đoàn Ninh Gia sao. Nhưng, mèo này sao lại xuất hiện ở đây chứ?

"nhóc con, sao em lại ở đây á? Không phải em nên ở chỗ của Đoàn Ninh Gia sao?" Y Tây Á nhìn thấy Hướng Mao Mao, đi qua véo chân nhỏ của cô. Cùng với việc cô áp sát lại gần, mùi hương hoa hồng đêm nồng đậm trộn lẫn với mùi rượu truyền đến, Hướng Nam Cẩm nhún nhún giật giật râu, không muốn trả lời cô.

"ây dô, vẫn là bộ dạng kiêu ngạo trước kia, mèo nhỏ ngốc" Y Tây Á lâu ngày mới gặp lại mèo nhỏ, tâm tình lập tức tốt trở lại. Cô chụp một tấm hình của Hướng Mao Mao gửi cho Đoàn Ninh Gia, hỏi cô ấy mèo của cô sao có thể ở đây, thế nhưng sau khi tin nhắn gửi đi vẫn không nhận được câu trả lời.

Cô lại mang bức ảnh gửi cho Hướng Nam Cẩm, hỏi trong văn phòng của cô sao lại có mèo, nhưng cũng y như vậy không có bất kì câu trả lời nào. Bởi vì điện thoại của Hướng Nam Cẩm, thời khắc này đã được thu giữ ở trong kho lữu giữ di động (bên mình) trước mặt mèo con này...

Y Tây Á liếc nhìn thời gian, sắp 9h rồi, Hướng Thị sắp tắt đèn rồi. Lí Duyệt cũng đã đi từ sớm, cô cũng không thể để mèo nhỏ ở lại văn phòng. Y Tây Á không biết trong phòng nghỉ ngơi có buồng cát mèo và đồ ăn cho mèo, lo lắng mèo nhỏ ở chỗ này đói khát không người quan tâm, do dự một lúc, quyết định mang nhóc con này về nhà mình ở một đêm.

Nhóc con trước kia sống ở nhà mình cũng không tệ, nghĩ lại có lẽ là có chút hoài niệm và thân quen.

"nhóc con, em không có người chăm rồi, không cách nào nữa chỉ có thể về nhà với chị, đồ đạc của em chị vẫn còn giữ lại đấy" Y Tây Á đang sờ Hướng Nam Cẩm, cười nói. Người đó sau khi nghe xong, cả gương mặt mèo đều nhăn nhó một đống.

Nếu như Hướng Nam Cẩm không nhớ nhầm, những gì đối phương nói, đồ của mình, có lẽ chính là cái ổ mèo vừa nhỏ vừa không thoải mái đó... vài cái gối nằm hình cá nhỏ... cùng với ấn tượng đồ hộp cho chó ăn....

Y Tây Á không nhận được câu trả lời của Hướng Nam Cẩm và Đoàn Ninh Gia, chỉ có thể mang mèo nhỏ đi. Cô bế Hướng Nam Cẩm, nhưng Hướng Nam Cẩm không muốn trở lại nơi giống như địa ngục đó một chút nào. Cô vội dùng vuốt mèo bám víu vào sofa, gần như dùng sức lực chống đối lớn nhất của mình, móng vuốt khắc mạnh trên sofa.

"tôi không đi, cô buông tôi ra, nữ háo sắc" Hướng Nam Cẩm không chịu buông móng vuốt, kêu meo meo meo, cố gắng biểu đạt bản thân không muốn đi về cùng Y Tây Á. Nhìn thấy bộ dạng của cô, nụ cười của Y Tây Á càng lớn hơn, còn chủ động móc lấy vuốt của cô từ trên sofa ra.

"được rồi, chị biết em muốn chơi với chị, đợi chị về nhà rồi nói tiếp, ngoan" Y Tây Á người không biết chút gì việc bị mèo con ghét bỏ tâm tình lại rất tốt, cô bế Hướng Nam Cẩm, mang đầu của đối phương hướng vào trong ngực của mình ấn xuống, vui vẻ mà xuống lầu.

Nhìn về văn phòng càng ngày càng xa, Hướng Nam Cẩm nghiêng chiếc cổ thái độ nhân sinh không còn gì luyến tiếc.

Đáng ghét, bị bắt đi rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro