Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

☆, Thu sủng vật

Thanh Đồng thi yêu xé mở lớp da trên mặt, lộ ra gương mặt hoàn toàn thay đổi, đáng sợ kinh người. Hộ vệ ở đây chưa bao giờ xem qua hình ảnh kinh hãi như vậy, chân đều có điểm như nhũn ra, đầu mâu vốn chỉ vào Thần Quân đại nhân đều chuyển thành ngón tay hướng thân ái quốc sư của bọn họ .

Hoàng đế nhìn thấy, chân như nhũn ra, đồng thời còn ói ra, đây là quốc sư cùng hắn cộng sự a, hình dạng dưới xinh đẹp túi da chính là kinh người như vậy! Tiểu Yêu đồng tình vỗ nhẹ lưng hắn.

"Không có chuyện gì, bộ dáng như vậy đã coi là rất dễ nhìn, ta còn nhìn qua linh thi trên mặt còn có thi trùng đây, cái này không coi vào đâu, còn có một chút có. . . . Này, ngươi làm sao vậy, sao lại ói lợi hại hơn. . ."

Hoàng đế che bụng ói càng ác liệt, trong đầu âm thầm thổ tào, cô nương này là nói tiếng người sao! ?

Một lát, chỉ thấy tay Thanh Đồng thi yêu xé một cái, túi da xinh đẹp yêu nghiệt đã bị cởi ra gọn gàng sạch sẽ. Thanh Đồng thi yêu mặc bên trong một món khôi giáp hiện lên lục quang, hai tròng mắt hiện ra lục quang, lộ ra hai tay và da còn lại hồng nhuận trắng mịn giống trẻ con, chỉ có khuôn mặt giống như hủ thi khiến người ta sợ hãi.

"Chỉ thiếu chút nữa. . . Chỉ thiếu chút nữa ta là có thể thoát khỏi cái diện mạo xấu xí này."

Thanh Đồng thi yêu nâng lên đôi tay hồng nhuận trắng mịn của bản thân nhìn một chút, hai tay xúc động phẫn nộ đến có điểm run.

" Phải hi sinh bao nhiêu người mới có thể đổi lấy thứ ngươi muốn đây?"

Thần Quân đại nhân sắc mặt lại lạnh lùng nghiêm nghị, trên người phát sinh mơ hồ sát khí, trong tay Long Cốt Kiếm đúng là có vài thanh âm của kiếm truyền ra.

"Ta chẳng qua là. . . Chẳng qua là không muốn trở lại cái địa phương quỷ quái kia! Không muốn trở về nữa!"

Có thể nhìn ra được trong cặp mắt Thanh Đồng thi yêu tràn đầy sợ hãi đối với ' địa phương quỷ quái', Cốt Đầu Trường Tiên trong tay vung lên, tiếng xé gió mãnh liệt truyền đến, cốt đầu trên trường tiên chia ra, bốn phương tám hướng đánh tới Thần Quân đại nhân!

Chỉ thấy Thần Quân đại nhân khóe môi khẽ nâng, cả người phát sinh hàn khí dọa người.

"Vẫn có vài phần năng lực."

Chỉ thấy bên người Thần Quân đại nhân cấp tốc hiện lên một tấm màn nước, sau đó kết thành băng, xương kia bất luận đánh thế nào cũng không đi vào, sau đó bắn ngược trở lại trên trường tiên trong tay Thanh Đồng thi yêu .

"Không hổ là Luyến Thư Thần Quân thực lực có thể so với đệ nhất thần tướng ."

Thanh Đồng thi yêu trong mắt rõ ràng có ý sợ hãi, lui về phía sau mấy bước, Cốt Đầu Trường Tiên trong tay nổi lên ánh sáng đỏ quỷ dị.

"Không muốn chết liền đi ra ngoài cho bổn tọa."

Thanh âm lạnh như băng của Thần Quân đại nhân truyền đến, bọn hộ vệ hai mặt nhìn nhau, một lát liền ngã nhào lăn ra ngoài. Tiểu Yêu thấy thế, cũng mang hoàng đế đại nhân lôi đi ra ngoài, lúc rời đi vẫn thật sâu kín nhìn lại Thần Quân đại nhân. . .

Long Cốt Kiếm trong tay Thần Quân đại nhân vung lên, thanh âm của kiếm cùng tiếng rồng ngâm có vài phần tương tự, một trận gió lạnh đánh về phía Thanh Đồng thi yêu, lăng liệt như băng trùy, nhanh như lôi điện! Thanh Đồng thi yêu trong tay Cốt Đầu Trường Tiên tản ra, tạo thành cốt tường, chính là đem công kích của Thần Quân đại nhân cản lại. Thân hình Thanh Đồng thi yêu lóe lên, thân pháp không biết so với vừa rồi lúc còn khuôn mặt yêu nghiệt thì nhanh gấp bao nhiêu lần. Hắn như một trận gió to đến gần Thần Quân đại nhân, cốt tường cũng bay, bay về phía Thần Quân đại nhân, công kích phi thường nhanh!

Thần Quân đại nhân trong tay Long Cốt Kiếm phát sinh một trận ánh sáng trắng, thân kiếm bay ra đồng dạng số lượng mũi băng, cùng một lúc bay về phía cốt đầu bốn phương tám hướng, một mũi băng vô cùng lớn còn đâm về phía Thanh Đồng thi yêu.

Thanh Đồng thi yêu dùng hộ oản trong tay cản lại, một lực lượng cường đại đánh nát hộ oản, hơn nữa còn bức lui hắn quay về chỗ cũ, còn có vài cốt đầu bị mũi băng đánh nát. Thanh Đồng thi yêu cảm nhận được vị ngọt nơi cổ họng, phun ra mấy ngụm máu tươi, triệu hồi cốt đầu còn thừa lại.

"Thực lực. . . Vẫn còn kém nhiều lắm. . ."

Thanh Đồng thi yêu khóe miệng nổi lên ý cười tuyệt vọng, nhìn thiếu nữ trước mặt như trước lãnh đạm mà cường đại, trong mắt hắn hàn quang lóe lên, dự định tế xuất sát chiêu cuối cùng!

Dưới chân hắn chảy ra chất lỏng màu đen, như huyết dịch, nhuộm ướt sàn nhà đẹp đẽ quý giá.

"Độc Thi Trận!"

Chính là dùng máu của mình làm thành đấu tranh cuối cùng sao? Nhưng thật ra là chuyện ngoài ý liệu . . .

Luyến Thư cũng không biết độ mạnh của chiêu thức kia, bởi vì chưa từng nghe qua Thanh Đồng thi yêu tế xuất chiêu này, mày liễu xinh đẹp không khỏi nhíu chặt lại.

Thanh Đồng thi yêu khóe môi nâng lên, chiêu này không khỏi hao tổn một phần cực lớn linh lực, hơn nữa sau khi sử dụng không chết chỉ sợ cũng bị thương nặng.

Chất lỏng màu đen chia thành từng giọt lơ lửng dâng lên, liếc mắt nhìn từ xa như một quân đội số lượng khổng lồ, dày đặc trôi lơ lửng ở trên không trung.

Thanh Đồng thi yêu hét lớn một tiếng, chất lỏng màu đen toàn bộ bay về phía Thần Quân đại nhân!

Thần Quân đại nhân thấy hắc sắc thi độc bay đến cực nhanh, ba đạo tường băng được dựng lên ở trước người đều nhất nhất bị đánh bại, thi độc thoạt nhìn bén không thể đỡ!

Thần Quân đại nhân lui về phía sau vài bước, không nghĩ tới là lợi hại như vậy, trên người phát sinh trận trận hàn khí thấu xương, đôi mắt vốn đen như đầm sâu biến thành màu lam đậm, như đôi ngọc bích lóe sáng!

"Có thể đem bổn tọa ép tới loại tình trạng này, ngươi thật ra là không tệ."

Thần Quân đại nhân khóe môi nhất câu, trong tay Long Cốt Kiếm đã giơ lên. . . . .

---------------------------------------- Hoa lệ phân cách tuyến----------------------------------------

Tiểu Yêu đứng ở ngoài thư phòng, nhìn thư phòng cửa lớn khóa chặt, cũng không biết bên trong là tình huống gì. Tay nàng như trước chế trụ cổ họng hoàng đế đại nhân, nhưng không dùng nửa phần lực, hiện tại toàn bộ tâm tư của nàng đều đặt ở trong thư phòng.

"Thật ra thì. . . Ngươi có thể buông trẫm ra. . ."

Hoàng đế đại nhân lên tiếng, từ sau khi nhìn thấy chân diện mục của quốc sư, hắn thật sự tin tưởng thiếu nữ tuyệt sắc kia là tới cứu mình.

"Không được, Thần Quân đại nhân phân phó ta 'chăm sóc' bên cạnh ngươi như vậy."

Phân phó của Thần Quân đại nhân, Tiểu Yêu không dám không nghe, ở trên trán hoàng đế đại nhân chỉ có ba sợi hắc tuyến âm thầm rũ xuống.

Lúc này thư phòng phát sinh một trận ánh sáng trắng mãnh liệt, một trận kiếm thanh như rồng ngâm đem cửa song đều phá vỡ!

Tiểu Yêu nhìn thấy, tâm run lên một cái, tâm niệm đều là Thần Quân đại nhân, không chút nghĩ ngợi bỏ chạy vào trong thư phòng, lưu lại hoàng đế đại nhân đang rối bời tại chỗ trong gió. . . Không phải nói Thần Quân đại nhân phân phó và vân vân sao?

"Nghĩ không ra chân thân của ngươi lại là. . ."

Thanh Đồng thi yêu bản thân bị trọng thương nằm trên mặt đất, miệng mũi ra máu, lời còn chưa nói hết liền ho ra mấy búng máu.

"Thần Quân đại nhân!"

Tiểu Yêu chạy như bay đến, thấy Thanh Đồng thi yêu hấp hối nằm trên mặt đất, mà Thần Quân đại nhân thì đứng ưu nhã như trước, mắt lãnh đạm nhìn xuống thi yêu trước mặt.

Trên người Thanh Đồng thi yêu bốc lên khói trắng, thân thể dần dần tiêu thất. Sau khi khói trắng tiêu tán, Thanh Đồng thi yêu hóa thành đứa bé chỉ lớn bằng bàn tay phát sinh lục quang, mọc ra cánh dài, hơn nữa diện mục cũng không kinh người giống như vừa rồi, mà là cậu bé diện mục thanh tú, rất giống một tiểu tinh linh.

Thần Quân đại nhân từ trong nhẫn trữ vật xuất ra một hồ lô vẽ đầy phù chú, đang muốn mang đứa bé Thanh Đồng thi yêu thu vào trong hồ lô.

"Khoan đã. . ."

Phát quang đứa bé phát ra thanh âm.

"Cầu Thần Quân giết ta đi. . . Chỉ cần không trở về Trấn Yêu Lao, ta có thể làm bất cứ chuyện gì, chết cũng không sao cả. . ."

Phát quang đứa bé nói mà mang theo vài phần khóc nức nở, vuốt cặp cánh nho nhỏ kia, làm cho người khác có vài phần thương tiếc. . .

"Không muốn. . . Thực sự không muốn. . ."

Phát quang đứa bé lại nghẹn ngào, khiến người ta thương cảm. Tiểu Yêu thấy đáng thương phát quang đứa bé, ngực nổi lên lòng thương hại.

"Thần Quân đại nhân. . ."

Tiểu Yêu nhìn Thần Quân đại nhân, đôi mắt đẹp mang theo vài phần cầu xin. . . Thần Quân đại nhân nhìn Tiểu Yêu mắt to linh động, thở dài. . .

"Thực sự chết. . . Cũng không có vấn đề gì sao?"

Thần Quân đại nhân thanh âm lạnh lùng truyền đến, chỉ thấy bé gật đầu.

"Điều gì cũng có thể, chết cũng không có vấn đề, chỉ cần không trở lại Trấn Yêu Lao."

Thần Quân đại nhân thu hồi hồ lô, mắt lạnh nhìn trước mắt đứa bé, đứa bé đã nhắm mắt lại, chuẩn bị nhận lấy cái chết.

"Tốt. . ." Dừng một chút, Thần Quân đại nhân lại nói tiếp: "Vậy ngươi liền làm sủng vật của Tiểu Yêu đi!"

Nha! A! ?

Đứa bé cơ hồ cùng Tiểu Yêu đồng thời kinh hô thành tiếng!

"Theo bổn tọa tu hành, dọc theo đường đi bổn tọa muốn ngươi làm việc thiện tích đức, đến lúc trở lại thiên giới, có lẽ bổn tọa có thể hướng thần đế cầu tình."

Đứa bé nhìn Thần Quân đại nhân, lại nhìn Tiểu Yêu, mà khóc lên.

"Cảm tạ hai vị đại ân đại đức, từ nay về sau ta nhất định sẽ an phận tu hành, làm việc thiện tích đức!"

Tiểu Yêu cũng không ngăn hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Thần Quân đại nhân, Thần Quân đại nhân ưu nhã thu hồi Long Cốt Kiếm, cũng không nhìn nàng.

Thần Quân đại nhân. . . Đây là lần đầu tiên ngươi tặng ta lễ vật a ~~(Tiểu Yêu, ngươi có đúng hay không bắt sai trọng điểm, lúc này ngươi không phải là nên tán thưởng Thần Quân đại nhân là đại thiện thần sao? )

"Đi thôi!"

Thần Quân đại nhân từ bên người Tiểu Yêu xẹt qua, mang đến một trận lãnh hương để cho nàng mê luyến, Tiểu Yêu theo sau Thần Quân đại nhân, mà đứa bé Thanh Đồng thi yêu bay ở trên vai Tiểu Yêu.

Bước ra ngoài cửa, đã là hoàng hôn, phát hiện hoàng đế và một đám hộ vệ như trước đứng ở ngoài cửa, mà hoàng đế bên ngoài vốn ba mươi tuổi đã biến trở về dáng dấp sáu mươi, hơn nữa hắc khí giữa trán cũng tiêu tán.

"Cảm tạ tiên nhân cứu giúp!" hoàng đế thấy Thần Quân đại nhân, liền muốn làm lễ quỳ gối với Thần Quân đại nhân, nào ngờ một cỗ lực lượng nâng gối hoàng đế lên, không để hắn quỳ xuống.

"Không cần phải nói tạ ơn."

Thần Quân đại nhân đi tới, tròng mắt lạnh như băng nhìn hoàng đế.

"Chỉ là, bổn tọa cũng không khoan dung, chuyện hôm nay nếu truyền ra một phần nửa điểm, bổn tọa không ngại cho ngươi trả giá đại giới mất đi toàn bộ giang sơn."

Đây là khí phách a! Tiểu Yêu ánh mắt kính ngưỡng nhìn Thần Quân đại nhân, lại nhìn đứa bé trên vai, chỉ thấy đứa bé hai tay ôm ngực, phi thường tán đồng gật đầu.

"Trẫm nhất định ghi nhớ tiên nhân phân phó, thỉnh tiên nhân yên tâm."

Hoàng đế hai tay Chương tay thi lễ, đã thấy Thần Quân đại nhân đã tế xuất hắc sắc trường kiếm đạp ở dưới chân, Tiểu Yêu phi thường quen cửa quen nẻo cũng theo sau bước lên, sau đó hóa thành một đoàn ánh sáng trắng bay đi.

"Bãi bỏ lệnh truy nã hôm nay quốc sư. . . Không, yêu vật kia phát ra."

Hoàng đế nhìn đoàn ánh sáng trắng đi xa, ngực tự đáy lòng cảm tạ.

------------------------------------- Hoa lệ phân cách tuyến -----------------------------------------

"Cá nướng ăn ngon không?" Xích Dạ nhìn Nghê Thường trước mắt đang ăn say sưa hứng thú.

Lúc này Đại hồ ly và Tiểu hồ ly ngồi ở bên hồ, nổi lên đống lửa nhỏ, chính là đang nướng cá ăn!

"Ân! Rất ngon! Không sợ những quan binh kia đuổi theo sao?"

Xích Dạ nhìn Nghê Thường tươi cười tinh khiết như đứa nhỏ, không khỏi nở nụ cười.

"Sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn bọn họ đều không đuổi kịp. . . Không bằng ngươi nói một chút cố sự cùng Tiểu Yêu đi!"

Nghê Thường nhìn ánh mắt Xích Dạ tràn đầy mong đợi, sau khi nuốt vào một ngụm thịt cá, liền nói thao thao bất tuyệt.

"A ly a và ta là thanh mai túc mã. . . ."

Xích Dạ trong mắt ít đi câu nhân quyến rũ, trái lại thêm vài phần ôn nhu, ở dưới ánh sáng sắc trời dần dần buông xuống, càng phát ra mê người. . .

--------------------------------------- Hoa lệ phân cách tuyến -------------------------------------

Tiểu Yêu nhìn đứa bé trên vai, không có khả năng luôn gọi hắn đứa bé đi! Gọi Thanh Đồng thi yêu và vân vân lại quá không phù hợp với hình tượng hiện tại manh như vậy của hắn.

"Tiểu Thanh! Sau này ngươi liền gọi tiểu Thanh đi!"

Bé sau khi nghe cảm giác bị sét đánh giống nhau giật mình. . .

Ngươi mới tiểu Thanh! Cả nhà ngươi đều tiểu Thanh! Hơn nữa ta là nam được không!

Bé nhìn bóng lưng Thần Quân đại nhân, tựa hồ Thần Quân đại nhân không có dị nghị, Thần Quân đại nhân không có dị nghị, mình có thể dị nghị sao, tiểu Thanh liền tiểu Thanh đi!

"Ai, Tiểu Yêu, ngươi thích Luyến Thư Thần Quân?"

Tiểu Thanh ở bên tai Tiểu Yêu nhẹ giọng nói, chỉ Tiểu Yêu không chút nghĩ ngợi rất nhanh gật đầu.

" Hẹn hò qua sao?"

Tiểu Yêu suy tư một chút, lắc đầu.

"Thích một người sẽ cùng nàng hẹn hò a!"

Tiểu Thanh có điểm rèn sắt không thành thép nói, chỉ thấy Tiểu Yêu một bộ dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ, sau đó nhìn Thần Quân đại nhân trước người đang ngự kiếm.

"Thần Quân đại nhân! Chúng ta hẹn hò đi!" . . . .

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Manh vật xuất hiện! Những diễn viên phụ đều là công thần trong đại cách mạng hòa tan băng sơn của Tiểu Yêu nha!

Tác giả quân lại muốn bay đi gặm sách ~ ngày mai gặp nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bhtt#edit