Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23: Cà tích phân

Giang Mạch liếc mắt một cái đã nhìn ra, Vấn Đạo Đường này hẳn là một Học Đường. Nhưng mà Học Đường trong tông môn Tu Chân giới cũng không có khả năng học tứ thư ngũ kinh, làm chút bút mực văn chương, cho nên nơi này có lẽ chính là dùng để giảng kinh truyền đạo.

Thảo nào gọi là Vấn Đạo Đường. 

Nghĩ đến đây, Giang Mạch không khỏi cảm thấy kỳ quái, thừa dịp lúc này Vân Đạo Đường còn chưa có người, hỏi hệ thống: "Hệ thống, ngươi dẫn ta tới đây làm gì, cũng không phải là muốn ta đến nghe giảng bài chứ?" Coi như thật sự tới nghe giảng, thứ nơi này dạy cũng là pháp môn tu luyện của tu sĩ, đối với thần thú như nàng mà nói cũng không thích hợp, còn không bằng đi hỏi Chấp Minh Thần Quân.

Cũng ngay lúc Giang Mạch vừa dứt lời, một tiếng chuông bỗng nhiên vang lên, trầm trầm xa xăm.

Giang Mạch theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua phía tiếng chuông truyền đến, lại nghe hệ thống ở bên tai thúc giục: "Ký chủ, đi mau đi mau, đừng ở lại chỗ này, lập tức sẽ có người đến, bị bắt gặp không tốt."

Có lẽ do thanh âm của hệ thống quá mức vội vàng, cũng có lẽ do nơi này quá mức xa lạ. Giang Mạch theo bản năng nghe theo thanh âm của hệ thống, cất bước chạy theo phương hướng mà hệ thống chỉ. Chạy được nửa đường mới phát hiện không đúng —— Tại sao nàng phải chạy? Rõ ràng nàng là thần thú Bạch Hổ, coi như hiện tại được Huyền Thanh Tông bao dưỡng, nhưng cũng không phải tới làm trộm mà.

Nghĩ như vậy, bước chạy của Tiểu Bạch Hổ chậm lại hai nhịp, giành chút thời giờ còn quay đầu lại nhìn thoáng qua. Lại thấy một đám đầu củ cải nhỏ từ bên cạnh ngã rẽ đi đến, cãi cọ ồn ào tiến vào Vấn Đạo Đường, sau đó chiếm những đệm hương bồ đó.

Có lẽ là nhìn ra sự nghi hoặc của nàng, hệ thống lúc này ở bên cạnh giải thích: "Vấn Đạo Đường là nơi truyền đạo cho đệ tử nhập môn của Huyền Thanh Tông, năm phong đều có. Những tiểu hài tử đó đều vừa mới nhập môn, phần nhiều vẫn còn chưa có dẫn khí nhập thể. Một lát nữa sẽ có tu sĩ Trúc Cơ hoặc Kim Đan đến đây giảng bài, trợ giúp bọn họ nhập môn... Nhưng mà những thứ này không có liên quan đến ký chủ, ký chủ chúng ta nhanh đi đi."

Giang Mạch hơi ngạc nhiên khi hệ thống biết những điều này, dù sao cái quang đoàn này đi theo bên cạnh mình cả ngày, cũng không có kết nối internet, thật sự không biết nó lấy tin tức từ đâu? Nhưng mà hệ thống cũng sẽ không lừa nàng, nàng cũng thuận theo rời đi.

Giang Mạch vừa chạy vừa hỏi: "Chúng ta hiện tại đi đâu?"

Hệ thống hóa thành mũi tên, một đường bay ở phía trước chỉ dẫn phương hướng cho Giang Mạch. Kỳ thật các nàng cũng không có chạy rất xa, chỉ rời khỏi phạm vi tầm mắt của những đầu củ cải nhỏ trong Vấn Đạo Đường, lại rẽ sang một ngã rẽ, hệ thống dừng lại: "Tới rồi."

Giang Mạch đi theo dừng lại, sau đó ngẩng đầu lên, hai chữ "Thiện Đường" to mà chói lọi ánh vào mi mắt.

Tiểu Bạch Hổ nghiêng đầu, cảm thấy còn mê hoặc hơn so với việc bị mang đi Vấn Đạo Đường —— Đang yên đang lành, hệ thống đưa nàng tới Thiện Đường làm cái gì? Chẳng lẽ là ăn kẹo sữa của nàng, nhớ ra gần đây nàng ăn sương uống gió, rốt cuộc lương tâm cũng nhận ra mang nàng đến cải thiện đồ ăn? Nhưng không đúng, các nàng không phải đã nói rõ đến kiếm tích phân sao, liên quan gì đến ăn cơm?

Không chờ nàng hỏi, hệ thống rất nhanh cho nàng đáp án: "Ký chủ, đây là địa phương duy nhất nhóm lửa ở trên Minh Hà Phong. Sau phòng bếp có chút gà vịt và gia súc, đều là phải bị giết cho những tiểu đệ tử đó ăn... Đi thôi ký chủ, đó đều là tích phân của người đó!"

Giang Mạch sửng sốt một lúc, rốt cuộc hiểu ra, tâm tình lập tức rất là vi diệu. Qua một lúc lâu sau nàng mới thốt ra một câu: "Hệ thống, ngươi thật là thông minh."

Hệ thống không nghe ra cảm xúc đầy ấp trong câu nói này, chỉ cho rằng ký chủ thật sự đang khen nó, trong lúc nhất thời vui sướng cực kỳ, quang đoàn lóe sáng còn muốn chói mắt hơn vài phần so với thường ngày: "Không có gì, không có gì, cũng như thường thôi."

Nhìn xem, nó quả nhiên là hệ thống thông minh nhất, lúc trước có thể nghĩ đến giẫm sâu, bây giờ có thể nghĩ đến giết gà vịt... Dù sao đều là đánh quái kiếm tích phân, giết cái gì mà không phải giết chứ? Ít nhất gà vịt nhốt trong lồng sắt dễ giết hơn nhiều, cũng không dễ dàng bị công kích bị thương, cho tân thủ như ký chủ luyện tập như vậy thật là không thể tốt hơn.

...

Tuy rằng hệ thống lựa chọn địa điểm kiếm tích phân vô cùng làm người một lời khó nói hết, nhưng không thể không nói, nó có thể chọn địa phương như vậy cho Giang Mạch luyện tập, cũng thật sự xem như hao tâm tổn huyết.

Giang Mạch từ trước lớn lên ở trong thành thị, sinh hoạt có thể nói vô cùng tiện lợi. Ăn uống có cơm hộp, mua sắm có giao hàng nhanh, coi như một ngày nào đó tâm huyết dâng trào muốn xuống bếp, nguyên liệu nấu ăn cũng được người trong siêu thị hoặc chợ xử lý sạch sẽ. Về phần giết gà, giết cá gì đó, ngay cả thấy nàng cũng chưa thấy qua mấy lần, càng miễn bàn tự mình động thủ.

Nói ngắn gọn, Giang Mạch sống hai mươi mấy năm, chưa từng thấy máu!

Người như vậy, cho dù bởi vì hệ thống trò chơi nâng cao chiến lực, tùy tiện thả nàng đi dã ngoại đánh quái, đại khái cũng xấp xỉ như đưa đồ ăn cho nàng. Nhưng hệ thống trò chơi không có chức năng hồi sinh, nếu Giang Mạch thật sự xảy ra việc ngoài ý muốn, cũng sẽ thật sự bị thương tàn phế mà chết.

May mắn Giang Mạch cũng có tự mình hiểu mình, bởi vậy tuy rằng trong lòng tràn đầy một lời khó nói hết, rốt cuộc vẫn là tiếp nhận ý tốt của hệ thống.

Hai nàng thừa dịp lúc này Thiện Đường không có ai, trộm vào sau bếp, vòng qua một đống củ cải trắng, tìm được những con gà vịt bị nhốt ở trong lồng sắt... Có điều, gà vịt này trông có hơi khác với con mà Giang Mạch biết. 

Giang Mạch nhìn gà trống năm màu sặc sỡ trong lồng sắt, hỏi hệ thống: "Hệ thống, đây là... gà rừng à?"

Tuy rằng hệ thống không có kết nối internet, nhưng tốt xấu gì cũng có kho dữ liệu, rất nhanh đã tra được: "Ký chủ, đây là gà sặc sỡ, là linh thú cấp một. Tuy rằng yếu đến mức phàm nhân cũng đánh chết, nhưng chất thịt tươi ngon, hơn nữa ẩn chứa ít linh khí. Là nguyên liệu nấu ăn thích hợp nhất cho những tiểu đệ tử trước và sau khi dẫn khí nhập thể... Ký chủ, lau lau khóe miệng, nước miếng người sắp chảy xuống rồi."

Quả nhiên Tiểu Bạch Hổ nâng móng vuốt lau lau khóe miệng, tuy rằng chưa lau được gì, nhưng khi nàng ngẩng đầu thì đôi mắt vẫn còn sáng lấp lánh: "Hệ thống, ở đây nhiều gà sặc sỡ như vậy, tiểu đệ tử bên ngoài cũng không nhiều lắm. Nếu giết hết cũng lãng phí, không bằng chúng ta mang hai con đi thôi."

Dù sao Huyền Thanh Tông muốn bao dưỡng nàng, là phiếu cơm dài hạn của nàng, ăn hai con gà nàng thật sự không hề chột dạ.

Hệ thống vẫn là bảo bảo, tam quan của nó chính là học hỏi từ ký chủ để hình thành, nếu ký chủ cảm thấy không có vấn đề, nó đương nhiên cũng không cảm thấy có vấn đề. Hơn nữa khi mới vừa xuyên đến đây, nó đã đồng ý với ký chủ sẽ giúp nàng nướng thịt đến thơm phức, chẳng qua cho đến nay cũng chưa có cơ hội. Giờ đã có gà sặc sỡ, nó quay đầu lại nhất định giúp ký chủ biến chúng nó thành gà nướng mỹ vị nhất!

Một hổ một thống vui sướng đạt thành nhận thức chung, đôi mắt hổ màu vàng càng thêm sáng lên. Sau đó Giang Mạch cũng không hề lãng phí thời gian, thừa dịp Thiện Đường còn chưa có người đến, vươn ma trảo về phía gà sặc sỡ trong lồng sắt.

Gà sặc sỡ quả thật rất yếu, mặc dù là Tiểu Phế Hổ cũng có thể một trảo một con, điều duy nhất yêu cầu nàng khắc phục chính là máu tanh do giết chóc mang tới. Nhưng mà rốt cuộc cũng chỉ là giết gà mà thôi, rất nhanh bên tai nàng đã nghe leng ka leng keng, tất cả đều là thanh âm thông báo của hệ thống ——

"Đinh, chúc mừng ký chủ thành công đánh chết gà sặc sỡ, khen thưởng 200 điểm giá trị kinh nghiệm, 1 tích phân."

"Đinh, chúc mừng ký chủ thành công đánh chết gà sặc sỡ, khen thưởng 200 điểm giá trị kinh nghiệm, 1 tích phân."

"Đinh, chúc mừng ký chủ thành công đánh chết gà sặc sỡ, khen thưởng 200 điểm giá trị kinh nghiệm, 1 tích phân."

...

Cùng một thông báo gần như spam, tuy rằng Giang Mạch cảm thấy giá trị kinh nghiệm và tích phân này ít đến đáng thương, nhưng cũng tốt hơn không có. Hơn nữa gà sặc sỡ này quả thật dễ giết, cũng chính bởi vì nó dễ giết mới có vẻ không đáng đồng tiền.

Những lồng gà sặc sỡ rất nhanh đã bị Giang Mạch càn quét hết, nhưng ánh mắt vừa chuyển, sau bếp này cũng có không ít gia súc. Lúc này nàng cũng sẽ không hỏi hệ thống những thứ đó là gì, tóm lại hệ thống sẽ có nhắc nhở, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn có thể được đặt trong nhà bếp, có lẽ cấp bậc cũng xấp xỉ gà sặc sỡ, giết không hề áp lực, cũng không hề chờ mong.

Chỉ là, Tiểu Bạch Hổ kiếm tích phân chán đến chết cũng không để ý, hệ thống yên tĩnh hồi lâu không biết từ khi nào đã đến một cái cửa lồng —— Ký chủ không hề áp lực kiếm tích phân đương nhiên sảng khoái, nhưng nàng vốn dĩ dựa vào cắn dược thăng cấp, còn tiếp tục như vậy đối với tương lai của nàng không hề có chỗ tốt.

Hệ thống lật lật 《 Sổ Tay Bồi Dưỡng Người Chiến Thắng Nhân Sinh 》do các tiền bối để lại trong cơ sở dữ liệu, rốt cuộc quyết tâm, mở cánh cửa lồng đang đóng chặt ra. Dù sao lồng sắt này cũng chỉ là ngỗng hồng đỉnh [1], nhìn lớn hơn gà sặc sỡ một xíu thôi, lấy chiến lực của ký chủ đến ứng phó hoàn toàn không thành vấn đề, để nàng hoạt động gân cốt một chút cũng tốt.

[1] Có lẽ là ngỗng mà có lông trên đầu màu đỏ chăng =)))

Một lúc sau, Giang Mạch đang cần cù kiếm tích phân, trước mắt bỗng nhiên bị một bóng đen bao trùm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro