Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 71

Trịnh Hi Vận mang trợ lý thời vụ của mình bay đi thành phố S, trợ lý tự móc tiền túi của mình từ khoang phổ thông mua lên khoang hạng nhất, ngồi bên người Trịnh Hi Vận, trợ lý nói với Trịnh Hi Vận nói: "Giám đốc, em cần uống chút gì không?"

Trịnh Hi Vận nhìn cô: "Bây giờ từ trợ lý biến thành tiếp viên hàng không à?"

Mục Thanh cầm lên tay Trịnh Hi Vận, thân sĩ hôn một cái: "Giám đốc cần tôi làm nghề gì, tôi đều làm được".

Trịnh Hi Vận rút tay về, tâm tình rất tốt đùa với cô: "Tôi mong cô là tổng tài, chớ theo tôi đi thành phố S"

Mục Thanh ngu ngơ nhìn bốn phía: "Ôi, máy bay hình như bị xóc nảy, không nghe rõ em nói cái gì nha?".

Trịnh Hi Vận liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, căn bản không muốn nói chuyện với người này, đổi một người khác nhất định bị cô ta làm cho tức chết rồi.

Mục Thanh da mặt dày như vậy, làm sao có chuyện Trịnh Hi Vận không để ý tới cô cô liền lùi bước? Ngồi máy bay cũng có thể bày trò, làm bộ tựa ở trên vai Trịnh Hi Vận, yết ớt mong manh nói: "Đau đầu, phải dựa vào em mới ngủ được".

Trịnh Hi Vận còn tưởng rằng cô thực sự say máy bay đau đầu, giúp cô xoa bóp một hồi mới phát hiện người này là đang giả vờ để sàm sở cô.

Lúc ăn trên máy bay, người này lại muốn đút tới đút lui, phần ăn của máy bay đều giống nhau, cũng không biết có cái gì mới mẻ để đút!

Sau đó Trịnh Hi Vận giả bộ ngủ, cô lại đem Trịnh Hi Vận kéo vào trong lòng, dựa sát vào nhau.

Lúc xuống máy bay, Triệu Diệc Trình cảm thấy con mắt mình sắp mù! Hắn tưởng Trịnh Hi Vận giống hắn lấy sự nghiệp làm trọng độc thân cẩu, ai biết người ta lại có người yêu, hơn nữa còn là một cô gái, hai người này chán ngán đến muốn ngọt chết người!

Triệu Diệc Trình thừa dịp Mục Thanh đi lấy hành lý nói với Trịnh Hi Vận: "Trịnh tổng, cô và trợ lý của cô có phải nên kiềm chế một chút không?"

"Gọi Trịnh giám đốc" Trịnh Hi Vận nói: "Không nên gọi Trịnh tổng, có người nghe thấy sẽ đồn đại không hay".

Triệu Diệc Trình thấy cô trốn tránh vấn đề, vẫn là quan tâm lần nói nữa: "Trịnh giám đốc..."

Trịnh Hi Vận nhìn Mục Thanh hướng cô đi tới, thở dài nói: "Nếu là thật phải kiềm chế, chị ta cũng không làm trợ lý của tôi rồi".

Đợi Mục Thanh đi tới bên người Trịnh Hi Vận, Trịnh Hi Vận chỉ về phía cô nói với Triệu Diệc Trình: "Chính thức giới thiệu, đây là người yêu của tôi, lần này theo tôi đi công tác tạm thời đảm nhận làm trợ lý của tôi, chị ấy là Mục Thanh, tổng tài của điện ảnh và truyền hình Gia Đằng".

Trịnh Hi Vận không chỉ là nói cho Triệu Diệc Trình thân phận chân thật của Mục Thanh, mà còn nói cho Mục Thanh, chính mình thừa nhận thân phận của cô.

Quả nhiên dứt lời biểu cảm của hai người có bất đồng biến hóa, ánh mắt Triệu Diệc Trình nhìn Mục Thanh cùng Trịnh Hi Vận càng thêm lo lắng, sếp của hắn lại cùng nhà giàu có dính líu quan hệ! Vẫn là một mối quan hệ không tầm thường! Trời ạ, liệu Trịnh thị một ngày nào đó có bị đập nát bởi đại thiếu gia trong truyền thuyết của Mục thị không?

Đại thiếu gia trong truyền thuyết trong lúc họp tự dưng hắt xì một cái.

Mà còn lại Mục Thanh đang thẳng lưng ưởn ngực, trong lòng nhảy nhót.

Ai nha nha nha! A Vận ở bên ngoài thừa nhận địa vị của cô! Nói cô là người yêu a! Thật là muốn chạy vòng quanh sân bay a!

Trịnh Hi Vận lời đã nói đến đây, cũng không muốn nói nhiều thêm, mang theo Mục Thanh đi tới bãi đỗ xe.

Bất động sản ở Thành Phố S cạnh tranh hết sức khốc liệt, tuy là vẫn giữ vững thị trường, thế nhưng chênh lệch về giá cả nhất định sẽ ảnh hưởng đến lựa chọn của người mua. Bây Giờ Trịnh Hi Vận ở công ty như đi trên băng mỏng, bất cứ chuyện gì cũng không thể xảy ra vấn đề, bằng không sẽ bị Trịnh Toàn Phong bắt chẹt, chuyện này đối với cô mà nói tuyệt không được để sai sót.

Trong hội nghị, Trịnh Hi Vận an tĩnh nghe Triệu Diệc Trình nói về kế hoạch tiêu thụ, ngay cả Mục Thanh cũng vô cùng an tĩnh ngồi bên người cô, thậm chí đang giúp cô ghi lại nội dung.

Trịnh Hi Vận không muốn cô quá mệt mỏi, lay tay của Mục Thanh, khẽ lắc đầu, ý bảo cô không cần ghi lại, Mục Thanh vui vẻ, để bút xuống.

"Phương thức như vậy có khiến cho bất động sản của chúng ta thành chung cư cấp thấp không?" đây là nghi vấn của những người khác sau khi Triệu Diệc Trình nói: "Mọi người đều biết bất động sản của Trịnh thị đều là từ trung cấp đến cao cấp, cậu làm như vậy, các khu chung cư của chúng ta cùng chung cư cấp thấp có cái gì khác nhau?".

Triệu Diệc Trình giải thích: "Chỉ cần lý do hạ giá thoả đáng, dịch vụ chăm sóc cũng thay đổi so với trước, vậy những người này có thể nói gì?"

"Cậu thay đổi lớn như vậy, làm sao kiếm lời?" người nọ liếc mắt, nói chung muốn tìm ra một vài vấn đề.

Trịnh Hi Vận gõ nhẹ cái bàn, đối với mọi người nói: "Phương án hạ giá này tôi sẽ cân nhắc, cũng đề nghị Triệu quản lý cùng bộ doanh thu trao đổi với nhau nhiều hơn, hoàn thiện phương án này, đương nhiên nếu có phương án mới, cũng có thể lấy ra để so sánh, chọn cái tốt nhất sử dụng".

Trịnh Hi Vận tuyên bố tan họp. Trở lại phòng làm việc, Trịnh Hi Vận cùng Triệu Diệc Trình nói chuyện riêng: "Kế hoạch này nắm chắc được bao nhiêu phần?".

Triệu Diệc Trình nói: "Tám phần mười, hạ giá lớn như vậy những bên khác chắc chắn không thể so được, tuy là giá cả không bằng trước kia, nhưng nó là cách nhanh nhất đem tất cả bán ra, sau đó lập tức thi công sử dụng, sau một thời gian danh tiếng tăng lên, chung cư dù hai ba năm cũng sẽ không bị ế. Giá nhà ở thành phố S vốn là quá cao, cho dù lần này hạ giá, Trịnh thị vẫn thu được tiền lời lớn, đồng thời trong thời gian ngắn có thể lấy lại vốn".

Trịnh Hi Vận rõ ràng tầm quan trọng của phương án hạ giá này, thế nhưng cô cũng biết công ty sẽ có rất nhiều người phản đối, bởi vì phương án này hạ giá chung cư thấp xuống không ít. Trịnh Toàn Phong cùng một số cổ đông sẽ cho rằng điều này làm cho công ty giảm doanh thu. Nhưng nếu chung cư bị ế, vẫn để đó chậm rãi bán, nó sinh ra các chi phí khác so với số tiền kiếm được cũng không hề ít.

"Vậy cứ như thế bắt đầu đi, tôi đoán phòng doanh thu cũng sẽ không đưa ra được kế hoạch nào khác cho chúng ta, tôi ngược lại càng tin tưởng anh hơn".

Sau đó bất động sản Trịnh thị cổng lên áp lực từ tổng công ty chính bắt đầu ở thành phố S tiến hành quảng cáo rầm rộ.

Mà để cho Trịnh thị hết lòng quảng cáo là, tất cả các buổi ra mắt điện ảnh của Gia Đằng ở thành phố S luôn có quảng cáo chung cư Trịnh thị. Điện ảnh Gia Đằng là đẳng cấp thế nào, đỉnh lưu tai to mặt lớn tiểu hoa, lưu lượng cũng không dám nghĩ tới được tham gia vào điện ảnh này. Như vậy được truyền thông để ý cũng rất nhiều, nhờ chiến lược của Gia Đằng, vô tình thấy được biển quảng cáo của Trịnh thị cũng là chuyện bình thường.

Trong thời gian ngắn, cả thành phố S đều biết bất động sản Trịnh thị ở thành phố S sắp mở bán chung cư, quy mô tương đối lớn, đáng kinh ngạc là vào ngày khai trương có rất nhiều minh tinh đến tham dự!

Mục Thanh đắc ý đứng ở trước mặt ban quản lý bất động sản Trịnh thị tại thành phố S, lời lẽ chính đáng nói: "Đảm bảo không mất phí! Bọn họ đã cam kết với tôi, bằng không tôi cũng không để bọn họ tới, mọi người yên tâm, hiện giờ tôi là nhân viên của Trịnh thị, là trợ lý của Trịnh giám đốc, làm sao dám làm chuyện ảnh hưởng tới lợi ích công ty!".

Trịnh Hi Vận sao mà không biết các minh tinh này qua đây tất cả đều là nhờ Mục Thanh, nhưng không cần tiền quảng cáo miễn phí cô sao lại không cần?

Cho nên khi Mục Thanh đuổi mọi người đi xoay người đối với cô tranh công: "Thế nào? Tôi có lợi hại không! Em cần phải ca ngợi tôi!"

Trịnh Hi Vận gật đầu nói: "Ừ, ca ngợi chị".

Mục Thanh cười hì hì chờ câu sau của cô, nhưng đợi lâu không thấy, bày ra khuôn mặt thương tâm: "Tôi vì công ty móc tim móc phổi, còn bị người yêu tổn thương ruột gan, tôi quá thảm mà".

Trịnh Hi Vận nở nụ cười: "Được rồi, chị đừng làm ồn, em thực sự rất biết ơn chị, chỉ là không biết phải nói thế nào".

Mục Thanh hai mắt sáng ngời: "Ân, không biết phải nói thế nào, em có thể hành động à".

Trịnh Hi Vận giật thót, nhìn Mục Thanh hướng cô đi tới, có xung động muốn chạy trốn. Lúc Mục Thanh cách cô chỉ có hai mét, cô dứt khoát đứng dậy chạy đi, nhưng chạy quá muộn, bị Mục Thanh đuổi theo ôm eo! Trịnh Hi Vận quay đầu nhìn cô, bực tức nói: "Chị buông ra".

Mục Thanh sao mà không biết cô tức giận chỉ là giả vờ, khóe mắt mang theo ý cười không phải một người tức giận nên có.

Mục Thanh thuận thế đè cô xuống, làm cô ghé vào trên bàn làm việc, sau đó dán sau lưng cô nằm úp sấp trên người cô, cắn lỗ tai Trịnh Hi Vận nói: "Hiện tại em có thể bắt đầu cảm tạ tôi".

"Nè!" Trịnh Hi Vận hơi giãy dụa: "Vậy chị để em đứng lên, em mới cảm tạ được".

"Em hiểu lầm rồi!" Mục Thanh liếm vành tai Trịnh Hi Vận nói: "Là để em dùng thân thể cảm tạ tôi, không phải lấy tay à".

"Được thôi..." Trịnh Hi Vận hồi đáp, thừa dịp Mục Thanh sững sờ trong nháy mắt, dùng sức tránh khỏi Mục Thanh, đồng thời đem Mục Thanh đè áp ở trên bàn làm việc như trước đó cô làm.

Mục Thanh trợn to mắt nhìn bàn làm việc bằng gỗ tốt nhất trước mắt: "Em phạm quy!"

Tốc độ tay Trịnh Hi Vận cực nhanh đưa vào váy, Mục Thanh lập tức nói: "Em chưa rửa tay!"

Trịnh Hi Vận dừng lại, ở bắp đùi cô bóp một cái, bực bội nói: "Chị cũng không có rửa tay".

Hai người lẫn nhau nhượng bộ, Mục Thanh đứng lên nuối tiếc nhìn Trịnh Hi Vận: "Tôi còn chưa có đắc thủ a!"

Đôi mắt hai người phảng phất có điện lưu truyền qua, tuy là không thể làm ở phòng làm việc, nhưng tình hình bây giờ đã định trước đêm nay hai người sẽ không có một buổi tối an tĩnh.

Bất động sản Trịnh thị ở thành phố S đột nhiên hot lên, giới trẻ quan tâm khu chung cư Trịnh thị là bởi vì quá nhiều bảng quảng cáo cùng với các minh tinh nổi tiếng tuyên truyền, nhưng người lớn tuổi là vì chính sách hạ giá chung cư của Trịnh thị.

Bất động sản Trịnh thị giá cả tuy là so với khu chung cư khác không giống, thậm chí giá cao hơn một chút, nhưng chung cư Trịnh thị có một chính sách, khi mua một căn chung cư sẽ có thêm ưu đãi. Một căn chung cư tầm 140 – 150 mét vuông, quyền sở hữu là 100 mét vuông, còn dư lại bốn mươi mấy mét vuông là Trịnh thị biếu tặng cho khách hàng.

Tuy là các diện tích được tặng không nằm trong quyền sở hữu tài sản, nhưng bây giờ chung cư vừa được tu sửa ai lại không ở vài chục năm, vài chục năm sau cho dù là bồi thường 100 mét vuông, đối với bọn họ mà nói thời gian mấy chục năm ở đây cũng rất lời! Dù sao danh tiếng bất động sản Trịnh thị ở đây, dù giá cả so với chỗ khác đắt hơn, nhưng đây là bỏ tiền mua căn hộ 100 mét vuông để có được 140 mét vuông!

Cho nên vào ngày khai trương, bất động sản Trịnh thị nhiều người tấp nập, các bạn trẻ không đủ tiền mua nhà, liền tới xem minh tinh, thế hệ cha mẹ thì tới mua nhà.

Trịnh Hi Vận và Mục Thanh trong phòng tầng 2 từ cửa sổ nhìn dưới sảnh, sóng người tấp nập làm Trịnh Hi Vận thở phào nhẹ nhõm: "Nhiều người như vậy, hy vọng mua nhà nhiều!".

Mục Thanh ôm eo cô nói: "Yên tâm đi, cho dù hôm nay không đủ, chờ thống kê lại sau đó quảng cáo tiếp, sau đó cũng sẽ có rất nhiều người đến mua nhà".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro