Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 68


Trịnh Hi Vận thanh âm vừa ra, một vị cổ đông quen biết với Trịnh Toàn Phong là Triệu Thành mở miệng nói: "Tôi không biết Trịnh tổng về sau có tiếp tục kéo dài làm như vậy hay không, nếu là như vậy, có phải tất cả các bộ phận cô sắp sửa sẽ giải tán, và những nhân viên làm việc dưới quyền cô sẽ bị sa thải hay thuyên chuyển?"

Đây là tình huống Trịnh Hi Vận đã sớm ngờ tới, ở lúc cô chuẩn bị giải tán bộ đầu tư, ở lúc cô đối với những mối quan hệ trong nhà làm khó dễ cô liền biết khẳng định có một ngày gặp phải cục diện như vậy, bởi vì những người trong nhà kia có quen biết với một ít cổ đông.

Trước đây bọn họ không có làm khó dễ là bởi vì Trịnh Toàn Phong đè ép, mà Trịnh Toàn Phong cũng là chờ đợi ngày hôm nay a!

Trịnh Hi Vận thong dong cười, đối với vị cổ đông kia nói: "Ngài hiểu lầm, tôi lúc đầu từ đầu tư Trịnh thị vào Trịnh thị, cũng không biết trước đầu tư Trịnh thị sẽ giải tán. Người của đầu tư Trịnh thị cũng không có bị sa thải"

"Hừ!" Triệu Thành hừ một tiếng: "Người của cô đương nhiên cô sẽ không đuổi đi" hắn thốt ra lời này, phảng phất moi ra hết các mối quan hệ. Rõ ràng vạch trần Trịnh Hi Vận đuổi đi người của bọn họ, lưu lại người của chính mình, không thể nghi ngờ là đem nội bộ công ty phe phái vạch ra rõ ràng.

Trịnh Hi Vận cũng không lọt vào trong hố, như cũ cười nói: "Chú Triệu có thể là hiểu lầm rồi, tôi chỉ là để chính bọn họ lựa chọn, đại đa số bọn họ cuối cùng cũng không hề rời đi Trịnh thị, đúng không?"

Đây cũng là lời nói thật, đơn vị liên quan đều không hề rời đi Trịnh thị, toàn bộ đi những ngành khác.

"Hơn nữa chú nên biết, có hai người tôi cũng không phải là đem bọn họ sa thải, mà là để cho bọn họ đi ngành khác" Trịnh Hi Vận cũng không có cho Triệu Thành cơ hội nói chuyện, chỉ sợ hắn nửa đường liền tới khiển trách mình, cho nên cô tiếp tục nói: "Còn như bộ đầu tư, nguyên nhân tôi muốn giải tán bộ đầu tư căn bản là nó cùng đầu tư Trịnh thị có vai trò trùng hợp, bộ này hoàn toàn không cần thiết trong công ty, bởi vì một cấu hình như vậy sẽ lãng phí quá nhiều tài chính và nhân lực. Còn các bộ phận khác của Trịnh thị, tôi cũng không có ý định đem giải tán"

Trịnh Hi Vận tuy là không có nói rõ, nhưng trong lời nói cũng cho thấy bộ đầu tư là dư thừa.

Các cổ đông ngồi đây đều hiểu bộ đầu tư là thế nào ra. Trước đây Trịnh Hi Vận mới vừa từ nước ngoài trở về, làm đầu tư làm nhanh như gió, Trịnh Dao Cầm liền cường liệt yêu cầu cũng cho cô thành lập một cái công ty đầu tư, Trịnh Gia Lăng nào có bản lãnh cao như vậy thành lập một cái công ty, thế nhưng một cái bộ môn thì có thể. Cho nên hội nghị cổ đông, Trịnh Gia Lăng cùng một bộ phận cổ đông tán thành, đơn giản là muốn để con gái của chính mình cũng đến công ty làm.

Thế nhưng cái này lại tổn hại quyền lợi những cổ đông công ty khác. Bởi vì bộ đầu tư chính là một cái động không đáy, không chỉ không thể giúp bọn họ tạo ra quyền lợi, hơn nữa chiếm dụng tài nguyên của công ty.

Triệu Thành như cũ không hài lòng cách Trịnh Hi Vận giải thích, muốn cùng cô tranh luận, thế nhưng các cổ đông chưa về phe Trịnh Toàn Phong cũng hiểu được ý của Trịnh Hi Vận, cũng đồng ý cách làm của cô. Thậm chí có một ít cổ đông đứng ở phe Trịnh Toàn Phong lúc này cũng tán thành cách làm của Trịnh Hi Vận, dù sao bọn họ cũng sẽ không làm khó dễ với tiền bạc.

"Đã như vậy, vậy hay là giơ tay biểu quyết đi, dựa theo khoản cổ phần cuối cùng của công ty tới quyết định" người hết sức coi trọng Trịnh Hi Vận Lý thúc -- Lý Lan lên tiếng kết thúc khắc khẩu.

Trịnh Toàn Phong sắc mặt lần nữa âm trầm, luôn cả Triệu Thành cũng đồng dạng âm trầm. Đầu phiếu tính thế nào, Trịnh Gia Lăng bây giờ không ở đây, Trịnh Hi Vận tự mình bầu chính mình, trừ phi hết thảy cổ đông đều không tán thành, phàm là có một hai người bỏ cho Trịnh Hi Vận, bọn họ sẽ thua.

Trịnh Toàn Phong chân mày nhíu chặt, sau đó hắn cho Triệu Thành nháy mắt, Triệu Thành mâu sắc trầm xuống, hướng mọi người nói: "Nếu đây là biện pháp của Trịnh tổng, Trịnh tổng không nên tham dự"

Những lời này vừa ra, chọc cho mọi người náo động, như thế ban ngày ban mặt khi dễ người ta bọn họ cũng làm được?

Bất quá Trịnh Hi Vận lại không có chút nào lo lắng, nếu không phải hoàn toàn chắc chắn, làm sao hôm nay cô sẽ ngồi ở chỗ này.

"Được thôi" cô vui vẻ bằng lòng làm cho Triệu Thành nuốt xuống vốn định nói ra khỏi miệng lời chế nhạo, nhất thời trong lòng nghẹn đến mức có chút khó chịu.

Trịnh Hi Vận cười nhìn các vị cổ đông: "Nếu chú Triệu cho là tôi tự mình đầu phiếu cho mình không công bằng, như vậy tôi sẽ không tự bỏ phiếu cho mình, tôi đã nêu những ưu và nhược điểm của vấn đề này và quan điểm của riêng tôi, kế tiếp liền giao cho các vị cổ đông"

Trịnh Toàn Phong nghe cô nói như thế, đáy mắt làm sao cũng không che giấu được mừng thầm, nghĩ thầm Trịnh Hi Vận quả nhiên quá trẻ tuổi, cô mới có tới công ty bao lâu, quả nhiên là nhóc con, làm việc xung động không suy nghĩ kĩ.

Hắn lập tức trả lời Trịnh Hi Vận: "Đã như vậy, ngoại trừ Trịnh Hi Vận trở ra các cổ đông khác tiến hành đầu phiếu"

Các vị cổ đông đem ý kiến của mình thuyết minh, có nhân viên hội nghị thống kê ghi lại sau đó khảo sát tính số định mức cổ phần, cuối cùng được ra tỉ suất đầu phiếu.

Trong lòng mọi người đều hết sức tâm thần bất định, nếu Trịnh Hi Vận thua, cuối năm nay bọn họ có thể sẽ thiếu một phần chia hoa hồng.

Nhưng Trịnh Hi Vận lại không có bất kỳ áp lực, cô hiểu vai trò của chính mình trong công ty, các cổ đông nào sẽ hỗ trợ cô một cách công bằng, cô hầu như có thể đoán ra, cuối cùng còn lại các cổ động về phe Trịnh Toàn Phong cũng không trở ngại.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, phòng họp an tĩnh có chút không bình thường. Trịnh Toàn Phong hơi nhíu mày, đối với nhân viên hội nghị nói: "Khảo sát thống kê đầu phiếu làm sao phiền toái như vậy, bây giờ còn chưa làm xong sao?"

Nhân viên hội nghị cũng là nhíu mày, sau đó ngẩng đầu lên nói: "Thống kê ra rồi"

Trịnh Toàn Phong đè xuống trong lòng cấp bách, làm bộ lạnh nhạt nói: "Ừm, thế nào rồi?"

Nhân viên hội nghị đem thống kê đầu phiếu đặt ở trên bàn hội nghị, sau đó nói với mọi người: "Hơn quá nửa cổ đông cho rằng bộ đầu tư nên giải tán"

Trịnh Toàn Phong trong lòng lạnh lẽo, trong giọng nói mang theo một tia lạnh lùng: "Hơn quá nửa cổ đông có hay không đại biểu số định mức cổ phần công ty cũng hơn quá nửa? Xem ra cậu cũng cần bị sa thải!"

Nhân viên hội nghị vốn không muốn làm cho Trịnh Toàn Phong quá mức khó chịu, nhưng bây giờ Trịnh Toàn Phong thái độ như vậy, hắn liền không kiêng kị gì, lần nữa mở miệng nói: "Cái này hơn phân nửa cổ đông công ty cổ phần chiếm tỷ suất đạt tới 67%"

Tiếng nói của hắn hạ xuống, Trịnh Toàn Phong sắc mặt lần nữa trắng bệch, hắn làm sao cũng không ngờ có nhiều người như vậy đầu phiếu Trịnh Hi Vận, mà trong những người này có một bộ phận cũng có cổ phần khá nhiều là đại cổ đông.

Nhân viên hội nghị đưa qua bảng khảo sát, Trịnh Toàn Phong liếc mắt quét tới, thấy được không ít người ngoài ý muốn. Nhưng bây giờ kết quả đầu phiếu vừa ra tới, bộ đầu tư liền đã định trước là giải tán.

Mà đây không chỉ là giải tán một cái bộ môn đơn giản như vậy, điều này nói rõ Trịnh Hi Vận tại công ty bước đầu tiên có được đại bộ phận cổ đông chống đỡ, bây giờ công ty tình thế đã thay đổi.

Hội nghị kết thúc, Trịnh Toàn Phong bước nhanh đến bên người một người cổ đông trước đây chống đỡ hắn, vung lên ý cười không có nhiệt độ hỏi: "Hôm nay ngài lựa chọn chống đỡ Trịnh Hi Vận, đây thật là có chút ngoài ý muốn"

Vị cổ đông kia cũng cho hắn nụ cười không có nhiệt độ: "Không có gì ngoài ý muốn, tôi chỉ nghĩ cuối năm có thể lấy nhiều một phần chia hoa hồng, thì đã biết chính mình nên chọn cái gì" nói xong hắn xoay người rời đi, trước đây hắn chống đỡ Trịnh Toàn Phong là bởi vì Trịnh Toàn Phong quả thực được xem như là một người lãnh đạo tốt, cho công ty mang đến sinh cơ. Nhưng hôm nay Trịnh Toàn Phong đã bị thành tích che đôi mắt, không chỉ ở việc quản lý công ty bắt đầu xảy ra vấn đề, thậm chí sẽ làm ra vì vị trí của mình mà bỏ qua lợi ích của công ty và cổ đông, như vậy Trịnh Toàn Phong làm cho hắn không cách nào tiếp tục duy trì.

Thương nhân vốn là trục lợi, hắn làm cổ đông công ty, cùng những quản lý này quan hệ cũng không tính là tốt, không có cảm tình có thể đàm luận, không thể đàm luận liền chỉ có lợi ích rồi.

Nhưng cũng không phải là một mình hắn có ý nghĩ như vậy, nhiều người giống hắn, không có cụ thể đứng về phía ai các cổ đông đều là ý nghĩ như vậy, vì quyền lợi, bọn họ nhất định sẽ lựa chọn và chống đỡ người có thể làm cho Trịnh thị càng ngày càng phát triển.

Trịnh Hi Vận đi ra công ty có thể nói là thích thú, nhưng cô cũng không muốn ở trước mặt địch nhân khoe khoang, thầm nghĩ cùng Mục Thanh chia sẻ niềm vui.

Lúc này Mục Thanh ở đài truyền hình chuẩn bị chương trình thu hình cuối cùng. Trịnh Hi Vận lại không rõ ràng lắm cô ở công ty hay là đang ở đài truyền hình, liền gọi điện thoại cho Mục Thanh hỏi.

Mục Thanh lập tức tiếp, sau đó còn có thể nghe cô đối với mọi người nói: "Người nhà tôi gọi điện thoại tới, xin lỗi"

Trong chốc lát, Trịnh Hi Vận nghe tiếng Mục Thanh ở trong điện thoại vang lên: "A Vận em mau tới cứu tôi nha, ta sắp bị bọn họ phiền chết đi được!"

Trịnh Hi Vận cười nói: "Làm sao vậy?"

Mục Thanh thở dài phỉ nhổ nói: "Có một thí sinh khá có bản lĩnh, không biết rõ làm sao leo lên được giường của Giám đốc đài truyền hình, vừa rồi còn nhờ tôi lăng xê cô ta"

Trịnh Hi Vận bảo tài xế đi đài truyền hình "Cô không muốn ký với người đó sao?" Trịnh Hi Vận biết vòng giải trí chuyện như vậy nhìn mãi quen mắt, Mục Thanh có thể đủ cam đoan công ty không để cho có người đi cửa sau, nhưng là lại không thể bảo đảm nghệ nhân tự mình leo lên giường.

"Đương nhiên không!" Mục Thanh thái độ vô cùng kiên định: "Tôi sẽ không cho bọn họ có cơ hội câu dẫn tôi!"

"Câu dẫn cô?" Trịnh Hi Vận đột nhiên ngồi thẳng thân thể, muốn lập tức đi đến chỗ Mục Thanh.

Mục Thanh cười nói: "Đúng rồi..." nói đến phân nửa cô lại nghĩ tới dấm chua của Trịnh Hi Vận cũng là mình chịu tội, vội vàng đổi lời nói: "Không phải không phải không phải, tôi nói sai, không phải câu dẫn tôi, bọn họ sao dám câu dẫn tôi, ha ha ha ha!"

"Hừ!" Trịnh Hi Vận lạnh rên một tiếng, dù sao cũng không tin tưởng lời Mục Thanh nói.

Mục Thanh lại nói: "Kỳ thực cũng không vấn đề gì, người này cũng không có bản lãnh gì, chỉ dựa vào Trưởng đài truyền hình cố chống được tới chung kết, tuy là lớn lên xinh đẹp, nhưng vòng giải trí chính là không bao giờ thiếu người xinh đẹp, tôi sao có thể để ý cô ta? Cũng không nhìn một chút ánh mắt của tôi cao bao nhiêu."

"Ah, vậy như thế nào mới lọt vào mắt cô?" Trịnh Hi Vận cho Mục Thanh đào cái hố.

Mục Thanh nhảy qua cái hố kia, dỗ Trịnh Hi Vận: "Còn có thể là thế nào, chỉ có như em tôi mới nhìn lọt nha, đời này đều bị em bỏ tù, vui vẻ không?"

Trịnh Hi Vận nhếch miệng lên cười nhạt, lúc này tài xế đã đến đài truyền hình, Trịnh Hi Vận vừa xuống xe vừa cùng Mục Thanh nói, vừa đi tới tầng trệt: "Tôi vui thế nào được, cô lọt mắt tôi, sau đó chọn nghệ nhân đều là giống tôi, cuối cùng là bị bọn họ câu đi trái tim."

Trịnh Hi Vận bỏ qua dỗ dành của cô, lại đào cái hố khác cho cô, Mục Thanh trong chốc lát sửng sốt, không biết trả lời thế nào.

Trịnh Hi Vận lập tức hỏi: "Cô ở chỗ nào vậy?"

Mục Thanh: "Tôi ở phòng nghỉ"

Trịnh Hi Vận cúp điện thoại, đi tới phòng nghỉ của Mục Thanh, nhưng mà dọc theo đường đi cô lại phát hiện có vài người nhìn cô ánh mắt là lạ, phảng phất đã biết chút gì.




Editor: Chợt nhận ra mình edit bộ này có 6-7 năm thôi à =))), chúc mọi người đọc truyện dui dẻ, nếu quên mạch truyện xin hãy đọc lại. Xin tha thứ mềnh cái tội lười (thực ra là bận xô xát với đời :)))), cảm ơn một bạn đọc đã ib facebook nhắc mình edit típ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro