Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27. Cảm giác lúc ấy sẽ ra sao?

Người vui vẻ nhất ở tại nghi thức bấm máy của [Nhất Mộng Bán Sinh Trường] không chỉ có người trong đoàn làm phim mà còn có phía truyền thông. Bọn họ không chỉ biết được tin tức về phương diện tình cảm của CEO Kinh Nghi là Kỷ Vân Hân và Lê Vi Khanh, thậm chí còn biết được tin tức về La Tinh. Phải biết rằng từ trước đến nay La Tinh không hề  tham gia bất kỳ nghi thức bấm máy nào, lần này lại là ngoại lệ. Ở trên mạng đều truyền tai nhau, mọi người đều suy đoán rằng nàng tham dự vì Giản Yên. Mặc kệ có phải là thật hay không, dù gì bên truyền thông cũng vui vẻ đến phát điên. Bọn họ đang sợ sẽ không có chuyện nào để đưa tin, lần này không những có mà lại còn có tận hai cái. Mặc dù hai diễn viên chính còn chưa tới, thế nhưng đã có hai tin tức lớn về hai người này ở trong tay, thì diễn viên chính là ai có quan trọng hơn không?

Không quan trọng.

Vì lẽ đó những phóng viên đang ngồi xổm canh cửa ở bên ngoài không còn ồn ào giống như vừa mới bắt đầu, ai cũng ôm thái độ lười nhác đứng nói chuyện phiếm với nhau. Còn có mấy người đang báo cáo tin tức với ông chủ của  mình, cũng gửi thêm vài tấm ảnh mới nhất. Ở trên mạng, Weibo chính thức của [Nhất Mộng Bán Sinh Trường] vẫn chưa hề có bất kỳ thái độ gì, các kênh truyền thông khác đã sớm tung tin tức ra ngoài.

Hai đôi CP cứ như thế được sinh ra, Lê Vi Khanh và Kỷ Vân Hân, Giản Yên và La Tinh.

Mọi người vẫn luôn mờ mịt không biết rõ về chuyện giữ Lê Vi Khanh và Kỷ Vân Hân, nhất định sẽ tò mò đi tìm hiểu. Cái bài viết kia cũng nhắc đến thời điểm Lê Vi Khanh mới ra mắt xuất hiện tin đồn hai người là mối tình đầu của nhau, sau đó lời đồn này vì Kỷ Vân Hân giải thích nên đã yên hơi lặng tiếng một quãng thời gian, chỉ là tin đồn này được phanh khui nhắc lại theo tin tức Lê Vi Khanh về nước. Sau khi Lê Vi Khanh về nước đã bị các chó săn chụp được nàng gặp mặt Kỷ Vân Hân tận hai lần, nàng cũng không lên tiếng giải thích vì lẽ đó tất cả mọi người đều cho rằng hai người là tình cũ quay lại, đang yêu đương với nhau. Đương nhiên fans của nàng rất vui vẻ, Kỷ Vân Hân là hạng người gì không cần phải giới thiệu cũng biết: Có tiếng trong sạch trong giới giải trí, xinh đẹp không scandal, không nổi loạn, khiêm tốn đến mức gần như là thần bí, bọn họ đồng ý giao Lê Vi Khanh cho Kỷ Vân Hân. Vì lẽ đó trên Weibo có một đám fans lớn hô to ở dưới phần bình luận: GP Lê Kỷ vạn tuế!

Ở một bên khác, Giản Yên và La thần là một CP mới nổi lên. Đương nhiên sức ảnh hưởng của La thần không cần phải nói nhiều, từ giới biên kịch đến giới diễn viên không có ai chưa từng nghe thấy cái tên này, vì lẽ đó hai cộng đồng fans lập tức nâng CP này lên trên hot search Weibo. Một bên gào thét Lê Kỷ vạn tuế, một bên lại tung hô Giản La quá ngọt. Hai nhà cứ như thế ganh đua tranh cao thấp với nhau, bảng xếp hạng trên Weibo đã thay đổi liên tục, hai bên không hơn không kém. Cho tới khi những chó săn đang báo cáo kia cảm thấy thời gian đã gần bắt đầu, bọn họ cũng nên dọn dẹp một chút chuẩn bị tiến vào đại sảnh, có mấy người nam nhân di chuyển lại gần với nhau hỏi: "Diễn viên chính có tới hay không vậy?"

"Ai biết được, không chờ nữa, lát nữa đi vào thì chụp là được rồi, phỏng chừng cũng không phải là nghệ sĩ lớn nào."

"Lỡ như dùng người mới để quay phim, không nổi tiếng bằng Giản Yên thì sao."

"Nói cũng có ích gì, đi vào thôi."

Không ít phóng viên đã di chuyển máy ảnh đi vào trong đại sảnh, trước cửa có tiếng nói chuyện nhao nhao ồn ào. Ở ngoài cửa cách đó không xa có một chiếc xe màu đen dừng lại, nữ nhân ngồi trong xe nói rằng: "Khả Hinh, gần đến thời gian rồi, chúng ta nên đi vào thôi."

"Cảnh Viên đến rồi sao?"

"Chưa thấy đến." Nữ nhân nhìn về phía cửa, nếu như Cảnh Viên đã đến rồi chắc là những chó săn đang đứng ở cửa sẽ nổi điên, nói rằng: "Chúng ta đi vào trước thôi."

Cố Khả Hinh chỉnh lại chân váy, nàng nhìn trợ lý nói: "Lái xe qua đi."

Một chiếc xe van màu đen chậm rãi chạy tới trước cửa khách sạn, vài phóng viên vẫn chưa tiến vào đại sảnh thì quay đầu nhìn xem. Có hai người nhận ra được biển số xe của Cố Khả Hinh thì thốt lên: "Cố Khả Hinh?"

"Đây là xe của Cố Khả Hinh đúng không?"

Một cái tên thoáng qua khiến những phóng viên đã đi vào cửa dồn dập quay đầu lại, vội vàng mở máy quay ra. Tay chân bọn họ luống cuống một trận, thậm chí còn có rất nhiều phóng viên không đứng vững được bị xô đẩy. Trợ lý của Cố Khả Hinh bước xuống xe trước, sau đó di chuyển đến cửa xe sau. Vừa mở cửa ra, Cố Khả Hinh mang giày cao gót màu nâu bước xuống xe. Nàng mặc một bộ lễ phục màu phấn nhạt, màu sắc đơn điệu kiểu dáng đơn giản, tay áo không dài thiết kế cổ tròn, váy dài tới đầu gối. Loại y phục này nếu đặt ở bên trong tủ kính sẽ không được nhiều người chú ý, thế nhưng khoác ở trên người nàng giống như đang phát sáng. Loại khí thế từ bên trong bộc lộ ra ngoài, trong nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Những phóng viên kia hận không thể đặt máy ảnh lên trên mặt nàng.

"Cố Khả Hinh."

"Thật sự là Cố Khả Hinh!"

"Cô ấy là diễn viên chính sao?"

"Không biết."

Phóng viên còn mơ màng chưa kịp hỏi thì lại nhìn thấy phía sau xe của Cố Khả Hinh có một chiếc xe van màu xám dừng lại, mắt bọn họn nhanh chóng nhìn tới biển số xe, kinh ngạc thốt lên: "Cảnh Viên!"

W.T.F!

Cảnh Viên, Cố Khả Hinh! Là CP đứng đầu trong năm nay, bình thường nếu muốn chụp được một tấm ảnh hai người đứng chung cũng khó khăn muốn chết, ngàn lần không nghĩ tới hai người bọn họ lại cùng nhau xuất hiện ở chỗ này! Các phóng viên muốn tiến lên, hung hăng gào thét: "Cảnh Viên!"

"Cố Khả Hinh!"

Trước cửa lập tức ồn ào một trận khiến tất cả mọi người không tự chủ đưa mắt nhìn sang. Giản Yên và La Tinh vẫn đứng yên một chỗ tán gẫu như bình thường, chỉ thấy mấy người nghệ sĩ đứng bên cạnh dồn dập bỏ ly rượu xuống di chuyển về hướng cửa chính, Giản Yên ngẩng đầu: "Đến rồi sao?"

La Tinh hững hờ nói: "Chắc là đến rồi."

Bởi vì là yêu cầu của Cố Khả Hinh do đó những tin tức liên quan đến diễn viên chính sẽ không được tiết lộ ra ngoài, những nghệ sĩ khác ở trong đoàn cũng không được biết, vừa rồi bọn họ còn đứng tại đây thảo luận xem ai sẽ là diễn viên chính. Ngay sau đó lại nhìn thấy Cố Khả Hinh và Cảnh Viên, chuyện này quả thật chính là cái bánh từ trên trời rớt xuống! Vốn dĩ đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống bộ phim này sẽ không có bất kỳ một nghệ sĩ lớn nào, ai mà ngờ bây giờ không chỉ có nghệ sĩ lớn xuất hiện, mà còn có những hai người!

Đoàn phim này thật sự khủng!

Những nghệ sĩ khác của đoàn phim đều dồn dập đứng ở cửa, bọn họ nhìn thấy vệ sĩ mặc âu phục màu đen đang hộ tống Cố Khả Hinh và Cảnh Viên đi vào cửa. Cố Khả Hinh lấy kính râm xuống cùng chào hỏi với phóng viên. Nàng cười lên rất đẹp, đuôi lông mày hiện lên đường cong quyến rũ, trong mắt tràn đầy sự vui vẻ. Tay phải còn không quên vẫy tay với các phóng viên, nét mặt rất tự nhiên. Cảnh Viên đứng bên cạnh thì lại không có cảm xúc gì, nàng bước qua từ giữa hàng phóng viên, trông như không hề nghe thấy những tiếng gọi to nhỏ của những người khác. Hai người vừa mới đi đến đại sảnh lập tức nhấc lên một làn sóng náo nhiệt.

"Là Cố Khả Hinh!"

"Cảnh Viên! Thật sự là Cảnh Viên!"

"Đúng đúng đúng đúng, bọn họ xuất hiện ở cùng một khung ảnh, tôi gửi cho cậu bức ảnh này."

"Nghi ngờ diễn viên chính là. . ."

Các phóng viên gửi ảnh chụp cho cấp trên của mình đồng thời cũng không quên hỏi thăm: "Cố đạo diễn, xin hỏi diễn viên chính là Cảnh Viên sao?"

"Là Cố Khả Hinh phải không?"

Cố đạo diễn và Lư Khai Bình hai mắt nhìn nhau, hắn đứng trước mặt phóng viên giơ tay ra hiệu bọn họ yên lặng, đợi đến khi toàn bộ đại sảnh đều yên lặng như tờ thì hắn mới nói: "Các vị phóng viên thân mến, cứ bình tĩnh đừng nóng vội, mọi người cũng đã nhìn thấy diễn viên chính của [Nhất Mộng Bán Sinh Trường] rồi, là Cố tiểu thư Cố Khả Hinh và Cảnh tiểu thư Cảnh Viên."

Đoạn trả lời này lấy tốc độ ánh sáng được tung lên mạng, trên Weibo cũng lập tức xuất hiện vài tấm ảnh của Cảnh Viên và Cố Khả Hinh. Phối hợp với lời Cố đạo diễn đã nói trong video, bài viết có tiêu đề giới thiệu: Hai vị diễn viên chính đã đến!

Vừa rồi trên Weibo còn đang tranh chấp đến cùng rằng CP Lê Kỷ ngọt hơn hay CP Giản La xứng đôi hơn, một giây sau đó lập tức bị tin tức này làm cho bối rối, fans hai bên đã vọt tới phía dưới phần bình luận liên tục đánh chữ:——Cái gì? Anh vừa mới nói cái gì? Diễn viên chính là ai cơ?

——Đoàn phim [Nhất Mộng Bán Sinh Trường] thật khủng, La thần cũng thật khủng! Những người kia đều nói mời không được một nghệ sĩ lớn nào, ha ha ha ha mặt mày bọn họ có bị đau không. Đây mới chính là CP của năm, bên kia hài lòng chưa?

——Thỏa mãn thỏa mãn thỏa mãn quá! Tôi thỏa mãn đến sắp chết rồi, cảm ơn đoàn phim đã để cho Viên Tử của chúng tôi quay chung với Hinh Hinh. Hơn nữa lại còn là một bộ phim Bách Hợp, a a a a a a a a a tôi chết mất, tôi thật sự chết mất.

——A a a a a a a a a a a, đây là lần hợp tác thứ ba giữa Viên Tử của tôi và Hinh Hinh đúng không?

——Cầu xin hai vị, trực tiếp cho chúng tôi xem giấy kết hôn đi, chúng tôi muốn xem giấy kết hôn của hai người.  Quay xong bộ này hai người đi kết hôn đi, tôi có thể gửi tiền mừng!

——CP tôi theo đuổi ngày hôm nay phát đường ha ha ha ha ha ha, đây là lần hợp tác thứ ba giữa Viên Tử và Hinh Hinh, toàn thế giới đều yêu CP! Tôi cũng mãi yêu CP!

Hai người còn ở đại sảnh chào hỏi cùng với Cố đạo diễn, hot search trên Weibo đã leo lên đến đầu bảng: Cảnh Viên và Cố Khả Hinh có lần hợp tác thứ ba trong bộ phim [Nhất Mông Bán Sinh Trường]. Lúc sáng sớm còn có người nói diễn viên chính nhất định là một người mới không có tên tuổi, đoàn phim mời không nổi những nghệ sĩ đang hot, bây giờ mặt mày những antifans này đã bị đánh đến xưng vù  lên. Ánh mắt mọi người đặt ở trên người Cố Khả Hinh và Cảnh Viên, fans của hai người càng điên cuồng hơn, tiếp tục náo nhiệt Weibo đến tê liệt.

Giản Yên theo phía sau La Tinh đi tới chào hỏi, nàng cũng không có chút ấn tượng nào với Cảnh Viên và Cố Khả Hinh, trước đây cũng chưa từng hợp tác cũng như tiếp xúc. Vì lẽ đó khi đi tới bắt chuyện cũng không có gì để nói nhiều, chỉ có gật đầu làm quen.

Hai người còn chưa rời khỏi Cố đạo diễn đã gọi: "Giản Yên."

Giản Yên quay đầu, nàng nhìn thấy trên trán của Cố đạo diễn có vài giọt mồ hôi, đoán rằng hắn rất bận rộn, Giản Yên nói: "Cố đạo diễn, có chuyện gì sao?"

Cố đạo diễn nói rằng: "Làm phiền em đi sang phòng nghỉ ngơi mời Kỷ tổng đến đây, không biết Lư tổng đã đi đâu. . ."

Giản Yên ngừng vài giây sau đó mỉm cười: "Vâng ạ."

La Tinh nói muốn cùng đi với nàng thế nhưng Giản Yên lại xua tay: "Không có chuyện gì, em sẽ quay lại ngay thôi, chị cứ ở lại nơi này đi."

Các phóng viên cũng đã vào đại sảnh rồi, bây giờ nàng không dám tới gần quá mức với La Tinh. Lỡ như bị chụp được ngay lúc cả hai người cùng đi vào phòng nghỉ ngơi, nói không chừng những phóng viên kia lại bắt đầu bịa đặt lên trên mạng. Đến lúc đó có cả trăm miệng cũng không thể bào chữa được.

La Tinh mím môi cười cười: "Vậy cũng được."

Giản Yên giẫm giày cao gót rời khỏi đại sảnh, nàng đi vào trong mấy căn phòng nghỉ ngơi, chỉ là mấy cánh cửa khác đã được mở ra nhưng không có ai ở trong đấy. Nàng tiếp tục đi vào bên trong, đến tận cùng hành lang có một căn phòng nghỉ ngơi thì dừng bước, nàng gõ cửa lên tiếng gọi: "Kỷ tổng?"

Rất nhanh cửa đã được mở ra, thư ký của Kỷ Vân Hân đứng trước cửa. Giản Yên nhìn thấy hắn thì cúi đầu nói: "Diễn viên chính đã đến rồi, tôi tới đây mời Kỷ tổng."

Tuy rằng thư ký có chút kinh ngạc không biết tại sao Giản Yên lại ở đây, thế nhưng cũng không có nói gì, hắn nghiêng người tránh ra một chút nói: "Kỷ tổng đang nghe điện thoại, xin chờ một chút."

Giản Yên xuyên qua khe hở nhìn thấy được Kỷ Vân Hân đang đứng ở một bên cửa sổ, người kia một tay nâng điện thoại một tay vòng ra trước ngực, vẻ mặt căng thẳng nghiêm túc. Giản Yên nhìn lướt qua rồi thu hồi tầm mắt lại, thư ký nói: "Vào trong đợi một chút đi."

Giản Yên gật đầu: "Được."

Nàng nhất chân đi vào trong phòng, giọng nói của Kỷ Vân Hân dần rõ ràng hơn: "Tạm thời ngưng dự án ở Đồng thành, rút tiền về đi."

Thư ký đứng bên cạnh Giản Yên: "Mời ngồi."

Giản Yên ngồi ở trên ghế sô pha, Kỷ Vân Hân nhìn thấy người kia từ hình ảnh phản chiếu trong tấm kính. Nàng có sững sờ vài giây sau đó quay đầu, lập tức nói với người ở đầu dây bên kia rằng: "Cứ như vậy đi, chờ tôi trở về công ty rồi lại nói tiếp."

Nàng tắt máy, thư ký tiến lên đón: "Kỷ tổng, diễn viên chính đã đến rồi."

Kỷ Vân Hân gật đầu: "Đi thôi."

Giản Yên nghe thấy hai người nói chuyện thì cũng đứng lên, thư ký dẫn đầu đi đến mở cửa. Kỷ Vân Hân đi theo bên cạnh Giản Yên, nàng vừa nghiêng đầu lập tức nhìn thấy cổ ngọc thon dài của Giản Yên lộ ra. Da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, đường cong mềm mại tinh xảo, khi bước đi thì phần eo nhẹ nhàng chuyển động, vong eo như ẩn như hiện, không có tỏ vẻ thái độ gì nhưng lại lộ ra nét quyến rũ. Kỷ Vân Hân nhìn kỹ vài giây sau đó nhíu mày, vẫn không thể đè xuống được cảm giác khó chịu lại nổi lên trong ngực khiến cho nàng cực kỳ không thoải mái. Ánh mắt Giản Yên lướt qua Kỷ Vân Hân, nhìn thấy mặt mày Kỷ Vân Hân lộ ra vẻ khó chịu, nàng còn tưởng rằng nguyên nhân là do bản thân nên người kia mới như vậy. Bước chân Giản Yên lập tức tăng tốc, không lâu sau thì đã tiến vào trong đại sảnh. Kỷ Vân Hân đi ở phía sau nàng mặt mày mỗi lúc một đen hơn.

Nghi thức bấm máy cũng không có quy trình gì đặc biệt, Cố đạo diễn để Kỷ Vân Hân đại diện nói mấy câu. Kỷ Vân Hân từ chối nên Cố đạo diễn cũng không có ép nàng, hắn không thể làm gì khác hơn ngoài tự mình phát biểu, nói vài lời khách sáo sau đó tiếp tục bước tiếp theo, chính là cắt ruy băng. Kỷ Vân Hân đứng ở chính giữa, vốn dĩ đứng bên cạnh nàng sẽ là Cảnh Viên và Cố Khả Hinh, thế nhưng Cố đạo diễn và Lư Khai Bình không hiểu tại sao nàng lại dẫn theo Lê Vi Khanh đến đây, nghĩ làm sao cũng không thể lạnh nhạt người ta được vì lẽ đó đã sắp xếp Lê Vi Khanh đứng ở bên cạnh nàng. Chó săn đang chụp ảnh cũng cảm thấy kì quái, dồn dập nghi hoặc: "Đến cùng là Lê Vi Khanh có đóng bộ phim này hay không vậy?"

"Có lẽ là không, nghe nói cô ấy đi đến đây cùng với Kỷ tổng."

"Lẽ nào ngày hôm nay vì là người nhà nên được tham gia?"

"Không biết."

Các loại nghi ngờ nổi lên, đến lúc mở họp báo thì bọn họ lập tức xuất hiện nhưng đã không còn nhịn được, tranh nhau chen lấn giỡ tay muốn hỏi về vấn đề này, Cố đạo diễn buồn cười nói: "Hỏi cái gì về đời tư tôi sẽ lập tức cho người đuổi ra ngoài, chúng tôi đàng hoàng ra dáng một đoàn phim!"

Mọi người vui cười, những phóng viên kia cũng biết điều thu mình lại, bắt đầu hỏi một ít về phương diện tin tức của đoàn phim. Mặc dù [Nhất Mộng Bán Sinh Trường] là tiểu thuyết được xuất bản thế nhưng La Tinh đã cải biến kịch bản cực kỳ lớn, trực tiếp sửa lại nội dung. Phóng viên cũng không chỉ cảm thấy có hứng thứ với scandal, bọn họ nhắm vào kịch bản hỏi một chút vấn đề, La Tinh trả lời kín kẽ không một lỗ hỏng nào.

"La biên kịch, người ngoài giới nói rằng Giản Yên được nhân vật Linh Nguyệt này là bởi vì hai người có quan hệ bạn bè với nhau, đối với những lời nói này ngài cảm thấy thế nào?"

La Tinh vẫn tươi cười nói: "Đương nhiên là tôi dùng mắt để nhìn rồi."

Phóng viên đặt ra câu hỏi nhếch miệng, La Tinh nói tiếp: "Đôi mắt này của tôi ngắm nhìn, có thể nhận biết được cái gì là thích hợp cái gì là không thích hợp. Giản tiểu thư cực kỳ thích hợp với nhân vật này, điều này cùng với chuyện tôi và em ấy là bạn bè với nhau không hề có liên quan một chút nào."

Phóng viên mới vừa ngồi xuống thì một người khác lại hỏi tiếp: "Vậy ý của ngài là Lê tiểu thư không thích hợp? Hay là không tốt?"

Loại trêu trọc này nói ra khiến sắc mặt mọi người hơi thay đổi một chút, La Tinh lấy nhu khắc cương bình thản nói: "Không thích hợp không có nghĩa là không tốt, hi vọng cậu có thể hiểu rõ cái logic này."

Các phóng viên khác đều bị chọc cười, người kia vừa mở ra cái vấn đề riêng tư này thì những vấn đề khác sẽ theo chân mà đến. Vấn đề mà tất cả người ngồi ở đây quan tâm nhất không có gì bằng scandal CP giữa Cảnh Viên và Cố Khả Hinh, thế nhưng hai người họ xưa nay không có thẳng thắn trả lời vấn đề này. Cố Khả Hinh thì còn tốt, vẫn có thể cùng cười đùa hai câu với phóng viên, còn Cảnh Viên thậm chí thèm không để ý, cứ như hỏi như vậy cũng không có một chút liên quan gì đến nàng. Những câu trả lời kinh điển của nàng chính là: không biết, không rõ, hỏi quản lý của tôi. Vì lẽ đó có hỏi đi chăng nữa cuối cùng cũng sẽ không hỏi ra được cái gì.

Siêu CP bên này hỏi không ra được cái tin tức gì, phóng viên cũng không thể không làm gì khác ngoài đi tìm tới La Tinh và Giản Yên. La Tinh chính là một con cái chạch, khiến cho người ta không bắt thóp được một chút chuyện nào, vô tình còn bị giễu cợt đến lúng túng khiến cho mọi người bật cười. Quan trọng nhất chính là không cho phía đối diện đáp lại, phóng viên vừa tức vừa vội, cuối cùng cũng không thể làm gì khác hơn là đưa mắt đặt lên trên cặp đôi cuối cùng là Lê Vi Khanh và Kỷ Vân Hân.

Vốn dĩ bọn họ không có chuẩn bị bất cứ nội dung phỏng vấn gì về chuyện của hai người này, bởi vì cho dù có khả năng phỏng vấn được đi chăng nữa cũng sẽ bị xóa đi. Bộ công quan của Kinh Nghi không thể đùa giỡn được, không có tạp chí nào muốn khiêu chiến với bọn họ. Thế nhưng bên này thì lại không có tin tức gì, bên kia thì miệng kín như bưng, bọn họ cũng không thể ra về tay trắng. Vì lẽ đó có phóng viên đứng lên làm liều hỏi: "Kỷ tổng, xin hỏi ngài có biết hôm qua Weibo của ngài có nhấn like cho một bài viết của La thần và Giản Yên không?"

Kỷ Vân Hân vốn không thích nên sắc mặt lập tức âm u, nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén nhìn vào phóng viên kia sau đó mở miệng trả lời: "Biết."

Phóng viên đối đầu với ánh mắt của nàng thì khẽ nuốt nước bọt, run cầm cập nói ra lời đã được suy nghĩ kĩ càng: "Vậy ngài có ý kiến gì về chuyện này không?"

Điều tiết bầu không khí có vấn đề, thái độ Kỷ Vân Hân vô cùng ngay thẳng, nàng nói rõ ràng từng chữ: "Không quan tâm."

"Phốc——" Không biết là ai đã phát lên một tiếng cười như thế, những người khác cũng không nhịn được cười theo. Phóng viên hỏi câu này vừa mới ngồi xuống thì một phóng viên khác lại đứng lên tiếp tục hỏi: "Kỷ tổng, bên ngoài đều nói rằng ngài và Lê tiểu thư là mối tình đầu với nhau, vừa rồi chúng tôi cũng nhìn thấy ngài và Lê Vi Khanh đến đây cùng một lúc. Xin hỏi ngài và Lê tiểu thư là chuyện tốt sắp tới sao?"

Một câu hỏi khiến cả đại sảnh yên lặng trong phút chốc, vô số đèn flash hướng lên sân khấu. Kỷ Vân Hân ngồi ở chính giữa, bên cạnh nàng là Lê Vi Khanh, hai người đều giữ yên lặng. Cố đạo diễn đứng lên nói rằng: "Đã cảnh báo nếu nói chuyện. . ."

"Mối tình đầu của nhau?" Giọng nói của Kỷ Vân Hân không lớn thế nhưng từ micro vang lên rất dễ dàng truyền đi mọi góc ngách: "Chuyện tốt sắp tới?"

"Làm như thế nào mà tạp chí của các người nói hưu nói vượn như vậy nhưng vẫn còn tiếp tục hoạt động?"

Nàng đàng hoàng trịnh trọng hỏi ngược lại, lông mày thoáng nhướng lên giống như thật sự cảm thấy vô cùng hứng thú đối với vấn đề này. Phóng viên bị nàng hỏi ngược lại lập tức choáng váng, người kia giơ micro lên: "Ngài. . . ý của ngài là không có chuyện này sao?"

"Đương nhiên là không có." Nàng nói xong nhìn về phía người ngồi bên cạnh, trả lời với một thái độ nghiêm trang: "Từ trước cho tới nay tôi và Vi Khanh đều là quan hệ bạn bè."

Hai câu đơn giản lập tức chấn động đến cả trên sân khấu và dưới sân khấu, khiến cả đại sảnh rất lâu cũng không có phản ứng lại. Lê Vi Khanh làm một người cũng ở trong cuộc nắm chặt tay lại, đối mặt với những ánh đèn flash nàng còn mang theo khuôn mặt tươi cười gật đầu nói: "Không sai, tôi và Kỷ tổng chỉ là bạn bè với nhau mà thôi." 

Thật ra trong lòng nàng đã sớm tức đến thổ huyết, quan hệ bạn bè có trường hợp nào sẽ được chiếc ghế như vậy hay sao?

Giản Yên cùng ngồi bên cạnh Lê Vi Khanh cách nhau hai chiếc ghế liếc mắt nhìn, nàng nhìn thấy khuôn mặt Kỷ Vân Hân nghiêm nghị, vẻ mặt vẫn như bình thường, trong đầu nàng chạy qua một cái giải đáp giống như mọi người.

Thì ra không phải là mối tình đầu à.

Sau đó nàng lắc đầu thầm nghĩ: không phải là mối tình đầu thì có làm sao, có liên quan gì đến mình đâu. Giản Yên nhún vai, tiếp tục nghe ngóng những phóng viên khác đặt câu hỏi.

Họp báo khoảng chừng sáu tiếng, những phóng viên này thắng lớn trở về. Tuy rằng không có cái tin tức giật gân nào, thế nhưng lại có tin tức đầy đủ để lên hot search về "Kỷ Vân Hân giải thích". Bọn họ vui vẻ rời đi, chỉ còn một người tức đến mức con mắt đã đỏ lên. Tần Dao đang cắt tóc thì nhận được điện thoại từ Lê Vi Khanh, nàng nghe thấy giọng nói của Lê Vi Khanh không đúng, vội vàng hỏi: "Khanh Khanh, cậu làm sao vậy?"

Lê Vi Khanh tạm biệt mọi người, nàng đứng ở bên ngoài một mình, cắn răng hỏi: "Xe đâu?"

Tần Dao nghi hoặc: "Không phải cậu nói sau khi kết thúc sẽ cùng đi ăn với Kỷ tổng sao?"

"Mình hỏi cậu xe đâu!" Lê Vi Khanh rít gào, Tần Dao vội nói: "Mình lập tức tới ngay, cậu chờ mình một chút."

Tắt điện thoại đi Lê Vi Khanh hít thở sâu hai cái, đương nhiên nàng biết Kỷ Vân Hân vẫn luôn coi nàng là bạn bè, thế nhưng nàng là bạn bè duy nhất bên cạnh Kỷ Vân Hân. Nàng đã rất đặc biết, đã đặc biệt như thế, vậy thì tại sao? Nàng không xứng sao?

Nàng thật sự không nghĩ tới sẽ lần lượt bị làm cho mất mặt như vậy. Lê Vi Khanh nhớ tới những câu nói mà Kỷ Vân Hân vừa nói thì tức giận giậm chân lên mặt đường. Nàng hận chưa từng đi tới nơi này, cho dù những gì Kỷ Vân Hân nói đều là sự thật.

Tần Dao đi đến trước cửa khách sạn thì nhìn thấy Lê Vi Khanh đang đứng một mình, nàng lập tức mở cửa xe ra đau lòng nói: "Khanh Khanh, tại sao cậu lại đứng một mình ở chỗ này, Kỷ tổng đâu?"

Lê Vi Khanh thở ra một câu oán giận: "Cậu ấy còn ở bên trong."

"Vậy sao cậu lại đi ra ngoài?"

Lê Vi Khanh cắn môi: "Mất mặt."

Tần Dao còn chưa hiểu rõ tại sao lại mất mặt thì nhìn thấy trên Weibo có đẩy lên một bài viết: Lần đầu tiên Kỷ Vân Hân công khai mối quan hệ với Lê Vi Khanh.

Tiêu đề rất hấp dẫn người xem, nhưng nhấn vào xem thử lại khiến người ta vô cùng khó chịu. Tần Dao càng nhìn sắc mặt càng khó coi, nàng bất mãn nói: "Kỷ tổng thật sự nói như vậy sao?"

Lê Vi Khanh cũng nhìn thấy bài viết mới nhất kia, nàng nghiêng đầu: "Không phải vậy thì là gì?"

Tần Dao giận đến mức không chỗ phát tiết, lần trước thử vai nàng cũng đã tức giận một lần, lần này lại tiếp tục như vậy, nàng nói: "Không phải mình muốn nói nhưng mà Khanh Khanh à, rốt cuộc Kỷ tổng có cái gì tốt, cậu cứ không phải cô ta thì không được? Cậu suy nghĩ lại một chút, cô ta đã nói. . ."

"Cậu ấy nói không sai." Lê Vi Khanh tức giận qua đi đã tỉnh táo trở lại, nàng mở miệng nói: "Đúng là mình và cậu ấy chỉ là bạn bè."

Phải làm cho tới khi nào từ bạn bè có thể biến thành bạn gái thì thôi. Lê Vi Khanh nói: "Dao Dao, cậu đi hỏi thăm một chút, xem cuối năm nay Kinh Nghi sẽ có hoạt động gì."

Tần Dao quay đầu nhìn Lê Vi Khanh, có chút bất đắc dĩ nói: "Cô ta đã đối xử như vậy với cậu rồi, tại sao cậu còn u mê mãi không chịu tỉnh vậy!"

Lê Vi Khanh cuối đầu: "Dao Dao, cậu cũng biết bên cạnh cậu ấy không có người bạn nào, có thể khiến cho cậu ấy thừa nhận là bạn bè chỉ có mỗi một mình mình, cũng chỉ có mình mới có thể tiến lại gần cậu ấy. Mình có thể, cậu tin mình đi."

"Cậu!" Tần Dao đau lòng nói: "Mình chỉ sợ cậu bị tổn thương."

"Không đâu." Lê Vi Khanh khẳng định nói: "Bây giờ cậu ấy chỉ là đặt trọng tâm vào công việc, mình sẽ để cậu ấy biết yêu là cái gì."

Nói xong thì nàng thả lỏng hơn rất nhiều, ngoài cửa xe có bóng người lướt qua. Tần Dao quay đầu thì nhìn thấy Kỷ Vân Hân đang bị mọi người chen chúc rời đi, đứng bên cạnh nàng còn có Cố đạo diễn và Lư tổng cùng với một số nghệ sĩ khác. Nghĩ đến những gì Lê Vi Khanh đã nói cùng với khả năng sau này sẽ có được ánh hào quang, nàng gật đầu nói: "Được, mình đi hỏi thăm bọn họ một chút, xem cuối năm có hoạt động gì."

Lê Vi Khanh gật đầu: "Lái xe đi."

Chiếc xe màu đen chạy thoáng qua mọi người, Lư Khai Bình nói: "Kỷ tổng, ngày tháng bắt đầu quay đã được chọn rồi, ngài có muốn tới xem một chút hay không?"

Kỷ Vân Hân nói: "Gửi thời gian qua cho trợ lý của tôi."

Lư Khai Bình gật đầu: "Được."

Mọi người vừa nói vừa đi tới bên cạnh xe của Kỷ Vân Hân, dưới sự chú ý của mọi người nàng ngồi vào trong xe, vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Giản Yên đang đứng bên ngoài cửa xe. Giản Yên đã khoác lên mình một chiếc áo khoác, nàng đang đứng bên cạnh cùng nói chuyện với Tô Tử Kỳ. Mặt mày nở nụ cười, tình cờ sẽ gật đầu phụ họa, vẻ mặt trông rất thích thú, chỉ là ánh mắt không hề nhìn về phía bên này một chút nào.

Trong ngực Kỷ Vân Hân lại khó chịu một phen, mở miệng nói: "Lái xe."

Xe nghênh ngang rời đi, Kỷ Vân Hân dựa lưng vào ghế ngồi, nàng nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt. Phó Cường xuyên qua gương chiếu hậu trong xe nhìn vào mắt Kỷ Vân Hân hỏi: "Kỷ tổng, trở về nhà hay trở về công ty?"

Mắt Kỷ Vân Hân nhìn vào màn hình điện thoại: "Về công ty đi."

Phó Cường gật đầu: "Được."

Xe chạy được một nửa đoạn đường, Kỷ Vân Hân lại nhận được điện thoại từ Kỷ Hàm, đối phương hỏi nàng đang ở đâu, Kỷ Vân Hân nói: "Một chút nữa thì sẽ đến công ty, có chuyện gì sao?"

Kỷ Hàm lập tức cười to: "Không có chuyện gì không có chuyện gì, em vừa mới đi lên tầng trên không tìm thấy chị, còn tưởng rằng chị đi công tác. Cứ như vậy đi, em tắt máy trước."

"Đợi một chút." Kỷ Vân Hân vội nói: "Tiểu Hàm, em nói thử xem, nếu như em nhìn thấy một người lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái, thì tại sao lại như vậy?"

"Cực kỳ không thoải mái?" Kỷ Hàm lặp lại lời nói: "Ngoại trừ không thoải mái, còn có cảm giác gì khác không?"

Kỷ Vân Hân thẳng thắn nói: "Ngoại trừ không thoải mái, còn có càng khó chịu, cảm thấy trong lòng cứ rầu rĩ, nhìn thấy người ta thì không vui."

Ồ, như vậy sao. 

Kỷ Hàm suy nghĩ vài giây, cẩn thận nói: "Chị hai, có phải là người ta thiếu tiền chị không?"

Kỷ Vân Hân lạnh mặt cúp máy.

Tiểu kịch của Ngư Sương:

Kỷ Vân Hân: Kỷ Hàm nói em thiếu tiền chị.

Giản Yên: ? ? ? ? ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro