Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10


Mộc Dịch bị Dương Bình đột nhiên bộ dáng nổi giận cấp hoảng sợ, chỉ có thể run rẩy quỳ lạy. Thẳng đến Dương Bình đi rồi một hồi lâu rồi, mới đứng lên.

 Rời đi Càn Thanh cung sau, hắn liền ngay tập tức hướng ninh vương phủ chạy đi, đem chuyện đêm nay trong cung đã phát sinh đều nhất nhất bẩm báo cho ninh vương.

"Hảo một chiêu mượn đao giết người! Không nghĩ tới cái tiện nữ nhân kia thật đúng là thật sự có tài!" Tô Dương âm trầm sâm toát ra một câu như vậy.

"Vương gia, chúng ta bây giờ nên làm gì?" Mộc Dịch đứng ở phía sau Tô Dương một mực cung kính hỏi.

"Ngươi tùy tiện tìm một người thế tội là được?" Tô Dương tùy ý ra một cái chủ ý, chính là bởi vì  cái chủ ý này của hắn mới đưa đến Mộc Dịch đã đánh mất địa vị, còn bị nhốt vào đại lao trong. Đương nhiên đây là chuyện sau rồi.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Mặc lên thượng triều. Trong triều văn võ bá quan đều phần lớn đều biết tối hôm qua hoàng thượng bị ám sát. Nhìn thấy cổ Tô Mặc quấn quanh băng gạc không có chút nào kinh ngạc.

"Mộc dịch!"

"Có thần."Nghe được Tô Mặc điểm chính mình tên , mộc dịch ngay lập tức đứng đi ra ngoài,trả lời.

"Thích khách  đêm qua có  bắt được chưa ?" Tô Mặc thản nhiên hỏi , trong giọng nói lại để lộ ra một chút khẩn trương. Chính là người trên triều đình lúc này lực chú ý đều tập trung ở trên người Mộc Dịch. Cũng không người nào phát hiện trong giọng nói Tô Mặc có mang theo khẩn trương.

"Thần, đã bắt được thích khách hôm qua." Mộc dịch nuốt một ngụm nước miếng trả lời.

Tô Mặc lòng nghe được Mộc Dịch trả lời lại giả vờ tức giận nói "Người đâu, đem thích khách kia giải lên cho trẫm. Trẫm muốn nhìn là người phương nào lại muốn trẫm vào chỗ chết!" Ánh mắt lại có chút giống như nhìn Tô Dương liếc mắt một cái.

Tô Dương còn lại là thản nhiên hồi cười, xem ra cháu của hắn trưởng thành không ít, cũng dám ngang nhiên dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.

Nếu là chờ nàng lông cánh đầy đủ chẳng phải là chính mình đã tới tử kỳ rồi sao?

"Nhìn thấy hoàng thượng, còn không mau quỳ xuống!" Phạm nhân được áp giải lên triều đình. Gặp được Tô Mặc vẫn như cũ là đứng thẳng.

Đang ở một bên Mộc Dịch, tức giận quát lớn nói, lại là đạp đầu gối sau dây chằng phạm nhân một cước khiến cho phạm nhân quỳ rạp xuống đất.

"Tốt lắm!" Tô Mặc trong mắt phụt ra ra lửa giận, không phải đối với phạm nhân quỳ rạp xuống đất mà là Mộc Dịch.

"Người đâu, thay trẫm đem Mộc Dịch tống vào đại lao, triệu hồi cấm quân thống lĩnh chi chức của hắn!" Tất cả mọi người bị lời nói Tô Mặc cấp kinh sợ . Cũng không biết Tô Mặc vì sao đột nhiên phát hỏa, coi như muốn đem mộc dịch người này ăn giống nhau.

"Hoàng Thượng, vi thần phạm vào tội gì? Hoàng Thượng nổi giận còn thỉnh Hoàng Thượng minh xét ! Không thể làm cho thần bị oan!"Mộc Dịch quỳ xuống đất hô to nói.

"Đúng vậy, Hoàng Thượng Mộc thống lĩnh phạm vào tội gì mà Hoàng Thượng lại tước bỏ chức quan còn muốn đưa hắn nhốt vào đại lao!" Trong triều đại thần cũng nhất nhất phụ họa .

 "Mộc dịch, ngươi làm sai cái gì, còn đến phiên trẫm đến thay ngươi nóisao? Người bên cạnh ngươi nhưng không phải là thích khách ám sát trẫm, ngươi tronglòng so với ai khác đều không phải là rất rõ ràng rồi sao? Ngươi khi quân dám dối gạt hoàng đế , biết pháp phạm pháp. Ngươi có biết tội của ngươi không?" Tô Mặc lạnh lùng nói, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Mộc Dịch quỳ trên mặt đất.

Mộc dịch sửng sờ ở tại chỗ, trong đầu ong ong , hoàn toàn không biết nên nói cái gì đó . Tô Mặc trên người là một cỗ hoàng gia khí phách đã muốn dao động hắn.

Thấy Mộc Dịch không có phản ứng các đại thần ở đây cũng đều tin Tô Mặc nói không hề mở miệng thay Mộc Dịch biện hộ cho hắn.

"Người đâu, thay trẫm đem Mộc Dịch áp chế đi! Còn có người bên cạnh hắn hết thảy áp chế đi nhốt vào thiên lao!" Tô Mặc lại một lần lên tiếng kêu lên.

"Hoàng Thượng, thần cũng là nhất thời hồ đồ Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, thần biết sai rồi." Mộc dịch vội vàng dập đầu thỉnh tội, không quan tâm kêu to.

Mộc dịch thấy Tô Mặc không để ý tới chính mình, trong lòng sợ hãi cực độ. Lập tức quay đầu quỳ đi đến bên cạnh Tô Dương lôi kéo góc áo Tô Dương nói "Vương gia, Vương gia, ngài mau thay ta van cầu tình a! Vương gia!"

Tô Dương lại là lạnh lùng liếc Mộc Dịch nói "Ngươi phạm vào tội này còn muốn bổn vương như thế nào thay ngươi cầu tình. Hoàng Thượng hắn trị tội ngươi, ngươi nên chịu ." Nói xong liền nhấc chân nhất đá đem Mộc Dịch đá sang một bên.

Mộc dịch trừng lớn hai mắt nhìn Tô Dương, cười lạnh nói "Quả nhiênlà tai vạ đến nơi, đều tự bay! Vương gia, hôm nay Mộc Dịch ta xem như đã lãnh giáo được kiến thức!" Vừa nói xong lời này, đã bị thị vệ cấp mang đi mất.

"Ha ha... Ha ha..." Trong triều đình còn quanh quẩn tiếng Mộc Dịch cười, các quan đại thần cũng chỉ là ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, hai mặt nhìn nhau.

Ai lại không biết, Mộc Dịch là người của Tô Dương. Nhưng hôm nay thấy kết cục Tô Dương ai lại còn dám cùng Tô Dương giao hảo đâu.

 "Bãi triều!" Tô Mặc một cái phất tay, liền ly khai điện Thái Hòa.Tô Dương cắn răng nhìn phương hướng Tô Mặc ly khai, hắn sớm hay muộn đều phải cho đứa cháu trai này của hắn phải trả cái giá thật đắt.

Tô Mặc không có trực tiếp đi ngự thư phòng, mà là về tới Càn Thanh cung.
"Nô tì, tham kiến Hoàng Thượng."
"Hãy bình thân, ta đã nói bao nhiêu lần rồi không có ngoại nhân ở đây không cần hướng ta hành lễ ." Tô Mặc thật sự rất muốn ngất đi nữ nhân này thật sự là cố chấp, ngày hôm qua không phải vừa cùng nàng nói, không có ngoại nhân ở đây không cần hành lễ sao? Như thế nào chỉ chớp mắt lại cấp đã quên rồi.

Cố Thục Ninh nhìn Tô Mặc liếc mắt một cái, thấy trên cổ nàng quấn băng gạc, có điểm đau lòng.

Tối hôm qua nghe được tin tức sau đó tâm vốn không lúc nào an ổn.Nhìn thấy nàng tâm đang giắt ở giữa không trung mới dần hạ xuống. Mà nhìn thấy nàng bị thương, lại là một trận đau lòng.

Cố Thục Ninh lúc này kỳ thật vẫn chưa yêu thương Tô Mặc, chính là đau lòng một người tinh xảo hoàn mỹ như vậy được nuông chiều từ bé giờ tự nhiên lại bị thương, chắc là phải đau lắm đây.

 Tối hôm qua nàng là nghe thấy được nói vết kiếm không sâu sâu, lại đủ đểlưu lại sẹo. Cố Thục Ninh từ sau khi gả cho Tô Mặc, đã hạ quyết định quyết tâm buông bỏ đi tình yêu trước đây với biểu ca, hảo hảo phụng dưỡng Tô Mặc . Chính là, có thể hay không yêu thương Tô Mặc,cũng là nàng chưa thể quyết quyết định. Nhưng là lòng của nàng dều đã sớm cho biểu ca rồi.

Tô Mặc nhìn thấy ánh mắt Cố Thục Ninh đau lòng mỉm cười đi vào trong phòng.Chỉ một thoáng liền cảm thấy, chính mình lần này bị thương có giá trị. Có thể làm cho Tô quốc đại mỹ nữ đau lòng, cho dù lại phải chịu trọng thương cũng dều đáng giá.

Cố Thục Ninh yên lặng thu hồi chính mình ánh mắt, đi theo Tô Mặc sau lưng, hướng trong phòng rồi đi. Thấy Tô Mặc ngồi xuống trước bàn phân phó cung nữ chuẩn bị một ấm trà. Vì Tô Mặc tự mình pha ấm trà.

"Hoàng Thượng, thỉnh nếm thử xem."Tô Mặc cũng không khách khí đưa tay tiếp nhận chén trà đặt ở chóp mũi ngửi một cái. 

Tràn đầy mùi hoa, theo chóp mũi vào nội tâm. Nhanh chóng đưa đến bên miệng uống một hớp. Trợn to hai mắt, nhịn không được ngạc nhiên  nói "Thục Ninh, ngươi đây là cái trà gì? Sao lại dễ uống như vậy thản nhiên mùi thơm ngát vị trung bí mật mang theo một chút ngọt vị, còn có mùi hoa kia ta không biết tên."

Cố Thục Ninh cười, tự nhiên ngồi xuống vị trí bên cạnh Tô Mặc nhẹ giọng trả lời "Trà này , là do sư phụ  ta cho lão nhân gia, ông ta. Chỉ dùng để 27 trung hoa nước ngâm sau, tái lượng làm phiên sao ."(*)

(*):Chắc là cách pha trà ch mình không hiểu.

"Khó trách, trẫm lại không ngửi thấy mùi hoa kia ở đâu. Hảo trà, quả thật là hảo trà. Bất quá hảo trà cũng phải có Thục Ninh là người cẩn thận tỷ mỷ như vầy mới có năng lực pha trà ngon như vậy. . Tay nghề Thục Ninh nhưng là  hảo khéo léo nha!"Tô Mặc ở một bên thưởng thức trà còn không quên tán thưởng mỹ nhân bên cạnh một phen.

Cố Thục Ninh cũng không nghĩ tới Tô Mặc hội bỗng nhiên đem đề tài kéo dài đến trên người chính mình, nghe được Tô Mặc khen chính mình, trên mặt hiện lên hai phiến đỏ ửng. Yên lặng cúi đầu, không thèm nhắc lại .

Tô Mặc thấy bên cạnh không có động tĩnh quay đầu đi, gặp Cố Thục Ninh đỏ mặt cúi đầu, bộ dáng đáng yêu cực kỳ. Trong lòng rung động, ma xui quỷ khiến thế nào cứ như vậy liền vươn tay nâng cằmCố Thục Ninh lên chậm rãi tới gần.

Môi đỏ mọng gần trong gang tấc Tô Mặc giống như là ma vậy đi phía trước tìm kiếm.

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: