Chương 105: Tìm ra manh mối
Chương 105: Tìm ra manh mối
Bình minh xuất hiện nhưng chẳng mang lại chút hy vọng nào. Dù mặt trời đã lên cao nhưng tình hình ngày càng rối ren, khiến tâm trạng mọi người trở nên nặng nề, u ám và đầy bất an. Lo lắng bao trùm, lẩn khuất không tan.
Buổi sáng hôm đó xảy ra rất nhiều chuyện, mọi thứ rối tung lên.
Sau khi bảo ba mẹ và anh trai về, Diệp Tích Ngôn lần lượt nhận được hai cuộc gọi. Một cuộc từ Lý Chính Minh hỏi về tiến triển của vụ việc. Cuộc còn lại là từ Chu Diên và những người trong đội đua xe bên Nhật Bản. Charles đã nghe tin từ một người khác và kể lại cho cả đội.
Dù trong lần tham gia hoạt động lái xe từ thiện trước đây, Charles và các thành viên khác từng không đồng tình với việc Diệp Tích Ngôn và Giang Tự trở nên quá gần gũi, nhưng bây giờ khi hai người đã xác định mối quan hệ, chuyện đó trở nên không quan trọng nữa. Ai nấy đều lo lắng cho sự an toàn của Giang Tự và cả tình trạng của Diệp Tích Ngôn, sợ cô không chịu nổi áp lực.
Charles cùng đội đua dự định sẽ trở về nước trong ngày hôm nay, sớm hơn kế hoạch ban đầu hai ngày.
Tương tự như họ, Hạ Gia Nhu cũng từ thành phố S vội vã quay về, đến nơi trước giờ trưa, còn đưa cả bạn gái của mình đi cùng.
Hạ Gia Nhu thật sự bị dọa sợ. Vừa nhận được tin cô lập tức lên đường đến Nam Thành, ghé thẳng đến căn hộ của Diệp Tích Ngôn để tìm hiểu tình hình.
Trong khi đó, tại đồn cảnh sát.
Cảnh sát đang trong trạng thái cảnh giác cao độ, rà soát mọi địa điểm có thể tìm được, liên hệ với bất kỳ ai có khả năng liên quan. Họ thậm chí kiểm tra tất cả các cuộc gọi báo án từ tối qua đến hôm nay, cũng như bất kỳ vụ việc nào xảy ra trong thời gian này, dù lớn hay nhỏ để tìm ra những điểm nghi vấn có liên quan, sợ rằng sẽ bỏ sót manh mối.
Ngoài ra, cảnh sát cũng tập trung điều tra về chú Chu, mặc dù không tìm thấy dấu vết của ông ta trong vài ngày qua. Họ xem xét kỹ lưỡng hành tung trước khi ông biến mất, những người ông từng tiếp xúc, nơi ông từng đến và hành động bất thường nào để hy vọng tìm ra manh mối.
Việc Hạ Gia Nhu đến đã giúp ích rất nhiều cho quá trình điều tra. Cô quen biết chú Chu, cũng như các thành viên trong gia đình ông và biết rõ những mối quan hệ rối rắm giữa nhà họ Chu với Kỷ Vân Phù và Giang Đan Thành. Cô từng nghe qua những mâu thuẫn và ân oán trong quá khứ, lại hiểu rõ tình hình hiện tại của gia đình họ Chu.
Chú Chu, tên thật là Chu Nhân An, lớn tuổi hơn Kỷ Vân Phù và Giang Đan Thành vài tuổi. Ông là người khéo léo, rất giỏi đối nhân xử thế. Dù từng phải chuyển đổi giữa ba người chủ nhưng ông chưa từng đắc tội với ai, ngược lại còn sống rất thuận lợi, ít nhất là không bị nhà họ Giang oán hận.
Ông từng kết hôn hai lần, vợ cũ và vợ hiện tại đều là người Nam Thành. Ông có một con trai và hai con gái sinh đôi. Con trai là con của vợ cũ, năm nay đã 30 tuổi, còn hai cô con gái là con của vợ hiện tại, trẻ hơn Diệp Tích Ngôn một chút.
Chu Nhân An và người vợ đầu tiên từng rất mực yêu thương nhau. Hai người là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, nhưng tiếc thay, chỉ vài năm sau khi kết hôn, vợ ông đã qua đời vì bệnh tật. Sự mất mát này từng khiến Chu Nhân An chịu cú sốc rất lớn. Có lẽ vì muốn gửi gắm tình cảm và ký ức với người vợ cũ, ông đặt rất nhiều kỳ vọng vào người con trai, không tiếc công sức đầu tư nuôi dạy. Sáu tháng trước, cả gia đình năm người của nhà họ Chu đã di cư sang Canada, mục đích chính cũng là vì người con trai này.
Chu Nhân An thực sự là một kẻ lắm mưu nhiều kế. Biết rằng làm giả di chúc có rủi ro rất lớn và có thể gây liên lụy đến gia đình, ông ta đã chuẩn bị trước mọi thứ. Toàn bộ tài sản đã được chuyển ra nước ngoài từ lâu. Kể từ khi di cư thành công, bốn thành viên còn lại trong gia đình chưa một lần quay lại quê nhà, con trai ông thậm chí còn hoàn toàn cắt đứt liên lạc với trong nước, chuyển tất cả tài sản và hoạt động sang Canada.
Hạ Gia Nhu đã dùng mối quan hệ của mình để dò hỏi tình hình bên đó. Sau một lúc đắn đo, cô kể lại một tin đồn mà mình nghe được.
"Chu Nhân An... hình như mắc bệnh gì đó, rất nặng."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, đây là lần đầu họ nghe đến chuyện này.
Nghe vậy, Diệp Tích Ngôn ngẩng đầu lên nhìn Hạ Gia Nhu.
Hạ Gia Nhu cũng chỉ vừa mới biết tin, giọng nói mang chút không chắc chắn. Sau khi di cư sang Canada, Chu Nhân An từng đi kiểm tra sức khỏe, có vẻ như ông được chẩn đoán mắc bệnh lúc đó. Có thể là ung thư nhưng cụ thể thế nào thì không rõ, bởi gia đình họ Chu giữ bí mật rất kỹ, không để lộ ra ngoài.
Nếu trước đây chỉ là nghi ngờ Chu Nhân An có thể là một trong những kẻ bắt cóc thì bây giờ có đến tám, chín phần chắc chắn.
Mọi người ban đầu vẫn chưa hiểu vì sao Chu Nhân An lại dám liều lĩnh làm chuyện này. Rốt cuộc, dù làm giả di chúc có bị bắt thì thời gian ngồi tù cũng không quá dài. Nếu ông chịu nhận tội, thái độ thành khẩn, hợp tác điều tra giống như Hoàng Thắng Quân, có thể chỉ ba đến năm năm là ra tù. Nhưng với người mắc bệnh nặng như Chu Nhân An, thời gian sống không còn nhiều, việc nhận tội hay không cũng chẳng khác biệt, bởi ngay cả việc chờ đến ngày phán quyết cũng đã là điều không chắc chắn.
Thông tin này chẳng khác nào như một quả bom lớn, chỉ cần nghe qua đã khiến lòng người lạnh toát.
Diệp Tích Ngôn khẽ mấp máy đôi môi khô khốc nhưng mãi vẫn không thốt lên được lời nào.
Kể xong những điều đó, Hạ Gia Nhu cũng im lặng ngồi xuống mà không nói thêm gì.
Tuy nhiên, dù viễn cảnh tồi tệ nhất hiện ra trong đầu mọi người nhưng hy vọng vẫn còn. Hiện tại, giả thiết tích cực nhất vẫn là Giang Tự còn sống, bởi chỉ cần chưa tìm thấy thi thể thì khả năng sống sót của cô vẫn rất cao.
Hơn nữa, Chu Nhân An cùng đồng bọn vẫn đang lẩn trốn không dám lộ diện, hoàn toàn không tìm thấy dấu vết. Điều này chứng tỏ họ có lẽ vẫn chưa ra tay, cũng không đến mức mất hết nhân tính. Xét cho cùng, Chu Nhân An đã một chân bước vào quan tài, nếu không chuẩn bị tâm lý cho cái chết thì ông ta sẽ không dám hành động. Nếu mục đích của việc bắt cóc Giang Tự chỉ là để giết người diệt khẩu thì cần gì phải tốn công sức đưa người đi?
Cảnh sát đã đưa ra giả thuyết tương đối lạc quan, cho rằng Chu Nhân An và đồng bọn chắc chắn còn có kế hoạch khác, hẳn là nhắm đến điều gì đó, nếu không thì họ đã không làm chuyện này.
Diệp Tích Ngôn cũng nghĩ đến khả năng này. Cô kiềm chế cảm xúc, lặng lẽ suy nghĩ một lúc lâu rồi bất ngờ hỏi Hạ Gia Nhu một loạt câu hỏi về Chu Nhân An.
Cô hỏi địa chỉ quê nhà của Chu Nhân An, người vợ đầu tiên của ông ta quê ở đâu, sau khi qua đời được chôn cất ở đâu, liệu Chu Nhân An có thói quen đặc biệt nào không, chẳng hạn như định kỳ đến một nơi nào đó hàng năm.
Hạ Gia Nhu không biết nhiều về những điều này, chỉ có thể cung cấp một số thông tin mơ hồ chưa đầy đủ.
Diệp Tích Ngôn liền chuyển sang nhờ cảnh sát giúp đỡ, yêu cầu họ đặt những câu hỏi tương tự với Hoàng Thắng Quân.
Hoàng Thắng Quân, người quen thuộc với Chu Nhân An đã cung cấp thông tin rất rõ ràng.
Chu Nhân An và người vợ đầu tiên đều là người bản địa ở Nam Thành, nhưng hai đời trước gia đình họ sống ở một thị trấn nhỏ. Hai vợ chồng lớn lên tại thị trấn này, sau khi người vợ qua đời, bà được an táng tại quê nhà. Chu Nhân An là người hoài niệm, mỗi năm vào ngày giỗ vợ, ông ta đều đến thăm viếng. Lần nào cũng kín đáo, có khi đi một mình, có khi dẫn theo con trai nhưng chưa bao giờ đưa người vợ hiện tại hay hai cô con gái sinh đôi đến đó, cũng không để người ngoài làm phiền sự yên tĩnh của người đã khuất.
Hoàng Thắng Quân quá sợ hãi, chỉ dám làm theo nguyên tắc "thành thật sẽ được khoan hồng, chống đối sẽ bị nghiêm trị". Ông ta thậm chí còn kể tường tận về những lần gặp con trai của Chu Nhân An trong hai năm gần đây.
Người vợ đầu tiên của Chu Nhân An được chôn cất tại một ngôi làng nhỏ ở ngoại ô thị trấn Thanh Hà, cách trung tâm thành phố Nam Thành gần 200 km. Cụ thể hơn, nơi đó là thôn Cổ Liễu, nằm bên rìa thị trấn Thanh Hà.
Thôn Cổ Liễu rất hẻo lánh, nằm ở ranh giới giữa Nam Thành và một tỉnh lân cận. Vào những năm 90, nơi đây từng có nhà máy giấy và nhà máy thép, nhưng đến đầu những năm 2000, do ô nhiễm nghiêm trọng, các nhà máy này đã ngừng hoạt động. Hiện tại nơi này đã suy tàn, những người dân có điều kiện phần lớn đều đã rời đi, chỉ còn lại rất ít người sinh sống.
Diệp Tích Ngôn chưa từng gặp Chu Nhân An, cô chỉ có thể dựa vào suy đoán để phán đoán tâm lý của ông ta. Dù không thể chắc chắn, cô mơ hồ cảm thấy Chu Nhân An rất có thể đã đưa Giang Tự đến đó.
Một mặt, thôn Cổ Liễu là nơi trú ẩn lý tưởng, hẻo lánh và ít người, bất kể làm gì cũng dễ dàng che giấu, khó bị phát hiện. Mặt khác, Chu Nhân An có tình cảm sâu nặng với người vợ đầu tiên, lại mang tư tưởng lá rụng về cội. Khi cái chết cận kề, chắc chắn ông ta sẽ muốn trở về nơi đó.
Những kẻ tàn nhẫn với tâm tư sâu kín như Chu Nhân An thường chỉ tỏ ra cứng rắn bề ngoài, sẵn sàng hy sinh mạng sống. Nhưng con người khi đối mặt với cái chết, suy nghĩ cũng trở nên phức tạp hơn. Dù đã quyết tâm nhưng họ vẫn không thể buông bỏ hoàn toàn, trong lòng luôn tồn tại những ý niệm khó hiểu, kiểu như nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc.
"Rất có khả năng ông ta đã đến đó," Diệp Tích Ngôn nói với cảnh sát.
Cảnh sát không dám vội vàng đưa ra kết luận nhưng cũng không bỏ qua bất kỳ khả năng nào. Họ lập tức liên lạc với đồn cảnh sát địa phương tại Thanh Hà tiến hành xác minh, kiểm tra camera giám sát... sử dụng mọi cách, phối hợp chặt chẽ để tìm ra manh mối nhanh nhất có thể.
Thôn Cổ Liễu là một nơi nhỏ nên việc kiểm tra cũng tương đối dễ dàng. Phương pháp đơn giản nhất là tra cứu các phương tiện ra vào làng.
Giang Tự bị đưa đi vào khoảng 5 giờ 30 chiều, với khoảng cách hơn 200 km, hành trình mất hơn hai giờ. Tính cả thời gian dừng nghỉ giữa đường, nhanh nhất cũng chỉ khoảng 3 tiếng. Đồn cảnh sát tại Thanh Hà chỉ cần tra cứu các phương tiện ra vào thôn từ sau 8 giờ 30 tối qua, kiểm tra từng chiếc một rất có thể sẽ tìm ra được kết quả.
Cách làm này khá tốn công nhưng hiện tại là phương án khả thi nhất.
Vì đây là một vụ án liên quan đến tính mạng con người, sau khi nhận được thông tin, đồn cảnh sát Thanh Hà lập tức vào cuộc làm việc không ngừng nghỉ và đưa ra phản hồi trước buổi trưa.
Từ 8 giờ 30 tối hôm qua đến thời điểm hiện tại, chỉ có hai chiếc xe ra vào thôn Cổ Liễu, một chiếc xe con và một chiếc xe tải nhỏ. Cả hai xe đều mang biển số địa phương nhưng không thuộc sở hữu của bất kỳ cư dân nào đã đăng ký tại thôn. Đặc biệt, sau khi vào làng, cả hai xe đều không rời đi.
Tuy nhiên, vì khu vực này quá hẻo lánh, camera giám sát chỉ được lắp đặt tại cổng làng còn bên trong thì không có. Hiện chưa rõ hai chiếc xe đã đi đâu và đang ở vị trí nào.
Thôn Cổ Liễu có diện tích không nhỏ, địa hình lại dựa núi, gần sông, trong đó có nhiều nhà máy bị bỏ hoang. Muốn xác định hướng đi của hai chiếc xe và kiểm tra xem liệu Giang Tự có thực sự bị đưa tới đây hay không chỉ còn cách cử người vào thôn để hỏi thăm hoặc trực tiếp tìm kiếm. Nhưng làm như vậy dễ khiến Chu Nhân An cùng đồng bọn cảnh giác, có thể khiến tình hình trở nên khó lường.
Để đảm bảo an toàn, cảnh sát từ cả hai phía cần lập một kế hoạch toàn diện trước khi hành động.
Cùng lúc đó, tại một nơi ẩm ướt và tối tăm.
Tách ——
Tách tách ——
Từ các kẽ nứt của sàn gỗ cũ kỹ, những giọt nước ngưng tụ thành từng giọt liên tục rơi xuống tách một tiếng đập vào vũng nước trên mặt đất bùn lầy, bắn tung tóe lên mắt cá chân trần.
Sự kích thích bất ngờ từ nước lạnh buốt khiến cái lạnh xuyên thẳng vào tận xương tủy.
Giang Tự bị trói chặt tay chân, không kìm được mà co rúm người lại. Cô khó nhọc lùi thêm vài bước, cố né tránh cảm giác không thoải mái.
Đôi mắt cô bị bịt kín bằng một lớp vải đen dày đặc, tầm nhìn hoàn toàn bị che khuất. Cô không thể nhìn thấy xung quanh, càng không biết phía sau mình là gì. Khi vừa cử động một chút, cô vô tình đụng phải một chiếc thùng sắt lớn, âm thanh vang lên chói tai giữa không gian yên tĩnh.
Cú va chạm khiến vết thương trên lưng bị kích động. Giang Tự hít sâu một hơi, tiếng rít qua kẽ răng vang lên, đau đớn làm cơ thể cô cứng lại.
Nhưng chưa kịp lấy lại hơi thở, một cú đánh bất ngờ nữa giáng mạnh vào lưng cô. Không thể phòng bị, cơ thể cô ngay lập tức đổ gục xuống phát ra một tiếng rên đau đớn không thể nén nổi rồi cuộn tròn lại trên nền đất lạnh.
Người đàn ông ra tay vẫn chưa nguôi cơn giận, hắn dùng cây gậy trong tay gõ nhẹ lên sau đầu cô, giọng đầy hung hăng:
"Thành thật đi, nếu không muốn bị đánh thì đừng lộn xộn nữa, làm ra vẻ cái gì..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro