Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 101: Bắt trọn một lần

Chương 101: Bắt trọn một lần

Mối quan hệ giữa Diệp Tích Ngôn và Giang Tự tiến triển rất nhanh chóng. Từ khi quen biết đến lúc xác định tình cảm rồi cho đến hiện tại, mọi giai đoạn đều kết nối mượt mà, vững chắc. Diệp Tích Ngôn gần như không có kinh nghiệm yêu đương nhưng nhờ ảnh hưởng từ gia đình, ông bà nội và anh trai cùng chị dâu chính là tấm gương sáng, cô luôn xem trọng tình cảm, vừa nghiêm túc vừa chân thành, ngay từ đầu đã xác định là hướng đến tương lai lâu dài.

Không phải vì suy nghĩ bảo thủ hay cổ hủ. Trái lại, tư tưởng của cô rất cởi mở, không để tâm những tiểu tiết không quan trọng. Nhưng đối với tình yêu, với người bạn đời và với chính mình, Diệp Tích Ngôn luôn giữ sự tỉnh táo và rõ ràng.

Diệp Tích Ngôn từ nhỏ đã là người sống tự do, trong mọi chuyện cô đều vui vẻ thoải mái, ngoại trừ chuyện tình cảm. Cô cảm thấy phiền phức, không muốn tốn thời gian cho những mối quan hệ không cần thiết.

Việc đến với Giang Tự không phải là quyết định bộc phát. Đặc biệt sau khi trở về Nam Thành, Diệp Tích Ngôn đã có kế hoạch rõ ràng. Thời điểm này đã đến lúc giải quyết một số chuyện.

Có lẽ Mạnh Văn Đông và Diệp Lập Chiêu sẽ khó lòng chấp nhận mối quan hệ này nhưng che giấu mãi cũng không phải cách. Sớm muộn gì họ cũng phải đối mặt. Dù có giấu được một thời gian nhưng không thể nào giấu cả đời. Hơn nữa, việc lén lút không phù hợp với tính cách của Diệp Tích Ngôn, chuyện yêu đương với một bác sĩ như Giang Tự chẳng có gì đáng xấu hổ. Xã hội hiện nay đã không còn như trước, việc công khai xu hướng tình cảm không đến mức phải đánh đổi quá nhiều.

Quan trọng hơn, cả hai đều là những người trưởng thành, hơn hai mươi tuổi có thể chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình mà không làm ảnh hưởng đến ai. Cả hai cũng rất độc lập, không phụ thuộc vào gia đình, hoàn toàn đủ sức gánh vác mọi hậu quả.

Diệp Tích Ngôn đã suy nghĩ kỹ, giờ chỉ còn xem Giang Tự có đồng ý hay không.

Giang Tự tất nhiên là đồng ý. Với cô, việc công khai không phải là vấn đề, bởi cô không bị ràng buộc bởi gia đình hay áp lực nào. Chỉ cần vượt qua thử thách từ gia đình nhà Diệp Tích Ngôn là được.

Hai người hoàn toàn đồng thuận về chuyện này. Giang Tự gật đầu chấp nhận.

Gần đến ngày thi đấu, cuộc sống của Diệp Tích Ngôn không có gì thay đổi. Khi có thời gian, cô và Giang Tự vẫn gọi video trò chuyện, thời gian còn lại là tập luyện và nghỉ ngơi.

Ở đội đua, tin tức về việc Diệp Tích Ngôn đã thoát khỏi kiếp độc thân đã lan rộng. Herbert vốn là người không giữ được bí mật, khi quay lại đội chưa lâu đã thông báo cho mọi người. Tuy nhiên anh ta không tiết lộ danh tính người yêu của cô.

Các đồng đội khá ngạc nhiên khi nghe tin. Ban đầu họ nghĩ rằng Diệp Tích Ngôn và Chu Diên đang hẹn hò, nhưng Chu Diên đã nhanh chóng phủ nhận. Anh thậm chí còn giúp Diệp Tích Ngôn giữ bí mật và khuyên Herbert không nên đồn đại lung tung. Đội còn có Markus là người quen biết Giang Tự khá rõ. Nếu thông tin lan truyền có thể gây phiền phức không đáng có cho cặp đôi.

Chu Diên là người phóng khoáng, thẳng thắn và biết buông bỏ khi cần.

Herbert và những người khác không tiếp tục bàn tán, mọi chuyện dừng lại đúng lúc.

Tuy nhiên, vài đồng đội quá tò mò, không lấy được thông tin từ Chu Diên và những người thân cận nên cố tình tiếp cận Diệp Tích Ngôn để dò hỏi.

Diệp Tích Ngôn vốn nổi tiếng là người duy nhất trong đội vẫn kiên trì độc thân suốt hơn hai mươi năm. Những đồng đội trẻ tuổi hơn đã trải qua hai ba mối tình, còn cô thì vẫn vững vàng không thay đổi. Bất kể có người theo đuổi hay không, cô đều giữ cho mình sự độc lập, không hề vướng bận. Nay đột nhiên lại thoát khỏi tình trạng độc thân mà không có dấu hiệu báo trước, điều này thực sự khiến mọi người ngạc nhiên.

Với những chuyện riêng tư của mình, Diệp Tích Ngôn không bao giờ tiết lộ. Cô chỉ trả lời qua loa một câu:

"She's pretty."

"She" là cô ấy.

Chỉ một từ để chỉ giới tính đã khiến cả đội đua xôn xao.

Thời nay, việc yêu đồng giới không còn là chuyện hiếm nhưng không ai nghĩ rằng Diệp Tích Ngôn lại thuộc nhóm này. Từ vẻ bề ngoài đến cách hành xử thường ngày của cô đều cho thấy cô là một người rất "thẳng".

Tin đồn lan truyền nhanh chóng, chưa đầy một ngày đã đến tai anh trai cô.

Anh trai gọi điện ngay cho Diệp Tích Ngôn, không vòng vo mà hỏi thẳng vấn đề.

Diệp Tích Ngôn chẳng hề giấu giếm, nếu đã dám nói ở đội đua thì cô cũng không sợ anh trai biết. Tuy nhiên cô chưa định tiết lộ danh tính người yêu, chỉ nói: "Xong trận đấu em sẽ nói, hai ngày nữa mình trò chuyện nhé."

Anh trai rõ ràng không thể chấp nhận chuyện này ngay lập tức hoặc ít nhất cần thời gian để tiếp nhận. Anh im lặng rất lâu ở đầu dây bên kia. Vốn dĩ anh không phải là người giỏi ăn nói hay gần gũi với em gái, giờ lại càng nghiêm nghị hơn. Giọng anh trở nên nặng nề, nghiêm túc nói:

"Diệp Tích Ngôn, đừng đùa giỡn."

Diệp Tích Ngôn giữ nguyên lập trường, nghiêm túc trả lời: "Em không đùa, anh. Em không đùa về những chuyện như thế này."

Anh trai cô là người mang tư tưởng cũ, dù sống ở nước ngoài nhiều năm nhưng vẫn rất bảo thủ. Nghe vậy có lẽ anh đã tức giận, lập tức hỏi thẳng:

"Người đó là ai?"

Diệp Tích Ngôn vẫn giữ lời hứa: "Khi về nước em sẽ nói."

Cuộc nói chuyện giữa hai anh em kết thúc không vui. Phản ứng của anh trai còn tệ hơn cô dự đoán. Anh cúp máy ngay sau đó, giọng điệu rất cứng rắn.

Trước giờ anh chưa từng hành xử như vậy. Đừng nói đến việc cúp máy, ngay cả việc trách mắng cô cũng hiếm thấy. Lần này rõ ràng anh đã rất giận. Nếu không phải vì thói quen giữ vẻ bề ngoài nghiêm nghị, có lẽ anh đã lớn tiếng trách móc cô.

Diệp Tích Ngôn tính tình thoải mái, bị anh trai cúp máy cũng không để tâm. Cô biết rõ anh trai sẽ không mách lẻo với ba mẹ nên không gọi lại, tiếp tục tập trung vào công việc của mình.

Quả nhiên anh trai không nói gì với hai người lớn. Anh sợ Diệp Lập Chiêu và Mạnh Văn Đông khó lòng chấp nhận chuyện này. Họ đều đã lớn tuổi, không chịu nổi những cú sốc như vậy. Ngay chính anh cũng chưa thể bình tĩnh được, huống hồ là hai người già vốn mang tư tưởng truyền thống. Anh trai giữ kín chuyện này không kể với ai, ngay cả chị dâu cũng không.

Ngày mai là ngày thi đấu chính thức. Bầu không khí ở Yokohama, Nhật Bản khá sôi động. So với trong nước, sự hưởng ứng của khán giả nơi đây lớn hơn nhiều. Nhật Bản vốn có nền văn hóa đua xe phát triển và cũng có không ít tay đua nữ trẻ tuổi xuất sắc với kỹ năng vượt trội.

Trước trận đấu, Diệp Tích Ngôn gặp một cô bé chưa đầy 14 tuổi tên là Meiko.

Meiko là fan của Diệp Tích Ngôn. Lần này cô bé không đủ điều kiện tham gia thi đấu mà được ba mẹ dẫn đến để xem cuộc đua. Ba của Meiko cũng là một tay đua có tiếng, khá thân thiết với chủ đội đua của Diệp Tích Ngôn.

Cô bé biết nói tiếng Trung nhưng không trôi chảy, câu chữ không mạch lạc. Lần đầu tiên gặp Diệp Tích Ngôn, Meiko nói với chất giọng không chuẩn, ngập ngừng:

"Chào... em là Meiko, chị là... chị là... thần... thần..."

Một câu đơn giản mà Meiko mất cả nửa ngày mới nói được rõ ràng. Cuối cùng cô bé thốt ra được hai từ "thần tượng" và thêm bốn chữ "em rất thích chị" cũng không trọn vẹn.

Đồng đội xung quanh nghe thấy đều cười vui vẻ, bầu không khí thoải mái và nhẹ nhàng hơn.

Tối hôm đó, Diệp Tích Ngôn kể lại câu chuyện này cho Giang Tự như một mẩu chuyện thú vị.

Lúc đó bác sĩ Giang đang ngồi trước màn hình bận viết gì đó. Nghe xong cô chỉ ngẩng đầu nhìn Diệp Tích Ngôn một chút rồi tự nhiên hỏi:

"Chẳng phải em là của chị sao?"

Diệp Tích Ngôn sững sờ, lúng túng "hả" một tiếng. Cô không tự nhiên đưa tay lên chạm mũi, mãi mới ngượng ngùng đáp lại:

"Đúng rồi, là của chị."

Khóe môi Giang Tự khẽ nhếch lên nhưng cô không để đối phương có cơ hội đắc ý, dịu dàng nói:

"Ngủ sớm đi, ngày mai thi đấu thật tốt."

Trái tim Diệp Tích Ngôn lập tức bay bổng. Cô phấn khích lăn vài vòng trên giường, cười sung sướng như đứa trẻ.

"Đừng làm trò," Giang Tự nói thẳng, "Mau đi rửa mặt đi."

Diệp Tích Ngôn lề mề ghé sát mặt vào màn hình đến mức gần như dán hẳn vào, giọng nũng nịu:

"Còn sớm mà, để lát nữa em đi."

Dù có chần chừ đến mấy, cuối cùng đêm nay Diệp Tích Ngôn cũng phải ngủ sớm. Trận đấu ngày mai mới là quan trọng nhất.

Trước khi tắt video, Giang Tự nói: "Ngày mai chị sẽ xem trận đấu của em. Trong nước có phát sóng trực tiếp."

"Được thôi," Diệp Tích Ngôn đáp, nhưng ngay sau đó nhớ ra ban ngày Giang Tự rất bận rộn nên vội sửa lời, "Cũng không nhất thiết phải canh xem đâu. Sau này xem lại video trên mạng cũng được. Dù sao sau trận em cũng sẽ gọi điện cho chị."

Giang Tự chỉ khẽ đáp "Ừm," không nuông chiều thêm liền nhắc cô ngủ sớm.

Giữa Nhật Bản và trong nước chỉ chênh lệch khoảng một tiếng múi giờ, không gây ảnh hưởng quá lớn.

Trận đấu bắt đầu vào gần một giờ chiều nhưng buổi phát sóng trực tiếp sẽ diễn ra sớm hơn một chút. Hôm sau, đúng dịp Giang Tự được nghỉ, cô dành thời gian theo dõi trận đấu này.

Giống như cưỡi ngựa và một số môn thể thao khác, về nguyên tắc, đua xe không phân biệt giới tính, nam nữ đều có thể tranh tài cùng nhau. Tuy nhiên do nhiều yếu tố khác nhau, thực tế thường không diễn ra như vậy.

Diệp Tích Ngôn không phải là tay đua nữ duy nhất trong trận đấu này nhưng cô vẫn thu hút được rất nhiều sự chú ý. Là đại diện của đội đua, cô xuất hiện nổi bật trên đường đua, kỹ thuật vượt trội không ngừng tăng tốc. Khi vòng đua cuối cùng kết thúc, bánh xe của cô bốc cháy vì ma sát khiến các bình luận viên trong buổi trực tiếp cũng phấn khích không ngừng.

Cô đã giành chức vô địch ở hạng mục thi đấu của mình, cả khán đài bùng nổ trong tiếng reo hò. Các đồng đội của Diệp Tích Ngôn phấn khích đến mức hét đến đỏ mặt tía tai rồi nâng bổng cô lên, chạy vòng quanh sân.

Tại hiện trường, Diệp Tích Ngôn giữ thái độ rất bình tĩnh. Khi máy quay hướng đến, cô chỉ tháo mũ bảo hiểm, ngốc nghếch vẫy tay trước ống kính rồi cười hớn hở để lộ cả hàm răng, vẻ mặt ngây ngô chẳng có điểm dừng.

Ở phía bên kia màn hình, Giang Tự khẽ mỉm cười, không thấy khó chịu vì sự ngốc nghếch này của cô.

Trong khi ở Nhật Bản đang ăn mừng sự kết thúc tốt đẹp của trận đấu thì cục diện ở Nam Thành đã chính thức thay đổi.

Sự thay đổi của tình thế diễn ra âm thầm, không làm cả thành phố rung chuyển mà tất cả được che giấu dưới một bề mặt yên bình.

Chiều hôm đó, kết quả giám định di chúc tự viết đã được công bố, xác nhận là thật. Ở Vân Nam, cảnh sát địa phương đã bắt giữ nghi phạm, chuẩn bị phối hợp với Nam Thành để đưa người về điều tra.

Gần như cùng lúc đó, khi bản di chúc tự viết vẫn đang trong giai đoạn giám định, Hoàng Thắng Quân đã chủ động ra đầu thú. Ông ta thừa nhận di chúc nhờ người viết là giả, nhận lỗi lầm của mình, đồng thời khai ra đồng phạm và cung cấp các bằng chứng liên quan cho cảnh sát.

Cũng trong ngày hôm đó, một báo cáo ẩn danh vừa khép lại thì một đòn tấn công khác lại xuất hiện. Vợ cũ của Trâu Hành Lĩnh đã chính thức đứng ra công khai tố cáo ông ta với hàng loạt bằng chứng nhận hối lộ, tham ô, lạm dụng chức quyền để trục lợi cá nhân...

Tại bệnh viện số 2, một bác sĩ già chỉ còn hai tháng nữa là về hưu cũng quyết định lên tiếng, dùng danh tính thật tố cáo Trương Hiền Minh cùng đồng bọn. Những kẻ này bị vạch trần là sâu mọt với hành vi bất chính trong nghiên cứu học thuật, bị đưa ra xử lý toàn bộ.

Trong tập đoàn của Kỷ Vân Phù, một quản lý cấp cao dứt khoát báo cảnh sát kiện chú Chu cùng những người liên quan vì tội lợi dụng chức vụ để chiếm đoạt tài sản và nhận hối lộ. Đồng thời người này còn chỉ ra mối quan hệ ngầm giữa chú Chu và Giang Đan Thành.

...

Những biến cố dồn dập như cơn lũ tràn qua mạnh mẽ cuốn phăng mọi thứ khiến những kẻ liên quan không kịp trở tay, hoàn toàn bất lực.

Khi bên ngoài hỗn loạn như sóng gió cuồn cuộn, Giang Tự lại đang ở trong căn hộ của mình tiếp một cuộc gọi video. Cô mặc đồ ở nhà yên tĩnh ngồi trên sofa.

Diệp Tích Ngôn vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra ở Nam Thành. Vừa giành chiến thắng cô vẫn đang hứng khởi. Trên đường đua thì điềm tĩnh nhưng giờ lại tỏ vẻ kiêu ngạo. Cô nói trận đấu quá dễ dàng, chẳng có gì thử thách nhưng ánh mắt lại không giấu được vẻ đắc ý, cố tình khoe chiếc cúp trước ống kính, biến đủ cách để đòi phần thưởng từ Giang Tự.

Giang Tự chiều theo cô, dịu dàng nói: "Tích Ngôn là giỏi nhất."

Diệp Tích Ngôn vui sướng đến mức muốn lăn lộn, cười ngốc nghếch không ngừng.

Sau một hồi trò chuyện, Diệp Tích Ngôn bỗng sờ sờ đầu, chậm một nhịp mới hỏi: "Bên đó của chị thế nào rồi? Hôm nay không có chuyện gì chứ?"

Giang Tự lắc đầu, giọng điềm tĩnh: "Rất tốt, không có gì cả."

Diệp Tích Ngôn nói: "Ngày mai em sẽ về. Chờ em nhé."

Giang Tự bình thản đáp: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro