Chương 63: Phiên ngoại 2-【Diễn đàn】+【Lần đầu tiên】
Rất cảm ơn bạn @khht07 đã giúp mình beta
01 Diễn đàn thảo luận
Chủ đề: Có ai muốn thảo luận về lần đầu tiên của Dự Triệu không?Bài viết chính: Tôi tò mò đã lâu, các bạn nghĩ lần đầu tiên của Dự Triệu xảy ra khi nào...? Tôi mới vào fandom, rất tò mò, có fan lâu năm nào giải đáp được không?
Chắc là trước khi đến trang viên rồi Ủng hộ ý kiến trên Đồng ý, chắc là khi mới đủ tuổi
(Chủ thớt)
Ủa? Quý Chiêu và Dụ Trừng đã quen nhau trước khi đến trang viên à?
Đúng vậy Có người đã xác nhận, họ chơi game cùng nhau nên chắc là thật, không phải tin đồn vô căn cứ Lúc đó chắc coi như bạn qua mạng nhỉ? Bạn qua mạng gặp nhau lần đầu thì cũng "thế" luôn mà Bạn qua mạng của bạn và của tôi có vẻ khác nhau... Nếu Quý Chiêu và Dụ Trừng thật sự là bạn qua mạng trước đó, tôi nghiêng về khả năng họ "thế" ở trang viên, lần đầu gặp mặt là khi đánh giá sơ bộ cấp bậc. Hôm đó quá mệt, hơn nữa trong ký túc xá còn có người khác (Thẩm Nhất Xán và Trần Hạnh Tử đâu!) nên khó có thể "thế" được. Nhưng trong nhật ký ký túc xá ghi họ ngủ cùng nhau mà? Tôi thực sự hết lời với Trần Hạnh Tử và Thẩm Nhất Xán, ghét nhất mấy cặp bạn cùng phòng không biết giới hạn... "Thế" trên giường ký túc xá đến nỗi cả khung giường rung lên... Coi tôi là một phần của màn kịch à?
Nhưng nếu là Dự Triệu thì tôi chỉ muốn nói: Cắn chết tôi đi!
Trần Hạnh Tử và Thẩm Nhất Xán cũng ngang ngửa thôi... Ký túc xá 4 giường mà chỉ dùng 2 cái thì... Ký túc xá 309 dâm loạn thật, thích quá!
Fan chính thống vào nhầm topic, bị shock nặng rồi
Thực ra người thật sự "thế" đều biết, nếu muốn không có tiếng động thì cũng dễ thôi, chỉ cần trùm chăn kín là được. Hơn nữa nhìn Dụ Trừng cũng không phải kiểu kêu to đâu.
Trời, bạn trên đang nghịch CP à, Dụ Trừng chỉ làm 1 thôi! Đều là hậu cung của bệ hạ, sao lại để bệ hạ phải xx chứ! Thích xem mấy cái phạm thượng này ghê...
Thực ra tôi nghiêng về việc họ "thế" trong quá trình thi đấu. Không phải có tin đồn họ đi lạc sao? Bị lộ là họ đi nhầm vào bảo tàng tình yêu, theo nguồn tin đáng tin cậy, họ còn vào quán les nữa. Dù trước đó không có ý định, ra từ đó cũng phải thông suốt chứ!
Đồng ý với ý kiến trên, tôi cũng không tin Dụ Trừng có thể nhịn được trước một Chiêu Chiêu như vậy
Không chịu nổi... Lý lẽ các bạn phân tích nghe có lý quá, tôi sẽ tin mất.
Nhìn ảnh Dự Triệu mà trong đầu toàn hình dung họ trên giường... Rốt cuộc có "thế" không, điều này rất quan trọng với tôi
Tôi có thể không có đời sống xx nhưng CP của tôi nhất định phải có! Tôi không tin họ chưa "thế" khi ở phòng tập với cái sức bật đó. Cảm giác kiểu ở hộp đêm nhìn nhau một cái là lửa cháy bùng lên rồi chạy đi mở phòng... Sau đó lăn lên giường mới phát hiện cả hai đều lần đầu, hai người từ ngượng ngùng đến nằm cạnh nhau học cách "thế"...
Hehe, Dự Triệu của chúng ta vừa có sức bật vừa ngây thơ!
Có khi nào là trước trận chung kết không? Bầu không khí của họ lúc đó rất kỳ lạ! Như kiểu cãi nhau, mà là Quý Chiêu đơn phương giận dỗi, không phải là vì Dụ Trừng làm không tốt trên giường chứ? Chưa bao giờ nghĩ theo hướng đó... Vậy là trước trận chung kết họ đã làm lành, rồi đêm trước trận chung kết "thế" một trận dữ dội?
Cười đến phát tài, cảm giác Chiêu Chiêu kiểu "nếu không hầu hạ tốt trên giường sẽ giận dữ", có khi còn khóc nữa, đáng yêu quá thích quá, ôi vợ tôi
Muốn vợ quá, @Dụ Trừng, có thể trả vợ của tôi lại được không?
Trời ơi! Bạn trên mau xóa bình luận đi! Nếu Dụ Trừng thấy topic này thì chắc chắn sẽ dùng quyền hạn xóa cho bạn đấy...
Dụ Trừng thực sự sẽ nổi điên đó...
Đã debut nửa năm rồi mà vẫn còn người không biết Dụ Trừng chỉ yêu Quý Chiêu, Quý Chiêu chỉ yêu Dụ Trừng sao?
Dụ Trừng: Đúng là gái mộng tưởng!
Chỉ có tôi cảm thấy là đêm trận chung kết thôi sao?
Không đến mức đâu? Trận chung kết chúng ta xem còn mệt chết, dù thân thể không mệt thì tinh thần cũng rất mệt, chỉ muốn ngủ thôi, ai còn tâm trạng mà "thế"... Vậy tôi đành phải đưa ra bằng chứng
【Hình ảnh】Bức ảnh này do Tống Giang Giang đăng Weibo, tôi lưu lại, phát hiện thời gian chụp là 2h sáng đêm trận chung kết, chắc là sau bữa tiệc mừng công ở trang viên. Các bạn thấy Dụ Trừng và Quý Chiêu chưa? Dụ Trừng thì không sao, nhưng quần áo Quý Chiêu rõ ràng mặc rất lộn xộn!
Trời... Tôi thực sự thấy rồi, Quý Chiêu cài nút áo còn sai nữa! Nếu không cởi ra mặc lại thì sao có thể sai như vậy? Đính kèm thêm một tấm ảnh tại hiện trường trận chung kết, sau khi xuống sân khấu, thậm chí trên đường về trang viên, khi đến trang viên, đồng phục của Quý Chiêu đều rất chỉnh tề. Tôi cũng không dám đoán mấy giờ đồng hồ đó đã xảy ra chuyện gì...
Fan Quý Chiêu choáng váng, Dụ Trừng nói gì đi Dụ Trừng! Cậu đã làm gì với cô gái của tôi! Tôi liều mạng với cậu!
Fan Dụ Trừng mới là người choáng váng, trang viên 108 người, dù Quý Chiêu muốn thế nào thì sao phải tìm đến cô gái của tôi... Ý gì vậy các bạn, không còn lựa chọn nào khác sao? Tống Giang Giang không được à? À phải rồi, cuối cùng cả đêm, tôi thấy cổ áo Quý Chiêu cũng bẩn, Tống Giang Giang cũng phải giặt cho cô ấy à?
Fan Tống Giang Giang đi ngang qua bị vạ lây... Cặp đôi nhỏ đánh nhau đừng lôi con gái tôi vào... Con gái tôi chỉ là phụ họa một chút thôi, nếu bắt nạt con gái tôi nữa chúng tôi cũng sẽ nổi giận đấy!
Ủng hộ ai làm bẩn người đó giặt, @Dụ Trừng giặt đồ cho vợ cậu đi
Nhóm này phải làm sao đây! Hai TOP đang yêu đương, người ta sẽ nghĩ chúng ta là nhóm nữ đồng tính! Ừm, chương trình này vốn là chương trình nữ đồng tính mà, nói gì nữa Thẩm Nhất Xán và Trần Hạnh Tử trong bức ảnh này cũng rất có chuyện, say rượu còn ôm ấp nhau, hàm lượng nữ đồng tính quá cao, đừng gọi Dream Girls nữa, gọi Dream Les đi
Bị nữ đồng tính làm choáng!
May mà tôi là nữ thẳng Không phải, các bạn có đang lạc đề không vậy, sao cái gì cũng nhảy vào topic này chen chân! Đang thảo luận chuyện giường chiếu của CP tôi mà! Ai quan tâm mấy bà già xấu tính các bạn chứ! Tôi cược đêm đầu tiên của Cộng Sự Tốt Nhất Tôi cảm thấy đêm trận chung kết chắc chắn đã "thế", nhưng tuyệt đối không phải lần đầu tiên, nên tôi cũng cược đêm đầu tiên của Cộng Sự Tốt Nhất Các bạn thật sự không hiểu Dụ Trừng, cô ấy rất dễ ngượng, thậm chí nhiều lúc còn không dám nhìn thẳng vào mắt Quý Chiêu... Nên lần đầu tiên của họ chắc chắn là do Quý Chiêu chủ động, tôi cảm thấy Quý Chiêu chắc chắn sẽ không sớm như vậy, nhưng sau khi cuồng nhiệt một chút thì cũng bình thường thôi. Ai là người vừa thấy Quý Chiêu là Dụ Trừng đỏ mặt bị đập chết dưới hố, tôi không nói đâu. Các bạn ở đây đoán... Chẳng lẽ trông chờ Quý Chiêu và Dụ Trừng sau khi rút lui sẽ viết một cuốn sách nói cho các bạn câu trả lời sao... Ý tôi là tiếp (chắp tay) nhận tin nóng
Nếu nói đêm đó bước lên vị trí C huy hoàng là một nét son rực rỡ đậm nét được khắc ghi trong lịch sử nhóm nữ của Quý Chiêu, để sau này cô có thể nhìn lại trên màn ảnh và hồi tưởng, thì bữa tiệc mừng công kết thúc ở ký túc xá chính là để đếm kỹ trong đêm khuya.
Sau khi trận chung kết phát sóng trực tiếp kết thúc, họ chưa kịp thay quần áo, vẫn mặc đồng phục do đoàn làm chương trình phát, 108 người ùn ùn trở về trang viên, nơi một bữa tiệc tối long trọng đã được chuẩn bị sẵn sàng cho họ từ lâu.
Không có người ngoài cùng quay, họ có thể thỏa sức cuồng nhiệt.
Rượu champagne được rót vào những chiếc ly chân dài, sủi bọt lên ùng ục. Mỗi ly được rót đầy rồi chuyền đi, chạm vào nhau kêu leng keng. Vô số tiếng ồn ào hòa vào nhau: "Cụng ly!"
"Hôm nay chúng ta không say không về!" Tống Giang Giang uống cạn ly rượu trong một hơi.
Dù độ cồn không cao nhưng uống nhiều cũng say. Cô loạng choạng dựa vào cột, so với các thực tập sinh chưa debut thì các thành viên chính thức có vẻ e dè hơn.
Chu Vũ Dĩ Đình không thích náo nhiệt, ngồi bên cây đàn piano chơi phím và trò chuyện nhỏ với Kiều Nguyệt. Không lâu sau, tiếng đàn chuyển sang giai điệu nhẹ nhàng, hòa cùng tiếng cười đùa vui vẻ.
Thẩm Nhất Xán và Trần Hạnh Tử đang chơi xúc xắc, ai điểm ít hơn thì phải uống. Lại còn có người mời rượu, hai người uống liên tục, chẳng mấy chốc đã hết một chai. Họ nói chuyện bắt đầu líu lưỡi, đầu óc choáng váng hơn cả lúc đầu.
Trần Hạnh Tử nâng ly: "Giờ nói ra cũng được, nên cởi trói rồi đúng không?"
Thẩm Nhất Xán cười lạnh: "Buông ly chửi thề à?"
Trần Hạnh Tử cười: "Chính là chúng ta vốn chỉ là bán CP thôi, fan CP cũng hút được không ít, muốn phát triển nhiều hướng. Sếp của tớ bảo tớ bán thêm CP với Dụ Trừng và Chiêu Chiêu đấy!"
Thẩm Nhất Xán "ờ" một tiếng: "Vậy sao?"
Cô cụng ly với Trần Hạnh Tử, nói từng chữ: "Vậy chúc cậu may mắn."
Trần Hạnh Tử hỏi: "Ý cậu là gì?"
Thẩm Nhất Xán nói chậm rãi: "Tớ có ý gì được? Cậu định bán Dụ Trừng cho ai?"
Trần Hạnh Tử: "..."
Thẩm Nhất Xán: "Cậu ấy vẫn biết khinh công đấy."
Trần Hạnh Tử: "... Vậy tớ đổi sang Chu Vũ Dĩ Đình!"
Thẩm Nhất Xán: "Được thôi."
Dù Trần Hạnh Tử nói gì, Thẩm Nhất Xán đều đồng ý, với vẻ mặt cùng thái độ không kiên nhẫn, khiến Trần Hạnh Tử nổi giận trong lòng, lại tiếp tục lắc xúc xắc.
Trịnh Đông Tình và Thẩm Hân ngồi cùng nhau, người debut trông mệt mỏi, người chưa debut lại tươi cười rạng rỡ rót canh gà cho cô kia, rót xong lại uống.
Còn C vị kiêm đội trưởng và phó đội trưởng...
Tống Giang Giang tiện miệng hỏi: "Chiêu Chiêu và Dụ Trừng đâu?"
"Vừa nãy còn ở đây mà," Bùi Giai, thí sinh hạt giống đau đớn vì thất bại ở trận chung kết, sau khi buồn bã ngắn ngủi, đã được Tổng Quý hứa hẹn tài nguyên nên lấy lại tinh thần: "Có phải trốn đâu đó hôn nhau không?"
Tống Giang Giang "xì" một tiếng.
Sau khi nhóm nữ debut, bán CP là môn bắt buộc và cũng là một phần công việc. Cô đã có một cặp, fan tuy có ý kéo cô vào gia đình đó nhưng cô không thể thiếu nhãn quan như vậy được.
... Chủ yếu là Dụ Trừng thật sự rất giỏi đánh.
Cần tìm đối tượng bán CP mới, Tống Giang Giang nghĩ ngợi như vậy. Bùi Giai lại cảm thấy suy đoán của mình rất chuẩn, nhìn đông ngó tây, vừa lo lãnh đạo vừa debut đã sụp phòng, vừa lén lút muốn xem tận mắt.
Dáng vẻ lén lút gây chú ý, bị người vỗ vai từ phía sau, cô quay lại thấy là Thiệu Kha, bên cạnh có Đồng Vi. Thiệu Kha hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Bùi Giai vỗ ngực, nói: "Tìm Chiêu Chiêu."
"Chiêu Chiêu à," Thiệu Kha tự phong là Bách Hiểu Sinh của trang viên, vốn tai nghe tám hướng, mắt thấy sáu đường, cô "ờ" một tiếng: "Tớ vừa thấy Dụ Trừng đỡ cậu ấy lên lầu."
Đồng Vi trợn mắt: "Đồng tính nữ buồn nôn quá!"
Bùi Giai: "..."
Hận quả nhiên kéo dài hơn yêu.
Cô nhìn lên lầu, trong lòng tò mò ngứa ngáy: Không lẽ thật như fan nói, vừa lên sân khấu đã gấp không chờ nổi lăn giường sao?
Ơ~~~
Thật sự không phải.
Dụ Trừng nghĩ, nếu biết rượu nho của đoàn làm chương trình cung cấp có độ cồn đậm hơn nước nho, cô tuyệt đối sẽ ngăn bệ hạ khi người liên tục nhận lời mời rượu.
Nếu không cũng sẽ không có tình cảnh hiện tại.
Quý Chiêu không chịu nổi rượu, nôn ra một lần, chống tay vào bồn rửa súc miệng, vô tình nhìn thấy cổ áo dính bẩn, tính sạch sẽ phát tác, túm cổ áo kéo ra ngoài, nút áo bật mất mấy cái, cô liền cởi luôn áo.
Gió điều hòa trong phòng thổi vào, cô chần chừ: "... Lạnh."
Dụ Trừng vốn né tránh ánh mắt nhất thời quên ngượng: "Ta đi lấy quần áo cho người."
"Không cần." Quý Chiêu nói.
Cô nhìn chằm chằm Dụ Trừng trong gương, mặt vừa rửa còn đọng nước, càng làm nổi bật khuôn mặt thanh tú tinh xảo. Ánh mắt cô như có độ ấm, khiến Dụ Trừng không đường lui, đành phải nhìn thẳng lại: "Bệ hạ..."
Đôi môi đầy đặn mấp máy, Quý Chiêu nói nhẹ nhàng: "Ta tắm."
Dụ Trừng nói: "Được."
Quý Chiêu: "Cởi áo cho ta."
Mắt Dụ Trừng hơi trợn to, nhưng vẫn ngoan ngoãn tiến lên, đầu ngón tay lướt qua làn da lạnh lẽo của cô, lại một món đồ nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Cảnh xuân chợt lộ.
Khi món cuối cùng rơi xuống, Dụ Trừng đưa tay ra đón mưa, tiếng nước ào ạt dừng trên gạch men, làm ướt một khoảng, bắn tóe bọt nước, dính ướt tay áo cô.
Dụ Trừng nói: "Xong rồi."
Quý Chiêu đứng ngây người một lúc, rồi chạy vào phòng tắm dưới vòi sen, cổ chân trắng ngần thấm nước, ướt sũng giẫm qua giày cao gót của Dụ Trừng. Đúng lúc cô định rời đi, Quý Chiêu xoay người nắm lấy cổ tay cô.
Dụ Trừng hơi giật mình: "Bệ hạ?"
Quý Chiêu nói: "Đỡ ta."
Mắt Dụ Trừng tối sầm trong thoáng chốc, cô nhắm mắt: "Có thể từ chối không?"
Quý Chiêu dường như không ngờ Dụ Trừng sẽ từ chối, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ nghi hoặc, đuôi mắt long lanh càng thêm thu hút, cô nghiêng đầu, lặp lại lời Dụ Trừng: "Từ... chối?"
Dụ Trừng: "Ừm."
Giọng Quý Chiêu cao lên: "Tại sao?"
Cô nắm chặt cổ tay Dụ Trừng, kéo cô lại gần hai phân, trong giọng nói rõ ràng có sự giận dữ: "Ngươi dám từ chối ta sao?" Nói xong lại thấp giọng: "Hình như là lời thoại trong tiểu thuyết tổng tài nào đó..."
Tay cô theo cổ tay Dụ Trừng xuống dưới, nắm lấy góc áo Dụ Trừng, khẽ lắc lắc.
Cô nhỏ giọng làm nũng: "Tại sao vậy?"
Dụ Trừng nhắm mắt, hít sâu một hơi: "Ta sợ ta nhịn không được."
Mắt Quý Chiêu sáng lên, nhìn Dụ Trừng: "Nhịn không được gì? Ngươi muốn hôn ta sao?" Cô tiến lên ôm lấy eo Dụ Trừng, chu môi: "Có gì phải nhịn chứ?"
Dụ Trừng lẩm bẩm: "Không phải thế."
Quý Chiêu chớp mắt: "... Hả?"
Dụ Trừng lại nhẹ nhàng đẩy cô ra: "Nàng tắm trước đi, ta đi lấy khăn tắm cho nàng."
Nói xong xoay người định đi.
Cổ tay lại bị Quý Chiêu nắm lấy.
Bước chân cô hơi dừng, nghiêng mặt, thấy Quý Chiêu đang nghiêm túc nhìn cô, gương mặt hơi say, trong mắt như phủ một tầng sương mù, diện mạo vô cùng xinh đẹp, là dáng vẻ dù nhìn ngàn vạn lần Dụ Trừng vẫn rung động.
Dụ Trừng hoảng hốt trong lòng, đang định cứng rắn rời đi, lại nghe Quý Chiêu nói: "Khi tỉnh rượu ta sẽ quên hết."
Dụ Trừng: "Cái gì?"
Quý Chiêu liếm môi, hơi nước bao quanh cô, như lạc vào sương mù, tưởng chừng sẽ biến mất bất cứ lúc nào. Cô nhấn mạnh: "Khi tỉnh rượu ta sẽ quên hết chuyện hiện tại."
"Nhưng Dụ Trừng, ta không muốn quên."
"Nên khi ta tỉnh rượu, có thể làm lại với ta một lần nữa không?"
Cổ họng Dụ Trừng như bị lửa đốt, đau rát, khẽ khàn giọng: "... Cái gì?"
Quý Chiêu kéo cô vào phòng tắm dưới vòi sen, kéo áo sơ mi của cô ra khỏi thắt lưng, nước bắn tung tóe. Cô nghe Quý Chiêu thì thầm bên tai: "Dụ Trừng, chúng ta làm đi."
Dụ Trừng rất muốn hỏi làm gì.
Nhưng cô biết.
Cô đã xem qua những tình tiết như vậy trong đồng nhân của cô và bệ hạ, đã xem hình ảnh và bước đi trong phòng thử nghiệm tình dục, đã xem thật nhiều cảnh nóng mà fan CP chia sẻ, đã làm những chuyện như vậy trong những giấc mơ xuân sắc diễm lệ.
Cấm kỵ, liều lĩnh.
Cô đã nghĩ rất nhiều lần cô và bệ hạ sẽ vượt qua ranh giới này ở đâu, nhưng chưa từng nghĩ là lúc này, khi chỉ mới hôn nhau chứ chưa làm gì quá giới hạn.
Bệ hạ nói với cô: "Chúng ta làm đi."
Cô không nói gì, Quý Chiêu lại cười, cười đến run rẩy trên cổ cô, giọng cười trầm trầm trên làn da nóng bỏng: "Dụ ái khanh, có phải ngươi không biết làm không?"
Cách xưng hô nghiêm túc đặt ở đây lại mang nhiều tầng ý vị trêu chọc, khiến người ta ngứa ngáy.
Dụ Trừng đỡ lấy eo cô, định nói mình biết, nhưng lời đến miệng lại thành: "Thần không biết, xin bệ hạ chỉ dạy."
Quý Chiêu sốt ruột "tsk" một tiếng.
Bàn tay ướt át nắm lấy cổ tay Dụ Trừng rồi trượt xuống, đan mười ngón tay vào nhau, dùng lòng bàn tay cọ xát ngón trỏ và ngón giữa của Dụ Trừng, lặp lại hai lần rồi buông xuống, đung đưa giữa không trung.
Cô khẽ hừ nhẹ, gọi tên Dụ Trừng, giọng mang tiếng cười: "Học nhanh thật."
Dụ Trừng nhìn cô với vẻ mặt vô cảm.
Trên mặt càng bình tĩnh tự chủ bao nhiêu thì xuống tay càng không kiêng nể gì bấy nhiêu.
Nước ấm tí tách rơi xuống đầu, không khí lạnh từ phòng ngủ len lỏi vào, lạnh nóng luân phiên, cô hôn môi Quý Chiêu, ngậm lấy rồi khẽ cắn, tham lam và triền miên.
Quý Chiêu bị hôn đến thiếu oxy, tựa vào vai cô thở dốc, hơi thở nóng hổi hòa với hơi nước, lên men cảm giác say, làm gương mặt càng thêm ửng hồng.
Mồ hôi nhễ nhại, nhớp nháp, ướt đẫm.
Dụ Trừng không nói gì, Quý Chiêu lại không kìm được lời, nghĩ gì nói nấy. Cô nói Dụ Trừng có phải thiên phú hay đã học từ trước, nói Dụ Trừng giỏi quá, ngón tay cũng biết khiêu vũ, nói Dụ Trừng hôn ta đi, không hôn ta sẽ nói ra những điều không thể phát sóng mất.
Vì thế Dụ Trừng hôn cô.
Từng chút một nhẹ nhàng mổ trên đôi môi đỏ mọng như máu, những nụ hôn thật nhẹ, giữa hơi thở gấp gáp, như đang cố ý kiềm chế điều gì, rồi chợt loạn nhịp.
Trở nên hung hăng.
Cuối cùng, cô đột ngột nghiêng mặt, cắn vào cổ trắng nõn thon dài của Quý Chiêu, giọng như phủ một lớp ren ẩm ướt, thấm vào máu Quý Chiêu qua kẽ răng.
Cô khẽ nói: "Bệ hạ mới là người giỏi."
"Trời mưa to quá."
Ẩm ướt, rồi một trận mưa lớn tiếp theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro