Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 57


Kỳ sinh lý trôi qua trong bình an vô sự, chiếc bánh sinh nhật đầu tiên của Hướng Vãn không chọn vị matcha, cũng không chọn vị đậu đỏ, cô ấy chọn vị red velvet.

Lúc ăn đến mức dính kem đầy mép, cô ấy ngẩng đôi mắt long lanh lên, cười với Vu Chu.

Vu Chu đột nhiên cảm thấy, nàng và Vãn Vãn có chút giống nhau.

Nghỉ lễ Quốc Khánh kết thúc, chị gái của Vu Chu cuối cùng cũng trở về, Oản Oản cũng được đón đi, Vu Chu giống như bà nội bị người ta bế mất cháu trai, mỗi ngày nhìn đồ chơi mèo còn sót lại mà thương nhớ con mèo.

Thật kỳ diệu, một sinh vật nhỏ bé như vậy, còn chưa bằng một cánh tay, nhưng lại có bản lĩnh khiến căn nhà hơn trăm mét vuông trở nên ồn ào náo nhiệt.

Nó vừa đi, căn nhà như rộng ra, có lẽ là do không còn chậu cát vệ sinh và cả đống thức ăn với cát của mèo nữa.

Tô Xướng tận dụng triệt để tâm lý "người già neo đơn" của nàng, gửi cho nàng một số hình ảnh của mèo con, vì vậy thỉnh thoảng họ cũng trò chuyện như những người bạn trên mạng quen biết sơ sơ.

Trong khoảng thời gian này, đã xảy ra rất nhiều chuyện, phần lớn không đáng nhắc đến, ví dụ như...

Lại có nhà xuất bản thứ hai, thứ ba tìm đến Vu Chu, sau khi bàn bạc với biên tập viên, Vu Chu đã chọn nhà xuất bản đầu tiên, hợp đồng đang được tiến hành.

Buổi đọc kịch bản cho mùa thứ hai cũng diễn ra rất suôn sẻ, nhưng bây giờ Vu Chu đang tập trung sáng tác cho tiểu thuyết dài kỳ được ký hợp đồng đầu tiên, có lẽ cũng vì đã mất đi cảm giác mới mẻ nên không còn hào hứng như mùa đầu tiên nữa, đương nhiên, cũng không còn câu nệ và cẩn trọng như trước.

Kịch ngắn của Hướng Vãn đã ra mắt hai tập, là thể loại xuyên không, sau khi bắt đầu sản xuất, Vu Chu mới biết lý do tại sao đoàn kịch đó lại chọn Hướng Vãn, người trước đây chưa từng đảm nhận vai chính, trước hết là vì đề tài xuyên không này vừa cổ trang vừa hiện đại, âm sắc của Hướng Vãn rất phù hợp.

Thứ hai, đoàn kịch này vô cùng khắt khe, vì mỗi tập đều là một câu chuyện độc lập và phải khơi dậy được sự hứng thú của người nghe trong vòng năm phút, nên đã loại bỏ không ít kịch bản và thậm chí cả bản demo, hiển nhiên, cũng vì thế mà làm lãng phí không ít bản thu âm của Hướng Vãn.

Hướng Vãn là người mới, lại là một trong những thành viên góp vốn của đoàn kịch, rất hợp tác, hơn nữa không hề phàn nàn.

Không có dàn diễn viên nổi tiếng tham gia, chỉ vẻn vẹn có vài lần quảng cáo mở màn hình trên nền tảng, hai tập đầu của bộ kịch này không gây được tiếng vang, Hướng Vãn chắc cũng không chia được bao nhiêu tiền, cũng không biết cuối cùng có thể làm được bao nhiêu tập.

Cuối tháng 10, Hướng Vãn đã nhận một vai nữ phụ trong một bộ kịch truyền thanh ngôn tình phi thương mại, điều đáng nói là, đây được coi là một IP tầm trung.

Theo lẽ thường, một IP có tầm cỡ như vậy, thường sẽ được chuyển thể thành kịch thương mại, nhưng tác giả lại không ký hợp đồng, chỉ viết duy nhất tác phẩm này rồi sau đó không còn hứng thú nữa, đối với kịch truyền thanh, tác giả cũng khá tùy ý, vì nói chuyện hợp với người lên kế hoạch nên đã cấp phép cho họ làm phi thương mại.

Xuất phát từ lòng biết ơn sự tin tưởng của tác giả, đoàn phim dốc toàn lực, sản xuất bộ kịch này theo quy trình và tiêu chuẩn của một bộ kịch truyền thanh thương mại. Thông thường mà nói, kịch truyền thanh phi thương mại do là kịch miễn phí, đa số sẽ không có lịch cập nhật cố định, nhưng đoàn phim không chỉ chuẩn bị sản xuất trước đủ mười lăm tập, mà còn định lịch cập nhật vào mỗi thứ Hai hàng tuần.

Với lịch cập nhật ổn định, cộng thêm việc có thể sử dụng nhiều bản nhạc nền vốn bị hạn chế trong các bộ kịch thương mại, cùng với sự tận tâm và chân thành của đoàn phim, chất lượng của bộ kịch này quả thực vô cùng đáng mong đợi.

Hướng Vãn đã phải thử giọng tới ba vòng, liên tục thảo luận và điều chỉnh chất giọng với người lên kế hoạch, cuối cùng mới giành được vai diễn này.

Tô Xướng lại có thêm một bộ kịch truyền thanh ngôn tình nổi đình nổi đám, loại nổi đến mức lên cả hot search. Mỗi tuần, lượng người hâm mộ của cô tăng từ bốn đến năm mươi nghìn người, tuy nhiên, có tin đồn rằng cô sẽ không nhận thêm dự án mới nào cho đến tháng 9 năm sau, lại có tin đồn rằng cô đang lấy danh nghĩa phòng thu SC để xây dựng một đội ngũ lồng tiếng và tiếp cận công việc đạo diễn lồng tiếng cho phim ảnh.

Mấy tin đồn vỉa hè này cũng chỉ có vài bình luận trôi nổi trên diễn đàn, không có người trong cuộc nào có thể xác minh, cũng chẳng có drama gì hấp dẫn, vì vậy mọi người chỉ hóng hớt qua loa rồi cũng tản đi.

Tám giờ tối ngày 20 tháng 11, buổi FT tổng kết mùa đầu tiên của kịch truyền thanh 'Điện Thờ' sắp sửa bắt đầu.

FT, tên đầy đủ là free talk, thực ra chính là trò chuyện tự do, buổi này diễn ra dưới hình thức livestream âm thanh trực tuyến để mọi người cùng nhau trò chuyện về các nội dung liên quan đến việc sản xuất bộ kịch, trả lời một số câu hỏi mà thính giả quan tâm, cũng như chia sẻ kinh nghiệm sáng tác và những điều mình gặt hái được.

Các thành viên trong đoàn kịch đã có mặt đầy đủ từ rất sớm, ảnh đại diện của mỗi người lần lượt xuất hiện trên giao diện phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình là một người hỗ trợ được mời đến,hoạt bát đáng yêu và cực kỳ biết khuấy động không khí, vì vậy toàn bộ buổi giao lưu đã diễn ra suôn sẻ trong bầu không khí nghiêm túc mà sôi nổi, đoàn kết mà căng thẳng.

"Sôi nổi" và "đoàn kết" là của người khác, còn hai tính từ "nghiêm túc" và "căng thẳng" là do Vu Chu bao hết.

Đây là lần đầu tiên nàng tham gia một hoạt động như thế này, hơn nữa giọng cũng chẳng hay ho gì, lẫn vào giữa một đám CV, nàng cảm thấy mình như một con vịt lạc lõng giữa bầy hạc.

Cái kiểu mà cười lên cũng toàn 'cạp cạp cạp' ấy.

Hơn nữa trả lời một hai câu thì còn được, nói dài giọng còn run run không ra hồn, dài thêm hai câu nữa là thở không ra hơi.

Bình luận của khán giả trên khung chat chung lại trôi rất nhanh, khiến nàng nhìn đến hoa cả mắt, nhìn chằm chằm vào dòng chữ bay như tên bắn, tai đỏ bừng, đến bản thân cũng không biết mình đang nói gì nữa.

Thỉnh thoảng chỉ thấy bình luận trên màn hình nói: "Ha ha ha ha ha ha tác giả đại đại hài hước quá."

"Ha ha ha ha ha ha, tác giả đúng là một cây hài."

"Sao lại có một tác giả mặn như vậy chứ, đừng làm tôi cười chết mất."

"??? Tác giả đại đại có biết mình đang nói gì không ha ha ha ha ha."

... Không biết, ai mà biết được.

Vu Chu buồn bực rồi.

Thỉnh thoảng, khi Tô Xướng nói xong mà chưa kịp tắt mic, giữa những khoảng trống lộn xộn của mình, Vu Chu có thể nghe thấy tiếng cười khẽ bất chợt từ phía bên kia, tựa như một chiếc lông vũ giữa cảnh binh hoang mã loạn.

Buổi giao lưu bắt đầu được khoảng hơn ba mươi phút, cuối cùng cũng có một câu hỏi tương đối nghiêm túc.

Người dẫn chương trình hỏi nàng: "Tác giả đại đại, rất nhiều khán giả đều khá quan tâm, chính là muốn hỏi, cô có tham gia vào việc lựa chọn diễn viên không? Hay là có đưa ra ý kiến gì không?"

"Ừm..." Vu Chu nghĩ nghĩ, ngoại trừ lúc quyết định Tô Xướng, F có hỏi nàng một câu, còn lại nàng không nghe thử giọng, cũng không tham gia vào quá trình lựa chọn, nếu chỉ nói Tô Xướng thì có vẻ không ổn lắm.

Vì vậy nàng nói: "Không có tham gia, việc lựa chọn diễn viên là do các thầy cô trong đoàn kịch quyết định, tuy nhiên sau khi nghe tôi thấy đều rất giống với những gì tôi tưởng tượng, thậm chí còn rất bất ngờ."

"Vậy thì ai là người khiến cô bất ngờ nhất, điều này có thể nói không ha ha ha ha ha." Người dẫn chương trình cố tình gây chuyện.

Trên màn hình đều đang chạy tên Tô Xướng, hoặc là Thẩm Bạch.

Vu Chu nhìn màn hình đầy tên Tô Xướng, lại nhìn ảnh đại diện yên tĩnh của cô ấy.

Lúc này cô ấy đang bật mic, vòng sáng màu xanh nhạt xung quanh ảnh đại diện nhấp nháy, có một chút tạp âm môi trường, nhưng cô ấy không nói gì.

Vu Chu mỉm cười, nói: "Bất ngờ nhất à, thực ra tôi đều rất thích các thầy cô, nhưng mà bất ngờ nhất, là cô Cố Kỳ Án ha ha ha ha, bởi vì trước đây tôi có tìm hiểu một chút, hình như cô ấy chưa từng lồng tiếng cho vai thụ bao giờ~"

Khán giả cười ồ lên vì giọng điệu xấu xa của nàng.

Cố Kỳ Án bật mic: "Ây đúng vậy đúng vậy, lần đầu tiên tôi, một đại tổng công, lại làm thụ cho Thanh Thanh nhà tôi, Thanh Thanh bây giờ buổi tối có phải là không bật đèn không?"

"Hả? Tại sao?" Thanh Thân hỏi.

"Trên mặt có ánh sáng đó~"

Đoàn phim và khán giả cười vang.

Lại trả lời nghiêm túc mấy câu hỏi, hình như không còn việc gì của tác giả nữa, Vu Chu từ ngồi trên ghế sofa, biến thành nằm trên ghế sofa, điện thoại để sang một bên, tai nghe, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ài... Thật sự không chịu nổi phát sóng trực tiếp, những dòng chữ lòe loẹt này, mắt thật sự muốn mù luôn rồi.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ hành lang, Hướng Vãn từ phòng ngủ phụ đi ra, thấy nàng sắp kết thúc, đưa quả đào trong tay cho nàng, hỏi: "Đào này, ăn không, em gọt sẵn rồi, còn nửa quả."

Vu Chu đang định trả lời, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhìn lại giao diện phát trực tiếp để xác nhận.

... Quả nhiên mình quên tắt mic.

Hơn nữa vừa đúng lúc người dẫn chương trình đang đặt câu hỏi, chờ đợi diễn viên chính trả lời, lúc này trên mic, ảnh đại diện của Vu Chu, Tô Xướng, Chu Linh, người dẫn chương trình, đều đang phát sáng màu xanh nhạt.

Điều này có nghĩa là, khán giả không có cách nào phán đoán, tiếng nói vừa rồi, là phát ra từ mic của ai.

Vu Chu nhìn Hướng Vãn, ra hiệu cho cô ấy đừng nói nữa, sau đó thấy Chu Linh đã tắt mic, nàng cũng vội vàng nhấn vào biểu tượng micrô, tắt tiếng.

Tô Xướng không bị ảnh hưởng, bình tĩnh như thường trả lời câu hỏi, bình luận trên màn hình

cũng không bị ảnh hưởng gì.

Nhưng Vu Chu cảm thấy không ổn.

Nàng chuyển phần mềm phát sóng trực tiếp xuống nền, vào diễn đàn xem thử.

Quả nhiên, đã có bài đăng rồi, tiêu đề bài đăng là: ????? Tôi không nghe nhầm chứ?

Nội dung: Có ai đang nghe FT của [Điện Thờ] không? Giọng nói vừa rồi đó là... Hướng Vãn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro