Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 59 hạ 51. 50. 49. 48. 4.4


Thư Đường vừa mới nói ra lời này, sắc mặt chưởng môn nhất thời có chút thay đổi. Lần này chuyện đồ đệ thượng tiên ở nhân gian gây họa, các môn phái ở nhân gian bọn họ vốn cũng không biết nên xử lý như thế nào. Bây giờ đầu sỏ gây nên đưa tới cửa, nàng ngược lại là một bộ dáng không biết chuyện, còn nói muốn điều tra rõ, hắn làm chưởng môn, nên tin, hay là không tin?

Một tên đệ tử đứng ở phía sau ba vị trưởng lão luôn quan sát Thư Đường, nhớ đến lần trước khi nàng tới, bỗng nhiên có chút không ổn mở miệng nói: "Chưởng môn, người lần trước đi cùng với Thư cô nương, nhìn bộ dáng vẻ mặt cũng không giống người thành thật, nhưng nàng lại làm hư đồ đệ thượng tiên đại nhân?"

Điều phỏng đoán này của hắn hình như cũng có chút đạo lý, chưởng môn lập tức nhìn về phía Thư Đường, hỏi: "Bạn thân của Thư cô nương rốt cuộc là lai lịch như thế nào?"

Trong lòng Thư Đường hoài nghi Miêu Tịnh Hạm, nhưng cũng sẽ không bán đứng nàng lúc này, "Nếu có cần thiết, thì ta sẽ nói cho chưởng môn, giờ chỉ trả lời với ngài, hình như là có chút không ổn a?!"

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, hồi lâu, chưởng môn mới nói: "Vậy liền nghe cô nương."

Thư Đường hơi gật đầu, nói ra điều kiện: "Có điều, ta hy vọng mọi người Thanh Dung phái đừng nên đem chuyện hứa hẹn hôm nay của ta nói ra, chờ ta trở lại, cùng nhau công bố cũng không muộn."

Dứt lời, sau khi đối phương đồng ý, nàng đối chưởng môn đang ngồi phía trên bái một cái, coi như là hành lễ, sau đó liền đứng dậy rời đi, ánh mắt từ đầu tới đuôi cũng chưa từng đảo qua người khác ngoài trưởng môn.

Thuận lợi rời khỏi Thanh Dung phái, Thư Đường làm huyễn thuật lần nữa, một đường cẩn thận né tránh một đám người, sau khi đem tin tức Thư Đường đã rời khỏi Thanh Dung phái truyền bá ra, nhanh chóng bước lên con đường tiến về man hoang ở phía trước.

Đây là lần thứ ba nàng đến man hoang, cũng là lần đầu tiên nàng đến một mình. Thư Đường phá sát trận, vừa mở cửa trận ra, liền nghênh đón hai con thú hồn tiến lên khiêu khích, trong lòng nàng lo lắng, tốc chiến tốc thắng mà giải quyết xong chúng ta nó, tại lúc chúng nó hấp hối mà chạy trốn, nhưng lại không có đuổi theo.

Vòng qua đống bạch cốt, thú hồn nhiều hơn. Có lẽ bởi vì Nguyên Quy phái xảy ra chuyện, đoàn đội trong man hoang không nhiều lắm, quét mắt qua một cái, cát vàng khắp giữa bầu trời, chỉ có xa xa tựa hồ có người đang chém giết thú hồn, ở trong cát bụi nên thấy không rõ lắm.

Thư Đường mím môi lau mặt, một mặt cẩn thận né tránh thú hồn, một mặt tìm kiếm Xích Diễm.

Người này bình thường xuất hiện rất nhanh, lần này lại thật lâu chưa ra. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, bên cạnh Thư Đường luôn tụ tập rất nhiều thú hồn, nàng có chuyện phải làm, nếu không... Dùng chúng nó để chuyện tập cũng rất tốt. Lúc này không thể dây dưa, nàng lấy hai tay ngưng tụ chân khí thành song kiếm, kiếm lên kiếm rơi, ánh kiếm sáng đến mức, chỉ còn lại thú hồn kêu gào.

Lần đầu tiên vào man hoang, nàng liền rất dễ dàng thu hút thú hồn, bất quá, khi đó là bởi vì nàng quá mức nhỏ yếu. Theo lý mà nói, lấy thực lực của nàng bây giờ, những thú hồn kia không thể dễ dàng tiến lên khiêu khích như vậy mới đúng, đầy đều là như thế nào?

Lại cưỡng chế đuổi một con thú hồn sử dụng thủy hệ pháp thuật sau, Thư Đường thẳng thắn không cần cẩn thận chúng nó, dẫn khí rất nhanh hướng về chỗ sâu trong đi.

Khí tức của mình hẳn Xích Diễm biết rõ, nếu như nó biết mình đến đây, hơn phân nửa là sẽ chạy tới a!? Nàng vốn nghĩ như vậy, nhưng đến lúc này rồi, trong lúc nhất thời Thư Đường cũng có chút không xác định được, chỉ có thể chăm chú tìm kiếm.

Không ngờ, đang ở lúc nàng tìm kiếm, khuyên tai ngọc trên linh đài trong đầu bỗng nhiên chấn động lên. Lực chấn động của khuyên tai ngọc là ở trong linh đài, tự nhiên không phải chuyện đùa, chỉ một chút đã khiến Thư Đường đầu choáng mắt hoa, gần như bước đi không được.

Thế nhưng, nếu nàng không cảm giác sai, trong lần chấn động này, hình như nàng tiếp nhận được cảnh báo nguy hiểm.

Ánh mắt Thư Đường lập tức bén lên, cẩn thận quét về bốn phía, cảm thụ được nguy hiểm này bắt đầu từ đâu. Nhưng nàng ở tại chỗ đứng một hồi, ngoại trừ hai con thú hồn muốn tới như tằm mà ăn nàng, thì không hề có những thứ không bình thường nào khác.

Chẳng lẽ mình cảm giác sai lầm rồi sao? Thư Đường thở phào nhẹ nhõm, dùng một chút lửa của thao thiết, bắn vào người hai con thú hồn, rất nhanh liền đuổi hai vị này đi.

Nàng lại hướng bốn phía nhìn một hồi, đưa chân vừa muốn đi, một cổ cường lực đánh úp từ phía sau của nàng. Cổ cường lực này khí thế hung mãnh, lại là từ chỗ rất xa đánh về phía nàng, Thư Đường trong lòng rung mình một cái, lập tức xoay người nhảy mạnh về phía sau mấy bước, vận chuyện chân khí dựng phòng ngự trước người, đồng thời tìm kiếm góc độ né tránh thuận lợi kế tiếp.

Trong lúc mơ hồ, nàng tựa hồ nghe được một tiếng hừ lạnh, tụ tập một chum sức mạnh nương theo tiếng hừ lạnh này phóng tới, Thư Đường chưa kịp nghĩ thanh âm này, chợt đề khí nhảy một cái, tạm thời hai tay cũng không nhàn rỗi tụ lại một đoàn thao thiết chi lực, quát một tiếng đánh vào cột sáng kia.

Hai cổ sức mạnh tiếp xúc nhau trong nháy mắt, không khí bốn phía đều cùng dừng lại trong nháy mắt. Trong nháy mắt tiếp theo, sức mạnh mãnh liệt bạo phá ra.

Thân thể Thư Đường bị chấn động đánh bật ra, lúc đang dùng sức chống lại sức mạnh này, một đạo hồng quang từ đằng xa "Vèo" mà bay tới trước mặt mình, trên mặt nàng vui vẻ, xoay người bắt lấy gì đó từ trong hồng quang, theo nó trong chớp mắt biến mất tại chỗ.

Đợi dư âm tồn dư của sức mạnh kia tản đi, thân hình một người mơ hồ hiển hiện ở chỗ Thư Đường rời đi, hai mắt nhắm nghiềm, vẻ mặt say mê.

"Chậc, cổ chân thần lực cuối cùng, mà lại ở trên người một tiểu nha đầu..." Hắn hưởng thụ mà ngửi toàn bộ một chút khí tức cuối cùng Thư Đường để lại, bỗng mở mắt, vẻ mặt mơ hồ thấu hiểu, chỉ có con ngươi lại vô cùng rõ ràng.

Đôi mắt màu xanh thẵm như chứa đựng cả bầu trời đêm mênh mông, có chút lóng lánh ánh sáng, tựa như một ngôi sao ướt sũng.

Mà lúc này, Thư Đường đang nắm mấy túm tóc trên đầu Xích Diễm, ở trên không trung bước rất nhanh. Xích Diễm trước đã sớm thu dọn dỏa diễm cùng hỏa độc trên người, nhìn không có dọa người, nhưng mặt của nó lại vô cùng dữ tợn, miệng to như chậu máu khẽ mở khẽ đóng: "Tiểu mỹ nhân, người ngươi lớn rồi khí lực cũng lớn thêm không ít, nắm lại quá mức dùng sức rồi đó, đau!"

Thư Đường đỏ mặt lên, ngượng ngùng buông lỏng tay một chút, tiện thể vỗ vỗ đầu Xích Diễm.

Uy phong lẫm liệt Xích Diễm thú bị loại phương thức khuất nhục lệnh thú này dỗ dành sau tạm thời không xù lông nữa, cùng nàng nói đến chuyện mới vừa rồi, "Vừa rồi phản ứng của ngươi không tệ, nếu không phải ngươi tạo ra động tĩnh lớn như vậy, ta cũng không dám tùy tiện xuất thủ."

Đối với chuyện vừa mới xảy ra nãy, trong lòng Thư Đường vẫn còn sợ, "Pháp lực người tập kích ta rất mạnh, ta căn bản không phải đối thủ của hắn. Xích Diễm, ngươi biết hắn không?"

Lúc mới quen, cái tiểu mẫu thú này mở miệng một tiếng "Xích Diễm tiền bối", hiện tại, lại gọi nó là "Xích Diễm" rồi. Xích Diễm lòng có khó chịu, lắc lắc đầu, suýt chút nữa đem Thư Đường quăng xuống, "Đương nhiên biết."

"Vậy tại sao hắn muốn tấn công ta? Nhắc tới cũng kỳ quái, ta cảm thấy thú hồn trong man hoang đều theo dõi ta, mỗi một kẻ đều muốn cùng ta qua hai chiêu." Thư Đường nghi hoặc.

Hiện tại đang ở ngoài đường, chuyện Nguyên Quy phái tạm thời không tiện hỏi, nàng chỉ có thể nhặt chút chuyện quan trọng lại vừa tò mò vừa hỏi.

Xích Diễm quay đầu liếc nhìn phía sau, sau khi xác định không ai theo kịp, mới nói: "Người tấn công ngươi là thủ lĩnh ma thú thú hồn, Sao thú. Bất quá, ta không biết vì sao hắn muốn ra tay với ngươi, có thể bởi vì ngươi nhìn ăn rất ngon?"

Thư Đường ở trên đầu Xích Diễm, từ trên cao nhìn xuống khinh bỉ nhìn nó một phen.

"Ngươi vào man hoang không lâu sau ta chỉ muốn gặp ngươi, nhưng tên kia từ đầu tới cuối đều ở trong bóng tối nhìn chằm chằm ngươi, ta không tiện ra mặt, chỉ có thể chờ ở đấy. Ai biết sau đó hắn độc ác như vậy, nếu không phải ngươi thông minh, nếu ta muốn cứu ngươi, cần phải phí phen tâm tư rồi."

Xích Diễm khó chịu thì khó chịu, đang khi nói chuyện nhưng lại không có nửa điểm giấu diếm. Thư Đường ở trên đầu nó ngồi yên lặng hóng gió, một lát sau, mới nói: "Xích Diễm, tại sao ngươi lại chiếu cố sư phụ ta như vậy chứ?"

"Ai chiếu cố nàng!" Xích Diễm mạnh miệng, "Tiểu Phù Dung mỗi lần đều làm người giận chết đi được, đâu có đáng yêu như ngươi, nếu nói chiếu cố, ta chiếu cố ngươi nhiều hơn chút."

Thư Đường bất đắc dĩ cười cười, nàng cũng không phải kẻ ngốc, sao không biết suy nghĩ thật sự của Xích Diễm? Lần đầu tiên khi biết đến man hoang này, nàng nghe Nam Đàn thượng tiên có chút kiêng kỵ với chỗ này, sư phụ nhà mình mặc dù ngoài miệng phụ họa, nhưng đến man hoang rồi, nàng lại nào có một chút lo lắng ai sai ra trình diện? Nói cho cùng, không phải bởi vì trong man hoang này có bạn tốt của nàng —— Xích Diễm sao? Hơn nữa, suy đoán như vậy, sư phụ còn từng nói với Xích Diễm qua, "Ta nói đến Lư Hoa với ngươi", nói cách khác, Nam Đàn thượng tiên với Lư Hoa thượng tiên từ đầu tới cưới đều không biết sự tồn tại của Xích Diễm.

Tam đại thượng tiên quen biết mấy nghìn năm, bí mật ở giữa với nhau chắc hẳn rất ít, mà Nam Đàn thượng tiên quản lí mọi việ tiên giới, đối với người khác hiểu nhiều hơn. Một người như vậy cũng không biết Xích Diễm tồn tại, có thể thấy được quan hệ của sư phụ với Xích Diễm không bình thường.

Thấy nàng nãy giờ không nói gì, Xích Diễm hừ vài tiếng, nói: "Lúc ta và Tiểu Phù Dung quen biết, nàng vẫn là một khối ngọc thạch, lóng ngóng ngu xuẩn, mỗi ngày cùng những món đồ trang sức khác nói chuyện, cũng không người để ý nàng, ta thân là tiên thú chủ nhân của nàng, đương nhiên quan hệ tốt một chút."

Thư Đường ngẩn ra, không nghĩ tới hắn lại nói về chuyện xa xôi như vậy. Trong lòng nàng vui vẻ, muốn hiểu rõ hơn về cái sư phụ xa xôi kia, vì vậy hỏi vội: "Sau đó thì sao?"

"Sau đó? Sau đó nàng không nói nữa, cả ngày tu luyện, nhưng ta lại tương đối nói nhiều, ít có khi nào nàng không có mở cửa đem ta đánh đuổi." Nó nói đến đây, khẽ cười một tiếng, trong giọng nói cũng tràn đầy hoài niệm, "Khi đó, Tiểu Chu Chu với Thiên Luân quan hệ không tệ, tên Thiên Luân kia với sư phụ ngươi là một guộc, thích nuôi này nọ. Bất quá, nàng động vật nàng nuôi phần nhiều là từ nhân gian thuận tay chợp được, không giống sư phụ ngươi, chăn heo nuôi cái không dứt, cuối cùng vẫn nuôi không sống."

Nó nói nói lải nhải, Thư Đường cũng rất thích nghe, nằm úp sấp ở trên đầu nó thật thà nghe, cũng không xen mồm vào.

"Được rồi, Tiểu Chu Chu chính là chủ nhân của sư phụ ngươi, trớ chú chân thần*, Thiên Luân là luân hồi chân thần. Tiểu Chu Chu ngại tên của mình khó nghe, nói ra sợ hù người khác, liền đặt cho mình cái tên Phù Chu. Chúng ta những tiên thú với chân thần khác cũng gọi nàng là Tiểu Chu Chu, nàng cũng không tức giận, chỉ thỉnh thoảng cầm trớ chú hù dọa người khác một chút." Xích Diễm ngữ khí nhẹ nhàng, "Thiên Luân nuôi nhiều đồ tốt nhất như vẹt. Ta nhớ nàng từng nuôi một con quạ, sau quạ đi, nàng thương tâm một hồi, Tiểu Chu Chu nói vẹt so với quạ tốt hơn, dáng dấp đẹp đẽ còn có thể học người nói chuyện, nàng liền đổi nuôi qua nuôi vẹt."

Thư Đường ứng tiếng, nghe nó tiếp tục nói: "Nếu như ta nhớ không lầm, cuối cùng Thiên Luân cũng qua nuôi thú, hình như là con heo. Nhắc tới cũng đúng dịp, khi đó sư phụ ngươi mới tu ra hồn phách, rất có linh khí, Tiểu Chu Chu thích mang nàng ra ngoài khoe khoang, Thiên Luân liền đem heo nhà mình với sư phụ nhà ngươi so, nói nuôi heo so với nuôi ngọc vui hơn. Ta khi đó ở bên ngoài lĩnh binh đánh trận, không có cơ hội cùng sư phụ ngươi nói, chờ lúc ta trở lại, sư phụ ngươi liền cùng heo chơi với nhau, bình thường đều mặc kệ ta!"

Nó vô cùng không phục hỏi: "Ngươi nói, một con heo không có mở linh trí như vậy, có thể so với ta sao!"

Làm một con heo thứ thiệt, Thư Đường để không bị nó ném ở trên đường, vô cùng kiên nhẫn nói: "Không thể."

"Vậy thì đúng rồi." Xích Diễm đắc ý trong chốc lát, nghe Thư Đường hỏi: "Vậy sau đó thì sao, con heo này đi đâu rồi?"

Bị hỏi lên như vậy, bộ dáng nhanh nhẹn của Xích Diễm liền ngừng lại. Một lát sau, nó chỉ có nhẹ giọng đáp: "Con heo kia lúc ở đại chiến thượng cổ thần ma, bị bất ngờ đánh thành bọt máu, chết rồi."

--------

Tiểu Đường đã trở lại rồi đây, ai hóng chứ qua BGT xem chương mới nhất nhé :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro