Chương 8
Edit : ....
Beta: Núm
Bị người ta động tay động chân khinh bạc một lần, còn phải giúp người ta giữ hình tượng chính nhân quân tử, đi miêu tả chính mình thành người đi câu dẫn chồng người ta, thế này thì quá thấp hèn rồi!
"Lý Chính Tín! Con mẹ nó chứ làm theo cậu nói, thì sau này làm sao tôi làm người được nữa! Cả đời tôi không phải là bị phá huỷ luôn sao? Tôi mà đăng lên tôi đi bằng đít!" Lê Tiêu Vũ thật vất vả mới liều mạng đến bước này, nói không chừng hai năm nữa kịch bản liền được nhận, phen này mà làm như vậy thì xem như hy sinh ở nữa đường, đừng nói nàng, cha mẹ nàng cũng không còn mặt mũi màđi chào người khác, nàng còn chưa tỏ tình với Vệ Lai đâu, cái này sẽ khiến Vệ Lai không còn hâm mộ nàng nữa.
Lý Chính Tín lấy đại danh là GAY, lúc đó trong lòng GAY cũng lo lắng không yên, chẳng mong đợi Xí Tuyên lần này vì công ty mà ra lệnh người ta tiêu trừ tai ương, nhưng làm bạn bè tốt, thì xác thực hắn cũng muốn giúp nàng, vội vàng lôi kéo nàng nói: "Chuyện đã đến nước này, cô bây giờ coi như giải thích ra hoa đi nữa, thì người không tin vẫn không tin cô đâu, nên lòng tin mọi người đều nằmởđây. Tôi con mẹ nó còn không biết hồ tử là ai sao? Cô giúp ông ta chịu oan, tôi làm sao không đau lòng cho cô được?"
"Tôi đâu có xứng đáng bị như vậy chứ!" Lê Tiêu Vũ oan ức khóc.
BOB nhìn thấy cũng rất khó chịu, cảm giác như mình vừa nói sai, thở dài giải thích xoa dịu cảm xúc Lê Tiêu Vũ: "Tiểu Vũ, tôi không phải là muốn hại cô, cô suy nghĩ đi, cô bây giờ coi như không đăng tin này lên, công việc đầu tiên là không giữ được rồi, về sau đi kiếm việc khác, khẳng định sẽ không ai cần cô, ai mà dám cùng cô đi quay phim nữa? Còn không thì chờ vợ ông ta đi trả thù sao?" Dừng một chút, biết lý tưởng của nàng nói: "Coi như một lòng vì bộ phim, cô đập nồi bán sắt thu gom tiền, tạo ra một bộ phim cũng không được xem xét kĩ lưỡng, cô đi chỗ nào tuyên truyền nha, không lẽ ở nhà mình nhìn chơi sao? Tôi để cô làm như vậy, cũng không phải không có đường lui, tôi có biện pháp giúp cô toàn mạng mà trở ra."
Nước mắt to như hạt châu còn dính lại trên khoé mắt Lê Tiêu Vũ, lấy mu bàn tay lau đi nói: "Cậu có biện pháp gì à?"
BOB người này quá đê tiện, nhưng nội tâm rất tốt bụng, Lê Tiêu Vũ là người trượng nghĩa, chơi với hắn từ lâu, cùng hắn đi ăn đi uống, cùng hắn nói chuyện về mỹ phẩm dưỡng da, hai người quan hệ cực kì tốt, BOB ăn ngay nói thật: "Vậy thì phải xem cô có giác ngộ được hay không, nếu cô muốn tiếp tục quay phim, thực hiện lý tưởng bản thân, làm một đạo diễn tốt, vậy cô phải đăng lên cho tôi, còn nếu cô dự tính cùng lý tưởng bye bye, tuỳ tiện tìm một công việc mới, vậy chúng ta không đăng lên cũng được."
Lê Tiêu Vũ đời này chưa bao giờ gặp qua chuyện tốt, làm không được nghề này nàng còn có thể làm gì? Về giúp mẹ xào rau sao?? Lấy khuôn mặt nổi như cồn này, đi xin việc chắc chắn sẽ bị người ta chỉ trỏ, chết tử tế không bằng lại sống sót, nàng thích điện ảnh như rễ ăn sâu vào đất, như người công giáo yêu chúa Jesu vậy, cuộc sống nhạt nhẽo của nàng bởi chính những điều này làm phong phú thêm.
Nàng là người lấy đại sự làm trọng, trong lòng tràn ngập niềm tin cháy bỏng, không thể chết ở nửa đường được.
"Tôi muốn làm đạo diễn! Tôi muốn mấy đứa ngu kia phải nhìn, bọn họ so với tôi, quay cái gì đó đều là rác rưởi." Lê Tiêu Vũ kiêu ngạo nói.
BOB thở dài, gật đầu coi như khâm phục nàng thích chơi liều, mở miệng nói: "Hồ tử khẳng định vì chuyện này so với cô còn gấp hơn, cô nghèo đến điên rồi thì còn sợ gì nợ, ông ta thì còn phải giữ hình tượng, dù sao thì hai bên ai cũng chết, không bằng chúng ta giải quyết tận gốc, cùng ông ta giao dịch, cô giúp ông ta tẩy trắng, sau này sự nghiệp có vấn đề gì đều để ông ta đến giải quyết. Nếu không tốt, chúng ta biến thành quân cờ đen, cùng lắm ông ta mất cả chì lẫn chài!"
Tức giận đến nghẹn trong bụng, con mắt Lê Tiêu Vũ nhìn chằm cái tên GAY có gương mặt đẹp trai kia, mẹ nó, không hổ là cáo già kinh nghiệm lâu năm trên sa trường, quá tự cao! Chuyện này cũng không phải không nguy hiểm, Lê Tiêu Vũ lòng đầy mâu thuẫn rầu rĩ nói: "Cái này được không đó? Ông ta có thể giúp tôi an bài tốt sao, nhiều lắm thì tiếp tục quay bộ phim kháng chiến chống Nhật."
"Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, việc cấp bách là giúp cô giữ được vị trí đã, sau đó mới có thể thực hiện giấc mơ quay phim của cô được. Theo tôi phân tích, ông ta giống chó là không thể đổi được, tương lại chắc chắn sẽ đi ăn vụng, chờ sự việc bại lộ, cô coi như cánh đã cứng, thời cơ chín muồi, tôi giúp cô tẩy vết ố, thừa nhận hồ tử cố ý kêu tôi tạo Weibo, cô hoàn toàn vô tội. Đến lúc đó hai mặt thù địch, chúng ta liền có thể đến báo thù!"
Trí thông mình quyết định sự khác nhau giữa người với người, chuyện này nếu đặt vào vị trí của Vương Minh Lợi, câu nói đầu tiên không cần hỏi, khẳng định sẽ nói ca ca đi một chút sẽ trở lại, giúp ngươi cầm đao chém chết con chó kia! Cái này cần thừa nhận, nàng cùng tên béo với tên GAY, vẫn là GAY dựa vào trí thông minh ăn cơm.
Lê Tiêu Vũ cũng là người muốn làm đại sự, hoặc là chơi lớn một lần! Lúc đó cùng BOB hai người hợp lại tính kế, đem chiêu thức đều xây dựng rõ ràng, cắn răng đăng lên Weibo.
. . .
Nàng vừa đăng, BOB lập tức hành động, mọc ra cả ngàn tay liên tiếp gọi điện chỉ huy quân lực. Lê Tiêu Vũ mặc dù biết đây chỉ là kế nhất thời, những nội tâm vẫn cảm thấy đau khổ, nàng bây giờ nhỏ bé như một cây cỏ dại, tất cả mọi người muốn giẫm thì giẫm, thích nhổ thì nhổ, nếu như mình không thông minh, phỏng chừng là bị người ta hại cho tàn đời.
Đối mặt với thế giới tàn khốc, Lê Tiêu Vũ toàn thân vô lực, mềm oặt nằm trên sa lon trong phòng làm việc, nghe thấy BOB khi thì khiêm tốn, lúc lại la lối làm càn, rất kinh dị mà cười ha ha ha, người này mỗi lần chỉ huy quân lực thì cái giọng đặc sắc kia lại xuất hiện.
Weibo dưới tác động của BOB, trong nháy bị share đi mấy vạn lần, comment cũng mười mấy vạn chữ.
Có người mắng cũng rất khó nghe, mắng rất khó nghe, mắng vẫn tính rất khó nghe, mắng không tính khó nghe, những vẫn rất khó nghe....
Trong bài đăng, Lê Tiêu Vũ ngược lại thấy đại hồ tử tỏ thái độ.
Rất đàng hoàng trịnh trọng: Điện ảnh, truyền hình, vợ, con, ấm đầu giường, nói có đúng năm chuyện, tuyệt không nhiều một cái, người ta còn tưởng hắn đi lạc, nhưng không có đi giải thích gì, hồ tử lại cầu xin truyền thông giơ cao đánh khẽ, cho người có lỗi một cơ hội nhận sai, trả cho người không sai một cái trong sạch. Cảm tạ giới điện ảnh rộng lượng, bằng hữu đồng hành ủng hộ, hồ tử ta đại diện cả gia đình cảm tạ.
Câu chữ là BOB viết, hắn gửi cho hồ tử, trước tiên cùng hồ tử thương lượng để Lê Tiêu Vũ chịu nhượng bộ, nhưng cũng không phải không có điều kiện.
Hồ tử vội vàng giải quyết vấn đề, trước hết đăng lên.
Có thể viết ra các loại từ liên quan đến xã hội này, quả thực là thần tiên tại thế, Lê Tiêu Vũ đều bội phục BOB: "Cậu là đại nhân tài, có hứng thú hợp tác viết kịch bản không?"
"Đừng đề cập đến cái chuyện nghiệp chướng kia, tôi cũng không muốn viết ra rồi để người ta quăng vào ngăn kéo." BOB lâu lắm rồi không nằm mơ.
Mới một lúc, đã thấy các minh tinh mang danh bạn tốt kéo nhau vào ủng hộ tiết mục củaHồ tử.
"Ôi thần linh ơi, Mã Y Lợi cũng không ngại mà vào comment? Cô ấy để ý bài báo này sao?" Lê Tiêu Vũ sững sờ xem, xem đến sững sờ, vốn là coi để thấy qua việc đời, xem ra việc đời vẫn gặp ít quá rồi. Kéo xuống một chút, hoảng sợ nói: "Lý Á Bằng anh ta xem náo nhiệt làm gì, vợ anh ta đã ly hôn với anh ta rồi, không những thế còn cùng Tạ Đình Phong cao chạy xa bay nữa cơ mà."
"Này này này, đứng đắn một chút đi, đừng nói lung tung." BOB vất vả niệm rách mồm.
"Tôi đã thân bại danh liệt rồi, còn muốn tự giác cái gì nữa." Lê Tiêu Vũ nói chậm rãi, nhìn trần nhà, cảm giác mình đột nhiên nợ quá nhiều người.
BOB đập bàn nói: "Lên! Ván cờ đã bày sẵn rồi, chờ cô phát uy! Đến phiên chúng ta lên sàn rồi."
Đây là trọng điểm, Lê Tiêu Vũ ngẩng đầu lên, trên mặt cười lấy lòng: "Tôi ở đây, cậu nói tôi làm gì, tôi đều nghe!"
"Chuyện hồ tử lần này, tôi cảm thấy không đơn giản. Cô cẩn thận phân tích đi." BOB không hổ là nhiều năm ở Xí Tuyến, am hiểu sâu sắc đạo lý này.
"Có thể làm gì sao?" Lê Tiêu Vũ còn ngại mình còn quá non.
BOB trách nàng thời khác mấu chốt còn không tiến bộ, lạnh nhạt nói: "Hồ tử ngày xưa lăn lộn cũng bình thường cẩu thả, đây không phải là do vợ ông ta điều đi đài truyền hình mới trâu già bò lên sao? Ông ta dựa vào vợ mình kéo đi đầu tư cho tập đoàn, thành lập công ty. Phim kháng chiến đều cho ông ta ôm trọn, lăn lộn đến vui vẻ sung sướng, đây không phải là chuẩn bị nâng ông ta lên làm nhà sản xuất lớn sao?"
Lê Tiêu Vũ đương nhiên không ngu ngốc: "Cậu nói có người hãm hại ông ta?"
BOB thở dài nói: "Hiện tại gió vừa mới chuyển, hồ tử nếm được vị ngọt khẳng định sẽ nhẹ dạ, chúng ta hiện tại lừa ông ta, ông ta khẳng định sẽ bị hù chết, cô đi nói với ông ta, để ông ta ra giá trước, chúng ta cò kè mặc cả với ông ta, không bằng hiện tại xác định mất cả chì lẫn chài, thì lập tức phản công."
Trước mắt Lê Tiêu Vũ lập tức hiện lên ánh sáng chân lý, chút trinh tiết và danh dự bị rơi mất thì tính cái gì? Nàng còn muốn nổi bật hơn người trở thành nhân vật lớn.
"Hồ tử gửi những tin nhắn gạ tình còn nằm trong điện thoại của tôi này, nếu ông ta không đáp ứng, tôi lập tức leo lên Weibo kêu cậu quản, tôi có chứng cứ ông ta sàm sỡ tôi." Lê Tiêu Vũ tinh thần vừa sáng đèn, trí thông minh một lần nữa online.
BOB vỗ tay, ra hiệu chiêu này quá độc, con gái nhỏ cuối cùng cũng biết tự lập rồi.
Lê Tiêu Vũ người này ngoài trừ cùng Vệ Lai tỏ tình thì không có một tí động lực nào, việc còn lại dễ như trở bàn tay, lục ra dãy số gọi cho đại hồ tử.
Đối phương lạnh nhạt nói: "Nhận sai thì không cần, tôi làm người luôn rộng lượng."
Lê Tiêu Vũ nhổ lên một tiếng nói: "Lý đạo, chúng ta ai có lỗi vẫn là hai chuyện khác nhau, tôi cho ông bậc thang leo xuống, ông có cũng nên tỏ một chút thái độ đi có phải không?"
Hồ tử trước còn hù doạ nàng, nói: "Này, cô đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, cái gì cho tôi bậc thang, rõ ràng tôi mới là người cho cô bậc thang."
Lê Tiêu Vũ một bộ cũng không muốn ăn, nàng lại không muốn gây sự: "Ông suy nghĩ một chút đi, ông gửi bao nhiêu tin nhắn đều nằm trong điện thoại tôi. Tôi nếu như phản công, quân lực không giết chết ông, vị trí đạo diễn các bộ phim lớn hằng năm của ông còn giữ được không? Vợ ông thật không cùng ông quậy sao?"
Giọng hồ tử lập tức mềm nhũn: "Tiểu Lê à, có gì từ từ nói. Cô muốn tôi bày tỏ cái gì?"
Lê Tiêu Vũ nội tâm mừng thầm, hi sinh một lần trong sạch, tốt xấu gì cũng phải mò một món lớn.
"Tôi muốn gặp Chu Gia Ninh, tôi muốn cô ấy xem kịch bản của tôi, ông đem cô ấy hẹn ra ngoài đi!"
. . .
Đúng không sai, lúc này trong đầu con báo Lê Tiểu Vũ này mới thật sự coi là mò được món lớn.
BOB suýt chút nữa bóp chết nàng, nói xem con bé này tại sao lại ngu như vậy, không thể để việc riêng qua một bên sao, cho dù cô có muốn mấy vạn lần đi nữa, cũng không nên nói toạc ra như thế. Chu Gia Ninh là loại người như âm hồn, muốn thấy liền thấy sao? Lỡ như thấy được, người ta cùng hồ tử ngồi chung một thuyền, dứt khoát đem kịch bản của cô quăng vào thùng rác, nói tiếng gặp lại, cô không phải đều bị chơi xong rồi sao?
Hồ tử bên kia cũng sững sờ, không nghĩ tới chỉ đơn giản như vậy, vội vàng há mồm to nói: "Được được, nhưng cô phải đem chứng cứ trong tay cô cho tôi."
"Để tôi thấy cô ấy rồi tính sau." Lê Tiêu Vũ kìm nén tâm tình.
"Tôi đi sắp xếp, cô chờ." Hồ tử cúp điện thoại.
Lê Tiêu Vũ cau mày, cũng có chút lo lắng, những ngẫm lại chuyện này, tốt xấu gì cũng cho nàng một cơ hội, còn rất đắc ý nói: "Cậu cảm thấy thế nào? Tôi có thể gặp Chu Gia Ninh đó."
BOB vỗ tay, nhướng mày, khoé miệng khẽ nhếch, nói: "Lê Tiêu Vũ, cô quá tàn bạo!" Dừng lại một chút, mắng: "Con mẹ nó chứ tôi chưa thấy con nào ngu như cô! Cô làm tôi tức chết rồi, vì thương cô nên nửa ngày nay tôi mới đi tìm cách giúp cô! Sao cô không đi chết luôn đi!"
Chất giọng nhọn hoắt từ cổ họng chạy đến bên tai, Lê Tiểu Vũ che lỗ tai, là một người làm đại sự, đương nhiên cũng không thể không quyết đoán như dân cờ bạc, muốn lên mấy chục vạn mặc dù dễ dàng, đưa bộ phim truyền hình của đoàn phim lên cũng dễ dàng, những nếu có thể hết khổ, thì mơ giữa ban ngày nha. Thật vất vả hi sinh sự trong sạch của bản thân, muốn cá cược thì phải cá một ván lớn, thắng cũng cũng phải thắng trong quang vinh, nhưng thua thì lại thua sạch túi.
"Cám ơn cậu đã giúp tôi, chúng ta thắng nhất định phải thắng lớn, bằng không cả đời phải chịu làm kẻ dưới." Lê Tiêu Vũ tâm cao khí ngạo, có chí lớn nói: "Tôi đối với mình có lòng tin, tôi cảm thấy Chu Gia Ninh cô ấy sẽ đầu tư cho tôi."
Đến mức này rồi, BOB cũng chỉ có thể nói: "Cô cứ thử đi, chứng cứ trong tay đều bị bóp chết, tạm thời không thể cho hồ tử được. Lỡ như Chu Gia Ninh cùng thuyền với ông ta, muốn hại cô, chúng ta tốt xấu gì cũng có đường lui."
Lê Tiêu Vũ cười một tiếng:"Tôi cũng nghĩ vậy, trước tiên một chiêu lật đổ Hoàng Long, chúng ta sẽ gặp may mắn."
BOB phục nàng rồi: "Chờ xem cô giả đầu rơi máu chảy thế nào."
Lê Tiêu Vũ vỗ vai hắn nói: "Cậu yên tâm, tôi nếu như đắc đạo thành tiên tuyệt đối sẽ không quên huynh đệ, tôi nói cái gì cũng đều giúp cậu vượt qua bể khổ, mọi người đều đến từ bốn biển, để cậu nếm thử mùi vị gà chó lên trời như thế nào."
"Đừng mua nửa con gà rồi mang đi đun nước nói bên trong là mĩ vị để tôi nếm thử." BOB thông minh, căn bản cảm thấy nàng chính là tìm đường chết một cách chuyên nghiệp, chờ Lê Tiêu Vũ đắc đạo, còn chưa kịp chờ phá trời, thì trời sập xuống rồi, làm nước Tây Hồ, Lôi Phong luân chuyển.
"Có nửa con gà cho cậu nếm thử cũng tốt lắm rồi." Lê Tiêu Vũ hoang mang nói, để ý điện thoại chuẩn bị lên.
Đến cuối cùng, khốn nạn lại đi dạo Weibo một vòng.
Một comment mắng nàng chết đi sống lại, nàng đi theo comment kia, vùng trộm để ý cái gì gọi là mặt trời tương lai, đây là acc công khai của Vệ Lai khi ở ngoài bệnh viên V, đưa cho nàng tên acc, nàng vẫn làm bộ không quan tâm. Ba vạn lời mắng trên Weibo, Lê Tiêu Vũ đều nhìn thấy cả, viết giống y như thật.
Đại lê tử đừng xin lỗi, cô căn bản không làm loại chuyện kia.
Lê Tiêu Vũ tâm tư nóng bỏng, mắt đỏ hoe, nói là khóc lại giống như đang cười.
"Cô làm sao vậy ?" BOB lo lắng nàng bị kích thích dẫn đến thần kinh.
"Tôi rất tốt, tôi có cái gì không tốt chứ." Lê Tiêu Vũ chỉnh lại quần áo, tinh thần toả sáng, nàng lên Weibo chờ Mặt trời đại ly tử gọi tên.
Nghiệp chướng này, nàng còn tưởng rằng Vệ Lai vĩnh viễn sẽ không nhìn thấy.
Nhờ hồng phúc của hồ tử, nàng nhất thời quên mất chuyện này luôn, hiện nay tên này còn được coi rất nổi danh.
Vệ Lai không nhìn thấy cũng phải nhìn thấy.
Đều đã rõ ràng như vậy, tốt xấu gì cũng bài báo này coi như là trắng trợn mà nhìn đi.
---------------------
Tác giả có lời muốn nói: Không có canh ba, các bạn nhớ đánh giá. Mở ra quần mới, quần cũ nhiều rồi, 211781137.
Weibo vẫn là ban đầu Weibo, bán ra một ít vòng tay Phật châu cùng đồ cổ nhà ta. Đây cũng coi như việc làm thêm.
Những cái khác thì không còn, nữ chủ đang ở giai đoạn trưởng thành, hậu trường vẫn tính trâu già bò đi. Về đường tình cảm, nàng cùng Vệ Lai còn có Chu Gia Ninh, sau đó đều sẽ phân biệt mà kết giao. Nội dung vở kịch chậm rãi phát triển, đừng nóng vội.
--------------------------
*gà chó lên trời : cả họ được nhờ (theo truyền thuyết Hoài Nam Vương Lưu An sau khi tu luyện thành tiên, đem tiên dược còn dư vãi ngoài sân, gà chó ăn tiên đơn xong đều bay lên trời. Về sau dùng "gà chó lên trời" để ví với một người có thế lực thì những người có quan hệ với anh ta đều được nhờ)nguồn từ một người share qt không dùng tới nữa.
-------------------------------
Editor...:ta chỉ là một người hái nâm dạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro