Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11


Edit : ...

Beta : Núm 

"Ngày đó Lý Kính Tùng ông ấy thực sự có hẹn tôi, tôi đến trễ, nhìn thấy hai người đều uống say, cô ói lên người tôi, tôi đã để tài xế đưa ông ấy về, cô bị ông ấy chuốc say còn bị ông ấy cho ăn thuốc mê, ném cô ở ngay đường cái giống như cho cô đi chết vậy, nên tôi mới kéo cô về khách sạn, ai biết cô say khướt còn lôi kéo không cho tôi đi." Chu Gia Ninh nhắc tới vẫn còn tức giận, thuận miệng oán trách nói: "Cô lấy tay ghìm cổ tôi xuống, suýt chút nữa thì làm tôi tắt thở rồi, lải nhải hơn nửa ngày rằng 'tôi thích Vệ Lai', về chuyện cô ấy không thích cô linh tinh."

Lê Tiêu Vũ cảm giác nuốt được miếng bọt còn kẹt trong cổ họng, đáp án cuối cùng cũng coi như mở ra rồi, đối mặt với ân nhân cứu mạng, vốn cảm động muốn đập đầu xuống đất, nhưng con mắt lại trợn ngược lên, cả người nổi da gà, bị người ta vạch trần thật quá xấu hổ mà, đây chỉ là lần thứ hai gặp mặt thôi nha, cũng không biết buổi tối nghiệp chướng đó đến cùng đã làm gì, mắc công nàng phải trang điểm dịu dàng đến nửa ngày, chắc trong lòng Chu Gia Ninh đã khinh bỉ chết nàng rồi.

(thôi bà ơi bớt xạo lìn đi :v từ trên xuống dưới người ta cũng nhìn thấu rồi - ...)

Lê Tiêu Vũ xấu hổ giận dữ muốn chết, giống như bị sét đánh bay mất não, chưa từng nghĩ tới lòng mình là cái vỏ bánh, mà nhân bánh lại bị lòi hết ra ngoài, xấu hổ đỏ mặt: "Chu sản xuất, rất xin lỗi cô... Là do tôi uống quá nhiều, cảm tạ ơn cứu giúp tôi, cô chính là ân nhân cứu mạng của tôi." Giải thích đến nói năng lộn xộn, sốt ruột muốn chết: "Chuyện đó ... Tôi thích nữ nhân cũng không ảnh hưởng đến nghệ thuật sáng tác đâu..."

"Thôi được rồi, ai mà rảnh cùng cô so đo." Chu Gia Ninh bận bịu muốn chết, đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ: "Tôi gần đây chuẩn bị một bộ phim mới, đang dự tính cùng đương sự sang đối chiếu, nếu cô nghĩ mình có thể giúp được, thì mai đến phòng làm việc làm, tôi sẽ giải thích chuyện của cô với họ, sẽ không có vấn đề gì lớn đâu."

"Chu sản xuất, thật cảm ơn cô." Lê Tiêu Vũ tâm tư lên đỉnh, suýt chút nữa cảm động muốn khóc, đúng là không uổng công bản thân mình không màng nguy hiểm để cầu thắng lợi, lấy khó khăn mà tìm đến cô ấy, ân cứu mạng thêm vào tri ngộ tình*, dẫn đến Lê Tiêu Vũ tâm tình đầy kích động.

*tri ngộ tình : biết giá trị của người nào đó mà người đời ít biết đến, và coi trọng, giúp đỡ, đối đãi xứng đáng.

"Tôi có chuyện khác cần xử lý, cô ăn cơm đi tôi không tiếp khách nữa. Nhà ở đâu? Để tôi thu xếp bảo tài xế đưa cô về." Ân huệ nhỏ là do Chu Gia Ninh ôm hết mới có được một ít mánh khoé, quanh năm giao du với các thương nghiệp và nghệ thuật, lúc đó, phải đối phó với đủ loại chiêu thức của các bậc cáo già nghệ thuật gia, cho dù là tốt xấu hay địa vị cao thấy, cho chút ân huệ chính là tôn trọng bản thân, vì vậy đối phương nói gì cũng phải làm bé ngoan mà nghe lời.

Lê Tiêu Vũ nghĩ đến vấn đề này có chút buồn phiền, cố gắng giả điên, một khi bị Bá Nhạc chọn trúng, thì đột nhiên đối với Bá Nhạc tỉnh táo nhung nhớ, thở dài ủy khuất nói: "Tôi bỏ nhà ra đi, ba mẹ không tin tôi và đại hồ tử không có gì, cảm thấy tôi làm mất mặt người trong nhà, nên tôi cùng mẹ cãi nhau. . ."

Giống như đang làm nũng.

Chu Gia Ninh liếc mắt nhìn vẻ đáng thương của nàng ấy, bất đắc dĩ nói: "Hay là chở cô đi tìm Vệ Lai, cô ấy tốt với cô như vậy chắc chắn sẽ quan tâm cô."

"Cô ấy về nhà bạn gái rồi." Lê Tiêu Vũ cha mẹ không yêu, bạn gái thì bị người ta cướp, thảm không thể thảm hơn.

Chu Gia Ninh thở dài, lại không muốn nghe chuyện hư hỏng của nàng ấy và Vệ Lai, giọng điệu không thể nghi ngờ nói: "Vậy cô ở khách sạn đi."

Lê Tiêu Vũ đúng là không nghĩ tới, lo lắng từ chối: "Không cần làm phiền, mịa nó tôi ở với thằng bạn cũng tạm được mấy ngày, sáng mai tôi sẽ cố gắng lên làm việc, các cô tranh thủ đồng ý sớm để quay phim nha . . ."

Chu Gia Ninh cũng không muốn nghe người kia tự kỉ, trực tiếp để nhân viên phục vụ đưa thẻ phòng cho nàng, Lê Tiêu Vũ kìm nén chưa kịp nói một từ cảm ơn, thì đối phương đã vội vàng nói tạm biệt rồi đi mất. Lê Tiêu Vũ nghĩ thầm, người này có thái độ lộng hành như vậy, thật sự chịu để nàng đầu tư sao, quay phim chọn người là ai định đoạt nha? Những đạo diễn kia đã làm qua sản xuất chưa?

Lê Tiêu Vũ chưa từng hy vọng xa vời để Chu Gia Ninh biến thành quý nhân của mình.

Tuy chuyện này nàng cũng đã suy nghĩ qua, nhưng sự việc xảy ra có chút không chân thực. Cầm thẻ phòng Chu Gia Ninh đưa, Lê Tiêu Vũ thẳng thắn lợn chết không sợ nước sôi, ngược lại dựa theo tình thế bây giờ, nàng mới là người chiếm được món hời lớn.

Ói lên người ta, còn lôi kéo người ta ngủ một đêm, thực sự quá xấu hổ rồi. Mặc dù thái độ lúc đầu của Chu Gia Ninh không được tốt, nhưng tổng quan mà nói, có thể thông cảm được. Đổi lại là mình gặp chuyện như vậy cũng tức chết, có thể nhịn xem hết kịch bản, xem như trình độ cũng lên được trời.

Nhíu mày, Lê Tiêu Vũ ở trong phòng cao cấp suy nghĩ nửa ngày, về việc nàng quấn quít lấy Chu Gia Ninh, Chu Gia Ninh không tặng nàng một cái bạt tai mà còn cùng nàng ngủ chung, không để ý tới, căn bản Chu Gia Ninh không phải là người đứng đắn thích làm bừa mà quen thuộc con đường nịnh bợ, còn cảm thấy có thể Chu Gia Ninh là một người tốt trong nóng ngoài lạnh, trình độ suy nghĩ cao, cứu vớt một người bị hại, vẫn không quan tâm người bị hại chiếm tiện nghi.

Tại sao nàng lại đưa ra cái kết luận ngu ngốc này vậy?

Quan trọng nhất vẫn là Chu Gia Ninh diễn tốt đi.

Diễn tốt bao nhiêu? Tác phẩm đầu tiên của cái tên đạo diễn Vương Minh được đoạt giải, chính là được Chu Gia Ninh khen ngợi. Vấn đề đọc sách dành cho trẻ em ở mấy vùng nghèo lại ít được chú ý, bộ phim được xem xét khó khăn như thế, nếu Chu Gia Ninh không có khả năng hiểu biết, không có trình độ cao, thì sẽ không dùng tiền như nước.

Sau khi Vương Minh đoạt giải, bộ phim thứ hai càng ít lưu ý hơn. Chỉ nói về cuộc sống sinh hoạt ở các thành phố nhỏ. Bộ phim nhạt nhẽo như thế, lại được ban giám khảo trao giải thưởng lớn, muốn nói Vương Minh là nhân tài thì đúng là như thế. Nhưng Chu Gia Ninh một phần cũng không kiếm lời, từ đầu hai bộ phim này đã ít được để ý rồi, thì cũng coi như phải quyết đoán lắm.

Vì vậy trong giới sản xuất Chu Gia Ninh thuộc về quý nhân có tiếng lành đồn xa. Biết bao nhiêu người sẵn sàng tìm cô, nhờ cậy cô. Nhưng cô đã quá hiểu, nên không bao giờ tham dự buổi họp báo công khai nào, cũng không chấp nhận phỏng vấn, chỉ đồng ý làm behind the scenes, để lại ánh đèn sân khấu cho đạo diễn.

Vì ngưỡng mộ danh tiếng nên Lê Tiêu Vũ mới tiến vào tập đoàn làm lâu dài cho đài truyền hình, từ lúc tốt nghiệp đã muốn đóng góp nhân lực cho công việc, nhưng lý lịch bị thiếu, nên bị phân đến những tổ khác, theo đoàn kịch chạy ba năm mới bò tới tổ của hồ tử, nhờ hồng phúc đại hồ tử, cầu người ta, đấu tranh với người ta cuối cùng cũng tiến đến dưới cơ của Chu Gia Ninh.

Cơ hội này nếu không cố gắng nắm bắt, nàng sẽ cảm thấy có lỗi với chính mình phải chịu những oan ức kia. Cuối cùng cũng coi như lúc xui xẻo nhất cũng tìm được một chút an ủi. Lê Tiêu Vũ thở dài một hơi, nhìn xung quanh, phòng khách sạn được trang trí cổ điển tao nhã, thảm chùi chân có lông xù thoải mái, nàng cũng coi như là chuyển lo lắng làm niềm vui, quá mệt mỏi rồi, một đầu cắm trên gường, một đầu buông xuôi, nhắm mắt liền ngủ.

. . .

Ngày thứ hai, trời vừa sáng, nhân viên phục vụ 'reng reng' chuông cửa.

Lê Tiêu Vũ vò đầu bứt tai, nhân viên phục vụ đẩy xe đẩy đưa đồ ăn cho nàng.

Chanh ép tươi ngon, bánh mì nướng xốp giòn, mười mấy món ăn thơm ngon, xộc thẳng lên não nàng.

"Lê tiểu thư, chào cô, đây là món ăn phục vụ dành cho những phòng VIP của chúng tôi, chúc cô ăn vui vẻ." Cô phục vụ xinh đẹp vui tươi, khi nói chuyện mềm mại ngọt ngào.

Lê Tiêu Vũ từ trên giường bò dậy, ngày hôm qua quá mệt, đi ngủ mà suýt chút nữa không tỉnh dậy được.

Nhân viên phục vụ rất hiểu chuyện nói: "Khách sạn chúng tôi có đầy đủ quần áo ở nhà cho khách hàng, nếu cần thì ngăn tủ thứ nhất, tôi có thể lấy giúp cô."

"Cảm ơn." Lê Tiêu Vũ đối với cô ấy cười cười, cũng cảm thấy nhân viên phục vụ này cũng cười với nàng.

Nhân viên phục vụ nói tiếp: "Khách sạn còn miễn phí giặt sấy quần áo giúp cô, quần áo chỉ cần đặt trong rổ, sáng sớm chúng tôi sẽ lấy, không bao lâu chúng tôi sẽ đưa lại." Dừng một chút, đặc biệt nhiệt tình từ trong túi móc ra một tấm danh thiếp nói: "Cô cứ gọi tôi là Lisa, đây là danh thiếp của tôi, tôi là nhân viên phục vụ ở khu cao cấp."

"Cảm ơn cô, tạm thời tôi không cần phục vụ gì cả." Chỉ là Lê Tiêu Vũ cảm thấy mình cũng không ở đây lâu, nên không muốn phiền phức người khác, suy nghĩ một chút nói: "Trả phòng ở dưới lầu sao?" Tốt xấu cũng đem tiền phòng buổi chiều tính cho xong đã, rồi đêm nay đi tìm Vương Minh Lợi tập hợp.

"Thật không tiện, Lê tiểu thư, Chu tổng dặn không cần tính tiền." Lisa xinh đẹp, mặc đồng phục đỏ dành cho nhân viên phục vụ, trang điểm tinh xảo tươi sáng nở nụ cười nói: "Khách sạn chúng tôi là mẹ của Chu tổng sáng lập riêng, gần đây Chu tổng thay Chủ tịch kiểm tra lại nghiệp vụ của khách sạn nên ngủ ở đây, sát bên cạnh phòng cô."

Ngất. Thì ra Chu Gia Ninh không phải tuỳ tiện hẹn lung tung, đây chính là hang ổ của người ta! Mịa, cuối cùng người có tiền có bao nhiêu tài sản đây trời!

Lê Tiêu Vũ lòng cảm tạ đều bay đi một nữa, nhìn nữ phục vụ nói: "Chúng ta đã gặp nhau chưa, sao tôi thấy cô quen thế."

Lisa cười nhạt cười nói: "Buổi tối uống say ngày hôm ấy, là Chu tổng đưa cô về đây, chúng tôi được chỉ thị mang cô đi tắm."

"Còn có cái gì không, cô còn biết cái gì không?" Lê Tiêu Vũ mất mặt vứt đồ, hận không thể tìm cái hố chui vào.

"Không có, tắm cho cô xong, cô té trong bồn tắm, khuỷu tay bị thương, Chu tổng lo lắng cho cô, hình như có bôi thuốc giúp cô." Nhân viên phục vụ ngày thứ hai nhìn thấy hộp thuốc, sự thực là cô biết những thứ này.

"Được rồi, thật cám ơn cô. Cô ra ngoài trước đi, tôi ăn sáng." Lê Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, khách sạn này tuyệt đối không thể ở lại, quan trọng nhất là mấy chuyện mất mặt này, đều có sự chứng kiến của những đôi mắt của bao nhiêu người ở đây. Chu Gia Ninh tạm coi như người tốt, nàng không thể để mất người này được.

Nhân viên phục vụ vừa đi, Lê Tiêu Vũ ăn lung tung mấy cái, thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài, đây là ngày đầu tiên đi làm phải nhanh nhanh đến phòng làm việc nha.

Đi chưa được mấy bước, trong hành lang, lại nghe thấy tiếng gọi đằng sau: "Lê Tiêu Vũ, tối qua ngủ ngon chứ."

Lê Tiêu Vũ vừa quay đầu lại, nhìn thấy Bồ Tát hạ phàm, liền xấu hổ nói: "Ngủ ngon lắm, cám ơn Chu sản xuất."

Chu Gia Ninh một tay cầm bánh mì, áo khoác trắng lông dê được treo trên khuỷu tay, một tay xách theo túi BV(bvlgari red serpenti) loại mới nhất, mặc một thân màu xám, trang điểm tinh xảo, đôi cao gót kêu lộc cộc, nghiêm chỉnh quý tộc giỏi giang thần thái được tóm gọn trong hai chữ tinh anh. Lê Tiêu Vũ lại rất ngượng ngùng nói: "Đã phiền cô buổi tối hôm ấy bôi thuốc giúp tôi, tôi cũng không nhớ rõ tại sao mình té nữa."

Chu Gia Ninh liếc nhìn nàng ấy một cái nói: "Lisa đã nói cho cô biết rồi phải không." Dừng một chút, nghĩ thầm, mấy tiểu nha đầu phục vụ trong đây đúng là muốn gặm xương chó mà, thấy mình dẫn theo người ta về là bắt đầu nịnh bợ, gõ đầu Lê Tiêu Vũ nói: "Chuyện ngày đó không cần nói nữa, đừng để ý chuyện cũ mà ảnh hưởng đến công tác, tôi sẽ xem xét mang cô đi phòng làm việc nào."

"Tôi nhất định sẽ hết mình làm việc thật tốt." Lê Tiêu Vũ một mực chắc chắn.

Chu Gia Ninh nói: "Ngày đầu tiên đi làm, cô cứ theo tôi đi, trùng hợp hôm nay tôi cũng qua công ty, tiện mang cô giới thiệu với bọn họ."

Lê Tiêu Vũ đi đằng sau Chu Gia Ninh, theo lý thuyết mà nói nàng có tài tìm người, bản lĩnh dẻo mồm dụ dỗ người khác còn rất tuyệt vời. Nhưng lúc đối mặt với người khác còn đỡ, nếu vô tình gặp gỡ Chu Gia Ninh, nửa lời khách sáo Lê Tiêu Vũ cũng không thể thốt ra nổi. Chu Gia Ninh không cần loại người chuyên nịnh bợ lấy lòng. Cô ấy là con gái của đổng sự trưởng, mẹ cô ấy còn mở một khách sạn cao cấp nổi tiếng toàn quốc, phát triển dịch vụ ăn uống, là tổng giám đốc của công ty du lịch, mọi thứ đều phát triển rất tốt. Chu Gia Ninh còn cần người nịnh bợ sao? Có khi đều nghe đến chán rồi.

Một đường đến bãi đậu xe, Chu Gia Ninh bình thường ra ngoài bằng Mercedes GLC 300 AMG*. Đợi Lê Tiêu Vũ ngồi trên ghế lái phụ, Chu Gia Ninh mới nói: "Cô muốn theo công tác của chúng tôi, tôi tạm thời nhắc nhở, Vương Minh là người có tài nhưng tính tình không được tốt, ở trước mặt cậu ấy sẽ không thiếu bị mắng, có mắng thì cũng đừng cãi lại, cậu ấy sau đó sẽ quên thôi."

*Mercedes GLC 300 AMG 4Matic 2018 (trên 2 tỷ=)) không biết tác gỉa lấy xe loại gì năm bao nhiêu nên mình lấy luôn chiếc mới gần đây.- ...

"Tôi đã xem hết tất cả các bộ phim của đạo diễn Vương, cũng bình luận rất nhiệt tình dưới các bộ phim đó, cậu ấy là đạo diễn trẻ tốt nhất trong lòng tôi." Lê Tiêu Vũ thật ra là fan của Vương Minh, nếu như bị mắng, thì cũng là một chuyện hạnh phúc rồi.

Chu Gia Ninh thấy nàng ấy hiểu chuyện như vậy, đối với nàng ấy càng thêm khách sáo, có ý bồi dưỡng nhân tài nói: "Vậy cô cố gắng làm việc cho giỏi, tổ chúng ta đặc biệt mệt mỏi. Vương Minh yêu cầu rất cao, một lần cũng quay thành nhiều lần. Hậu kỳ kéo dài cũng lâu, người chịu được cũng đi truyền nước biển. Cô không ngại cực, vậy thì phù hợp rồi."

"Nói không chừng yêu cầu của tôi còn cao hơn Vương Minh nữa, các cô không cần nói cực khổ với tôi." Ước mơ của Lê Tiêu Vũ đều lớn hơn so với các cô gái, nói cũng xấu hổ, ngoại trừ nằm mơ, thì nàng cũng chả có điều kiện đi làm chuyện khác.

"Vậy cô cố gắng nỗ lực để tôi thấy được ngày đó đi." Chu Gia Ninh nghe người ta nói chuyện lung tung, cũng không châm chọc hay phản ứng gì, giống như cô giáo nghe học sinh tiểu học nói muốn làm nhà khoa học thì cũng thuận miệng cổ vũ thôi. Tuy mặt không biến sắc, nhưng trong lòng đối với cô gái này thực sự là nhìn bằng một con mắt khác, quan trọng nhất thấy nàng tuổi trẻ như vậy, kịch bản phải cố gắng mới vượt qua được các tay lão luyện, bồi dưỡng một chút, nói không chừng có thể đổi ca cho Vương Minh rồi, Vương Minh hiện tại toàn lực chuyển sang thương nghiệp, đang cần một người trẻ tuổi có tài đạo diễn để thay ca cho bộ phim mới.

Lê Tiêu Vũ hồn nhiên không biết, nghe cô ấy cổ vũ đặc biệt hài lòng, tuy rằng Chu Gia Ninh đối với nàng cười không nhiều, nhưng nàng đối với Chu Gia Ninh thành tâm nở nụ cười, đổi lại là Vương Minh Lợi, nàng ngược lại còn trẻ, có rất nhiều cơ hội, chờ nàng ra mặt, nàng nhất định không phụ phần ơn tri ngộ này.

"Quay phim là nghề cực khổ, tại sao cô lại chọn công việc này." Chu Gia Ninh nhìn làn da mềm mại mỏng manh được bảo dưỡng tốt của nàng ấy, con gái bình thường có thể không chịu được cực khổ này. Phòng làm việc của cô cũng tuyển con gái, chính là làm bên phòng dân sự, đi ra ngoài vùng núi, không quá mấy ngày thì ói ra máu rồi, ngoài đó, không có nhà vệ sinh, đàn ông thì có thể tuỳ tiện chọn chỗ giải quyết, nữ thì phiền phức hơn. . . Dằn vặt qua mấy lần, có thể kiên trì tiếp tục cũng không còn nhiều, chờ đến muốn sinh em bé, đều dồn dập từ chức mà về nhà.

"Tôi thích xem phim." Lê Tiêu Vũ nói là thật, nở nụ cười hiện ra hai lúm đồng tiền nói: "Nhà tôi ở xưởng sắt thép, khi đó trong xưởng phát đạt, vài ngàn công nhân, xưởng chúng tôi có mở rạp chiếu phim cho công nhân. Chúng tôi xem phim cũng không cần tiền, khi còn bé nhân viên chiếu phim vừa đến, tự chúng tôi mang ghế ra ngồi xem." Khi đó nàng còn nhỏ, Vệ Lai đều đem nàng ôm lấy, để nàng đứng lên ghế, đỡ trước người nàng, vì sợ nàng té, đem nàng ôm trong lòng bảo vệ thật chặt.

"Sau đó thì sao?" Chu Gia Ninh nghe nàng ấy kể đến sinh động như thật, có thể cảm giác được nàng ấy với nghề quay phim tình cảm rất sâu.

"Sau đó nhà xưởng đóng cửa, công nhân đi hết, rạp chiếu phim bị phá đi, đổi thành tiệm tạp hoá. Chúng tôi xem phim phải đi mua vé. Ba mẹ tôi không thích bỏ tiền như vậy, nên tôi mới tự tích góp tiền đi xem." Lê Tiêu Vũ nhớ tới ngày xưa, kỳ thực cũng không tức giận cha mẹ, còn cảm thấy tuổi thơ thật thú vị: "Vệ Lai cô ấy biết tôi thích, có phim hay đều mời tôi đi xem, lúc có VCD, cô ấy mua thật nhiều cho tôi. Khi có DVD, cô ấy cũng nhờ người ta từ nước ngoài về ký tên trên đĩa cho tôi. Sau đó thì có máy tính, tôi liền có thể tìm nhiều phim hơn. Càng nhìn, càng muốn tự quay cho mình một bộ phim."

Chu Gia Ninh lái xe tùy ý phản ứng nàng ấy vài câu, rẽ, tiến vào một khu biệt thự.

Chu Gia Ninh mang theo Lê Tiểu Vũ nói: "Chính là nơi này, về sau nhớ kĩ địa điểm."

Lê Tiêu Vũ nở nụ cười nói: "Nhất định nhớ kỹ, cô cũng biết chọn tôi thật tinh mắt đấy."

Chu Gia Ninh nghe nàng ấy líu ra líu ríu nói lý tưởng của bản thân nói nhiều đến muốn đem tai cô đóng kén rồi, bản thân cô mặc dù không thích phản ứng gì, tâm tình lạnh nhạt, nhưng tình cờ có thể gặp một nhân tài mặt dày như này, cũng rất yêu quý, khuôn mặt ngạo mạn cười nhạt nói: "Nếu tôi chọn cô, vậy thì cô liền làm việc trả ơn cho tôi đi."

"Chu sản xuất, tôi nhất định sẽ cố gắng." Lê Tiêu Vũ một mặt cười ngọt ngào.

-----------

Tác giả có lời muốn nói: Tôi chính là không thích đặt tiêu đề và nội dung có liên quan đấy, làm gì được nhau?

Chương sau bác sĩ Vệ sẽ lên sóng, chương này để hai Ngự Tỷ luân phiên login đẩy mạnh nội dung bên trong vở kịch. Lại nói, Chu sản xuất càng ngày càng quỷ súc mà, thật là siêu cấp quỷ súc. . .

-----------------------------------------------

Editor...: cái vụ trong rừng ko có nhà vệ sinh là nhớ đến Yuri của SNSD. Không có gì có thể ngăn cản được =)))))))))))))))))))

Các bạn à không cần sợ mất mặt đâu, hiện giờ nam nữ bình đẳng nên việc đi giải quyết cứ thoải mái đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro