Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18: Nguyệt Hải đoạn 6



Chương 18: Nguyệt Hải đoạn 6

Ngồi vào trong xe, có thể là hiệu quả thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, Nguyệt Hải bắt đầu buồn ngủ, chỉ cảm thấy rất mệt, ngửa đầu tựa ở chỗ ngồi nhắm hai mắt lại

Triệu Kiệt và cô cô nhìn thấy động tác của Nguyệt Hải, lại càng thêm lo lắng, "Nguyệt Hải, có chuyện gì đừng giấu ở trong lòng, nói một chút với cô cô cũng tốt a"

Nguyệt Hải vẫn cứ nhắm mắt lại, bởi vì thực sự quá buồn ngủ, cô có chút uể oải trả lời, "Cô cô, người yên tâm, con không sao" Gắng gượng mở mắt ra, nói với Triệu Kiệt đang chạy xe, "Triệu Kiệt, công ty bên đó chị chuẩn bị từ chức, ngày mai theo chị đi một chuyến đi."

Triệu Kiệt có chút kinh ngạc lập tức lại cảm thấy đây cũng là bình thường, mở miệng nói, "Khoảng thời gian này chị không có ở đây, luôn là em giúp chị xử lý, phòng làm việc của chị vẫn trả lại cho chị giữ lại đó, không có chị thật sự không xong a. Chị thật sự không làm sao? Hơn nữa...."

Triệu Kiệt do dự từ trong kính chiếu hậu nhìn về phía cô cô, cô cô nhẹ nhàng lắc đầu một cái, ra hiệu hắn đừng nói, ha ha, cũng đến bộ dáng bây giờ rồi, còn có chuyện gì có thể kích của chính mình sao?

"Không sao đâu, em nói đi" Nguyệt Hải bình thản nói. "Cậu đã đem tất cả cổ phần của ông ấy đều chuyển đến tên của chị, chị đã là cổ đông lớn nhất của Mộ thị, hơn nữa nếu như chị về công ty, đem chị bổ nhiệm làm tân nhiệm tổng tài..."

Triệu Kiệt còn muốn tiếp tục nói, Nguyệt Hải ngắt lời hắn, cười lạnh một tiếng, "Hừ, ông ta muốn dùng tiền để bù đắp cho chị sao? có thể sao?! chị không thèm! Ngày mai đi theo chị thu dọn đồ"

Triệu Kiệt chỉ là nhìn Nguyệt Hải một chút, sau đó thì không có nói gì nữa

Nguyệt Hải lập tức tỉnh cả ngủ, hắn muốn đền bù cho mình sao? Cho rằng đem tất cả tài sản của hắn đều cho mình, mình sẽ tha thứ cho hắn sao? ! Nằm mơ! Tiền của hắn, mình một phần cũng sẽ không cần!

Sáng sớm ngày thứ hai, Nguyệt Hải và Triệu Kiệt thì đến công ty, tiến vào phòng làm việc tổng giám, tất cả mọi thứ bên trong vẫn là dựa theo dáng vẻ trước khi Nguyệt Hải đi, không có gì thay đổi, người chung quanh nhìn thấy Nguyệt Hải trở về, cũng đều giả bộ nhiệt tình chào hỏi. Mẫu thân qua đời, mặc dù đối với bên ngoài tuyên bố chính là bệnh mất, nhưng các loại suy đoán không dứt bên tai

Nguyệt Hải để Triệu Kiệt giúp đỡ thu dọn đồ đạc đơn giản, cô quay người đi tới văn phòng tổng tài, Mới vừa vào cửa, nam nhân ngồi ở phía sau bàn làm việc hiển nhiên có chút bất ngờ, vừa muốn để thư kí bên cạnh rời khỏi, Nguyệt Hải thì giơ tay ra hiệu để cô ấy chờ một chút, "Chờ chút, cô đi giúp tôi thiết kế trước một phần hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần"

Nam nhân phía sau bàn làm việc lần nữa có chút giật mình, nhưng vẫn là hướng về thư ký gật đầu một cái, thư ký nhẹ giọng hỏi đến, "Số cổ phần chuyển nhượng và người được chuyển nhượng là ai? Cùng với số tiền chuyển nhượng của mỗi cổ phần là bao nhiêu?"

"Tất cả cổ phần trên danh nghĩa của tôi, là bao nhiêu cô tra một chút, tôi không rõ ràng. Người được chuyển nhượng là Triệu Kiệt, cũng chính là em trai tôi, chuyển nhượng không trả giá, ngày chuyển ngượng là ngày này năm sau"

Nguyệt Hải lạnh lùng nói với thư ký sững sờ ở một bên. Sau khi thư ký đi rồi, nam nhân ngồi ở đối diện cuối cùng mở miệng, "Giám đốc Mộ, lẽ nào hôm nay cô không phải là vì vị trí tổng tài tôi đây mà đến sao? Trên hội đồng quản trị, phụ thân cô đã chuẩn bị bổ nhiệm cô là tổng tài đời tiếp theo rồi"

Nguyệt Hải giương mắt liếc mắt nhìn nam nhân trước mặt này, ngoài cười nhưng trong không cười, rất là để người chán ghét, "Tôi muốn tuyên bố hai điểm, thứ nhất, hắn không phải phụ thân tôi. Thứ hai, tôi từ chối bổ nhiệm tổng tài" Nói xong, Nguyệt Hải đứng dậy ra văn phòng tổng tài, thư kí vừa rồi kia cũng in xong hiệp nghị, Nguyệt Hải cầm lấy hiệp nghị nhìn một chút, trở về văn phòng tổng giám

Triệu Kiệt đã sớm thu thập xong đồ vật, ngồi ở chỗ đó có chút lo lắng nhìn, "Chị, chị đi đâu?"

Nguyệt Hải cũng không trả lời vấn đề của hắn, đem hiệp nghị từ trên bàn giao cho hắn, sau đó rút ra một cây bút đặt ở bên cạnh, "Ký tên"

"Đây là cái gì a?" Triệu Kiệt nghi hoặc cầm lấy hiệp nghị, "Cái gì? ! chị, chị điên rồi sao? ! chị biết những cổ phần này trị giá bao nhiêu tiền không? !"

Nguyệt Hải cười nói, "Đúng vậy a, chị xác thực điên rồi, không phải ngày hôm qua mới xuất viện sao, em nhanh như vậy thì đã quên?"

Triệu Kiệt cầm hiệp nghị kinh ngạc nhìn Nguyệt Hải, Nguyệt Hải tiếp tục nói, "Chắc em biết tính tình của chị, chị sẽ không cần một phân tiền của hắn, nếu như em không cần, vậy chị thì tùy tiện cho bất cứ người nào ở ngoài cửa, chị không để ý"

Mày kiếm của Triệu Kiệt nhíu chặt, "Chị, chị hà tất khổ như vậy, aiz -" Triệu Kiệt lắc lắc đầu, hắn đương nhiên biết Nguyệt Hải nói được là làm được, bất đắc dĩ ký tên, sau đó ngẩng đầu, "Những cái này xem như là tạm thời để chỗ em, khi nào chị cần, đều có thể lấy lại" Nguyệt Hải chỉ là cười cười, không lên tiếng, quay người ra cửa

Tôn Nghệ rất không dễ dàng kết thúc quay phim điện ảnh, trở về trấn Giang Nam, thế là Bạch Thanh thì hẹn Nguyệt Hải và Triệu Kiệt cùng đi ra dùng cơm

Nguyệt Hải kỳ thực là có chút sợ họ sẽ hỏi chuyện chính mình xuất ngoại, bởi vì Triệu Kiệt luôn nói với người khác sau khi mẫu thân qua đời Nguyệt Hải thì đi nước ngoài giải sầu, cũng không có đề cập tới chuyện cô nằm viện

Nguyệt Hải cũng nghe được quá nhiều lời an ủi, khuôn mặt bi thương của những người kia đều là sẽ để tâm tình của chính mình rất ngột ngạt, thật sự không muốn tiếp tục nghe, chuyện đó chỉ sẽ để chính mình càng thêm khó chịu

"Nguyệt Hải, nghe Triệu Kiệt nói cậu xuất ngoại chơi nửa năm, thế nào? Có mua quà cho tụi mình hay không a?" Tôn Nghệ ngồi ở đối diện ăn đồ ăn, cười hỏi, nhưng một đũa kẹp đồ ăn kia còn không có bỏ vào miệng, thì sắc mặt xanh biếc, kêu thảm một tiếng, "Ngao - Tiểu Bạch, cậu véo mình làm cái gì?"

Bạch Thanh ngồi ở bên cạnh nàng ấy lườm nàng ấy một cái, "Ăn cơm cũng không chặn nổi miệng của cậu!" Sau đó niềm nở nhìn về phía Nguyệt Hải, Nguyệt Hải chỉ là cười nhạt với họ, "Mình không sao, sau khi mẫu thân qua đời mình không nói một tiếng đã đi, không thông báo hai cậu. Cũng không mang món đồ gì trở về, xin lỗi"

Nguyệt Hải rất yêu thích Tôn Nghệ thường thường giống như vậy, chuyện cười nhìn như không đúng lúc, bất kể là vô tình hay là cố ý, đều sẽ để cho mình cảm giác thoải mái không ít, "Ách, mình không phải ý đó, Nguyệt Hải, vừa rồi mình chính là tùy tiện nói chuyện. Chỉ cần cậu có thể hài lòng, chính là quà tốt nhất cho tụi mình rồi" Tôn Nghệ vội vàng để đũa xuống giải thích

Bạch Thanh bên cạnh khẽ chau mày, mắt đầy lo lắng, "Nguyệt Hải, cậu thật sự không có chuyện gì? Nếu có chuyện gì nhất định phải nói với tụi mình"

"Cũng đã qua nữa năm rồi, mình có thể có chuyện gì. Đúng rồi, mình chuẩn bị đến tạp chí 《 Thị Giác 》 làm việc, luôn rãnh rỗi như vậy cũng rất tẻ nhạt" Nguyệt Hải gắp thức ăn, bình thản nói

Tất cả mọi người trên bàn cảm thấy bất ngờ, "Chị, chị thật sự muốn đến《 Thị Giác 》sao?"

Nguyệt Hải gật gật đầu, "Ừm, dù sao đó cũng là mẫu thân một tay sáng lập, mình không hy vọng nó cứ như vậy biến mất"

Lại giương mắt đảo qua ba người họ, "Không ăn nữa thì đều lạnh, đều nhìn mình làm gì, mình có sức hấp dẫn như vậy sao"

Sau đó bữa cơm này bởi vì sự tồn tại của Tôn Nghệ, ăn rất vui vẻ, Tôn Nghệ đã là trợ lý đạo diễn nổi danh nào đó, cùng các nàng nói mấy cái bát quái của những ngôi sao lớn ở hậu trường kia

Trong bữa tiệc, đều là có thể cảm giác được Bạch Thanh vô tình hay cố ý đưa ánh mắt tới, khi nhìn về phía Nguyệt Hải, cô ấy đều là nhìn theo Tôn Nghệ thao thao bất tuyệt

Triệu Kiệt và Tôn Nghệ một xướng một họa kéo lấy các loại bát quái, Nguyệt Hải ngồi ở một bên nghe họ nói những chuyện thú vị kia, nhưng trong lòng lại trống trơn cái gì cũng không nghe lọt tai

Tuy Nguyệt Hải ở trước mặt người khác tận lực giả vờ dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng thực ra trong lòng luôn đè nén, sự phẫn nộ của cô, không cam lòng của cô, nổi thống khổ của cô, lòng sớm đã vỡ vụn

Hết chương 18

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro