Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 119

Chương 119: Cầu cứu

Âm thanh của Huyễn Ảnh Linh Miêu từ bên trên truyền xuống nói: "ngươi tiến giai rồi?"

Kinh Ngạo Tuyết lên tiếng, ngẩng đầu nhìn nó hỏi: "qua bao lâu rồi?"

Thoạt nhìn Huyễn Ảnh Linh Miêu có chút nôn nóng, lông trên người cũng xù lên rồi, nó nói: "còn hai ngày nữa, Thiên Nguyên bí cảnh sẽ mở ra lần nữa."

Kinh Ngạo Tuyết sửng sốt một chút, không ngờ mình lại hao hết hơn mười ngày.

Nàng lắc đầu nói: "ta biết rồi, ta thu dọn một chút rồi đi đón Liễu Nhi."

Huyễn Ảnh Linh Miêu muốn nói lại thôi, thấy nàng mặc đồ tử tế, định nói gì đó thì Kinh Ngạo Tuyết đi vào không gian Thanh Mộc Đỉnh rồi.

Huyễn Ảnh Linh Miêu: "..." dúng là bệnh nặng hết cứu rồi, tình hình bên ngoài nguy cấp, mà nàng còn có thời gian vào trong không gian ân ái với thê tử!

Nó tức giận đi tới đi lui bên huyền nhai, Kinh Ngạo Tuyết vào Thanh Mộc Đỉnh thì thấy không gian bên trong lớn thêm vài lần, xem ra không gian cũng thăng cấp theo nàng.

Thật tốt quá, nói vậy, cây đá và hồ nước đều có thể mang vào không gian rồi.

Tầm mắt nàng nhìn xung quanh một vòng cẩn thận, xác định nơi đặt cây đá và hồ nước xong, thì thấy phòng luyện đan lại có thêm một phòng nữa, không biết dùng để làm gì.

Nàng tò mò đi đến, Thẩm Lục Mạn nghe thấy tiếng bước chân đi tới, không biết có phải là ảo giác của nàng không, nàng cảm thấy trong khoảng thời gian này đối phương hình như tăng cân, khuôn mặt dày thịt có chút khả ái hơn.

Đối phương thấy nàng hai mắt sáng lên nói: "ngươi tiến giai rồi!"

Kinh Ngạo Tuyết gật đầu, đi tới ôm nàng một cái, nghĩ thầm: đúng là tăng cân rồi, nhưng mà tăng cân cũng tốt.

Nàng cẩn thận để Thẩm Lục Mạn xuống đất, trên mặt đối phương có ý cười, Kinh Ngạo Tuyết hiếu kỳ nói: "sao vậy, nhìn nàng có vẻ cao hứng?"

Ánh mắt Thẩm Lục Mạn sáng lên nói: "ta dĩ nhiên là vui rôi, trước khi ngươi thăng cấp, không gian trong Thanh Mộc Đỉnh cũng biến hóa theo, cái đầu tiên xuất hiện chính là gian phòng kế bên này, ta hiếu kỳ liền đi vào xem, thì phát hiện đây là phòng luyện khí, bên trong có rất nhiều sách liên quan, ngươi vốn là hỏa mộc song linh căn, rất thích hợp luyện khí, có thể dễ dàng học một chút."

"Ngoại trừ cái đó ra thì bên trong có không ít sách viết về trận pháp, ta xem một quyển cũng hiểu được trong trận pháp có rất nhiều tạo nghệ sâu hơn."

Thì ra là vậy, Kinh Ngạo Tuyết nói thầm trong lòng: thảo nào Thẩm Lục Mạn vui vẻ như vậy.

Thẩm Lục Mạn am hiểu về trận pháp nhất, đối với trận pháp cũng rất hứng thú, đụng đến thứ mình thích thì mở nang không có gì lạ.

Nhưng mà ít nhiều có quả của cây đá kia, sắc mặt đối phương cũng hồng nhuận không ít, không còn yếu ớt như trước nữa.

Thấy nàng vui vẻ, Kinh Ngạo Tuyết cũng vui theo, nàng vén tóc ra sau tai cho Thẩm Lục Mạn rồi nói: "uhm, chúc mừng nàng, có những sách này rồi, thì khả năng dùng trận pháp của nàng nhất định sẽ tốt hơn."

Thẩm Lục Mạn gật đầu nói: "bên ngoai đã bao lâu rồi? trước đó ta chỉ lo nghiên cứu trận pháp, quên mất thời gian, tính ra cũng sắp đến lúc rời khỏi Thiên Nguyên bí cảnh rồi."

"Còn hai ngày nữa, ta chuyển cây đá và hồ nước vào đã, nàng ở trong phòng luyện đan chờ đừng có đi ra."

Thẩm Lục Mạn ngoan ngoãn gật đầu, vội xoay người đi mất.

Kinh Ngạo Tuyết buồn cười, dùng ý niệm dịch chuyển đất trong không gian, tạo ra hai cái hố lớn, rồi rời khỏi không gian.

Không chờ Huyễn Ảnh Linh Miêu nói, nàng liền đem cây đá và hồ nước dời vào trong không gian.

Cái cây đá hơi phiền một chút, nàng lời cắt rễ cây, liền nhổ lun cả rễ cây còn dính đất lên, toàn bộ đem vào trong Thanh Mộc Đỉnh hết.

Cái động chật hẹp cũng trở nên trống trải đi.

Nàng quan sát cây đá và hồ nước trong Thanh Mộc Đỉnh, thấy không có gì khác thường, nàng liền rời không gian, ngự kiếm phi hành lên vách đá nói: "đi thôi."

Huyễn Ảnh Linh Miêu hừ lạnh một tiếng, thấy Kinh Ngạo Tuyết không thèm để ý chút nào, nó thở phì phò nói: "ngươi làm trễ thời gian nhiều quá."

Kinh Ngạo Tuyết ừ một tiếng nói: "trễ một chút thôi, ta dời cây đá và hồ nước vào Thanh Mộc Đỉnh rồi, nhưng mà vì tu vi không đủ trước đó, không gian nhỏ chứa không đủ, ta phải tự tăng tu vi của mình lên đó."

Huyễn Ảnh Linh Miêu tức giận không nói gì, ai cũng có ý riêng của mình, dù sao với tính chậm trễ của Kinh Ngạo Tuyết nó cũng không lấy được cớ nào châm chọc.

Nó nói: "bên ngoài đại loạn, ngươi bế quan tu luyện vài ngày, Cửu Trọng Thải Liên đã tiến vào giai đoạn sinh trưởng đầu tiên rồi, cả bí cảnh đều bị kích động theo, đám tu sĩ biết có chí bảo hiện thế, ai cũng muốn có chén canh này, toàn bộ đều chạy đến phía tây, Tuyết Linh Liên ở trong giống như mèo bảo vệ con mình, không cho ai vào phía tây một bước, yêu thú và linh thú trong bí cảnh đang đánh nhau với tu sĩ."

Chuyện này, Kinh Ngạo Tuyết đã mơ hồ đoán được từ trước.

Nàng thản nhiên nói: "sau đó thì sao?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu dừng cước bộ một chút, sắc mặt không vui nói: "ngươi rời đi thời gian quá dài, Mạnh Cảnh Minh muốn đi tìm ngươi, bị gấu yêu kéo đến phía tây rồi."

Kinh Ngạo Tuyết ngẩn ra nói: "ngươi nói cái gì? gấu yêu làm cái gì? đã biết tu vi Mạnh Cảnh Minh không cao rồi, bên kia còn là chiến trường cối xay thịt, Mạnh Cảnh Minh là tiểu bạch thở chưa từng ra chiến trường mà, đây không phải là muốn chết sao?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu lớn tiếng phản bác: "là Tuyết Linh Liên cầu cứu nó a, nó là một trong bốn thủ lĩnh ở Thiên Nguyên bí cảnh này, với ta và Cửu Vĩ Linh Hồ quan hệ không tệ, nó cầu cứu thì tất nhiên ta phải qua giúp rồi, nhưng mà gấu yêu và Tuyết Linh Liên quan hệ cực tốt, nói tới trước kia gấu yêu có thể biến dị được cũng nhờ cắn nuốt được tinh hoa của Tuyết Linh Liên, cho nên nhờ tầng quan hệ này, Tuyết Linh Liên giống như phụ mẫu tái sinh của gấu yêu vậy!"

Kinh Ngạo Tuyết nhíu mày, trong đầu nàng ấn tượng về Tuyết Linh Liên luôn là một Thiên Sơn Tuyết Liên cao ngạo.

Thật không ngờ một đóa tuyết liên lại thành phụ mẫu tái sinh của gấu yêu.

Hiện tại nàng cũng phiền, liền nói: "tín hiệu cầu cứu này, chỉ cần là vật sống trong Thiên Nguyên bí cảnh thì đều có thể nhận được sao?"

Mạnh Cảnh Minh ít nhiều bên cạnh còn có một con gấu sức chiến cực mạnh, nhưng còn Liễu Nhi thì... nói thế nào thì với tình huống này, nàng lo lắng cho Liễu Nhi nhiều hơn.

Huyễn Ảnh Linh Miêu hiểu được ý của nàng liền nói: "Tuyết Linh Liên hình như gặp phải vấn đề khó giải quyết, cho nên mới phát tín hiệu cầu cứu cả Thiên Nguyên bí cảnh này, tình huống có vẻ không ổn, ta cảm thấy sắp có chuyện xấu phát sinh, cũng may ngươi tỉnh sớm nếu không ta phải mắc công đánh thức ngươi rồi."

"Còn Liễu Nhi, theo như ta biết về Cửu Vĩ Linh Hồ, nó nhất định sẽ đến giúp, không vì lý do gì khác, Cửu Trọng Thải Liên là mạch máu chính của Thiên Nguyên bí cảnh, nếu Cửu Trọng Thải Liên bị tổn hại, toàn bộ bí cảnh sẽ..."

Kinh Ngạo Tuyết mở to hai mắt nói: "chuyện nghiêm trọng như vậy vì sao ngươi không nói sớm?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu nhảy đến vài nàng, ở trên y phục nàng mài móng vuốt nói: "ta cuối cùng mới nói rõ với ngươi, miễn cho ngươi không hiểu gì lại đi đấu đá lung tung!"

Sau một khắc Kinh Ngạo Tuyết lấy ra phi kiếm, bay về phía tây Thiên Nguyên bí cảnh.

Hiện tại nàng đã là trúc cơ hậu kỳ, ở tron bí cảnh này coi như là tu vi vượt trội.

Tốc độ của nàng nhanh không ít, không lâu sau thì đến biên giới phía tây, chỗ này đã loạn thành một đống, dấu vết đánh nhau và máu, từ ngoài phía tây kéo dài vào bên trong.

Huyễn Ảnh Linh Miêu nói: "ngươi đi theo ta."

Nó nhanh nhẹn di chuyển giữa không trung, rồi chạy về phía bên trái.

Kinh Ngạo Tuyết theo sát phía sau trên đường thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy vài cổ thi thể, nhưng mà càng đi về phía này, càng thấy hẻo lánh, địa thế chỗ này cũng càng phức tạp hơn, cho nên yên tĩnh và an toàn không ít.

Chờ Huyễn Ảnh Linh Miêu đi tới một chỗ bờ sông nói: "đây là bờ sông, nhưng mà dưới cuối con sông có một cái động và thác nước, ngươi chỉ cần đi vào thác nước là có thể vào sâu trong phía tây, đi thêm một khoảng là nơi ở của Tuyết Linh Liên."

Kinh Ngạo Tuyết thiêu mi nói: "chỉ đơn giản như vậy thôi sao?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu nói: "không có đâu, nếu không có ta dẫn đưỡng, ngươi sẽ không thể vào được trận pháp, trận pháp là do Cửu Vĩ Linh Hồ chuyên môn chế tạo cho Tuyết Linh Liên, trừ phi có máu linh thú làm chỉ dẫn, nếu không thì sẽ không vào được cửa chính, nếu là ngươi thì chỉ có chạy theo con sông này cả trăm năm cũng không tìm được cửa chính mà vào."

Kinh Ngạo Tuyết kéo môi nói: "được rồi, ta biết rồi, vậy bây giờ chúng ta đi thôi."

Dứt lời, nàng thả người nhảy xuống sông, Huyễn Ảnh Linh Miêu theo sát túm y phục nàng, bơi dưới nước một hồi, Kinh Ngạo Tuyết cảm giác có vài chỗ khiến cả người không thoải mái được, sau đó đến cái động thấp, nàng nhớ đến chỗ này còn có thác nước, liền phủ lên người một tầng linh khí bảo vệ.

Đi qua thác nước xong, nàng bơi lên bờ, nhìn trước mắt cảnh vật mờ tối, dùng linh khí làm khô đồ rồi mới nói: "tiếp theo đi như thế nào?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu đi trước dẫn đường, Kinh Ngạo Tuyết theo sau nó, đi một khoảng xa, mới đến chỗ sáng trong động.

Nàng nhìn ngọn núi cao trong mây nói: "chỗ đó là chỗ Tuyết Linh Liên ở đó hả?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu gật đầu nói: "nó vì bảo vệ Cửu Trọng Thải Liên mà bày ra xung quanh vô vàn cấm chế, cho dù là chúng ta thì cũng không có cách nào đi vào, ngươi cẩn thận một chút, chỗ này là nơi nguy hiểm."

Kinh Ngạo Tuyết nói: "trực tiếp bay qua không được sao?"

Huyễn Ảnh Linh Miêu cười một cái nói: "ngươi ném lên trời một món đồ thử xem."

Kinh Ngạo Tuyết nhát một cục đá ném lên trời, sau một khắc hòn đó bị lửa của trận pháp đốt cháy rụi hoàn toàn.

Nàng lại đến gần ném một cục đá thấp xuống một chút, cây cối xung quanh như là biến dị, há to miệng như chậu máu, còn không thì dùng dây leo nuốt chửng nghiền nát hòn đá ấy.

Kinh Ngạo Tuyết: "..."

Nàng buồn bã nói: "ờ, ta hiểu rồi, chúng ta đi lên thôi."

Huyễn Ảnh Linh Miêu che miệng nói: "chí ít cái này cũng chứng minh được, tu sĩ bình thường tạm thời không thể vào đây được, ngươi tốt nhất theo sát phía sau ta, vậy sẽ không có chuyện gì."

________________________________________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Ngày hôm nay dọn nhà, viết không được sáu ngàn chữ, ngày mai thử xem chút chịu khó. Sao bao lớn gia, (*  ̄ 3)(ε ̄ *)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro