Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 59

Đối với việc bắt giữ Cư Dao có công lớn, Caroline đã bị Lãnh Tư liệt vào danh sách nhân vật nguy hiểm.

Caroline vô cùng đau đớn, nàng không dám với Lãnh Tư than oán, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn Cư Dao. Cư Dao lại chỉ nhìn về phía Lãnh Tư, ánh mắt dư thừa cũng không để ý đến Caroline.

Sao lại như vậy? Giữa Cư Dao và Lãnh Tư thân vương rốt cuộc có quan hệ gì?

Caroline không hiểu, Cư Dao có tài đức gì mà có thể thu hút Lãnh Tư thân vương? Phải chăng đẳng cấp của Cư Dao quá cao?

“Lãnh Tư thân vương đại nhân, xin cho phép ta rời đi, ta không muốn ô uế đôi mắt của đại nhân ngài.” Caroline thầm nghĩ, ta chỉ không ngờ lại phải nhìn thấy Cư Dao, chịu khổ tai họa.

“Ngươi tìm Cư Dao là muốn cùng nàng đi xem tú?”

Caroline trong lòng chấn động, nghe giọng điệu của Lãnh Tư thân vương, rõ ràng là không có ý buông tha nàng, còn muốn tính sổ.

“Không, không, không, ta không có ý đó, chỉ là hôm nay vừa rảnh, muốn đến vấn an Cư Dao thôi. Giữa ta và Cư Dao không thân, chúng ta không có liên hệ gì, mọi thứ đều đơn thuần, không có ý gì khác mà lại đến đây một chút.”

Cư Dao đứng phía sau Lãnh Tư không nói gì, chỉ đứng yên, để mặc Lãnh Tư xử lý theo ý.

Caroline chỉ nghĩ, chính tay mình đã đâm Cư Dao, vậy mà nàng còn không dựa vào bạn tốt để trút giận, cứ như một kẻ hèn mười vạn lần tệ hại. Không đúng, nàng hẳn cũng đã đạt mười vạn lần tệ, nên gặp chuyện này, tiểu tra tấn dường như cũng chẳng đáng để so đo.

Nghĩ vậy, Caroline trong lòng dễ chịu hơn nhiều.

“Một khi đã như vậy,” Lãnh Tư bỗng quay đầu, nhìn về phía cố gắng hạ thấp bản thân của Cư Dao.

Cư Dao căng thẳng, cảm giác tình thế không ổn.

“Vậy các ngươi cùng xuất phát.”

Lời vừa dứt, trừ Lãnh Tư, hai người còn lại đều im lặng.

“Không, Lãnh Tư đại nhân, ta đối việc đi tú không hề hứng thú.” Cư Dao nhận định đây là một loại quỷ kế, Lãnh Tư mỹ nhân có thể đang thử nàng hoặc giấu âm mưu nào đó.

Cư Dao nàng cũng không ngây ngốc mà rơi vào bẫy.

Lãnh Tư nhìn nàng với bộ mặt chính trực, khiến tiểu nhân loại tin tưởng.

“Ta nói ngươi có thể đi, không cần để ý.”

Cư Dao càng nghe lời này, càng không đoán ra tâm tư Lãnh Tư. Trước đó, chỉ vài ngày trước còn làm trò hai lần, chào hỏi người qua đường, nắm lỗ tai nàng, nhưng không ngờ bây giờ lại thiện lương, hảo tâm như vậy.

Caroline chạy tới xen lời, “Lãnh Tư đại nhân, chúng ta liền xuất phát.”

“Ta có việc đi ra ngoài một chuyến.” Lãnh Tư nói với Cư Dao xong, dặn dò Caroline, “Ngươi giám thị nàng, đừng để nàng đào tẩu.”

Caroline vẻ mặt đại hỉ, thật là liễu ám hoa minh. Tính tình Lãnh Tư thân vương còn thay đổi hơn cả trời đất, lập tức xoay người, trở thành người giám thị Cư Dao, một trọng trách quan trọng của huyết tộc.

“Vâng!”

Chờ Cư Dao cùng Caroline rời đi, Lãnh Tư đi vào khách sạn bên ngoài, Mã Cát không đi theo bên cạnh nàng.

Nàng quét mắt nhìn dòng người trên đường. Cách đó hai km sẽ diễn ra sự kiện đi tú biểu diễn, lượng người đông hơn mấy ngày trước, tất cả đều hướng về một phương, trôi qua như triều nước.

Nàng vừa thoáng cảm nhận được hơi thở của Tu Thụy, rất mỏng manh. Tu Thụy che giấu nguồn sức mạnh huyết tộc nên hơi thở cũng có phần ngụy trang.

Tu Thụy đến đây là để dò la xem thợ săn tổ chức sự kiện, hay có mục đích riêng?

.

Đi tú ngồi phiếu đều yêu cầu hẹn trước, Cư Dao và Caroline không có hẹn, đành phải đi theo đám đông, đứng ở chỗ cao để quan sát. Khắp nơi đều tụ tập người.

“Ngươi nói chúng ta sẽ thấy gì?” Cư Dao cúi đầu, chỉ nhìn thấy một biển người và thiết bị chụp ảnh.

“Dù sao ta cũng có thể thấy.” Caroline khoe khoang mở miệng.

Caroline bảo đảm Lãnh Tư không theo kịp phía sau, bắt đầu thoải mái cùng Cư Dao trao đổi.

“Ngươi mau nói đi, rốt cuộc đã trải qua những gì? Ngươi với Lãnh Tư thân vương có quan hệ gì, sao các ngươi lại thân mật như vậy?”

“Thân mật sao?”

Caroline phá âm, “Còn không thân mật sao? Ngươi xem ngươi trước mặt Lãnh Tư thân vương lớn mật cỡ nào, làm càn như vậy!”

“Ta cảm thấy ta chỉ ngoan ngoãn thôi.”

Caroline không tin chuyện của Cư Dao, “Vậy ngươi nói, rốt cuộc đã trải qua gì mà không thể không chạy trốn? A Tháp Lạp nói ngươi chỉ là lừa gạt, đơn thuần, vô tri, một nữ tính huyết tộc. Ngươi thật sự làm như vậy sao?”

“Không có.” Cư Dao chém đinh chặt sắt, trước nay đều không như vậy, đúng lý hợp tình.

“Ta nói mà, nếu là chuyện bình thường, Lãnh Tư thân vương sao tự mình tới bắt ngươi được? Ta chỉ nói, Lãnh Tư thân vương tới đây chắc chắn có mục đích khác, đâu phải vì ngươi lừa gạt cảm tình của ngài rồi chạy trốn, ha ha.” Caroline nói, còn tự trêu mình.

Cư Dao giữ biểu tình cứng đờ, “Ta chính là chuyên nhất phi thường.”

Caroline thuận miệng nói, “Tu Thụy cũng tới Liên Bang Nhân Loại, khả năng đã xảy ra chuyện gì rồi.”

“Tu Thụy cũng tới?” Cư Dao nhớ rõ lúc này Tu Thụy hẳn đang bận giải quyết chuyện Phất La Tư Đặc trong đại gia tộc.

“Không biết, hình như là vì liên quan tới tổ chức thợ săn.”

Cư Dao đang suy nghĩ về tổ chức thợ săn thì phía sau ồn ào trong đám đông vang lên một giọng quen thuộc.

“Hảo xảo, lại gặp ngươi. Sao bên người ngươi lại thay đổi khác hẳn mỹ nữ nha?” Lam thúc hôm nay mặc một bộ đồ trắng, không phải áo sơ mi bông, trong tay cầm một chiếc quạt điện, tiếng gió khá lớn.

“Đây là?” Caroline hỏi.

“Một người qua đường.” Cư Dao đáp ngay.

Lam thúc giả vờ khổ sở, “Trời ơi, chúng ta ít nhất đã gặp nhau hai lần, sao ngươi còn dám mở miệng nói dối? Ngươi cũng không nên vì bên người luôn đi theo xinh đẹp mà bên ngoài xa cách hết thảy.”

“Ngươi nói thẳng ngươi muốn làm gì, không cần lôi kéo làm quen.”

Cư Dao nhạt nhẽo đáp, làm Lam thúc tươi cười dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục nở nụ cười trọn vẹn, “Thôi thì, xem ra ngươi cũng biết ta muốn làm gì.”

“Ta không biết, chủ yếu là đi tú sắp bắt đầu rồi, sợ ngươi chậm trễ, ta còn muốn xem các mỹ nữ.”

“……” Lam thúc bị sức ảnh hưởng từ lời nói, cùng Cư Dao trò chuyện khiến hắn vừa hứng thú vừa hoảng.

“Được thôi, ta tới tìm ca ca của ta, hắn tên Lam Cảnh Nguyên, đang làm việc tại một viện điều dưỡng trên hải đảo phía nam. Ngươi nên biết, viện điều dưỡng này có bao nhiêu điều kiện tốt, người trụ tại đó đều là những nhân vật nổi tiếng, hào hoa xa xỉ, thân thuộc với bọn họ.”

Cư Dao đánh gãy hắn, “Không có tiền, không đi.”

“Ta không phải tới để đẩy mạnh tiêu thụ.” Lam thúc bất đắc dĩ, “Ta chủ yếu muốn giới thiệu ngươi với ca ca ta, để ngươi nhận thức một chút.”

“Vì cái gì?”

Lam thúc hạ quạt thổi vào cổ mình, làm gió hướng hắn liên tục khiến hắn đổ mồ hôi, “Bởi vì ngươi sẽ muốn nhận thức hắn.”

Cư Dao mặt vô biểu tình nghe xong, “Ò.”

“Ngươi không muốn biết?”

“Không cần, tái kiến.”

“Vậy thôi.” Lam thúc lắc đầu, thần bí mà cười, rồi đi mất.

Caroline nghi hoặc, “Hắn muốn làm gì? Có phải là đang âm mưu gì phía sau không? Ta cảm giác người này không đơn giản, không giống nhân loại bình thường.”

“Suy đoán chỉ là lãng phí thời gian.”

Caroline gật đầu, “Ngươi nói đúng.”

Cư Dao nhìn bóng dáng Lam thúc rời đi, phân phó Caroline, “Ngươi đi đánh hắn một trận, hắn tịnh là làm thần bí, cho hắn một bài học, muốn hắn thích nói hay không tùy.”

“……” Caroline nghĩ thầm, nguyên lai nội tâm ngươi là như vậy.

Caroline vốn rất am hiểu việc này, dù sao nháo ra cũng có thể ném nồi cho Cư Dao, mà Cư Dao còn có Lãnh Tư thân vương giám sát.

Nghĩ vậy, các nàng có thể ở bất cứ nơi nào, muốn làm gì thì làm.

Caroline không chút do dự bỏ xuống hiện trường đi tú, hướng theo phương hướng Lam thúc rời đi.

Cư Dao đứng bên cạnh, trở thành một người quan sát, tìm một tầm nhìn miễn cưỡng để xem đi tú.

Trong tiếng vỗ tay và reo hò khắp nơi, lại có một người tiến về phía nàng.

“Ngươi hảo, ta là Lam Cảnh Nguyên.”

Đây là một giọng ôn hòa, lễ phép, hoàn toàn khác với thái độ cà lơ phất phơ của Lam Thúc.

Cư Dao đôi mắt nhìn chằm chằm người mẫu đi tú, tay lại rút di động từ túi, không cúi đầu, quen tay mở khóa và quét mã thanh toán.

“Nói chuyện phiếm thu phí.” Cư Dao đưa điện thoại có màn hình triển lãm ra trước Lam Cảnh Nguyên.

Khi ngẩng đầu, nàng mới thấy rõ bộ dáng Lam Cảnh Nguyên, một nam nhân tú khí, nho nhã, lễ độ, mái tóc đen ngắn, đôi mắt nâu thẫm, ăn mặc thuần trắng, trang phục sạch sẽ tinh tươm.

“Hảo.” Lam Cảnh Nguyên dường như với nàng không có thái độ gì ngoài ý muốn, ngược lại phi thường phối hợp, quét mã thanh toán.

Cư Dao rõ ràng không hề nói giá cả.

“Ngươi nói thẳng ý đồ đến, thỉnh dùng hai mươi mức tự độ cô đọng mà khái quát, cảm ơn.”

“Ngươi thật sự không muốn lãng phí chút thời gian nơi đây sao?” Lam Cảnh Nguyên bất đắc dĩ, “Ngươi không cảm thấy chúng ta cần nhận thức nhau sao?”

“Này ngươi lời nói khách sáo, ta 800 năm trước đã nói rồi.” Cư Dao càng nhìn càng cảm thấy đi tú lần này có ý tứ. Những người mẫu cao gầy mặc thiết kế mới nhất, tuy vài bộ trang phục thoạt nhìn có phần quái dị, nhưng khi người mẫu mặc vào, cảm giác lại hoàn toàn khác, rất hợp và tự nhiên.

Trong đầu, nàng nhanh chóng hồi tưởng về bộ dáng Lam Cảnh Nguyên. Nàng chắc chắn chưa từng gặp hắn, nhưng cách hắn nói chuyện, giọng điệu lại khiến nàng cảm thấy quen thuộc.

Lam thúc không lâu trước đây còn nói nàng sẽ nhận thức Lam Cảnh Nguyên, vậy là biết chút gì?

Lam Cảnh Nguyên hỏi, “Ngươi có từng đến Hải Thiên Đảo, viện điều dưỡng Hải Thiên không?”

“Không có.”

“Phải không?” Lam Cảnh Nguyên dùng giọng không tin, “Ta đây có lẽ là nhớ nhầm.”

“Ngươi là lần đầu tiên đến Nam Bộ Hải Đảo sao?”

“Đúng vậy.”

“Trên đảo, ngươi có biết ai không?”

“Cái này đã quá nhiều rồi.” Cư Dao đối đáp cực kỳ bình thản.

Lam Cảnh Nguyên lắc đầu, “Ý ta nói là ngươi trước khi đến đây có từng biết ai, ví dụ có nhận thức ai ở viện điều dưỡng không?”

“Ta sao có thể biết được? Không phải viện điều dưỡng đều là người có tiền sao?” Cư Dao đáp, “Hơn nữa ngươi sao biết ta vừa mới nói người là ở đảo mà sau này mới gặp?”

“Ta đoán thôi. Xin lỗi, quấy rầy ngươi, lần sau có cơ hội sẽ nói tiếp.” Lam Cảnh Nguyên vừa đứng dậy, đầu đột nhiên quay sang một hướng khác, tựa hồ nhìn thấy ai đó.

Cư Dao theo ánh mắt Lam Cảnh Nguyên nhìn lại, bên kia chỉ là một cây sồi cao lớn, không còn ai khác.

Chờ Lam Cảnh Nguyên đi xa, Cư Dao ngồi lại chỗ cũ, nhíu mày.

Không đơn giản chỉ vì Lam Cảnh Nguyên hỏi đủ thứ rối rắm, trong nháy mắt, nàng cảm nhận được hơi thở của Lãnh Tư. Chẳng lẽ Lãnh Tư đang giấu ở đâu đó, âm thầm quan sát nàng?

Caroline không hiểu sao vẫn chưa quay lại. Đã đánh không lại Lam Thúc nên xảy ra chuyện, sao vẫn căn bản không tìm hắn?

Trận đầu đi tú rơi xuống màn che, xung quanh người càng ngày càng đông, trời nắng nóng, mùi hương vị từ đám đông trộn lẫn, Cư Dao hơi khát nước, chuẩn bị rời đi.

Nàng đứng dậy, quay đầu liếc một cái về phía Lam Cảnh ban đầu, nơi cây sồi, bây giờ đã có khá nhiều người đứng đó.

Cư Dao đi xuống bậc thang, tiến lên bờ cát.

Từ xa, nàng nhìn thấy một cô bé mặc váy đỏ tiểu loli Đế Nguyệt và một thiếu nữ mặc tím đang chơi hạt cát. Ngày hôm qua, Cư Dao đã đem cô bé bán với giá 299, second-hand, bao cấp giá thấp.

Yêu mèo không sợ biến thành hình người, khứu giác vẫn nhạy bén, với kẻ thù càng trở nên sâu sắc.

Cô bé buông xẻng nhỏ, ngồi trên bờ cát, hạt cát dính lên đùi, nhưng không thể giữ, bay thẳng về phía Cư Dao.

Cư Dao chỉ kịp nhìn thấy một ánh sáng màu đen hướng về phía nàng vọt tới.

Nàng đứng yên tại chỗ, không rời đi, tay còn chống dù lên thái dương, như chui đầu vào lưới.

Yêu miêu “Meo” một tiếng, giang hai tay, lộ ra móng vuốt bén nhọn.

Biến thành hình người, yêu mèo khiến Cư Dao vừa sợ vừa hạ thấp cơ thể, Cư Dao vươn tay trái chưa bung dù, động tác phảng phất như muốn ôm lấy yêu miêu.

Yêu mèo bị động tác này kích thích, với nàng mà nói như một trò trần trụi khiêu khích, giống như một trò đùa dai của hài tử, thấy đối phương phản ứng, càng thích thú hơn.

Nó “Meo” một tiếng, nhanh nhẹn nhảy lên, thân thể trước cú nhảy đánh tới, từ xa nhìn vào, giống như người yêu lâu ngày không gặp, gấp rút chạy tới ôm.

Cư Dao cười tủm tỉm, mặt gần trong gang tấc, yêu mèo tự cho rằng có thể dùng một chiêu khiến Cư Dao sợ đến quỳ xuống xin tha. Kết quả trước mắt trời đất quay cuồng, một chút mất thăng bằng, nàng ngã trên cát nóng, bên cạnh vang lên tiếng hét kinh hô của tiểu chủ nhân Đế Nguyệt — “Meo Meo ngươi đã trở lại sao?”

Lãnh Tư quanh thân lạnh nhạt, đi tới bên Cư Dao, từ xa nhìn về phía yêu mèo ngã lăn trên đất.

‘Cư nhiên tưởng thừa dịp Lãnh Tư thân vương không ở, tiểu nhân loại sẽ nhào vào ngực nàng.’

Cư Dao vẫn duy trì nụ cười tủm tỉm, nhìn về phía Lãnh Tư, đối với sự xuất hiện của ngài không hề ngoài ý muốn.

“Ta đã biết Lãnh Tư mỹ nhân ngươi ở gần đó.”

‘Tiểu nhân loại là tưởng biểu đạt Lãnh Tư thân vương che giấu trình độ thấp hèn sao?’

Lãnh Tư nhàn nhạt mở miệng, “Ngươi  không sợ yêu mèo kia sao?”

“Bởi vì biết Lãnh Tư mỹ nhân ngươi ở đây.”

‘Lại đang nói chút lời ngon tiếng ngọt, Lãnh Tư thân vương sẽ không tin đâu.’

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro