Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51

‘Tiểu nhân loại háo sắc.’Lãnh Tư cuối cùng đưa ra đánh giá về hành vi của Cư Dao.

‘Lãnh Tư thân vương mới sẽ không vì tiểu nhân loại nhìn mình mà cảm thấy vui sướng.’

Bạch Nghị An tính tình nóng nảy, gặp Cư Dao loại này, nàng không kiềm chế được, tính tình còn chưa kịp bộc lộ đã nổi giận. Nhưng vừa nghe giọng nói không phân cao thấp của Bạch Lễ, Bạch Nghị An im lặng gần nửa giờ, nếu không phải Bạch Lễ tạm thời bị gọi đi, hắn cũng có thể ầm ĩ cả một đêm.

Chờ cắt đứt điện thoại, Bạch Nghị An mới nhận ra kẻ đứng sau gây rối đã không còn.

Nàng cầm di động đi vào, Cư Dao điềm tĩnh, si mê nhìn mỹ nữ tóc bạc ngồi đối diện. Tóc bạc mỹ nữ như bức điêu khắc băng lạnh, lặng im đoan trang, không nhìn về phía Cư Dao.

Bạch Nghị An phóng điện thoại lên bàn, đảo loạn suy nghĩ của Cư Dao, phá hỏng cảnh tượng trước mắt nàng. Cư Dao nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi di động.”

Cư Dao lúc này mới thu hồi tầm mắt, vô tình ra lệnh đuổi khách. “Hảo, ngươi có thể trở về ngủ. Hiện tại đã…” Nàng mở di động, “Buổi tối 11 giờ. Ngươi không phải nói mỗi ngày muốn ngủ trước 11 giờ rưỡi, sáng 6 giờ phải dậy sao?”

Bạch Nghị An để ý khí chất lạnh lùng, mỹ nữ tóc bạc và ánh mắt nàng, nhưng rồi ánh mắt ấy liền rời đi. Chẳng lẽ vừa nãy, mỹ nữ tóc bạc đã dùng ánh mắt để ý nhìn Cư Dao?

Nhất định không phải, nàng chỉ ghét bỏ Cư Dao.

“Cư Dao, ngươi thật thẳng thắn, quá vô sỉ.” Bạch Nghị An nhớ tới lời phụ thân, “Ta quá mấy ngày đất trống, lập tức đi nam bộ hải đảo đem ngươi về.” khiến nàng hít thở không thông.

“Ngươi đánh giá hoàn toàn sai lầm. Này, vô sỉ? Ta chỉ đang bảo vệ chính mình. Ngươi xem, ngươi hung hăng với ta, ta sẽ sợ sao?”

Nhìn Cư Dao, Bạch Nghị An không thấy dấu hiệu sợ hãi nào. Cư Dao, trời sinh là để khiến người khác khiếp sợ.

“Ngươi vội vã đuổi ta đi, lại nói không phải tới nghỉ phép với tình lữ.” Phản ứng chậm nửa nhịp, Bạch Nghị An nghĩ lại một lần nữa, trở lại quỹ đạo bình tĩnh. “Ngươi nói, rốt cuộc tới nơi này có ý đồ gì?”

Ánh mắt Bạch Nghị An ép sát Cư Dao, cố gắng bắt lấy trên mặt nàng một chút vi diệu biểu tình, tìm lỗ hổng, nhưng cùng Cư Dao không có tiếng động giằng co.

Lãnh Tư sẽ không thừa nhận bản thân bị làm lơ.

‘Tiểu nhân loại xử lý vấn đề năng lực thấp kém, nếu là Lãnh Tư thân vương, căn bản sẽ không phát sinh chuyện này.’

‘Tiểu nhân loại luôn không tìm Lãnh Tư thân vương giúp đỡ. Có lẽ trong mắt tiểu nhân loại, đây căn bản không phải phiền toái.’

Lách cách.

Tiếng pha lê vỡ rơi rát tai.

Cư Dao nhìn về phương hướng phòng nghỉ, rõ ràng âm thanh pha lê vỡ đến từ phòng ngủ của Y Mạn.

“Ngươi có phải trong phòng còn ẩn giấu một người không?” Bạch Nghị An cảnh giác, dựa vào bức ảnh lẫn thông tin thu thập được, thấy rõ bạn gái thân của Cư Dao cao hơn hẳn, so với Cư Dao lại thấp, chỉ có một khả năng duy nhất.

“Ngươi quả nhiên…” Bạch Nghị An cắn chặt hàm răng, “Ngươi quả nhiên là hoa tâm đại củ cải.”

Cư Dao tách một bước đứng lên, nhìn thấy ánh mắt phát hỏa của Bạch Nghị An, nhanh như chớp lẻn đến bên phía sau Lãnh Tư . Nàng đỡ lưng ghế, đáng thương hề hề mà nói với Lãnh Tư: “Lãnh Tư đại nhân, người này đang bôi nhọ ta, thông minh lý tính, không gì không biết, Lãnh Tư đại nhân, ngươi cũng không nên tin lời nàng nói bừa bãi.”

Bạch Nghị An ngây người, hợp lại còn không kịp tố giác Cư Dao trước mỹ nữ tóc bạc, Cư Dao liền chủ động cáo trạng trước ác nhân.

“Cư Dao, ngươi…” Bạch Nghị An nói đến mép miệng, nhưng Lãnh Tư âm trầm quét mắt tới, sắc bén như lưỡi dao chỉ hướng về mình, khiến nửa câu tiếp theo của Bạch Nghị An bị dồn trả lại.

Cái mỹ nữ tóc bạc này dù có xuất hiện, nhưng không có chứng cứ, trong tình huống phải lựa chọn tin tưởng Cư Dao, hiểu được ý cầu sinh bảo mệnh, Bạch Nghị An nhanh chóng từ bỏ ý định tố giác.

“Là ta hiểu lầm, trong phòng khả năng không ai, không có người thứ ba, không, cũng không có người thứ tư. Cư Dao không phải hoa tâm đại củ cải, tuyệt đối sẽ không vì gần đây mà tìm cách tăng thêm mối quan hệ với mỹ nữ.” Bạch Nghị An nói xong, nửa thân mình đã bước ra cửa phòng. “Cảm ơn khoản đãi!”

Cửa phòng một lần nữa đóng lại, phòng trong trở về yên tĩnh.

Lãnh Tư quay đầu, nhìn Cư Dao ngồi xổm dựa vào ghế, ngẩng đầu nhìn lên.

Thật tốt, Lãnh Tư mỹ nhân đã tin tưởng nàng, tin Cư Dao sở hữu đạo đức tốt đẹp cùng phẩm tính cao quý.

Cư Dao trong lòng lặng lẽ hân hoan, Lãnh Tư khinh phiêu phiêu nói một câu nhấn xuống.

“Nàng nói gì, lời nói cùng ngươi nói đều còn chờ chứng thực.”

Cư Dao cam chịu, biết rằng lời nói ấy chính là chân lý.

“Lãnh Tư đại nhân, ngài nói mới là đúng.” Cư Dao chân thành đáp.

Dù trước đó ở Khắc Lí Tư Thác Bảo, Lãnh Tư từng kiên quyết phát biểu sẽ không tới nam bộ hải đảo.

‘Tiểu nhân loại đến nay vẫn cùng Y Mạn ở cùng một chỗ. Y Mạn hẳn vẫn bị giam ở Khắc Lí Tư Thác Bảo, nên dù tính toán không ở đó, cũng không nên để ở nhân loại Liên Bang.’

‘Hẳn là nên để Mã Cát phụ trách giám sát Y Mạn.’

‘Không đúng, Mã Cát nên trục xuất Y Mạn đến Phất La Tư Đặc.’

Lãnh Tư cho rằng cách làm này có vẻ nàng đặc biệt quan tâm đến nhân loại Liên Bang chỉ vì một người thừa kế vô dụng trước mắt.

Lãnh Tư thân vương sẽ không hạ thấp bản thân để làm những việc này, nhưng dù thế nào, tiểu nhân loại cũng không nên tự mình đem Y Mạn đi, giam chung với đào phạm.

Cửa phòng bị đẩy ra, Y Mạn cẩn thận dò ra một cái đầu, liếc mắt liền thấy một thân hắc y, Lãnh Tư với biểu tình khó lường .

Như vậy, Lãnh Tư đại nhân sao còn không đi?

Không đúng. Y Mạn vừa nhìn, nhận thấy hình ảnh Lãnh Tư đại nhân và Cư Dao hiện diện cùng nàng trong tưởng tượng hoàn toàn khác với thực tế.

Rõ ràng Lãnh Tư đại nhân chỉ khinh thường nhìn Cư Dao, Mã Cát thị vệ cầm lưỡi hái, Cư Dao nói vài câu khiêu khích, rồi đầu rơi xuống đất.

Hiện tại, Cư Dao vẫn giữ nguyên đầu, lưỡi hái không còn, Mã Cát cũng không ở đó. Lãnh Tư đại nhân mang đến cho nàng một cảm giác muốn nói gì nhưng lại không nói ra.

Đây chắc chắn là ảo giác, một trường hợp không thể hòa hợp với thực tại.

Vì thế, Y Mạn hỏi một câu: “Cư Dao, virus làm cứng nhắc máy ngươi”

Cư Dao cảm nhận thanh hương lạnh lùng trên người Lãnh Tư. Nàng từng cẩn thận ngửi hương đó, và nhận ra đó là một mát lạnh khiến nàng mê say.

Nàng chọn tay nhỏ chỉ, ngoéo nhẹ tóc dài phía sau Lãnh Tư. Trước kia, lúc nhàm chán, nàng cũng từng làm như vậy, Lãnh Tư sẽ bắt lấy tay nàng, sau đó bỏ qua.

‘Cái tiểu nhân loại nhàm chán.’ Lãnh Tư vừa ghét bỏ, thanh âm Y Mạn lỗi thời  truyền đến, Cư Dao tức khắc thu tay lại.

“Cái gì?” Cư Dao lùi lại, tay muốn kiểm tra, chẳng lẽ có hacker xâm nhập, nghe lén thiết bị của nàng?

‘Tiểu nhân loại đáng giận.’ Lãnh Tư vừa nâng tay, bỗng đổi hướng vươn tới.

Bỗng dưng, Cư Dao trên đầu trát đại viên bị chặt chẽ cố định, đường đi bị khống chế.

Một chân của Cư Dao còn ở không trung, đành phải buông, đầu không thể quay, Lãnh Tư đã đứng ngay phía sau nàng.

“Lãnh Tư đại nhân, ngươi thấy kiểu tóc ta có đáng yêu không? Ta tốn hơn nửa giờ mới trang điểm xong.”

‘Xác thật đáng yêu.’

Lãnh Tư nhàn nhạt mở miệng, “Với ngươi không đáp.”

Sau đó, đáng yêu mỹ nhân đối diện với viên đầu.

Không được, khả năng không chỉ là nhìn mà không chạm tới viên đầu, Cư Dao cổ cũng không thể nhìn thấy.

Phía sau, Lãnh Tư vẫn im lặng.

Cư Dao giữ bình tĩnh, không lộ dáng bị khống chế, “Đó chính là Lãnh Tư mỹ nhân, ngươi không nghĩ để ta đi qua sao?”

Lãnh Tư híp mắt, nhìn chằm chằm Cư Dao, lộ ra cổ trắng.

Cái này… nếu nàng buông tay lúc này, chẳng phải là thừa nhận, nếu kiên trì không buông, vẫn phải chịu những lời này.

Cư Dao đỡ khung cửa, thăm dò Y Mạn chấn động. Đôi mắt màu xanh nhạt ngơ ngác nhìn, không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt, còn nghe thấy gì nữa?

Cuối cùng, Cư Dao tự hỏi: xưng hô với Lãnh Tư thân vương đại nhân phải thế nào?

Cư Dao còn sống, nên đây chắc chắn là giả thân vương.

Y Mạn trong hầu hết tình huống đều không nhát gan, Cư Dao vừa tới, nàng liền nói tiếp, “Máy tính ngươi bị virus, mặc kệ điểm gì đều hiện màu vàng trên trang web.”

“Cái gì?” Lần này đến phiên Cư Dao giật mình, Lãnh Tư tăng lực, xoa bóp đầu tóc Cư Dao.

“Y Mạn!” Cư Dao lập tức biến sắc, “Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, không cần dùng ta cứng nhắc xem như thành nhân đồ vật... Nếu tính tuổi ngươi thì sao? Cũng không chuẩn đâu! Có thời gian thì nên xem thư, giống như ta, tự hỏi nhân sinh triết học trong sách vở, thường xuyên tự hỏi ba vấn đề quan trọng — ta là ai, ta từ đâu tới, và ta muốn đi đâu.”

“Lãnh Tư đại nhân,” giọng Cư Dao mềm đi nhưng vẫn tràn đầy chính khí, “Ta luôn khỏe mạnh sử dụng thiết bị điện tử, cũng không nhìn màu vàng hay trang web. Y Mạn không hiểu chuyện, ngươi phải giáo dục nàng cẩn thận.”

Y Mạn vô tội biện giải cho bản thân, “Ta không có đâu, đây là ngươi cứng nhắc. Ta chỉ xem tin tức, ngươi không đọc sách, rõ ràng vẫn luôn chú ý các nơi tuyển chọn thông tin mỹ...”

Phía sau, Lãnh Tư mở miệng khi lơ đãng hừ nhẹ, cực kỳ giống như đang cười.

“Ngươi còn nhớ rõ ngươi đã đăng tin giải thưởng trên mạng, phát chút gì sao?”

“Ta đã phát cái phương thức liên hệ , nhưng lại không phát thành công. Như thế nào, Lãnh Tư đại nhân, ngươi thấy sao?” Cư Dao sởn tóc gáy, trực giác báo hiệu điều không ổn.

Lãnh Tư bắt lấy tay, “Ngươi vừa thả một loạt khiêu khích liên tiếp lên trang web.”

“Tuyệt đối không thể.” Cư Dao nói, giọng nghiêm trọng chưa từng có: “Ta chỉ biết phát để đạt được 110 vạn thông dụng tệ tin tức. Bất luận là tin tức tạp vụ gì, đều không thể xuất hiện, huống chi là rối loạn lung tung trang web liên tiếp.”

Y Mạn thấy kỳ quái. Lãnh Tư đại nhân thái độ như thế, lại xuất hiện vi diệu biến hóa. Nếu Lãnh Tư thật sự để ý chuyện này, hiện tại sẽ phải so đo ra sao? Lãnh Tư không thể nào vừa làm càn, vừa khiêu khích mà quên hết mọi chuyện phía sau.

Như thể nàng muốn nghe từ miệng Cư Dao một chút thông tin, muốn nghe nàng nói ra.

“Vậy Lãnh Tư đại nhân, ngươi nhìn thấy nội dung gì? Nhanh nói cho ta, ta muốn làm sáng tỏ chính mình.” Cư Dao vừa nghĩ vừa tưởng tượng, “Chẳng lẽ là thứ gì không thể miêu tả trên trang web?”

“Ngươi phát cái này, nội dung chính là muốn thông dụng tệ?”

Lãnh Tư lảng tránh vấn đề của Cư Dao.

“Này…” Cư Dao cúi đầu, giơ tay sờ mái tóc nàng, có chút rối, phỏng chừng giờ phút này đầu tóc tựa như đá lâu ngày bện lông chim quả cầu.

“Lãnh Tư đại nhân.” Y Mạn bước ra từ phòng, cúi đầu, không dám nhìn thẳng Lãnh Tư. Cảm nhận tầm mắt của Lãnh Tư, lời nói của nàng trở nên có phần khiếp đảm: “Cư Dao biết sai rồi, muốn hối lỗi sửa sai, muốn sớm nhìn thấy ngươi, mới dám lên mạng lộ ra tin tức cá nhân.”

Phòng trong yên tĩnh hơn hẳn ngoài phòng.

“Thật sự?”

Y Mạn không ngẩng đầu, nhưng theo bản năng đoán được Lãnh Tư đang hỏi ai.

Cư Dao nháy mắt: “Giả, đây là Y Mạn muốn che giấu bản thân, nhìn lén màu vàng trên trang web thôi, ta không hề nói ra điều này.”

Y Mạn lập tức đáp, “Ngươi chưa nói, nhưng ta có thể đoán được!”

“Ta còn tưởng là ngươi đi dạo trang web bất lương!”

“Ta không có.”

“Ta cũng không có.”

Lãnh Tư không muốn nghe Cư Dao và Y Mạn hai người trẻ tuổi đấu võ mồm, nếu thêm một màn như Đế Nguyệt nữa, thật sự không chịu nổi.

“Lãnh Tư đại nhân.” Cư Dao đột nhiên nhận ra điều gì đó không ổn, nghi hoặc quay đầu, học theo Lãnh Tư để xem kỹ tầm mắt, nhìn thẳng về phía Lãnh Tư.

“Có thể là hệ thống của Lãnh Tư đại nhân có vấn đề, chứ không phải ngươi trộm nhìn đồ vật, phải không?”

Lãnh Tư cuối cùng cũng trải nghiệm được “đãi ngộ” của Bạch Nghị An vừa rồi, tiểu nhân loại không am hiểu cách giải quyết mâu thuẫn và vấn đề, chỉ biết tạo ra mâu thuẫn và vấn đề.

Phương pháp này thật sự hữu hiệu.

Lãnh Tư lúc này không còn bận tâm Cư Dao muốn báo cáo mục đích của mình vì sao. Tiểu nhân loại nhìn chằm chằm Lãnh Tư thân vương chống cằm trầm tư, ánh mắt rõ ràng đang đánh giá xem Lãnh Tư thân vương có thích xem trang web huyết tộc hay không.

‘Tiểu nhân loại không thể tiếp tục ở cùng Y Mạn.’

Tiểu nhân loại từ nay được Lãnh Tư thân vương tự mình giám sát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro