Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Làm ấm giường

Có lẽ chỉ có người trong cuộc mới có cảm giác trực quan như vậy.

Ban đầu, Tô Linh Nguyệt thật sự cho rằng Quý Tri Ý đến đây để trả thù cô, điều cô đến phòng thư ký làm trợ lý, đàm phán với Dương Chi Chi, và lợi dụng cô để cho Dương Chi Chi trút giận, cô nghĩ rằng đây là sự trả thù của Quý Tri Ý.

Phần lớn.

Sự trả thù tương đối dịu dàng và rất có giáo dục.

Nhưng sau này cô dần dần hiểu ra.

Thực ra Quý Tri Ý hoàn toàn không có ý trả thù cô.

Quý Tri Ý nhìn Tô Linh Nguyệt.

Ánh mắt hai người gặp nhau, Tô Linh Nguyệt nói: "Quý tổng, cô không hận tôi, nhưng cô lại để mọi người nghĩ rằng cô hận tôi là vì cô muốn lợi dụng tôi để thu hút chú ý của Tô Khải."

Cô cúi đầu: "Tôi đi ký hợp đồng thì Dương Chi Chi nhất định sẽ làm khó và sẽ không ký hợp đồng với tôi nhanh như vậy, điều cô muốn chính là thời gian tôi và cô ấy giằng co."

Đủ thời gian để thu hút Tô Khải.

Chu Thời Vũ có tính đa nghi, nếu cô chỉ đơn giản là ký một người phát ngôn nào đó, vậy thì Chu Thời Vũ sẽ không quá để ý đến chuyện này, nhưng người phát ngôn này là một nghệ sĩ mà Quý Tri Ý đã bỏ ra cái giá cao, không ngần ngại lấy Tô Linh Nguyệt ra để bồi tội cũng phải ký cho bằng được.

Hơn nữa, anh trai của nghệ sĩ này còn là giám đốc tiêu thụ của Bảo Thuận.

Dưới điều kiện như vậy, không có lý do gì Chu Thời Vũ không quan tâm.

Chỉ là có một số việc cô vẫn chưa hiểu.

Tô Linh Nguyệt hỏi Quý Tri Ý: "Cô không sợ Dương Chi Chi sẽ bị Tô Khải ký mất à?"

"Không sợ."

Tô Linh Nguyệt hỏi: "Tự tin như vậy?"

Quý Tri Ý nói: "Cạnh tranh, người trả giá cao nhất sẽ thắng, chỉ cần tôi trả giá cao hơn Tô Khải, không cần phải lo lắng về điều này."

Tô Linh Nguyệt khó hiểu: "Không phải cô đang muốn Bảo Thuận sao, tại sao lại tiêu nhiều tiền như vậy trên người Dương Chi Chi?"

Quý Tri Ý nhìn cô đầy ẩn ý.

"Cô biết Lâm Phỉ không?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Tất nhiên biết."

Hôm nay cô còn xem tin tức của Lâm Phỉ cả ngày.

Chuyện này có liên quan gì đến Lâm Phỉ?

Tô Linh Nguyệt nhíu mày.

Quý Tri Ý nói: "Lâm Phỉ sẽ chấm dứt hợp đồng với Tô Khải vào chín giờ sáng mai. "

Tô Linh Nguyệt bỗng nhận ra: "Tin tức hôm nay, là cô tung ra?"

Cô nói rồi mà, tin tức hôm nay rõ ràng là có người cản trở Tô Khải, cũng từng nghi ngờ Quý Tri Ý, nhưng Quý Tri Ý và Lâm Phỉ không hề có tiếp xúc, cho nên mới chỉ nghi ngờ thôi.

Quý Tri Ý thừa nhận: "Là tôi tung ra."

Không chỉ có màn trình diễn hôm nay do cô dàn dựng mà còn có phần đặc sắc vào ngày mai.

Dường như Tô Linh Nguyệt đã bắt được thông tin từ lời nói của cô: "Vậy nên là ngay từ đầu, không phải cô nhắm vào Dương Chi Chi, mà là nhắm đến Lâm Phỉ?"

Quý Tri Ý nhìn cô không nói gì.

Dường như đang chờ cô làm sạch suy nghĩ.

Tô Linh Nguyệt lắc đầu: "Không đúng."

"Ngay từ đầu cô đã nhắm đến Bảo Thuận và Tô Khải."

Quý Tri Ý gật đầu: "Có thể nói là vậy."

Ván cờ này thực sự đi rất lớn, không biết nên khen cô ấy quá tỉ mỉ hay cười cô quá táo bạo, nếu một trong các mắt xích có vấn đề thì toàn bộ kế hoạch của cô sẽ không thực hiện được.

Người này rất biết tính toán.

Tô Linh Nguyệt cắn môi.

Cuối cùng cũng sắp xếp xong mọi chuyện, cô hỏi: "Bằng cách này, có thể hạ bệ Tô Khải không?"

Quý Tri Ý nói: "Không thể."

Câu trả lời rất rõ ràng.

Tô Linh Nguyệt cũng cảm thấy mình như kẻ ngốc nói mê.

Chỉ là một cái hợp tác mà thôi, vậy mà cô lại ảo tưởng mình có thể hạ gục Tô Khải, chỉ là cô nhìn Quý Tri Ý, lòng bàn tay bỗng đổ mồ hôi, sự căng thẳng nhiều năm không hề có phút chốc khiến trái tim cô co thắt, cô nắm chặt tay lại và hỏi: "Nếu tiếp tục lợi dụng tôi, có thể đánh bại Tô Khải không?"

Quý Tri Ý cụp mắt.

Tô Linh Nguyệt nói: "Tiếp tục lợi dụng tôi đi, chỉ cần cô có thể hạ gục Tô Khải, cô muốn dùng thế nào cũng được."

Quý Tri Ý nhìn cô: "Thật không?"

Tô Linh Nguyệt có chút ý muốn đập nồi dìm trong vẻ bình tĩnh ấy: "Thật."

Quý Tri Ý nói: "Dù là cách gì, cô cũng có thể chấp nhận?"

Sau khi nói xong, cô tiến lại gần Tô Linh Nguyệt.

Hương thơm thoang thoảng lơ lửng trên chóp mũi, Quý Tri Ý ở quá gần, cô có thể nhìn thấy hàng lông mi dài, làn da trắng ngần, chiếc mũi xinh đẹp và đôi mắt đó của Quý Tri Ý.

Giống như vực sâu, tối tăm và sâu thẳm.

Tô Linh Nguyệt nói: "Cô muốn dùng cách nào?"

Quý Tri Ý nói: "Cái đó còn phụ thuộc vào thành ý của trợ lý Tô."

Cô nhìn chằm chằm Tô Linh Nguyệt, hai mắt sáng rực, hai tay Tô Linh Nguyệt nắm chặt, móng tay véo vào lòng bàn tay, quai hàm căng chặt, thân thể cứng đờ, cô vẫn không nhúc nhích, nhìn gương mặt Quý Tri Ý, hỏi: "Cô muốn tôi làm ấm giường à?"

Một câu này khiến cho Quý Tri Ý thiếu chút nữa thất bại.

Cô hỏi: "Không phải nói bất kỳ cách nào cũng có thể chấp nhận sao?"

Là cô nói.

Tô Linh Nguyệt nghiến răng: "Trừ chuyện này."

Quý Tri Ý tránh ra một chút, giữa hai người có một khoảng cách, Tô Linh Nguyệt như được hít thở không khí trong lành, cô thả lỏng, nghe thấy Quý Tri Ý nói: "Không sao, chúng ta đổi cách khác đi."

"Cách gì?"

Quý Tri Ý nói: "Ngày mai Trương Nhàn sẽ mua một xưởng gia công mới, cô đi với cô ấy rồi mua dưới tên cô đi."

Tô Linh Nguyệt ngạc nhiên: "Tôi? Tôi không có tiền."

Quý Tri Ý nói: "Tôi sẽ chi tiền."

Tô Linh Nguyệt nói: "Tại sao lại là tôi?"

Quý Tri Ý thẳng thắn: "Thật ra, mục tiêu của tôi không phải Tô Khải."

Tô Linh Nguyệt ngước mắt lên nhìn cô.

Vậy câu này có ý là, nếu không phải mình để cho cô tiếp tục lợi dụng, cô sẽ không động vào Tô Khải nữa?

Tô Linh Nguyệt xị mặt.

Quý Tri Ý nói: "Nhưng tôi có thể dạy cô cách hạ gục nó."

Tô Linh Nguyệt ngước mắt, hai mắt sáng lên, cô không đồng ý ngay, mà hỏi: "Tại sao lại dạy tôi?"

Quý Tri Ý giải thích: "Cô nói đúng, tôi không hề hận cô."

Cô hơi dừng lại: "Coi như, bồi thường?"

Vậy thì món quà này quá hào phóng rồi!

Tô Linh Nguyệt đột nhiên cảm thấy mình không xứng đáng có được như vậy, Quý Tri Ý nhìn thấy sự băn khoăn của cô, và nói: "Cô không cần phải cảm thấy cô nhặt được món hời lớn đâu, cùng lắm là hiện tại chúng ta có quan hệ hợp tác, cô lật đổ Tô Khải cũng không có hại gì cho tôi, hơn nữa, mua một xưởng gia công với cô mà nói là một gánh nặng, bây giờ phải đánh cược gánh nặng này sẽ đè bẹp cô hay Tô Khải."

Giọng điệu của Quý Tri Ý rất nhẹ: "Sao nào, dám cá không?"

Nếu là người khác, Tô Linh Nguyệt có thể sẽ suy nghĩ, nhưng Quý Tri Ý.

Cô nói chắc nịch: "Tôi dám cá."

Quý Tri Ý nói: "Được rồi, có điều ở công ty..."

"Tôi biết, trong công ty phải duy trì trạng thái cô hận tôi." Tô Linh Nguyệt nói: "Tôi biết phải làm như thế nào."

Dường như cô đã khai thông hai mạch Nhâm Đốc, nhưng vừa thông minh, lại hơi ngốc, Quý Tri Ý gật đầu.

Ánh mắt Tô Linh Nguyệt sáng lên.

Đột nhiên cô cảm thấy bản thân thật buồn cười.

Cô dựa vào ghế sofa, làm tổ trên đó, Quý Tri Ý nghiêng đầu, Tô Linh Nguyệt chăm chú nhìn động tác của cô, hỏi: "Quý tổng, cô nói với tôi nhiều như vậy, thật sự không sợ tôi là gián điệp do Tô Khải cử tới à?"

Quý Tri Ý nói: "Không sợ."

Tô Linh Nguyệt nghi ngờ: "Cô không cảm thấy, tôi rất nực cười sao?"

Quý Tri Ý: "Không."

Tô Linh Nguyệt quay đầu nhìn Quý Tri Ý.

Người này.

Cô nhíu mày: "Cô cứ như vậy mà tin tưởng vào phán đoán của mình à?"

Quý Tri Ý bình tĩnh: "Tôi tin cô."

Tô Linh Nguyệt:...

Nhất thời không nói nên lời.

Cô lẩm bẩm: "Cô thật là có tấm lòng bao dung."

Quý Tri Ý vẫn nhìn cô như trước, mặt Tô Linh Nguyệt hơi nóng lên khi bị cô nhìn, hỏi: "Nhìn tôi làm gì?"

Quý Tri Ý nói: "Tôi muốn uống nước."

Tô Linh Nguyệt rất tự giác đứng dậy, khi cô chuẩn bị đi vào bếp thì dừng lại, sau đó quay lại, đứng trước mặt Quý Tri Ý, nói: "Tôi nghĩ chúng ta nên nói về mối quan hệ hiện tại."

Cổ họng Quý Tri Ý nghẹn lại.

Cô nhìn Tô Linh Nguyệt: "Cô nói đi."

Tô Linh Nguyệt nói: "Cô vừa nói, chúng ta hiện tại là quan hệ hợp tác."

Không đợi Quý Tri Ý lên tiếng.

Cô nói thêm: "Ít nhất về mặt riêng tư, đó là một quan hệ hợp tác."

Quý Tri Ý gật đầu: "Có thể nói như vậy."

Tô Linh Nguyệt ngồi trở lại trên ghế sofa, làm tổ bên trong không nhúc nhích, Quý Tri Ý chờ cô nói câu tiếp theo, nhưng Tô Linh Nguyệt vẫn không nhúc nhích, nói: "Cô muốn uống nước thì tự mình đi lấy đi."

Quý Tri Ý:...

Được.

Tự mình đi lấy.

Quý Tri Ý mím môi mỉm cười, đứng dậy và đi vào bếp, bé mèo hoang theo cô vào bếp, nhảy lên quầy bar, Quý Tri Ý lấy hai chai nước, bé mèo tò mò muốn chui vào tủ lạnh, không ngừng cào móng vuốt vào cửa tủ lạnh, Quý Tri Ý kéo chân mèo của nó ra vỗ nhẹ.

Tô Linh Nguyệt quay đầu lại, tình cờ nhìn thấy hình ảnh cô đang dạy dỗ bé mèo hoang.

Cô nhíu mày.

Chấm dứt ngay suy nghĩ trong đầu, Quý Tri Ý là người dịu dàng.

Nhưng suy nghĩ này lan tràn khắp nơi, thậm chí còn cảm thấy hành động bế mèo đặt xuống đất của Quý Tri Ý cũng rất tao nhã và nhẹ nhàng.

Cô đặt tay lên trán.

Một bóng người đi tới, Quý Tri Ý đứng bên cạnh đưa cho cô một chai nước, Tô Linh Nguyệt quan sát động tác của cô, đột nhiên cảm thấy vừa rồi mình không đi lấy nước cho cô, có phải hơi keo kiệt không?

Đang nghĩ ngợi thì.

Quý Tri Ý hỏi: "Muốn không?"

Tô Linh Nguyệt nhận lấy từ trong tay cô, mở nắp chai ra, giả vờ bình tĩnh: "Cảm ơn."

Nói xong thì nhấp một ngụm.

Sau khi uống xong, cô nhìn vào cái chai.

Cô hỏi Quý Tri Ý: "Cô rất thích đồ uống này à?"

Trương Nhàn từng nói, sở thích vẫn không thay đổi, có lẽ đã lâu lắm rồi.

Quý Tri Ý nói: "Cũng tạm, sao vậy?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Không có gì, nhớ lại lúc học đại học cô cũng từng đưa cho tôi..."

Quý Tri Ý sặc nước.

Cô ho khan, Tô Linh Nguyệt nghiêng đầu nhìn cô.

Khuôn mặt Quý Tri Ý đỏ bừng vì ho, đôi mắt ngấn nước, không còn dáng vẻ giỏi giang và quyết đoán kia, tăng thêm vẻ quyến rũ, Tô Linh Nguyệt vẫn nhìn cô: "Cô bị sao vậy?"

Quý Tri Ý lấy lại hơi thở: "Cô còn nhớ rõ chuyện này."

Tô Linh Nguyệt không hiểu: "Đương nhiên nhớ, tôi cũng đâu mất trí nhớ."

Quý Tri Ý:...

Em còn không bằng bị mất trí nhớ đâu.

Hai má cô hơi nóng, đứng dậy nói: "Tôi đi tắm."

Tô Linh Nguyệt ò một tiếng, nhìn bóng lưng cô rời đi, nhấp một ngụm soda chua ngọt.

Khá gây nghiện.

Cô uống nửa chai rồi trở về phòng, bé mèo hoang theo sau lưng cô đắc ý nhảy lên giường, Tô Linh Nguyệt rửa mặt xong kéo nó đến bên cạnh, đặt lên bụng, nghe tiếng ngáy đột nhiên cảm thấy thoải mái nhẹ nhõm.

Ngay khi cả người vừa thư giãn, lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Nghĩ đến hợp tác mà Quý Tri Ý nói.

Nghĩ về xưởng gia công sẽ mua vào ngày mai.

Nghĩ đến việc cô làm ra những chuyện này, trong mắt mọi người toàn là quyết định này rất nực cười.

Cuối cùng, bỗng nghĩ đến Quý Tri Ý đến gần mình và hỏi: "Không phải cô nói cách gì cũng có thể chấp nhận sao?"

Cách mà cô ấy nói là gì?

Làm ấm giường?

Tô Linh Nguyệt cắn môi, bên tai bắt đầu từ từ nóng lên, cô sờ sờ, còn nóng hơn cả đầu ngón tay.

Đúng là nghĩ bậy nghĩ bạ.

Cô ôm bé mèo nhắm mắt lại.

Lăn qua lăn lại không ngủ được.

Nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, đoán là Quý Tri Ý đã tắm xong rồi, cô vô thức vén chăn bông lên che người, vùi mặt vào gối.

Bé mèo ở trong lòng cô khó chịu kêu một tiếng.

Giống như đánh vào trái tim.

Trong bóng tối.

Cô nghe thấy tiếng tim mình vô cớ đập nhanh hơn.

Từng tiếng từng tiếng.

Chói tai.

***

  

  

  

  

  

Edit: Yuu
Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wa.tt.p.a.d YuuXL, những nơi khác đều là web lậu nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro