
Chương 10
“03 không thích cái tên tổ hợp này.” 03 từ chối, “03 là hệ thống, hệ thống chỉ có đồng sự, không có muội muội.”
Phượng Quyết chân thật đáng tin nói: “Giờ đây ngươi có rồi.”
03 không muốn có.
Nó trầm mặc mở ra giao diện nhân vật, đổi tên con Hỏa Nham Giao vừa quét là Linh Thi.
Dữ liệu hệ thống của Hỏa Nham Giao khớp với con Giao đang nằm trên mặt đất từ đầu đến chân, mỗi cái vảy đều đối ứng. 03 càng xem càng thấy Hỏa Nham Giao quá nham, căn bản không hợp làm muội muội của nó.
Phải biết, trong giới hệ thống, chỉ có những hệ thống cùng một phe mới có màu sắc tương đồng. So với trước đây, tỷ lệ ra đời trong giới thống đã rất cao, cho nên loại hệ thống màu bạc như nó được sinh ra sau này rất ít.
Các hệ thống khác đều vô cùng hâm mộ nó.
“Ngươi đang suy nghĩ gì?” Phượng Quyết hỏi 03 đang nhìn chằm chằm đầu Hỏa Nham Giao.
03 bình tĩnh và thành thật: “Ta đang tìm cách thể hiện sự chán ghét.”
Phượng Quyết cười tủm tỉm nằm trên ghế, xem 03 biểu diễn.
03 suy nghĩ một chút, giơ một tấm bảng lên trên đầu, biểu tượng ngón tay cái trên giao diện lấp lánh tỏa sáng.
Sau đó, ngón tay cái đột nhiên quay xuống, chỉ vào Hỏa Nham Giao.
03 giơ giao diện, bay vòng quanh Hỏa Nham Giao ba vòng.
Ghét bỏ x3
Trên ghế, Phượng Quyết cười đến run cả người, lau nước mắt ở đuôi mắt, hít sâu một hơi, cảm khái: “03, ngươi thật thú vị.”
Thật sao?
03 nghi hoặc, lần đầu tiên có ký chủ hình dung nó như vậy.
Các ký chủ trước đây khi nhắc đến nó trong báo cáo phản hồi đều dùng những từ như: bình tĩnh, yên lặng, trầm mặc, làm việc công tư phân minh, giúp đỡ tốt, là bạn đồng hành tốt của con người.
Chỉ cần không phải lời xấu, không ảnh hưởng đến điểm tích lũy, thì tùy tiện đi.
03 giữ nguyên vẻ mặt hệ thống, ném giao diện lên đầu Hỏa Nham Giao.
x4.
Hỏa Nham Giao ngơ ngác liếc nhìn không khí, cố gắng dùng đôi mắt khổng lồ của nó nhìn thứ nhỏ bé như con người, trong mắt tràn đầy nghi hoặc. Tại sao chủ nhân mới lại cười vui vẻ như vậy?
“Phải rồi, ta có chuyện cần báo cáo với ký chủ.” 03 phóng đại giao diện, xem hình giải thích những chuyện xảy ra với nhân vật chính sau khi Phượng Quyết rời đi.
Hệ thống màu bạc ngân phát ra giọng máy móc bình lặng, thở ra một hơi thật dài.
[0· Lý trưởng lão ·3]: “Đến Lam Ương Cung một chuyến, chết nhiều người như vậy, còn bồi nửa cái lễ vật xin lỗi vào trong đó, trở về làm sao giao phó với chưởng môn đây!”
[0· Lý trưởng lão ·3]: “Ai!”
03 bay đến phía bên phải, giơ giao diện hiện lên khuôn mặt phẫn nộ của Tiết Bất Phàm.
Hệ thống cũng phẫn nộ:  ̄~ ̄
Giận nhưng không nói.
Nó bay tới phía bên trái.
[0· Lý trưởng lão ·3]: “Sau khi về, chỉ báo cáo với chưởng môn chuyện bị Bạch Thủy Môn hãm hại, chuyện Hỏa Nham Giao ngươi biết ta biết, không cần nói cho chưởng môn, để tránh thêm rắc rối. Ta cũng vì tốt cho ngươi, Bất Phàm à, ngươi cũng biết tình cảnh của ngươi ở môn phái hiện giờ ra sao rồi chứ?”
“Ai!”
Vai Phượng Quyết run run.
03 bay tới phía bên phải, trên giao diện hiện lên khuôn mặt không cảm xúc của Tiết Bất Phàm.
Hệ thống cũng đi theo không cảm xúc: =_=
03 chỉ ra Tiết Bất Phàm đã im lặng rất lâu, đoán chừng đang nói chuyện với lão già kia.
“Xin ký chủ chú ý, từ khi nhân vật chính có được cơ duyên, cốt truyện mới thật sự bắt đầu. Nhân vật chính đã mở chế độ toàn năng, ngài không thể tưởng tượng hắn sẽ toàn năng đến mức nào đâu!” 03 gõ gõ tấm bảng đen, nhấn mạnh, “Hơn nữa, nhân vật chính còn sẽ mở chế độ đi đến đâu cũng có cơ duyên, hoặc gặp được cao nhân ưu ái, nắm giữ các kỹ năng, tu luyện đến trình độ mà người thường nhìn thấy nhưng không thể với tới.”
Nụ cười của Phượng Quyết dần biến mất. Chính vì tin 03 mà giờ đây trong lòng nàng không nói nên lời, lẩm bẩm: “Vậy hắn cũng đủ bận rộn rồi.”
Vừa phải tu luyện, vừa phải vội vàng học kỹ năng, nói không chừng còn phải cùng các mỹ nữ hoa tiền nguyệt hạ.
Chậc.
Bàn chân trắng nõn của nàng nhẹ một chân, nặng một chân giẫm lên Hỏa Nham Giao, đôi mắt nhìn 03 đang lơ lửng trước mặt, ánh mắt khẽ động.
“Linh San, nếu ngươi phụng mệnh đến giúp ta, Tiết Bất Phàm là đối tượng ta và ngươi phải cảnh giác. Ngươi lại chỉ có ta mới nhìn thấy, không bằng ngươi đi Liên Sơn phái, giúp ta trông chừng hắn.” Phượng Quyết nói.
03 từ chối: “Hệ thống không thể rời khỏi ký chủ trong phạm vi trăm trượng.”
Phượng Quyết vô cùng nhanh chóng thể hiện sự chán ghét: “Cần ngươi làm gì!”
03 không hề bị đả kích: “Là hệ thống cao cấp nhất dưới chủ hệ thống, 03 có phạm vi hoạt động trăm trượng. Các hệ thống khác không thể đạt tới khoảng cách này!”
Ngươi còn rất tự hào.
Phượng Quyết khẽ hừ, một chân đạp lên đầu Hỏa Nham Giao, giẫm con Giao đang muốn xem rốt cuộc Phượng Quyết đang nói chuyện với ai xuống đất. Phượng Quyết chậm rãi nói: “Bất quá ngươi vẫn tốt hơn tên kia một chút, ít nhất không cần ăn không cần uống, cũng không cần lãng phí hỏa thạch trung tâm của ta.”
Nhắc tới hỏa thạch trung tâm, Hỏa Nham Giao bất động, ngoan ngoãn phủ phục trên mặt đất.
Phượng Quyết rất hài lòng với sự lựa chọn của nó sau khi nhận rõ tình thế. Nhưng…
“Ta chỉ cho phép ngươi lựa chọn lần này. Về sau, ta sẽ cung cấp vô số thiên tài địa bảo cho ngươi, bất kể là hỏa thạch trung tâm hay cái gì khác. Nhưng ngươi phải tuyệt đối trung thành với ta. Nếu có một ngày có kẻ tái hiện lại cảnh tượng hôm nay, ngươi mà bỏ rơi ta, ta dù có chết cũng phải chém đầu ngươi trước!”
Phượng Quyết nhếch khóe miệng nói, lời nói lạnh băng từ miệng nàng thốt ra không có một chút dịu dàng nào. Sát ý trong lời nói như một lưỡi dao, vắt ngang cổ Hỏa Nham Giao.
Hỏa Nham Giao càng thêm thành thật, há miệng, phun ra Giao châu.
Đây là muốn lấy máu nhận chủ. Từ nay về sau, Hỏa Nham Giao nhận Phượng Quyết là chủ, Phượng Quyết chết, Giao sẽ không sống.
Sau khi nó phun ra Giao châu, lông mày Phượng Quyết giãn ra, sát ý trong mắt không còn sót lại chút nào. Nàng ép một giọt tinh huyết nhỏ lên Giao châu, cùng Hỏa Nham Giao ký sinh tử khế.
Ánh kim quang chợt lóe trên người hai bên. Sau khi lập khế ước với Kim Đan kỳ Đại viên mãn, tinh thần Hỏa Nham Giao tốt hơn rất nhiều. Tuy hình thái thân thể không thay đổi, nhưng tròng mắt đã không còn vẩn đục như lúc trước.
“Rất tốt, tâm ý của ngươi ta đã nhận. Yên tâm, bổn cung chủ tuyệt không bạc đãi ngươi. Ta muốn thành tiên, ngươi muốn hóa rồng, chúng ta cùng tương trợ nhau.” Phượng Quyết nói.
Hỏa Nham Giao phát ra tiếng trầm thấp trong cổ họng.
03 nhìn trường hợp chủ thú tương đắc này, không nhịn được bay tới gần.
Thế còn hệ thống thì sao?
“Ngươi qua một bên đi.” Phượng Quyết giơ tay, giả vờ hất bay 03.
03 phối hợp lăn hai vòng, như ông cụ non thở dài.
Xem ra nó vẫn chưa hoàn toàn thoát ra khỏi cảm xúc của Lý trưởng lão.
Phượng Quyết nhìn 03 khẽ cười.
Không bao lâu, linh thuyền trở về Lam Ương Cung.
Tư Nghi đi sắp xếp cho Tiết Mộng Đào, Phượng Quyết mang theo một hệ thống một Giao vào độc phong của nàng.
Ngọn núi thanh tú được chạm trổ cột rường, dưới mái hiên treo những quả chuông ngọc được khắc pháp trận, leng keng rung động trong gió. Một con bạch hạc lượn lờ trên không, đậu trên mái ngói màu kim hồng, tò mò nhìn chằm chằm Hỏa Nham Giao trên mặt đất.
Dài thật, có ăn được không nhỉ?
Bạch hạc rục rịch.
Phượng Quyết không lâu sau từ cung điện đi ra, trong tay bưng một luồng lửa tỏa ánh kim. 03 đậu trên vai Phượng Quyết nhìn thấy rất rõ, luồng lửa này phát ra từ một viên đá. Viên đá có hình dạng bình thường, nhưng màu sắc lại vàng kim như dung nham, bốc cháy hừng hực, khiến một hệ thống không cảm nhận được nhiệt độ cũng có thể cảm thấy một luồng cực nóng từ ngọn lửa.
Màu đỏ là sự nhiệt tình, là biểu tượng của lửa.
03 nhìn chằm chằm viên đá suy nghĩ.
Hỏa Nham Giao đang nằm sấp trên mặt đất phấn khích đến mức muốn bay lên, nhưng thân thể quá nặng nề, những mảnh đá vụn trên người lách tách rơi xuống.
“Yên lặng!” Phượng Quyết quát lớn.
Hỏa Nham Giao lập tức bò về, sợ chọc giận Phượng Quyết, thấp thỏm bất an nhìn nàng.
“Nói cho ngươi thì sẽ cho ngươi, ta còn lật lọng sao?” Phượng Quyết cười nói, tùy tay ném viên hỏa thạch trung tâm ngoài thị trường có giá mà không có hàng, vạn thượng phẩm linh thạch cũng không mua được lên không trung.
Viên đá đỏ thẫm chưa đầy một ngón tay phảng phất là trái tim núi lửa được móc ra từ dung nham, quanh năm bốc cháy ngọn lửa đỏ tươi, những người có tu vi thấp một chút lại gần sẽ bốc hơi ngay lập tức.
Trong đình viện, các linh thực cảm nhận được nhiệt độ từ ngọn lửa, hoa rũ lá quăn, phảng phất bị hút khô hơi nước.
Chỉ có Hỏa Nham Giao phấn chấn ngẩng đầu, há miệng rộng, táp về phía viên đá, một ngụm nuốt vào.
Cố ý giám sát nhiệt độ, 03 không nén được: Chậc...
Nóng miệng! Nóng miệng!
“... Ngươi chậc cái gì, ngươi biết nóng lạnh sao?” Phượng Quyết trào phúng.
Hôm nay nó đã biết!
03 lén lút chậc.
Hỏa thạch trung tâm vừa vào trong cơ thể Giao Long nhanh chóng tản ra nhiệt lượng khổng lồ. 03 thậm chí có thể xuyên qua thân thể Giao Long nhìn thấy một luồng lửa đang chảy xuống dạ dày nó.
Theo lực lượng phát ra, vảy đá trên người Hỏa Nham Giao ẩn hiện hồng quang, ngọn lửa cùng màu với hỏa thạch trung tâm bao bọc thân Giao. Thân Giao phát ra tiếng lốp bốp, vảy mới được sinh ra từ nham thạch, đẩy lớp vảy cũ hóa đá ra.
Cơn mưa đá rơi xuống tượng trưng cho một sự tái sinh. Một con Giao rực lửa bay lượn, phát ra tiếng huýt sáo vui sướng.
Các tu sĩ Lam Ương Cung cùng mọi người trong Lam Ương Thành ngửa đầu nhìn lên bầu trời, có những người không rõ nguyên do kích động vừa chạy vừa hô: “Rồng! Hỏa long!”
Hỏa Nham Giao tràn đầy sức sống hạ xuống đình viện, đâu còn một nửa tinh thần suy sụp như trước. Vảy đỏ thẫm từ đầu đến sừng sáng bóng như đá quý, râu tóc bay bay, đôi mắt xanh thẳm sáng ngời, cái sừng nhỏ trên đầu bốc cháy ngọn lửa, vô cùng xinh đẹp.
Con bạch hạc đang xem kịch trên mái hiên vỗ cánh bay lên, hoảng hốt bay đi.
Không ăn được đâu!
“Rống.”
Hỏa Nham Giao được cứu sống rơi nước mắt, lượn lờ trên không một lúc rồi một lần nữa dừng lại trong đình viện, cúi đầu về phía Phượng Quyết.
Phượng Quyết biểu cảm rất hài lòng, nhưng miệng lại nói: “Cũng được.”
“Đợi ngươi hóa rồng, hẳn sẽ càng uy phong xinh đẹp, khí phách ngút trời hơn.”
Hỏa Nham Giao vui sướng gật đầu.
03 một lần nữa quét Hỏa Nham Giao, cập nhật dữ liệu, ghi lại nhận xét của Phượng Quyết về con Giao lên giao diện, tiện tay mở nhật ký công việc viết: Hóa ra không chỉ con người, sinh vật như Giao cũng theo đuổi vẻ bề ngoài.
May mà nó chỉ là một hệ thống.
03 nghiêm túc viết: Nhưng chúng ta không hề kém cỏi, những hệ thống sinh ra đã không tự ti.
--------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
(Mở cửa) (Ngóc đầu) (Lên đài) (Nắn mạch)
--------------------------------------
Lời nói nho nhỏ:
Cười xỉu với độ dễ thương của 03 (≧▽≦)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro