Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

- Hàn Tư Duệ , cậu... cậu sao lại đối xử với tớ như vậy.... tớ..tớ đã hết lòng yêu cậu..

Cô bé khóc lóc, một mực níu kéo nữ nhân kiêu ngạo có tên là Hàn Tư Duệ. Hai người mới quen nhau được một tuần, sao Tư Duệ có thể rời bỏ cô như vậy được, cô không can tâm.

Hàn Tư Duệ đối với việc người này đang khóc thương tâm vô cùng, trong lòng không hề có một chút đau xót, trên mặt mỹ nhân lạnh tanh không một chút cảm xúc. Yêu nàng? sai lầm lớn nhất của người này chính là đem lòng dạ mình yêu nàng, trao hết cho nàng.

Trong con hẻm nhỏ, u ám và lạnh lẽo. Hàn Tư Duệ lạnh nhạt buông một câu:

- chơi chán thì tất nhiên là vứt bỏ đi rồi!

Cô bé kia nghe thấy rồi lặng người, sụp xuống. Hàn Tư Duệ sau khi nói xong lập tức quay đi, không nhìn cô bé dù chỉ một cái. Trên mặt đẹp lạnh lùng, từng bước chân cao dài của cô nhanh chóng đi ra khỏi con hẻm, lên chiếc moto đỗ ở bên đường, phóng nhanh đi, trong lòng thầm nghĩ

"sau này tốt nhất nên tìm 419, quan hệ như này thật phiền phức!"

-------------------------------------------------------------

Trong một căn hộ kiểu truyền thống cổ xưa ở ngoại ô thành phố A.

- Thiền Thiền! con đã nhớ những gì ta dặn dò chưa?

- dạ con nhớ rồi thưa bà!

Nữ nhân có vóc dáng nhỏ nhắn, nàng ngồi quỳ xuống bên cạnh bà nội mình, đặt tay lên đùi bà để bà nắm lấy tay nàng, trên khuôn mặt dễ thương nhoẻn một nụ cười tươi híp mắt nhìn bà. Bà nội cũng tươi cười nhìn nàng.

Vì ông bà nội nàng thuộc người yêu thích cổ xưa thanh tịnh nên đã ở căn nhà này ở ngoại thành, căn nhà được truyền qua khá nhiều thế hệ Huyết gia mặc dù qua thời gian đã được tu sửa nhiều, tất cả đồ vật, trang phục người hầu ở đây đều đậm phong thái cổ  xưa giản dị. Gia đình của Huyết Nguyệt Thiền lại sống ở trung tâm thành phố, nên thi thoảng nhà nàng mới tới thăm ông bà. Nhà ông bà có 3 người con, một bác trai là anh trai của bố nàng, còn lại là một dì là em gái bố nàng. Bố nàng không phải con trưởng nên không cần ở lại nhà lớn này với ông bà. Có thể nói rằng, con trưởng trong gia đình nhà Huyết gia có trách nhiệm cực kì quan trọng.

- Thiền Thiền, chào ông bà rồi về thôi con.

Mẹ nàng cất tiếng gọi.

- Con chào ông, con chào bà, lần sau gia đình con lại ghé thăm ông bà ạ.

- Được rồi mau đi đi, đứa nhỏ này thật ngoan.

Bà nội vui vẻ vẫy tay tạm biệt. Nguyệt Thiền cười tươi đáp lại sau đó lên xe cùng người nhà trở về.

- Mai là đi học rồi phải không? - Mẹ nàng hỏi

- vâng.

- Nghe nói năm nay năm hai các con có người mới chuyển vào, mẹ nhắc con luôn là không được đến gần người đó, tuyệt đối tránh xa người ta ra, nghe chưa?

-....- Nguyệt Thiền nhìn mẹ nàng bằng ánh mắt khó hiểu, sau đó cũng gật đầu đồng ý. Dù sao nàng cũng chỉ có 2 người bạn thân, trước đến nay ít nói với người lạ. cả ngày chỉ học tập rèn luyện, mẹ nàng đã nói như vậy thì cứ nghe theo cũng không vấn đề gì.

- Tại sao vậy? - Bố nàng thắc mắc hỏi

- Cô bé đó gia cảnh bí ẩn không rõ ràng, ăn chơi, lại còn có nhiều tin đồn xấu, tôi chỉ phòng, không muốn Thiền Thiền nhà chúng ta chơi cùng những người như vậy.

Việc mẹ nàng biết chuyện ở trường nàng cũng không có gì khó. Bà là giáo sư dạy ở đó đương nhiên biết.

- Bà cũng khắt khe với nó quá rồi.

- Tôi là mẹ nó đương nhiên muốn những điều tốt nhất cho nó rồi.

Nguyệt Thiền nhắm mắt dựa đầu vào ghế trên xe, nghe theo sắp xếp của gia đình, nàng quen rồi.

---------------------------------------------------

Sau kì nghỉ hè, trường đại học GAM tại thành phố A lại nhộn nhịp người ra vào. Huyết Nguyệt Thiền im lặng đứng từ trên lầu 4 nhìn xuống đám học sinh năm nhất đang háo hức bên dưới. Nhớ năm ngoái nàng cũng trong tâm trạng háo hức như vậy, mà nay đã lên năm hai rồi, một năm trôi qua thật nhanh...

- Thiền! làm gì mà ngẩn người thế?

Người này là Tuyết Lệ, đi bên cạnh là Nhược An, 3 người bọn họ chơi cùng nhau từ khi học cấp 2, 3 gia đình cũng tương đối thân thiết nhau.

- Không có gì!

- Này không biết người mới vào năm nay là ai thế nhỉ, bố mẹ tao không cho chơi cùng luôn.

Nhược An to nhỏ thầm thì như sợ người gần đó nghe thấy. Nguyệt Thiền trầm ngâm, có vẻ như mọi người đều được nhắc là không được chơi cùng người đó.

- Ờ đúng, ông bà già nhà tao cũng cấm, sao thế nhỉ?

Tuyết Lệ xoa xoa cằm. Tiếng chuông vào học vang lên, Nguyệt Thiền kết thúc cuộc trò chuyện và lôi bọn họ vào lớp.

- Sao thì đi vào lớp rồi biết!

----------------------------------------------------------------------

Sau lời giới thiệu của giáo viên, người nọ bước vào lớp, ai cũng sửng sốt. Nguyệt Thiền ban đầu tưởng tượng nàng ta chắc sẽ tóc xanh đỏ tím vàng, xăm trổ đầy mình, trang điểm lòe loạt mắt xanh môi đỏ. Nhưng người nọ hoàn toàn ngược lại. Mái tóc màu khói dài xõa ra, trên mặt ngoại trừ một chút son nhạt thì không còn gì. Người nọ đứng giữa bục giảng phun một câu tên của mình rồi lạnh nhạt bước xuống bàn cuối lớp.

- Hàn Tư Duệ !

Nguyệt Thiền bỗng nhiên không hiểu sao mà mở tròn mắt nhìn người nọ.

Hàn Tư Duệ xuống cuối lớp, lúc đi ngang qua bàn thứ ba thì phát hiện có cặp mắt kia tròn xoe nhìn mình chằm chằm. Cô quay đầu sang nhìn Nguyệt Thiền, hai ánh mắt giao nhau trong chốc lát. Tư Duệ nhếch miệng cười sau đó thong thả bước đi, thật là mới đến đã có một bé mèo con tự sa vào nàng rồi. Biết làm sao được, ai bảo vẻ đẹp nàng cuốn hút như vậy chứ..

Huyết Nguyệt Thiền mím môi nghĩ nghĩ. Tại sao người này lại cười kiểu đó? bị méo mồm sao?

Trong giờ học, Tư Duệ ngủ ngon lành từ đầu đến cuối, dường như giáo viên cũng mặc kệ cô ấy, không thèm ngó đến.

Hết giờ, tụi Nhược An Tuyết Lệ lôi kéo cô xuống nhà ăn ở trường nhanh nhanh chóng chóng, Nguyệt Thiền một bên bị lôi kéo

- Có ai ăn hết đồ ăn của chúng mày đâu mà gấp vậy!!!

- mau lên mau lên, dưới đó có biến!

- Hả?!

Bên dưới nhà ăn đông nghẹt người, có vẻ mọi người khá tò mò về cô nàng mới tới. Nguyệt Thiền nhíu mày, có thể chia làm hai phe, phe ngưỡng mộ yêu thích người này và phe kia thuộc những con cái nhà lớn như bọn nàng, đã được bố mẹ nhắc nhở. Việc này không quan trọng, nàng đã không thể ăn, vậy phải làm sao?

- Uồi người này cũng quá nổi rồi

Nhược An cảm thán. Bên cạnh chợt có một vài lời xỉa xói.

- Loại con gái như thế cũng có thể hâm mộ được! tin đồn cô ta đồng tính rồi chơi đùa biết bao nhiêu người có thể chất đầy nhà mấy người!!

Nguyệt Thiền cảm thấy chỗ này quá nhiều thị phi, nàng khó chịu bỏ lên lớp học với cái bụng đói, thật là, có cần bâu vào nhà ăn như vậy không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro