Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Khóa học đầu tiên

"Fanny, tiết học tiếp theo là gì?" An cầm đồng Knut chơi trong tay, vừa đi bên người Fanny vừa hỏi. Fanny rút ra một tờ giấy từ cuốn sách đang ôm trong tay, mặt trên giấy là chữ viết tay vô cùng khéo léo.

"Tiếp theo là Lịch sử Pháp thuật, tụi mình học với nhà Gryffindor." Fanny trả lời.

"Lịch sử sao? Ân, lát nữa đi học chúng ta còn muốn xem một hồi náo nhiệt đây."

"Cái gì náo nhiệt?" Fanny có chút nghi hoặc, khó hiểu mà nhìn An. Cô giải thích, "Đợi lát nữa cậu sẽ biết."

Phòng học không có một bóng người, Fanny tính toán muốn ngồi ở bàn đầu tiên, thế nhưng An lại lập tức ngồi xuống ở hàng ghế ít người nhất ngay cạnh cửa ra vào. Fanny nhìn nhìn An, nàng đứng tại chỗ có chút do dự, "An, cậu như thế nào không muốn ngồi ở phía trước?"

An xoay đồng xu trên mặt bàn, "Fanny, mình khuyên cậu tốt nhất là không ngồi ở những bàn đầu tiên, cậu của mình đã nói rằng, Lịch sử Pháp thuật là môn học nhàm chán nhất ở Hogwarts. Cho nên... Mình vẫn là tin tưởng hắn."

Fanny vuốt ve quyển sách trên tay, lẩm bẩm một câu, "Nhưng mà mình cảm thấy lịch sử của pháp thuật là vô cùng tinh tế và xinh đẹp a..." Bất quá nàng vẫn là ngồi xuống bên người An, sau đó lại đứng lên, nàng nhìn hàng ghế phía trước trống trơn, cố gắng khuyên nhủ, "An, nếu không chúng ta liền di chuyển lên một hàng đi? Chỉ một hàng thôi!"

An dáng vẻ không sao cả mà gật gật đầu, cô thu hồi tiền xu trên tay, "Được thôi, dù sao cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều đến tụi mình."

Hai người vừa mới đứng dậy, một bóng người phóng vọt đến cửa. Hermione thở hồng hộc mà đứng tựa vào cửa, An cùng Fanny đều nhìn về phía nàng.

"An?" Hermione nháy mắt có chút kinh ngạc, "Bồ như thế nào đến phòng học sớm như vậy? Trời ạ, Hogwarts tuyệt đối là trường học có con đường phức tạp nhất mà ta từng thấy. Mỗi ngày một cầu thang khác nhau, một cánh cửa khác nhau, hôm qua lúc mình đi học, một cái cầu thang còn đột nhiên chuyển hướng, thiếu chút nữa liền hại mình muộn học!"

Fanny ở một bên gật gật đầu đồng tình, hôm qua là nàng thập phần may mắn bởi vì có An dẫn đường đến phòng học, hơn phân nửa học sinh của nhà Slytherin đều đến trễ. Hơn nữa trong số bọn họ còn có người mang trường bào bị dơ, giống như là vừa cùng người ta đánh một trận sống chết.

"Hôm qua đi học, mình dùng bản đồ a." An nói một cách đương nhiên.

"Bản đồ?"

"Hogwarts có bản đồ sao?" 

Hermione cùng Fanny một trước một sau hỏi.

"Mấy cậu không biết sao?"

"Mình chưa bao giờ nghe nói rằng Hogwarts có bản đồ, mình nghĩ ngay cả cha mẹ của mình cũng không biết đâu, nếu không bọn họ nhất định đã nói cho mình." Fanny ở một bên bổ sung.

"Mình đọc trong cuốn Lịch sử của Hogwarts cũng chưa từng đọc qua thứ gì như vậy." Hermione bỏ thêm một câu.

"Vậy sao, cậu của mình trước lễ khai giảng liền mua cho mình một cái, mình còn tưởng rằng mỗi người đều có một cái...." An có chút hối hận, tại sao lại có cảm giác mình vừa dẫn ra một sự kiện lớn đây? Không lẽ bản đồ của mình là một cái độc nhất vô nhị? Không đúng nha, Harry không phải cũng có một cái địa đồ sao, cái kia có lẽ so với của mình còn cao cấp hơn nhiều. Cô vẫn luôn cho rằng bản đồ Arron tặng chỉ là một cái bản đồ bình thường mà thôi.

Tránh đi ánh mắt tò mò nghiên cứu của hai tiểu nữ hài, An có chút quẫn bách nói, "Cái kia, mấy cậu trước tiên đừng đem chuyện này nói cho người khác biết."

Hai người gật đầu, Hermione mang vẻ mặt cực kỳ tò mò nhìn An, nàng đối với tấm bản đồ kia là vô cùng hứng thú. Bị Hermione nhìn chăm chú, An đành phải lấy ra một tấm da dê cũ kỹ từ trong cặp sách đưa cho Hermione, "Bản đồ thì có thể cho bồ xem, bất quá không được để người khác phát hiện ra."

Hermione không nhận lấy nhưng ánh mắt cũng không rời khỏi tấm bản đồ, "Vẫn là thôi đi, không có nó lần sau bồ tới muộn thì làm sao bây giờ?"

Chính là ánh mắt của bồ cũng không phải nói với mình như vậy a!

Cô còn phải đem bản đồ này bịt miệng nàng a, An nghĩ nghĩ rồi nói, "Mình đã nhìn qua tất cả những con đường trong trường rồi, cũng đều nhớ kỹ cả."

Nghe được An nói như vậy, Hermione mới đưa tay cầm lấy bản đồ, tốc độ nói như bay, "Mình xem xong lập tức trả lại cho bồ!"

Lúc này bên ngoài lớp học truyền đến tiếng bước chân, Hermione nhanh chóng đem tấm bản đồ bỏ vào trong cặp sách của nàng, chạy chậm về phía bàn đầu tiên. Một số học sinh Gryffindor bước vào lớp.

Fanny ngồi bên cạnh An, nhỏ giọng mà tò mò hỏi, "An, bạn ấy là ai? Cậu như thế nào lại nhận thức một học sinh Gryffindor đây? Mình nghe nói Slytherin cùng Gryffindor quan hệ xấu qua biết bao nhiêu năm rồi, còn có.." Tựa hồ nghĩ đến chuyện bản đồ vừa rồi là một cái bí mật, nàng cũng không hỏi nữa, chỉ dùng ánh mắt màu lam xinh đẹp nhìn An.

"Cô ấy là Hermione Granger, trước lễ khai giảng mình bất quá chỉ gặp qua người ta có một lần ở Tiệm sách Flourish và Blotts. Ở lễ phân loại thế nhưng gặp lại cô ấy, liền có chút quen biết đi." Đơn giản giới thiệu về Hermione, An như nhớ tới cái gì mà đè thấp âm thanh, giải thích cho Fanny, "Trước tiên mình cho cô ấy mượn bản đồ, sau đó thì chúng ta cứ chờ xem..."

Fanny hiểu được ý tứ của An, đồng dạng đè thấp âm thanh đáp lại, "Không sao, về sau đi học thì mình đi theo cậu là tốt rồi, dù sao chúng ta cũng chung một ký túc xá, mình chỉ là tò mò nó là thứ đồ như thế nào..."

An mang theo ngữ khí bất đắc dĩ, "Mình cũng không biết cụ thể là như thế nào, cậu mình chỉ tùy tiện đưa nó cho mình mà thôi, lần sau mình sẽ hỏi một chút, rồi lại giải đáp cho cậu."

Fanny thỏa mãn lòng hiếu kỳ, gật gật đầu, sau đó bắt đầu lật xem sách lịch sử trên bàn.

Tiếng chuông vào học vang lên, nhưng còn có nhiều người còn chưa đến phòng học. Giáo sư Binns là một bóng ma, hắn đã già lắm rồi, nghe người ta nói rằng có một hôm hắn ngủ dậy, vội vã đi đến lớp thế là bỏ quên luôn cả cái xác của mình. Hắn cũng không để ý trong lớp có bao nhiêu người, chỉ là dùng giọng đơn điệu nhạt nhẽo bắt đầu giảng bài. Nhất thời, trong phòng học đều là tiếng bút viết sột soạt.

Qua một lúc, Harry cùng Ron chạy tới cửa phòng học, áo choàng của bọn họ ướt đẫm, "Xin lỗi thầy, thưa giáo sư!" Harry nói, âm thanh vang vọng trong phòng học, nghe được phá lệ lớn.

"Xem kìa!" Giọng nói của Malfoy cũng vang lên ngay sau đó, "Là Harry Potter nổi tiếng! Lần đầu tiên đến lớp lịch sử liền là đến muộn! Ha ha, Harry-muộn-màng!" Trong phòng học cũng vang lên một trận tiếng cười.

Fanny chớp mắt nhìn An, phảng phất như đang hỏi, đây là náo nhiệt mà cậu nói đến sao?

Tựa hồ là cảm thấy chưa đủ, âm thanh của  Malfoy lại tăng cao, "Harry-muộn-màng! Áo choàng của ngươi làm sao lại bẩn như vậy? Là té ngã ở nhà vệ sinh sao? Còn chưa tỉnh ngủ đã phải đi học rồi sao? Thật đáng thương!"

Trong phòng học lại ầm ĩ một tràng tiếng cười còn lớn hơn trước.

Hai đứa tùy tùng của Malfoy cũng bắt đầu ồn ào, "Ha ha ha, Harry bị té ngã ở nhà vệ sinh!"

"Mới không phải! Chúng ta bị con yêu tinh Peeves trêu chọc!" Ron tức giận nói.

Binns giáo sư lúc này đã bay đến trước mặt Harry và Ron, "Hai trò trước tiên tìm một vị trí ngồi xuống đi!" Hắn lại xoay người nhìn Malfoy cảnh cáo, "Trò Draco, bởi vì trò nhiễu loạn trật tự của lớp học, Slytherin bị trừ mười điểm, nếu trò còn không chịu ngồi yên, ta sẽ đem chuyện này nói cho thầy chủ nhiệm Snape nhà Slytherin."

Malfoy vừa nghe đến tên Snape liền mềm xuống, hắn hung hăng mà trừng hai mắt nhìn Harry Potter, cuối cùng mới chịu ngồi yên tĩnh.

Thứ ba, bởi vì buổi sáng không có tiết học nào, An cùng Fanny liền ngây ngốc tại thư viện. Trong lòng An có ít nhiều ai oán, cô không nghĩ tới chương trình học của thế giới pháp thuật lại nhiều như vậy, mỗi một môn học đều có bài tập về nhà. Cho dù cô có năng lực gặp qua liền không quên, có nhiều lúc vẫn phải mất rất nhiều thời gian mới có thể hoàn thành bài tập.

Bỗng nhiên một bóng người lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh An, An nghiêng đầu, vừa vặn nhìn thấy, là Hermione.

Hermione một tay cầm sách, một tay khác trộm đem một cuốn sách khác đẩy đến trước mặt An. An quét mắt qua tên quyển sách, Tóm tắt về các Phù thủy Nổi danh Thế kỷ 20, cô nghi hoặc mà nhìn Hermione.

Hermione vuốt vuốt sách trên tay mình, ý bảo An mở ra cuốn sách trước mặt.

An mở ra cuốn Tóm tắt về các Phù thủy Nổi danh Thế kỷ 20, bên trong kẹp một tấm bản đồ làm từ da dê cũ kỹ, cô đem bản đồ cất vào bên trong cặp sách, thấp giọng dò hỏi, "Bồ liền nhanh như vậy đã xem xong rồi sao?"

Hermione gật gật đầu, nhỏ giọng trả lời, "Tối hôm qua mình đã nhớ kỹ tất cả rồi. Cảm ơn." Nói xong nàng liền cầm sách, trực tiếp rời khỏi.

Nhìn Hermione vừa nói xong liền đi, Fanny đột nhiên có chút sinh khí cùng ủy khuất, nàng khẽ nói với An, "Cô ấy cứ như vậy mà đi rồi? Thì ra cô ấycòn có một mặt khiến người khác không thể yêu thích a. Đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt, Hermione thế nhưng chưa từng hỏi qua tên của mình. Mình chính là lần đầu tiên bị đối xử như vậy a."

An nhớ tới lúc ngồi trên xe lửa với Hermione, cô an ủi Fanny, "Cô ấy đã nói cảm ơn rồi, mình đoán việc này đối với nàng cũng là một sự tiến bộ đi. Hơn nữa, mình đoán rằng cô ấy phỏng chừng đã biết tên của ngươi...."

"Cậu nói cho nàng biết sao? Nhưng là hai người nói chuyện này khi nào? Từ tối qua đến sáng nay cậu đều ở cùng mình nha." Fanny hỏi.

An chỉ cặp sách của mình, "Đây là bản đồ của toàn bộ con đường ngõ hẻm ở Hogwarts..... Nếu cô ấy chỉ cần một buổi tối liền nhớ kỹ, cậu nói chỉ mấy cái tên ở lễ phân loại sẽ làm khó được nàng sao?"

Fanny nghe xong, nghiêm túc gật gật đầu, trong ánh mắt có chút hâm mộ, "Thật lợi hại! Cha mẹ của mình đã nói qua, những người có năng lực thực sự nên xứng đáng được nhận sự tôn trọng!"

Lại trôi qua hai ngày, An rốt cuộc có một chút ít ấn tượng đối với tình huống cụ thể của các chương trình học. Cô thích nhất môn Thảo dược học, giáo sư của môn học này là một nữ phù thủy mập mạp tên Sprout. 

Khi học môn này, giáo sư Sprout sẽ mang bọn họ đến nhà kính phía sau lâu đài, bọn họ sẽ học làm sao trồng một ít thực vật kỳ lạ hoặc là học về công dụng của một số loài nấm. Những nhà kính đầy ắp thực vật sống trong môi trường ôn đới, nhiệt đới, An còn bắt gặp rất nhiều loại thực vật đã nhìn thấy trong cuốn Một trăm loại Ma thực Thích hợp Nấu nướng

Nhất thời cô cảm thấy rất hâm mộ đối với các học sinh Hufflepuff, chủ nhiệm của họ là Sprout giáo sư. Hiện tại mỗi khi rảnh rỗi, cô đều chạy đến nhà kính giúp giáo sư Sprout làm việc, hi vọng có thể đổi được một ít ma thực cùng với hạt giống từ chỗ giáo sư. Cô nghĩ tốt nhất là có thể lựa chọn một ít thực vật ở bên trong nhà kính. 

An cũng đều đã viết thư cho cậu Aaron, nhờ hắn mua giúp mình một ít chậu hoa cùng một ít hạt giống phổ biến, rốt cuộc đây cũng là một cái trường học, muốn mua này nọ thực sự là không hề dễ dàng.

An ghét nhất chính là môn Biến hình của giáo sư McGonagall cùng môn Lịch sử Pháp thuật, nguyên nhân cô ghét môn Biến hình là bởi vì nó quá khó, hơn nữa McGonagall giáo sư vô cùng nghiêm khắc.

Còn ở môn Lịch sử Pháp thuật thì là do Binns giáo sư quá không thú vị đi, phương thức hắn giảng bài giống như là mấy cái lão sư kiếp trước dùng máy chiếu để giảng bài ở trường đại học, cứng nhắc mà nhàm chán.

Thời gian bữa sáng thứ sáu.

"Fanny, hôm nay chúng ta chúng ta có môn gì a?" An cắn một ngụm bánh mì được nướng vàng vô cùng hoàn hảo mà hỏi Fanny.

Fanny nuốt xuống đồ ăn trong miệng, uống một ngụm sữa bò, rồi mới đáp lời An, "Là môn Độc dược của thầy chủ nhiệm Snape, chúng ta lại học với nhà Gryffindor."

"Ân..." An nuốt xuống một ngụm bánh mì rồi nói, "Lại là một tiết học thú vị." Nói xong lại cắn bánh mì.

Vừa ăn xong mẩu bánh mì, phía trên đầu các học sinh liền truyền đến tiếng cú mèo kêu. Mấy chục con cú mèo bay vào nhà ăn, chúng nó ở trên bàn ăn lượn tới lượn lui, thẳng đến khi tìm được chủ nhân thì bọn nó ném xuống thư tín hoặc một ít vật phẩm gì đó, sau đó là đậu nhờ ở trên vai học sinh hoặc ở trên mặt bàn.

Từ hôm thứ ba, An liền đem tình huống cơ bản đều viết xuống nói cho Aaron, cuối tuần còn đem tất cả đồ vật cần thiết cho môn Thảo dược học cũng đều viết ra thư. Bất quá Aaron vẫn chưa hồi âm cho cô. An cảm thấy nhất định là hắn đã đi công tác ở đâu đó rồi.

Mermos ở bên trong nhà ăn lượn một vòng, sau đó rất nhanh chóng liền phát hiện được An, nó lập tức bay về phía cô, sau đó đậu xuống trên mặt bàn dài của Slytherin.

An đem mảnh giấy được cột trên chân Mermos lấy xuống, cầm lấy một miếng bánh mì mềm, xé nhỏ, rồi đút cho Mermos. Cô mở ra thư, trên giấy là nét chữ qua loa mà viết xuống:

Tiểu An thân ái, xin lỗi vì trễ như vậy mới hồi âm cho con, cậu hiện tại đang ở Ai Cập, biết được con vào nhà Slytherin, cậu rất cao hứng. Cậu nghĩ cha mẹ của con nhất định cũng sẽ rất vui vẻ. Ta đã nhờ người đi Hẻm Xéo mua những đồ vật mà con cần, có thể hai ngày nữa là sẽ gửi đến chỗ con. À còn về chuyện cái bản đồ, ha ha, cậu quên nói cho con biết, cậu thật ra là mua lại cái đó từ chỗ một người bạn lâu năm, con cứ cầm chơi đi, Hogwarts có không ít mật đạo rất đáng dạo chơi một chút. Yêu con, Aaron.

"...." An có chút không nói nên lời, cô nghĩ thầm, cái gì mà cầm chơi? Cô như thế nào cảm giác được cậu Aaron của cô là dạng người chỉ sợ thiên hạ không loạn đây?

Lớp Độc dược là một phòng học ở dưới tầng hầm, An cảm thấy được nơi này so với bên ngoài lâu đài còn muốn lạnh hơn vài phần, xung quanh tường bày biện vô số ống thủy tinh lớn nhỏ, bên trong có ngâm mẫu vật của rất nhiều loại động vật. 

Giáo sư Snape vừa đến lớp liền cầm lấy danh sách lớp điểm danh, khi đọc đến tên Harry Potter thì dừng lại.

"A, đúng vậy, Harry Potter." Hắn nhìn về phía Harry, "Đây là --- đại nhân vật mới đến của chúng ta a ~"

Lời của giáo sư Snape vừa nói ra, Malfoy cùng đứa bạn của hắn, Crabbe, hai đứa dùng tay che miệng lại, thế nhưng không che được tiếng cười ha ha vô cùng lố lăng. Snape tiếp tục điểm danh, vừa điểm xong liền giương mắt nhìn toàn bộ học sinh.

"Các trò ở lớp của ta sẽ học làm như thế nào có thể sử dụng khoa học một cách tinh vi và chính xác để điều chế độc dược." Hắn mở miệng nói, cơ hồ âm thanh của hắn chỉ lớn hơn tiếng thì thầm một ít, nhưng mỗi người đều nghe được rõ ràng những gì hắn nói. Snape cùng McGonagall giáo sư giống nhau, bọn họ cũng không cần tốn nhiều sức lực liền có thể đem phòng học trở nên trật tự, lực uy hiếp quả nhiên không nhỏ.

"Bởi vì các trò sẽ không sử dụng đũa phép một cách ngu ngốc trong lớp học của ta, nhưng mà chính vì vậy một số trò sẽ không tin rằng đây là một loại pháp thuật. Ta cũng không trông cậy các trò có thể chân chính lĩnh hội được một phần nhỏ vẻ đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, hương tỏa thoang thoảng. Mấy trò cũng sẽ không hiểu được sự tinh tế của những chất lỏng khi chảy vào bên trong cơ thể, lan qua từng mạch máu, làm tê liệt thần kinh, mê hoặc tâm trí, hay đánh lừa giác quan.. Ta có thể dạy cho các trò làm sao để đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí là ngăn cản thần chết — nếu như mấy đứa không phải là lũ ngốc mà ta thường vẫn phải dạy.*"

*Lời thoại này của Snape là một trong những lời thoại mà mình thích nhất trong series. :)))) Nó ngầu gì đâu á!

Hắn nói xong bài diễn văn ngắn ngủi, toàn bộ lớp học cứng miệng không hề phát ra tiếng động.

Đột nhiên Snape cao giọng hỏi, "Potter! Nếu ta đem bột rễ của lan nhật quan hòa vào dung dịch ngải tây thì ta được cái gì?"

Harry nhìn Ron liếc mắt một cái, Ron cũng giống như hắn mà ngẩn ngơ. Thế nhưng Hermione ngồi ở hàng phía trước lại giơ cánh tay lên.

"Con không biết, thưa thầy." Harry nói.

Snape khinh thường mà bĩu môi, "Chậc, chậc — xem ra chỉ có tiếng tăm thôi cũng chưa phải là tất cả."

Snape ngó lơ cánh tay của Hermione, "Nào, chúng ta thử lại một lần nữa. Potter, nếu ta muốn trò tìm cho ta một cây bezoar, thì trò sẽ tìm ở đâu?"

Hermione nỗ lực cố gắng để không bật ra khỏi chỗ ngồi, cánh tay vẫn cứ giương cao, Harry căn bản còn không biết bezoar là cái gì. Hắn tận lực không nhìn về phía Malfoy, Crabbe, và Goyle. Ba người bọn họ cười đến cả người đều phát run.

"Ta không biết, thưa giáo sư."

"Ta nghĩ, trước lễ khai giảng trò nhất định chưa hề đọc qua một cuốn sách nào, đúng không, Potter?"

Harry nhìn chằm chằm giáo sư Snape không nói gì. Fanny nhìn An, nàng có chút không hiểu tại sao thầy chủ nhiệm lại cố ý nhắm vào Harry như vậy.

An hướng Fanny lắc lắc đầu, cô đương nhiên biết là Snape bởi vì James Potter nên mới đối với Harry nghiêm khắc như vậy, thế nhưng hắn lại yêu Lily Potter, vậy nên không thể bỏ mặc làm ngơ mà hắn vẫn luôn âm thầm bảo hộ Harry.

"Potter, vậy trò có biết cây mũ thầy tu và cây bả chó sói khác nhau chỗ nào không?" Lúc này, Hermione rốt cuộc đã bật dậy, tay nàng giơ cao suýt chút nữa là đụng luôn cái trần nhà.

"Ta không biết." Harry nhỏ giọng nói, "Bất quá, ta nghĩ là Hermione biết đáp án, giáo sư tại sao không hỏi nàng đi?"

"Ngồi xuống." Giáo sư Snape hướng Hermione phẫn nộ quát, "Vậy liền để ta nói cho trò biết, Potter, lan nhật quang trộn với dịch ngải tây tạo ra một thứ thuốc ngủ cực mạnh, hay còn gọi là nước sinh tử*. Bezoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử của con dê, nó có thể giải được hầu hết mọi loại chất độc. Mũ thầy tu và bả chó sói là một, còn có tên khác là cây phụ tử."

Dừng một chút, hắn lại cao giọng, "Các trò sao còn không mau đem những thứ này ghi xuống đi?"

*Nguyên văn của tác giả là sinh tử thủy, dịch hẳn ra là nước sống còn, mà trong nguyên tác của JK thì bà đã viết là Cơn đau của Cái chết đang sống. Mà tớ nghĩ dù bỏ tên của nguyên tác vào cũng sẽ khiến mọi người hơi khó hiểu nên để như trong tiểu thuyết của tác giả ha.

Trong phòng học đột nhiên vang lên một trận sột soạt của bút lông chim trên da dê. Giọng Snape vang lên trong không gian, "Nhà Gryffindor bị trừ mười điểm, bởi vì sự hỗn xược của trò đấy, Potter."

Lớp Độc dược vẫn tiếp tục, nhưng tình cảnh của các học sinh Gryffindor cũng không khá hơn chút nào. Snape đem bọn họ chia thành nhóm hai người, hướng dẫn bọn họ điều chế một loại chất lỏng đơn giản để trị mụn nhọt. Snape kéo tấm áo choàng màu đen dài của hắn đi tới đi lui trong phòng học, xem xét bọn trẻ cân đo cây tầm ma khô và nghiền nanh rắn, ai cũng bị phê bình, chỉ có Malfoy và Fanny là may mắn thoát khỏi.

Đang lúc cả lớp bị Snape bắt buộc xem cách mà Malfoy hầm nhừ ốc sên có sừng hoàn hảo như thế nào, thì Fanny lại thấy được Neville đang chuẩn bị làm ra một cái gì đó sai lầm, nàng nhanh chóng chạy đến ngăn cản hắn, "Bồ phải nhấc cái vạc ra khỏi lửa mới có thể đem lông nhím bỏ vào, nếu không cái nồi nhất định sẽ bị đun chảy a."

Neville cũng bị dọa tới rồi, hắn hoảng loạn mà nhìn xung quanh, cuối cùng tầm mắt lại bắt được thân ảnh của An, hắn tựa hồ nhớ rõ cô ấy có quen biết với Harry, Ron, và Hermione, hơn nữa hiện tại hắn đứng gần với An nhất.

An cho hắn một cái gật đầu khẳng định, "Bồ tốt nhất là nên nghe theo lời của nàng."

Neville rốt cuộc từ trong hoang mang mà đem cái nồi từ trên bếp lửa lấy xuống, sau đó bỏ lông nhím vào bên trong.

Giáo sư Snape hiển nhiên cũng chú ý đến chuyện nhỏ thú vị này, hắn đi tới, nghiêng ngó nhìn Neville, lại nhìn Fanny cùng An, "Tiểu thư Charles, hi vọng trò mỗi lần đều sẽ kịp lúc nhắc nhở những tên ngu ngốc như thế này. Slytherin cộng mười điểm."

Fanny có chút khẩn trương mà liếc mắt nhìn An một cái, An nhún nhún vai rồi cho Fanny một ánh mắt an tâm.

Lời của tác giả: Bả nói là bả đang đi một nơi nào đó mà thời gian hai chỗ khác nhau, nên thông báo với các đọc giả bên Trung Quốc của bả là 8 giờ bả sẽ ra chương mới. =]] Editor thì chịu, hên xui, hôm nào siêng thì có truyện cho các bạn đọc sớm, lười thì bị trễ.

Lời Editor: =]] Hôm nay mệt quá rồi, nói không nổi nữa. Chương quái gì mà dài cả 4000 từ, không tính mấy giấu * giải thích hay lời của tớ hay của bà tác giả. =]] Các bạn đọc truyện vui vẻ, cảm ơn mấy comment của các bạn nhé. Comment càng nhiều thì tớ ra chương càng nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro