Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Tiễn rồng

Khi Malfoy báo cáo sự việc cho Giáo sư Snape, hắn bị ông ta khiển trách một cách lạnh lùng. Dần dần, hắn cũng không còn khó hiểu tự hỏi nữa, bởi vì hắn thấy rằng thật sự thì không có ai tin lời hắn cả. Ở trong nhà ăn, mọi người sau khi nghe xong cuộc đối thoại của An và Malfoy thì đều tin rằng mọi chuyện là do Malfoy bịa ra để công kích người mà hắn ghét. An cũng không may bị dính vào để Malfoy khiến câu chuyện của hắn càng thêm chân thực.

Những người không sợ Malfoy bắt chước học theo cuộc đối thoại của An và Malfoy, họ cố tình thay đổi lời thoại, chọc cho mọi người xung quanh bật cười. Malfoy thế nhưng lại trở thành trò cười của trường vì chuyện này.

Bây giờ, mỗi khi hắn đi ngang qua An, hắn đều sẽ nhìn cô với ánh mắt hình viên đạn. An không quan tâm cho lắm, chỉ nhìn chằm chằm một người thì không có hại gì cả. An vẫn duy trì thói quen hàng ngày, ngủ nướng, thức dậy, đi đến nhà ấm, và ăn uống.

Đôi khi, An thực sự nghĩ rằng cô nên nhanh nhanh giải quyết vấn đề về rồng nhỏ để không cần phải giữ liên lạc với bộ ba nhân vật chính nữa. Về việc gửi con rồng đi, cô cũng không quá lo lắng, dù sao thì đó cũng là vấn đề của ba người bọn họ, phải không? Người hùng cứu thế, Harry, thậm chí còn nhận được một trong ba Bảo bối Tử Thần, chiếc áo tàng hình, trong năm học đầu tiên. Vì vậy, cô vẫn không có gì phải lo lắng. Nếu những chuyện nhỏ nhặt như lén lủi gửi con rồng đi mà còn làm không được, An sẽ nghĩ rằng chỉ số thông minh của ba người họ cần phải được giúp đỡ.

Tuy nhiên, sự thật là mọi chuyện sẽ không bao giờ xảy ra như theo ý bạn muốn. Thậm chí nó sẽ vượt xa sự đoán của mọi người, bởi vì ngoài An và bộ ba nhân vật chính, vẫn còn một người biết về chuyện này.

Ba ngày sau, vào giờ ăn trưa thứ Ba, An vui vẻ gắp một đồng thức ăn trên dĩa, sau đó trộn những miếng thịt với đầy đủ hương vị, cắt thành từng miếng nhỏ bởi vì cô không muốn chỉ được ăn một loại thịt một lúc.

Khi Malfoy đi ngang qua an, hắn không còn tức giận trừng mắt với An nữa, mà còn cười vô cùng bí hiểm.

Trái tim An bỗng dưng đập thình thịch, Malfoy đã phát hiện ra cái gì sao? An suy nghĩ một chút, Malfoy ở chỗ giáo sư ăn mắng, có lẽ sẽ không tiếp tục tự đi đòi không vui đâu nhỉ. Nếu hắn muốn tiếp tục bắt bẻ cô hoặc nhóm nhân vật chính, hắn phải tìm được bằng chứng thiết thực, giống như là bắt tại trận bọn họ đang giải thoát cho Norbert?

Rốt cuộc thì Malfoy đã biết những gì? An đấu tranh nội tâm một lúc liền nghĩ thông suốt, không có gì phải sợ, Harry có áo tàng hình, nhất định sẽ không bị phát hiện. Nói không chừng đến lúc đó, Malfoy sẽ lại tự chuốc họa vào mình, khiến cho nhà Slytherin bị trừ điểm.

Trên thực tế, cô đã đoán được một nửa ý định của Malfoy.

Chiều hôm đó, khi tiết học kết thúc, An cùng Fanny bước ra khỏi lớp, đồng thời nhìn thấy nhóm nhân vật chính ba người đang nói chuyện ở dưới chân cầu thang. Bọn họ lén lút nhìn chằm chằm vào cửa lớp của cô.

Nhìn thấy ba người bọn họ, An đoán chừng bọn họ sẽ đến tìm mình để bàn về Malfoy, vì vậy An nghiêng người nói nhỏ với Fanny, "Fanny, mình muốn đến thư viện, cậu về trước đi."

Fanny nhìn nhóm nhân vật chính đang đứng dưới chân cầu thang. Nàng nhìn An rồi lại nhìn ba người bọn họ, gật đầu rời đi, không nói gì.

An làm như không có việc gì mà đi xuống cầu thang, lướt qua ba người, nhỏ giọng nói một cậu, "Đi theo hướng khác nhau, gặp trong thư viện."

Không để ý đến bọn họ, An thản nhiên đi đến thư viện, trên tay còn cầm chơi một đồng bạc Sickles, vừa đi vừa tung bắt đồng xu. Cô đi đến khu vực bàn ghế ở tầng một thư viện, ngồi xuống, đặt cặp sách lên bàn, lấy ra một ít sách vở, thậm chí còn thong thả viết vài dòng vào trong quyển vở. Lúc nãy, bóng dáng vội vã của bộ ba đã xuất hiện trước cửa thư viện.

An đứng dậy, đặt cặp sách xuống ghế, đi lên tầng 2. Sau đó cô đi thẳng đến giá sách Quidditch. Tầng 2 không có người, ba người nhân vật chính cũng nhanh chóng đi lên. Bọn họ có chút hụt hơi, hình như là chạy một mạch đến đây. Nhìn thấy An, bọn họ đều thở một hơi nhẹ nhóm.

An để ý thấy lòng bàn tay của Ron được bọc trong một lớp băng gác, "Chà, bộ ba nhà mạo hiểm, hôm nay mấy bồ tìm mình làm gì đây? Có liên quan đến Malfoy?"

Ron muốn nói chuyện, lại bị An tàn nhẫn ngăn lại, cô nhìn Hermione, "Để Hermione nói đi, ngắn gọn thôi nhé, đây không phải là một nơi tốt để nói chuyện."

Hermione đã bình tĩnh lại, nàng nhìn Ron một chút, sau đó mới thấp giọng nói, "Mình đề nghị bọn họ đến tìm bồ. Sáng sớm hôm qua, Ron đã nhận được thư từ anh Charlie. Anh Charlie rất vui nếu ảnh được nhận nuôi con rồng, nhưng mà anh ấy nói rằng không thể để cho ai khác biết được, bởi vì chuyện này rất nghiêm trọng. Ảnh nói có thể bí mật nhờ người của ảnh đến tháp thiên văn cao nhất ở Hogwarts vào tối thứ Bảy này!"

Hermione nhìn một chút bàn tay bị thương của Ron, "Mọi chuyện đều diễn ra tốt đẹp, nhưng trưa qua khi Ron đang chăm sóc cho Norbert, à, mấy ngày nay tụi mình thay phiên nhau đến chăm sóc Norbert. Bác Hagrid bận lắm. Ron bị Norbert cắn, tụi mình tưởng rằng không có chuyện gì, nhưng mà tay Ron càng ngày càng sưng tấy lên."

Nàng ngừng một chút, mới nói tiếp, "Nên hôm qua tụi mình mới đến chỗ cô Pomfrey. Cô Pomfrey còn giữ Ron ở trong bệnh xá cả một đêm."

An nhướng mày nhìn Ron, Ron cuống cuồng giải thích, "Mình cái gì cũng chưa nói với bà Pomfrey! Mình bảo rằng mình bị một con chó cắn!"

"Ừm..." Hermione gật đầu, nói tiếp, "Nhưng mà Malfoy từ đâu biết được. Hắn đã đến gặp Ron, viện cớ với cô Pomfrey rằng hắn muốn mượn sách của Ron."

"Hắn không có mượn cái gì cả, chỉ là đến cười nhạo mình thôi!" Ron giơ cái tay cuốn băng gạc, vô cùng tức giận.

Hermione liếc Ron một cái, tiếp tục, "Malfoy cười Ron đã đành, hắn còn lấy đi cuốn sách Ron để trên bàn. Ron kẹp lá thư của anh Charlie ở trong đó."

Hermione nói rồi nhìn An. Harry và Ron cũng nhìn An.

An ôm hai tay trước ngực, đứng dựa vào giá sách, nghe xong nhẹ giọng hỏi, "Ừm, rồi sao nữa? Hôm nay mấy bồ lại tới hỏi mình biện pháp sao?"

Harry và Ron nhìn về phía Hermione, Hermione gật đầu, "Tụi mình có biện pháp để ngăn Malfoy phát hiện ra Norbert rồi! Mà tụi mình cũng thật sự phải gửi Norbert đi thứ Bảy này. Nó đang lớn nhanh quá!"

Ron cũng nói, "Mình cũng không muốn làm gì mà phải chăm sóc nó nữa!"

Hermione tiếp lời Ron, nói nhanh, "Nhưng mà mình vẫn cảm thấy không ổn, nên mình nghĩ nên hỏi lại bồ một chút."

An gật đầu, "Được rồi, mình hiểu rồi. Nếu bồ không phiền nói cho mình biện pháp của bồ là gì?"

Lời vừa nói xong, Hermione và Ron đồng loạt nhìn về phía Harry. Giống như đã bàn từ trước, Harry gật nhẹ đầu và thì thầm, "Mình có một cái áo tàng hình. Mình có thể dùng nó để đem Norbert đi."

An vẫn lười biếng dựa vào giá sách, "Áo tàng hình? Đây là một thứ tốt nha, cho nên cho dù Malfoy có muốn bắt được bồ cũng rất khó, tốt lắm!"

Cả ba người trở nên vui vẻ, An nói tiếp, "Nhưng mà..." Cả ba đột nhiên trở nên căng thẳng.

An cúi đầu, suy nghĩ một chút, "Nhưng mà con mèo của thầy Filch vô cùng phiền phức. Cho dù bồ có trốn được Malfoy cũng không thể trốn được con mèo của thầy Filch."

Harry vội vàng nói, "Mình đã từng sử dụng áo tàng hình để dạo chơi trong đêm Giáng Sinh, nhưng mà Filch chưa bao giờ bắt được mình!"

Ron thêm vào, "Này, sao cậu không nói là cậu dẫn mình đi xem chiếc gương kỳ lạ đó? Ôi, cái lúc mà mình thấy cái gương đó... À mà mình cứ nghĩ là con mèo đã ngửi thấy mùi của tụi mình rồi, nhưng mà lão Filch thì không, thật là may."

"Gương gì?" An hỏi, nhưng mà Harry và Ron đột nhiên trở nên im lặng, hai người họ đều không nói gì. Hermione nhìn bọn họ, không hiểu tại sao.

"Thôi được rồi, không quan trọng. Điều quan trọng là có thể sẽ có người phát hiện ra cậu. Vì vậy, để đề phòng, cậu vẫn phải có biện pháp đối phó với tình huống đó." An chống cằm một lúc, nhìn Harry và Ron, "Điểm môn Thiên văn của các cậu như thế nào?"

"Hả?" Harry và Ron sắc mặt kỳ quái, tại sao lại đột nhiên hỏi cái này. Nhưng mà dưới ánh mắt dò hỏi của An, bọn họ vẫn là thành thật, "Bình thường!"

"Không ổn lắm!"

Khi nói đến chuyện học hành, Hermione có rất nhiều điều muốn nói nhưng An đã ngăn nàng lại. An đưa tay che miệng Hermione, cô biết nàng rất quan tâm đến những chuyện có liên quan đến học tập.

"Được rồi, nhà Gryffindor có lớp học Thiên văn nào trong tuần này không?" An nhìn Hermione, sau đó chậm chạp thả tay xuống.

Hermione gật đầu, "Có, vào tối thứ Năm!" Sau đó nàng mím môi, không nói chuyện tiếp.

"Tốt lắm!" An nhìn Harry và Ron, "Mấy bồ nhất định phải biểu hiện tệ một chút trong lớp, chỉ cần phạm một vài lỗi nhỏ là được. Thứ Bảy, mấy bồ đưa Norbert đi. Khi đến đài quan sát, nhất định phải mang theo sách Thiên văn. Tốt nhất là mang thêm một cái kính viễn vọng nữa! Như vậy, nếu có chuyện gì xảy ra, mấy bồ cũng có thể có lí do để dùng, ít nhất cũng sẽ không bị đuổi học. Đương nhiên, điều mình vừa nói chỉ là giả sử tình huống xấu nhất mà thôi. Như vậy thì kế hoạch mới không có sơ hở."

Harry, Ron gật đầu, còn Hermione thì vui vẻ nói, "Tuyệt quá! Mình biết là mình nên đến hỏi bồ mà!"

An xua tay, "Mình không nghĩ có gì phải vui cả. Được rồi, chúc mấy bồ thuận lợi với kế hoạch. Mình đi đây."

An rời khỏi thư viện và trở lại bên chiếc bàn dài nhà Slytherin. Fanny đang uống xong ngụm súp bí đỏ cuối cùng. Ngay khi An vừa ngồi xuống, Fanny liền thấp giọng hỏi cô, "Cậu và nhóm bạn Gryffindor có làm chuyện gì vui không?"

"Mình khi nào thì có một nhóm bạn Gryffindor? Đừng đùa nữa, và tụi mình cũng không làm gì cả. Nếu cậu thật sự muốn biết, mình sẽ không nói dối cậu, nhưng mà mình không thể nói chuyện đó bây giờ. Cuối tuần này cậu sẽ biết thôi!" An nói, rồi lấy một ít khoai tây nghiền.

Fanny bĩu môi, "Được rồi, mình đoán nó có liên quan đến những gì Malfoy đã nói, phải không?"

"Hả? Nói gì cơ?" An giả ngu, cười nói.

Fanny nhìn biểu hiện của An, trên mặt nàng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, ở bên tai An nhỏ giọng hỏi, "Cậu thật sự cùng bọn họ nuôi một con rồng sao? Ở trong chòi của bác Hagrid?"

An nhấp một ngụm canh, cười thần bí, "Đó là điều cậu đoán thôi, mình cũng chưa nói gì mà...."

"Hả ~" Fanny xụ mặt.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thứ Bảy đã đến. Vào tối thứ Bảy, trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, Malfoy bước đến chỗ An, cô đang làm bài tập cùng Fanny. Hắn nở một nụ cười đắc thắng, hất cằm, "Tao biết kế hoạch của bọn này là vào tối nay. Mày định làm gì đó phải không?"

An dừng bút, liếc Malfoy một cái, bất đắc dĩ nói, "Tôi định làm gì chứ? Không phải chỉ đi ngủ thôi sao?"

"Đừng giả ngu, không phải mày sẽ ra ngoài tối nay sao?"

"Bên ngoài lạnh như vậy, tại sao phải ra ngoài? Vả lại, lang thang trong lâu đài vào buổi tối là vi phạm nội quy của trường!" An cúi đầu, vừa trả lời Malfoy vừa làm bài tập.

"Họ không nói với mày sao?" Malfoy nhìn phản ứng của An, có chút nghi hoặc.

"Họ? Ai? Nói cái gì?"

"Hừ, quên đi!" Malfoy nhớ rằng hắn đã phải chịu khá nhiều chuyện xui xẻo từ hai cuộc tranh cãi trước với An. Hắn cũng không nghĩ tiếp tục giằng co với cô, chỉ để lại một câu ngoan độc, "Ngày mai mày sẽ biết!"

An tốt bụng nhắc nhở Malfoy khi hắn xoay người đi, "Draco, hảo tâm nhắc nhở cậu rằng đi ra ngoài vào buổi tối là vi phạm nội quy trường! Tôi không muốn sáng mai nhà Slytherin bởi vì cậu mà bị trừ điểm!"

Malfoy không cãi lại An, đi ra khỏi phòng nghỉ.

Fanny đụng vào khuỷu tay của An, tò mò hỏi, "Có chuyện gì vui xảy ra vào tối nay không?"

An cầm lấy bút lông, nhúng mực, tiếp tục làm bài tập, "Có gì vui xảy ra không? Mình chỉ biết rằng bài tập trước mặt là phải nộp thứ Hai!"

Fanny nhìn lướt qua bài tập Thiên văn mà An đang làm, lẩm bẩm, "Nếu cậu dành ít thời gian hơn cho mấy cây thảo dược, ma thực, thì bài tập này sẽ làm xong từ lâu rồi."

Hôm Chủ Nhật, một sự kiện từ từ lan ra khắp trường. Malfoy đã vi phạm nghiêm trọng nôi quy của trường vì đi lang thang trong trường vào ban đêm. Nhà Slytherin bị trừ 20 điểm. Nhà Gryffindor cũng bị trừ 20 điểm. Nguyên nhân là do có bốn học sinh Gryffindor đi vào tháp Thiên văn để quan sát các vì sao nhằm cải thiện điểm bài tập môn Thiên văn của họ. Cả năm người, bao gồm Malfoy, đều bị phạt giam giữ một lần.

Khi An biết tin, ngoài việc tiếc rằng Slytherin bị trừ 20 điểm vì sự ngu ngốc của Malfoy, cô cũng có chút vui vẻ. Đặc biệt khi nhìn thấy Malfoy bị thầy Snape kiểm điểm trên đường đến nhà ăn. An cảm thấy tốt hơn, cô biết rằng học kỳ này Malfoy nhất định sẽ không dám làm chuyện xấu gì khác, cô có thể sống một cuộc sống bình yên, nhàn nhã rồi!

Lời tác giả: Đại khái bả tự hào vì mỗi ngày đều có chương mới.

Lời Editor: Mình chỉ mừng vì vài ngày type xong một chương thôi. Chương này mình chưa kiểm tra lỗi chính tả, viết xong là đăng luôn để các bạn khỏi đợi lâu. Có lỗi nào các bạn comment để mình sửa. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro