Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Lễ Giáng Sinh (Hạ)

Một ngày trước lễ Giáng Sinh, An thỏa mãn thức dậy trên chiếc giường rộng một mét tám, không cần đi học, cũng không có người gọi cô dậy lúc sáng sớm, thậm chí còn có thể lăn qua lăn lại ở trên giường mà không cần sợ rơi xuống đất. An cảm thấy khoảng thời gian như thế này đặc biết tốt đẹp. Cô lười biếng đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, tẩy rửa xong liền tiện tay lấy một bộ quần áo ở trong tủ thay vào. Chải chuốt mái tóc xong xuôi, An mang dép lê đi xuống lầu một.

Lúc đi ngang qua lầu hai, cô thấy Aaron đi ra từ trong phòng làm việc, nhưng mà hắn không hề đến gần An, bởi vì trên người hắn còn dính một ít vết bẩn không rõ ràng. Aaron ôm tay đứng dựa vào cửa phòng làm việc, nhìn An cười, "Buổi sáng tốt lành, tiểu An! Đi xuống lầu ăn sáng thôi, ta nghĩ Aure có thể nấu được bất cứ món ăn nào mà con thích! Aure là một gia tinh không tồi."

An cũng thoải mái mà đáp trả lại tươi cười của hắn, "Buổi sáng tốt lành! Vậy con đây xuống nhà trước, cậu Aaron ~ một lát nữa chúng ta còn phải đi một chuyến đến Hẻm Xéo phải không?"

"Đúng vậy!" Aaron gật gật đầu, hắn nhìn An xoay người, thấp giọng cười nói một mình, "Sonia, Lambert, tiểu An bây giờ đang sống rất tốt." Tiểu An đã không còn giống như trước kia nữa, hắn nghĩ vậy.

Mãi cho đến thật lâu về sau, Aaron vẫn còn nhớ kỹ cảnh tượng này, tiểu An đầu tóc rối bời, gương mặt ngây thơ vừa mới tỉnh ngủ, cô thoải mái mà cười, nụ cười này so với tất cả những nụ cười mà hắn nhìn thấy trước đây đều không giống nhau.

Lúc này An còn đang ở trong nhà ăn thỏa mãn cái bụng nhỏ với đồ ăn sáng kiểu Pháp vô cùng phong phú mà Aure làm cho cô bé.

Chờ An ăn sáng xong, Aaron cũng đã sửa soạn sẵn sàng. An nhìn Aaron đi từ trên lầu xuống, cô chậm rãi đi về phía cửa, nhưng mà Aaron nhanh chóng nhắc nhở cô, "Tiểu An, hôm nay chúng ta không cần lái xe, trực tiếp dùng bột Floo đến Quán Cái Vạc Lủng là được rồi."

An có chút vui mừng nhìn về phía lò sưởi trong phòng khách, "Lò sưởi này cũng nằm trong 'mạng lưới lò sưởi sao'?"

"Đương nhiên rồi, tiểu An!" Aaron nói rồi lấy một cái bình gốm cạnh lò sưởi đưa đến trước mặt An, "Con lấy một ít bột Floo từ bên trong, ném vào lò sưởi, đợi khi đi vào bên trong ngọn lửa màu xanh này thì chỉ cần hô tên địa điểm cần đến là được rồi."

An nhìn thoáng qua bình gốm sứ, bên trong là một loại bột phấn màu trăng trắng, cô nắm lấy một ít, đem bột phấn ném vào bên trong lò sưởi, bột phấn nhanh chóng biến ngọn lửa thành một màu xanh lá cây, An đi vào bên trong hô lớn, "Hẻm Xéo!"

"Lá gan cũng thật không nhỏ!" Aaron ở một bên xem toàn bộ quá trình của An, cũng nắm lên một ít bột Floo.

An chỉ cảm thấy trước mắt lóe sáng, cô liền xuất hiện ở một lò sưởi khác, đúng là đã đến được cửa hàng tạp hóa bên trong Hẻm Xéo, giờ phút này cô đang đứng bên trong một lò sưởi, không bao lâu sau Aaron cũng xuất hiện ở bên cạnh.

"Thật kỳ diệu!" An lần đầu tiên trải nghiệm bột Floo nói, Aaron cũng không tỏ ý kiến, chỉ là nhìn bên trái bên phải của An kiểm tra một vòng, hỏi, "Tiểu An, hôm nay chúng ta cần mua cái gì?"

"À, con nghĩ chúng ta trước hết có thể mua một ít hạt giống ma thực bình thường, còn có một ít dụng cụ trồng ma thực, con còn muốn mua thêm một ít dụng cụ để chăm sóc ma thực. Con có hỏi qua Aure, Aure nói là sẽ giúp con chăm sóc những loại ma thực này khi con đi học, con còn muốn mua thêm một ít sách...." An vừa đi vừa nói chuyện.

"Được rồi! Những việc này đều rất quan trọng, tiểu An, nhưng cũng đừng quên ngày mai là lễ Giáng Sinh, ta nghĩ là con còn cần mua một ít quà Giáng Sinh để tặng cho các bạn!"

An đột nhiên nhớ tới chính mình từng hứa sẽ tặng quà cho Jill, "Vâng... cậu Aaron, con có thể mua quà Giáng Sinh cho Muggle ở Hẻm Xéo không?"

"Con muốn tặng cho Jill phải không? Cậu nghĩ hẳn là sẽ có đi, nhưng mà nên đi hỏi chủ tiệm cửa hàng một câu, nếu như không có thì ta sẽ đem con đi thế giới Muggle để mua quà."

An đột nhiên nhớ tới hình như đời này mình còn chưa từng đi dạo khu trung tâm mua sắm! Những ký ức kiếp trước cùng bạn thân đi dạo phố lập tức ùa về trong đầu. Trung tâm thương mại nước Anh những năm 90 thì có bộ dáng gì? Trời ạ, thật muốn đi xem quá đi!

An cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, quần áo này là từ cô nhi viện, được rồi, thật sự phải đi mua sắm một ít mới được!

Chờ An mua xong những đồ vật cần thiết còn viết xuống địa chỉ để cho bọn họ giao hàng đến tận nhà. Hai người lại đi tới cửa hàng nọ bán đủ thứ đồ dùng, Aaron khuyên An nên mua quà Giáng Sinh ở đây bởi vì nơi này thường thường sẽ có một ít đồ vật thú vị. Chỉ là cửa hàng tạp hóa này không thể bán bất cứ đồ vật gì cho Muggle. Thế giới phép thuật chung quy vẫn là bí mật đối với Muggle. Bộ Pháp Thuật đã đặt ra quy định rất nghiêm khắc, An cũng không có ý tứ muốn đi khiêu khích những luật lệ này, dù sao cô vẫn còn muốn đi dạo phố ở thế giới Muggle vào buổi chiều, điều này liền không sao cả.

An mua cho Fanny một con rối ma thuật nhỏ, cô nhớ đến Hermione, cô nghĩ, ở trên xe lửa Hermione có hỏi qua địa chỉ của mình, ách, xem dáng vẻ kia nhất định là sẽ tặng quà Giáng Sinh cho mình, nếu là cô ấy tặng quà cho mình, mà mình không có gì để đáp lễ thì khẳng định lúc trở về trường học sẽ là một đống chuyện phiền toái! Được rồi, vẫn là mua cho Hermione một món quà đi, dù sao cũng không thể thất lễ!

An lại đi dạo thêm một vòng trong cửa hàng tạp hóa, chọn một cây bút lông chim đẹp đẽ, đối với học bá thì văn phòng phẩm chính là lễ vật tốt nhất rồi.

Chờ mua quà xong, An đem chúng nó gói lại rồi bỏ vào trong cặp sách. Aaron đem An rời khỏi Hẻm Xéo, từ Quán Cái Vạc Lủng đi đến đường lớn của Luân Đôn.

Buổi chiều trôi qua, An hưng phấn mà đi dạo một chỗ lại một chỗ, khu quảng trường mua sắm của Anh quốc thập niên 90 cũng không quá khác biệt với trung tâm mua sắm của thế kỉ 21. Chỉ là thiếu những chiếc đèn LED điện tử và những chiếc ti vi với màn hình khổng lồ. Những cửa hàng mua sắm hai bên đường cũng được lắp đặt những chiếc kính khổng lồ giúp người ta nhìn vào được bên trong cửa hàng. Mùa Giáng Sinh đến, mỗi cửa hàng đều tấp nập người mua sắm tới lui.

Vì vậy, một ngày trước lễ Giáng Sinh, An hưởng thụ cảm giác đi dạo chơi mua sắm, hơn nữa còn có một vị thân sĩ Anh quốc ở bên, vì cô mà xách đồ.

Khi hai người về đến nhà, Aure đã chuẩn bị sẵn một bữa tối Giáng Sinh rất thịnh soạn. Khi nằm lên giường ngủ, An ôm bụng no căng cảm thấy vô cùng mỹ mãn, cõi lòng cũng tràn đầy vui vẻ.

Sáng hôm sau khi An thức dậy, bên giường của cô đã có ba món quà nho nhỏ, là Aure lấy xuống từ trên chân con cú mèo, đương nhiên cũng có phần quà mà Aaron nhờ Aure đem đến phòng cô. An cầm lấy hộp nhỏ màu tím ở trên cùng, cô mở ra, là quà Fanny đưa tới, bên trong là những hạt giống Ma thực được tách ra, mỗi hạt giống đều được ghi lại chi tiết tên cùng công dụng, những hạt giống này cũng là một ít loại hiếm có.

Fanny thực sự hiểu mình, An nghĩ như vậy. Cô lại mở ra hộp quà thứ hai màu trắng, là do Hermione tặng, là một hộp chocolate đủ vị, quả nhiên là đoán đúng nàng ấy nhất định sẽ tặng quà đến, An vừa nghĩ vừa đem hộp bỏ lên mặt bàn. Cô cầm lên một hộp quà cuối cùng.

Một hộp màu trắng khác, cô mở ra, là của Aaron tặng, một khung hình. Bên trong là bức ảnh của ba người trẻ tuổi đang cười vô cùng sáng lạn, là cha mẹ của An cùng với Aaron. An đặt khung ảnh ở một nơi dễ thấy trên giá sách.

Cô rửa mặt, mặc vào bộ quần áo mới mua hôm qua. An lấy ra một gói quà, bên trong là một cái khăn quàng cổ nam, đi xuống lầu. Aaron không ở lầu hai, cô lại đi xuống lầu một. Aaron nghe thấy tiếng động liền biết là An đã tỉnh dậy, ngẩng mặt về phía cầu thang cười nói, "Tiểu An, Giáng Sinh vui vẻ."

An cũng cười lại một cái, "Cậu Aaron, Giáng Sinh vui vẻ! Con rất thích quà Giáng Sinh của cậu, con cũng có một món quà muốn tặng cho cậu đây." An giơ lên bịch quà nhỏ trong tay.

"A...?" Aaron hiển nhiên không nghĩ tới cô sẽ tặng mình quà Giáng Sinh, "Tiểu An, con khi nào thì mua....."

An đi tới trước một cái ghế, đứng lên trên, sau đó hướng Aaron vẫy tay. Aaron đi đến gần, An đem khăn quàng cổ lấy ra, giúp Aaron choàng quanh cổ, sau đó ngắm Aaron trên dưới rồi liếc mắt một cái, "Không tồi! Cậu Aaron, nếu cậu đổi lại kiểu tóc, quần áo giặt ủi mỗi ngày thì nhất định sẽ trở thành một đại soái ca!"

Aaron có chút buồn cười mà xoa đầu An, cúi đầu nhìn khăn quàng cổ, "Cậu cũng rất thích món quà Giáng Sinh này."

An nhảy từ trên ghế xuống, "Đương nhiên, con chính là một cô gái có thẩm mỹ của thế kỷ hai mươi mốt......" Chưa kịp nói xong An lại muốn tự vả vào mặt mình, xong rồi, mới đắc ý vênh váo một lúc liền lỡ lời rồi! An lập tức sửa miệng, "Là một phù thủy trẻ hướng đến thẩm mỹ của thế kỷ 21 trong tương lai!"

Aaron cũng không chú ý tới sự khác thường của cô, hắn gật gật đầu sau đó bảo Aure nấu bữa sáng.

An vừa ăn sáng xong liền ngây ngốc ở trong nhà kính, nhà kính tuy nhỏ nhưng cũng chiếm một phần tư sân. Bên trong có yểm bùa, nhưng từ bên ngoài nhìn vào thì chỉ thấy được một cái nhà kính vô cùng bình thường. Phải nói, rất nhiều nơi trong nhà đều được yểm bùa, Muggle ở ngoài nhìn vào cái gì cũng không thấy được. Mà Aaron lại niệm một loại bùa chú cấp thấp để tránh Muggle. Người Muggle khi đi ngang qua cũng sẽ không chú ý đến ngôi nhà này.

Trong kỳ nghỉ lễ, An trồng hơn 20 loại ma thực khác nhau, có rất nhiều ma thực chỉ trồng được một chậu, còn một ít cây khác thì vẫn chỉ là hạt giống. Cô đặt một cái nhật ký của các loại ma thực theo thứ tự ngay ở cửa nhà kính. Cô không sử dụng biện pháp lạc hậu như ghi chép mọi thứ từng ngày giống như giáo sư Sprout dạy ở trường, như vây thật sự rất khó để quan sát.

Cô sử dụng ký ức của kiếp trước, cùng một ít hiểu biết về sinh học để đánh số từng cây ma thực, sau đó phân chia khu vực. Ví dụ như A01 chính là khu vực A loại số 1. Sau khi phân chia khu vực cho từng loại ma thực, An thực hiện ghi chép đặc tính cùng tốc độ sinh trưởng. Cô cũng nói cho Aure về loại biện pháp này. Aure nói rằng có thể giúp được cho tiểu thư Stoke là một vinh hạnh, thực sự rất hưng phấn. Hiện tại Aure cũng bắt đầu dành ra thời gian để giúp đỡ An chăm sóc nhà kính.

Ngoại trừ Thảo Dược Học, An đối với môn Độc dược cũng rất có hứng thú. Độc dược  có rất nhiều chỗ giống với hóa học, chính là nó cũng cần một ít không gian thí nghiệm nho nhỏ. Phòng làm việc nho nhỏ của An đều đầy ắp dụng cụ để nghiên cứu môn Độc dược. Đương nhiên bởi vì trong nhà có một nhà bảo vệ động vật ma thuật, bên dưới tầng hầm ngầm còn có một ít sinh vật thần kỳ, An tìm được rất nhiều tài liệu hữu ích cho môn Độc dược. Điều này giúp cô có thể tiến hành một ít thí nghiệm thực tế.

*Chỉ muốn các bạn đừng nhầm môn Độc dược (potion) với độc dược (poison). Bởi vì ở trong truyện, cái mà giáo sư Snape dạy chính là chế tạo thuốc. Thuốc này có thể là độc dược chết người, cũng có thể cứu người. Giống như lúc các dược sĩ bốc thuốc thôi. Tớ giữ nguyên văn các môn học để cho các bạn đọc truyện dễ hình dung.

Mà Aaron thân là huynh trưởng một thời của nhà Gryffindor, đối với môn Biến hình cũng rất lành nghề. Hắn thường xuyên giúp đỡ An làm bài tập môn Biến hình bởi vì cô thật sự kém đến rối tinh rối mù. An ngẫu nhiên cũng sẽ nhờ Aaron chở đến ngoại thành Luân Đôn, quan sát các ngôi sao để hoàn thành bài tập môn Thiên văn học. Mà còn Lịch sử pháp thuật, cô đã đọc đủ mấy cuốn sách nhàm chán ở thư viện rồi, còn có một cái học bá như Hermione làm xong bài tập rồi vẫn muốn viết thư gửi cho An hỏi về chuyện học tập.

Những ngày tháng vui vẻ mà rảnh rỗi luôn trôi qua rất nhanh. Aaron lại đi công tác, hắn sẽ đi đến Morocoo ở Bắc Mỹ để làm việc. Mà kỳ nghỉ 20 ngày của An cũng gần kết thúc, thế là An trở lại Hogwart một ngày trước ngày khai giảng.

Lời của tác giả: Tóm tắt ý của tác giả là bả đang cười An sắp về lại Hogwarts, lại phải đối mặt với ba nhân vật chính. :)))

Lời của Editor: An nhây thật sự. :))) Đến cả ông cậu mà cũng cà khịa ăn ở bẩn cho được. Lần đầu An gặp Aaron thì cả người ổng tả tơi, chắc vừa làm xong công việc nên đến thăm cháu hơi trễ, trên người cũng kiểu bẩn bẩn giống ăn mày. :))) An nhớ dai lắm mọi người ạ.

Còn một chương nữa là đăng đủ mấy chương cũ nha. :)) Chương 18 trở đi sẽ là chương mới. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro