Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Quyết đấu giữa đêm khuya

Phòng nghỉ chung Slytherin, Malfoy vẫn còn đang lớn tiếng kể về việc hắn hẹn quyết đấu với Harry vào lúc nửa đêm.

An cùng với Fanny từ thư viện trở về liền bị Malfoy cùng hai tên tùy tùng của hắn ngăn cản ở bên trong phòng nghỉ chung.

An có chút khó hiểu, chính mình cũng không hề trêu chọc mấy đứa nhỏ này nha. Cô nhìn về phía Malfoy, Fanny đứng phía sau An cũng có chút không hiểu được nhìn Malfoy.

Malfoy dương cao cái cổ, tự cao tự đại, "Xem kìa, tên Slytherin Phản Bội đã về rồi."

"Cái gì?"

"Hừ, mày đừng giả bộ không biết, chiều hôm nay không phải mày đã nói rằng giáo sư McGonagall sẽ không khai trừ thằng Harry sao, tao nghĩ mày chính là muốn nói đỡ cho nó đi, mày có phải hay không cũng định đem kế hoạch của tao nói cho nó biết?"

"Đó là mình..." Fanny mở miệng muốn nói chuyện.

An hướng Fanny lắc lắc đầu, ngăn Fanny lại, cô có chút buồn cười, một đám tiểu hài tử lại có thể chơi ra cái gì vui a?

"Ai nha, cậu còn có kế hoạch sao? Kế hoạch là gì? Tôi thế nhưng cảm thấy lo lắng thay cho cậu đây, chỉ dựa vào cậu mà có thể nghĩ ra được kế hoạch gì lợi hại sao?"

Malfoy trừng mắt mà liếc An một cái, lớn tiếng mà khoe khoang kế hoạch rằng hắn muốn cho Harry lọt bẫy, hắn sẽ không giữ lời hứa, cũng sẽ không đến trận quyết đấu đêm nay, ngược lại hắn còn muốn nói cho thầy Filch biết. Nói xong, hắn vô cùng đắc ý mà nhìn An.

"Oa! Thật là một kế hoạch không tồi!" An có chút nghiêm túc gật gật đầu.

Malfoy lại hất mặt càng cao, "Hừ! Mày đừng nghĩ có cơ hội đem kế hoạch của tao nói cho bọn nó biết!" Hắn nói xong, Goyle và Crabbe liến lập tức bao vây An.

Fanny có chút phẫn nộ, tựa hồ nếu như Goyle và Crabbe dám động đến An, nàng cũng sẽ ra tay.

An nhàn nhạt mà liếc mắt nhìn quanh phòng một cái, trong phòng cũng có không ít người, đều ở ngoài cuộc mà nhìn bọn họ hai bên giằng co.

"Được rồi, nếu tất cả mọi người đều ở đây, vậy liền tất cả cùng nhau làm chứng cho mình đi." An nhìn về phía Malfoy, "Chúng ta đánh cược đi, Malfoy. Một buổi tối hôm nay tôi sẽ không rời khỏi ký túc xá. Nhiều người như vậy, tôi trốn ra cũng là điều không thể, chỉ cần có một người nhìn thấy tôi rời khỏi đây, như vậy liền tính là tôi thua. Nhưng nếu kế hoạch hoàn mỹ của cậu không có tác dụng, Harry không bị đuổi học, như vậy liền tính là cậu thua, nếu như cậu thua, sau này không được tiếp tục gọi tôi là kẻ phản bội nữa, còn phải làm người hầu cho tôi một ngày, thời điểm tôi ăn cơm thì cậu bưng trà rót nước là được rồi."

Khuôn mặt tái nhợt của Malfoy liền là hiện lên một tia đỏ ửng vì tức giận.

An khiêu khích nói, "Như thế nào? Malfoy, cậu không dám đánh cược sao? Không phải là cậu rất tự tin vào cái kế hoạch hoàn mỹ của bản thân sao?"

Toàn bộ ánh mắt ở trong phòng nghỉ chung đều tập trung trên người Malfoy. Goyle và Crabbe cũng nghiêng đầu nhìn về phía hắn.

Malfoy ngay lập tức hất mặt lên, lớn giọng đáp trả, "Hừ! Có cái gì mà không dám! Được! Vậy nếu mày thua thì làm sao?"

"Nếu tôi thua..." Khuôn mặt An lộ ra một cái tươi cười nhàn nhạt, "Tôi cũng không thể chỉ chiếm tiện nghi của cậu được, nếu tôi thua, vậy tôi liền trở thành người hầu của cậu trong ba ngày, giúp cậu bưng trà rót nước!"

Sau khi Malfoy nghe xong, hắn hung hăng nhìn thoáng qua An, "Được! Mày cứ chờ xem!" Nói xong hắn lại quét mắt qua từng người ở trong phòng, "Tụi mày là nhân chứng, nhất định phải xem kỹ cho tao!"

An cũng hướng về phía mọi người cười cười, "Phiền toái mọi người rồi, còn phải làm chứng cho mình như vậy." Cô nói xong liền kéo tay Fanny trở về ký túc xá.

Vừa về đến ký túc xá, Fanny có chút tức giận mà nhìn An, "An, cậu tại sao lại đánh cược với hắn như vậy? Rõ ràng buổi chiều là do mình hỏi cậu, cậu chỉ giải thích cho mình mà thôi, hắn cũng không dám chọc đến mình."

An một bên đổi áo ngủ, một bên trả lời, "Được, được, Fanny, không có việc gì. Mình cũng biết là Malfoy hắn không dám trêu chọc cậu, nhưng mà cậu tự mình nghĩ xem, nếu mình nói cho hắn biết là việc này là do cậu hỏi mình, có lẽ chúng ta sẽ thành công qua ải. Nhưng nếu có việc gì tương tự diễn ra lần sau, hắn nhất định sẽ lại tiếp tục gọi mình là kẻ phản bội, mình cũng không muốn bị gọi như vậy, cho nên mình nhân cơ hội này, triệt để giải quyết vấn đề. Lần đầu tiên hắn chọc mình, mình liền đem hắn đánh sợ, lần sau hắn cũng sẽ không dám tìm mình gây sự. Đúng không?"

An nhìn Fanny chớp chớp mắt.

"Chính là..." Fanny nghĩ nghĩ, có chút lo lắng mà nói, "Nếu cậu thua thì phải làm sao bây giờ?"

"Nếu mình thua..." An nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Đó là chuyện bất khả thi..."

"Hả? Vì cái gì?"

Bởi vì cô biết Harry là nhân vật chính a, tuyệt đối sẽ không bị khai trừ khỏi Hogwarts, cho nên cô muốn mượn sự kiện nho nhỏ lần này mà trừng phạt tên tiểu tử nói năng bậy bạ kia một chút. An nghĩ như vậy, đột nhiên có chút cảm giác tội lỗi, giống như là cô đang khi dễ tiểu hài tử vậy, tuy rằng Malfoy cũng không phải hài tử ngoan ngoãn gì, nhưng hắn vẫn là tiểu hài tử nha.

"Ân, bởi vì Malfoy là đứa nhóc hư đốn, mà Fanny lại là một cái hài tử tốt bụng, cái tốt sẽ luôn chiến thắng, đúng không, cho nên tiểu tử xấu xa như Malfoy nhất định sẽ thua thôi." An nghiêm trang nói, "Còn có, mình thật sự rất mệt. Mình phải đi ngủ, Fanny, cậu cũng đi ngủ sớm một chút đi, ngủ ngon."

 An kéo chăn ra, nằm xuống liền ngủ. Fanny cảm thấy lời An nói có một chút đạo lý, nhưng là trực giác nói cho nàng có cái gì đó không đúng, nàng nhỏ giọng thì thầm, "Nói như thể cậu không phải một đứa nhỏ giống chúng ta vậy, hơn nữa, việc này cùng mình có liên quan sao? Làm gì có nha..."

Ngày hôm sau, ánh nắng mặt trời xuyên qua mặt hồ, chiếu lên cửa sổ, trải dài lên ký túc xá của An.

"Ân..." An trở mình, đem chăn kéo phủ lên đầu, tiếp tục ngủ, mấy ánh nắng này sao lại phiền toái như vậy.

Nhưng cô còn chưa ngủ thêm được bao nhiêu, một hơi âm thanh mang theo hưng phấn vang lên bên trong ký túc xá, sau đó cô cảm giác được chăn bị người lôi lôi kéo kéo.

"An! Cậu như thế nào còn nằm ngủ! Mau dậy đi!" Thanh âm Fanny ở bên tai An.

An mở ra đôi mắt còn mơ màng, lúc này mới phát hiện có không ít người đứng ở bên mép giường của mình, Fanny đứng ở bên trái, vẻ mặt kinh hỉ mà nhìn mình.

Mà ở phía bên phải, cách một cánh tay, Pansy đang đứng ở đó. Cô ta khoanh tay, đôi mắt mang theo ý vị không rõ mà nhìn An.

Ở cuối giường còn có hai gương mặt nữ hài tử khác, mấy đứa nhỏ có vẻ vô cùng kính nể mà nhìn An.

An xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy, đem mắt hoàn toàn mở ra, cũng không còn mê man buồn ngủ nữa, cô hỏi, "Cái gì vậy? Sáng hôm nay có khóa học nào sao?"

Fanny có chút hưng phấn mà ôm lấy An, An liền hoảng sợ, đem Fanny đẩy ra, "Fanny, chú ý hình tượng thục nữ của cậu."

Fanny vừa nghe liền có chút thẹn thùng mà lùi lại, nhưng mà sau đó cũng không nhịn được hưng phấn tiếp tục nói, "An! Cậu thắng rồi! Cậu có biết sáng hôm nay bộ dạng Malfoy nhìn thấy Harry là như thế nào không? Cậu tuyệt đối không thể tưởng tượng được cảnh tượng kia đâu. Hắn thiếu chút nữa là đánh nhau cùng Harry rồi, bất quá giáo sư McGonagall đã ngăn hai bọn họ lại. Thế nhưng không biết là ai đem vụ đánh cược giữa cậu và Malfoy truyền ra ngoài, hiện tại tất cả học sinh đều biết rằng Malfoy phải làm người hầu cho cậu một ngày! Trời ạ, cậu không biết cậu đối với các học sinh trong nhà Slytherin nổi tiếng như thế nào đâu, à không, sợ là cả trường Hogwarts đều biết đi."

Fanny vừa nói xong, hai nữ hài tử đứng cuối giường liền liều mạng mà gật đầu.

An nghe Fanny thuật lại đại khái sự việc của ngày hôm nay, bất quá cô không nghĩ nhanh như vậy đã bị truyền ra ngoài, trời ạ, cô không muốn trở thành người nổi tiếng, cũng không muốn nổi tiếng nhờ Malfoy.

Hình như cha của Malfoy làm việc cho hội đồng quản trị của Hogwarts? Ông ta còn giữ địa vị cao trong Bộ Pháp thuật a.

An chỉ nghĩ đến việc Malfoy thật sự làm người hầu của chính mình một ngày, không biết sau này hậu quả sẽ là như thế nào, cô đánh một cái rùng mình.

"Fanny, mình có một vấn đề muốn hỏi cậu, cậu nhất định phải nghiêm túc trả lời."

"Ân." Fanny còn có nho nhỏ sùng bái đối với An.

"Nếu mình đoán không sai, cậu hẳn là đến từ một gia đình quý tộc phải không? Địa vị cũng rất cao?"

Fanny sửng sốt, sau đó gật gật đầu, nàng vừa định nói chuyện thì liền bị Pansy đánh gãy, Pansy trợn trắng mắt, "Cái này mà cô cũng không biết sao? Cũng không có mấy gia tộc phù thủy địa vị cao quý như gia tộc của cô ấy đâu! Tìm toàn bộ Anh quốc cũng không được mấy cái đâu!"

An nhìn Pansy liếc mắt một cái, rồi gật đầu, lại hỏi Fanny, "Trong thế giới phù thủy, có thể chuyển nhượng người hầu sao? À, mình là nói giả sử mình có một tên người hầu, mình muốn đưa hắn cho người khác, có thể không?"

Fanny nhanh nhạy trả lời, "Có thể. Người hầu là tài sản của chủ nhân, đương nhiên có thể đem tặng hoặc chuyển nhượng cho người khác."

An gật gật đầu, nhìn về phía Fanny, "Được rồi, Fanny, mình liền đem phúc phận có người hầu một ngày như Malfoy chuyển nhượng cho cậu. Hiện tại liền có hiệu lực."

Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người trong phòng liền trở nên yên tĩnh một hồi, bọn họ kinh ngạc nhìn An.

Fanny mất một lát mới nói nói, "An, cậu..."

An vẫy vẫy tay, không thèm để ý mà nói, "Cậu không cần khách khí, được rồi, hiện tại quyền sử dụng hắn đều nằm trên tay cậu rồi." An nói rồi lại kéo chăn che lấy đầu, cuối cùng còn bổ sung một câu, "Được rồi, mấy cậu đều đi ra ngoài đi, buổi sáng hôm nay không có tiết học, cỡ nào thích hợp để ngủ nướng a. Mình thật vất vả mới có một cơ hội ngủ ngon như vậy.

"Chính là, mình có thể dùng Malfoy vào việc gì a?" Fanny hỏi.

"Tùy cậu! Chỉ cần đừng làm phiền đến mình là được."

Fanny cùng ba người khác rời khỏi ký túc xá, Fanny trong đầu nghĩ ngợi không biết nàng muốn Malfoy làm cái gì.

Mà Pansy có chút nghi hoặc lẩm bẩm một câu, "An vì cái gì mà không muốn Malfoy trở thành người hầu của cô ta? Nếu đã là không muốn, vì cái gì phải đánh cược nha."

Hai cái nữ hài kia cũng gật gật đầu, nhìn về phía Fanny, tựa hồ muốn Fanny cho các nàng một lời giải thích.

Fanny đột nhiên nhớ tới tối hôm qua An cùng nàng nói chuyện một phen, nàng cảm thấy có lẽ là An cũng không nghĩ tới chuyện này lại lan rộng ra như vậy, khiến cho mọi người đều biết. Cho nên An liền thay đổi chủ ý, rồi sau đó nghĩ lại vấn đề An hỏi nàng, tựa hồ An cũng không biết thân phận của mình, Fanny có chút cao hứng.

Thời gian cơm trưa, sau khi tu bổ một chút cây cỏ thì An tâm tình vui vẻ mà đi vào nhà ăn, cô cũng không bị chuyện nhỏ lúc sáng ảnh hưởng đến tâm tình.

Cô vừa xuất hiện ở cửa nhà ăn, toàn bộ nhà ăn đột nhiên lặng im như tờ, theo sau sự im lặng là ánh mắt của phần lớn người trong nhà ăn đều tập trung trên người An. Rồi nhà ăn lập tức liền trở nên ầm ĩ, "Chính là cô ấy..."

"Cậu biết không..."

"Malfoy..."

"Đánh cược..."

An bị dọa một chút, cô theo bản năng nắm lấy một đồng xu bên trong áo choàng.

Khi An di chuyển, tầm mắt của rất nhiều người đều gắn chặt lên người cô, trong đó thì ánh mắt đến từ phía bàn dài Gryffindor là mãnh liệt nhất.

An tận lực giữ vẻ mặt bình thản mà ngồi xuống bên cạnh Fanny, cô nghĩ thầm, đều chỉ là một đám tiểu hài tử mà thôi, không có gì phải khẩn trương, xem bọn hắn như một đám củ cải trắng là được rồi. 

Đáng chết, rốt cuộc là ai đem chuyện tình tiết lộ ra ngoài!

An vừa mới ngồi xuống, Malfoy liền từ chỗ ngồi đứng lên, hai cái tùy tùng của hắn cũng đứng dậy. Malfoy không thèm liếc mắt nhìn An một cái, vòng vo tránh đi xa chỗ ngồi của An, rồi đi ra khỏi nhà ăn.

An có chút không biết nói gì, cô thấp giọng hỏi Fanny, "Cậu sai hắn làm cái gì sao?"

Fanny dừng lại động tác chuẩn bị uống một ngụm trà sữa bá tước, lắc lắc đầu, "Mình liền cái gì cũng không bắt hắn làm a, hắn vừa nhìn thấy mình thì liền tránh từ đằng xa. Hơn nữa," Fanny chớp chớp mắt, "Mình nghĩ cậu vốn dĩ cũng sẽ không thật sự tính toán với hắn."

"Đương nhiên." An uống một ngụm cafe sữa, mình cũng sẽ không thật sự cùng một tiểu hài tử so đo.

Malfoy vừa đi, rất nhiều người liền trở nên tràn đầy sức sống, ở thời điểm An ăn cơm còn đến chào hỏi An một chút. Trong đó liền là có Harry cùng Ron, hai bọn hắn tới gần An nói, "Làm tốt lắm, An!" Giống như là An giúp bọn hắn hả giận.

Hermione cũng cùng An chào hỏi, bất quá nàng cũng không quá cao hứng giống như hai người kia, "An, Malfoy sẽ rất chán ghét bồ."

An có chút bất đắc dĩ, "Mình cũng không nghĩ chuyện tình sẽ trở thành như vậy, bất quá, trừ bỏ chính bản thân mình thì căn bản hắn không thích ai cả, cho nên chuyện này liền ổn rồi."

An kỳ thật có chút lo lắng rằng mình sẽ trở nên nổi tiếng sau chuyện này, cô sợ nổi danh giống như heo sợ mập. Một người khi đã trở nên nổi bật, rất nhiều loại chuyện, cho dù cô không đi tìm nó, nó cũng tới tìm cô.

Nhưng là loại giằng co này chỉ một ngày liền bị dập tắt bởi tin tức về Harry trở thành thành viên Quidditch nhỏ tuổi nhất trong cả một thế kỷ này. Tin tức này liền nhanh chóng bao phủ Hogwarts, rốt cuộc thì Quidditch cũng là môn thể thao được toàn bộ phù thủy ưa chuộng.

Mau xem đi, nhân vật chính mãi mãi là nhân vật chính, An nghĩ.

Lời của tác giả: Bả chỉ đơn giản nói rằng tâm trạng hôm nay của bả rất tốt thôi.

Lời của Editor: Các bạn cảm thấy An nên xưng hô với Malfoy như thế nào? Tao-mày, mình-cậu, hay là tôi-cậu? À phải rồi, cảm ơn các bạn góp ý về vấn đề xưng hô, mình sẽ cố gắng đổi nhiều thứ để cho nó không quá giống với văn phong Trung Quốc cổ đại, nhưng mà truyện này là người Trung Quốc viết, góc nhìn của An cũng là của một người Trung Quốc, cho nên mình cứ đi kiểu nửa nửa. Mong các bạn thông cảm nhé. =)) Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro