
Giới Thiệu
Nếu đời người không tìm được người thương thật dạ, có lẽ nó sẽ là gốc cây đa, to lớn, mạnh mẽ, nhưng lại chất chứa nỗi sầu da diết.
Nếu đời người là khu vườn rộng lớn, nhưng chỉ mang dấu của một loài hoa duy nhất, một loài hoa chỉ cho riêng mình, có lẽ nó sẽ là khu vườn rực rỡ nhất thế gian này.
Tình cảm người với người, đôi khi không cần xa hoa lộng lẫy như hoàng tử và công chúa, càng không nhất thiết hoàng tử và công chúa mới có thể thương nhau.
Một cái nắm tay không buông, một tiếng gọi không đổi theo năm tháng, một làn tóc dù như nào vẫn được chiếc lược ngà chải chuốt hằng đêm.
Kiếp này ta có duyên mà chẳng phận, luân hồi xin mang tình nồng gửi trao lại nàng.
Thương em hồi áo mới may
Bây giờ áo rách thay tay vá quàng
Trăm năm duyên nghĩa vẹn toàn
Dầu thương áo rách vá quàng cũng thương.
Có người dù tay trắng hồng vẫn ân cần khâu áo trời đông. Có người dù tay chai sần vẫn nguyện chung tình gánh mận thuở nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro