Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Theo ta hồi cung

Như Ý, là Như Ý? Là hoàng tẩu? Nàng muốn hồi cung a~? Nàng lúc trước sao lại bội ước một người rời đi? Trong đầu Hoa Thiên Ngưng đều là những câu hỏi này, đối với những điều Công Tôn Mộng Vị đang nói không nghe được gì, cả đầu đều nghĩ tới chuyện Như Ý sẽ trở về, hoàng tẩu của nàng muốn trở về, hai nàng sẽ gặp nhau trong cung? Gặp nhau rồi nên nói cái gì? thực muốn hỏi nàng tại sao lại làm như vậy, chuyện cũ như gió thổi qua, Hoa Thiên Ngưng trong lòng chua xót, nàng cho là mình đã quên, bất quá cũng chỉ là dối người gạt mình, khoảng thời gian vui vẻ kia cuối cùng cũng không thể trở lại được.

"Ngươi cùng Như Ý quan hệ tốt chứ?" Công Tôn Mộng Vị đột nhiên hỏi, Hoa Thiên Ngưng hững hờ trả lời: "Khá tốt."Hai hệ giữa hai nàng không thể dùng từ tốt hay không tốt để hình dung, tình cảm ràng buộc mấy năm làm sao có thể nói dăm ba câu liền rõ

"So với ta và ngươii tốt hơn a?" Công Tôn Mộng Vị ghen ghét hỏi, biết rõ hỏi cũng là chỉ thêm đau xót, nhưng vẫn là muốn hỏi. Hoa Thiên Ngưng nghe vậy ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Công Tôn Mộng Vị, nhìn nửa ngày, Công Tôn Mộng Vị cũng không tránh đi, Hoa Thiên Ngưng mở miệng, "Đúng vậy" Vấn đề này cũng không có gì lớn, Hoa Thiên Ngưng cũng không cần lừa gạt nàng. Công Tôn Mộng Vị chân mày nhíu lại, không nghĩ tới Hoa Thiên Ngưng sẽ thẳng thắn trả lời như vậy, lập tức cầm tách trà uống một hơi không vui nói: "Thúy nhi!"

"Trà sao lại nguội như vậy?" Công Tôn Mộng Vị bất mãn hỏi, Thúy nhi sợ hãi quỳ xuống, "Nô tỳ lập tức đi pha trà nóng" Trà là đã đem tới từ trước, nguội lạnh cũng không có gì kỳ lạ, Hoa Thiên Ngưng nâng chung trà lên nhấp một hơi, đâu có đến mất quá nguội, chỉ là mượn chuyện nói người thôi, sao phải tự chuốc phiền toái như vậy, điểm này Công Tôn Mộng Vị trước giờ chưa có thay đổi, biết rõ vì chuyện của mình mà thương tổn nhưng nàng nhất định vẫn sẽ làm.

Thúy nhi mang lên trà nóng rồi lui ra, Hoa Thiên Ngưng vẫn là không có hào hứng, đầu cúi thấp bộ dạng tâm sự chất chồng, điều này làm Công Tôn Mộng Vị không khỏi hoài nghi, có phải bởi vì nghe tới Như Ý mới thành ra như vậy, không cam lòng hỏi: "Chuyện của Như Ý ngươi không có gì muốn hỏi?"

Hoa Thiên Ngưng chậm chạp lắc đầu, chuyện của nàng và Như Ý không cần phải đi hỏi người khác, nếu muốn hỏi thì chỉ nên hỏi người trong cuộc, kỳ thực trong lòng nàng đã đoán được cả hai sẽ có ngày gặp lại, chỉ là nếu không gặp lại vẫn tốt hơn, vì sớm đã biết được cảnh người mất người còn rồi. Nhưng bây giờ nghe nàng quay về, đáy lòng liền gợn sóng, nếu như thật là gặp được, mình làm sao có thể tâm như chỉ thủy đây? (ý là tâm yên như nước, đại loại :)) ~ cũng hơm rõ ~ )

Công Tôn Mộng Vị buông xuống bát trà, thanh âm thanh thúy: "Tiến độ học hỏi của ngươi với Quế ma ma như thế nào rồi?" Công Tôn Mộng Vị thấy nàng đã đợi chờ quá lâu rồi, không muốn chờ thêm nữa, Như Ý trở về, Hoa Thiên Ngưng sẽ như thế nào? Nghĩ tới Hoa Thiên Ngưng và Như Ý khả năng cấu kết cùng nhau rất lớn, Công Tôn Mộng Vị nhịn không được muốn làm gì đó "Ngày mai ngươi liền đến ở Không Thanh cung đi" Mặc kệ Như Ý và Hoa Thiên Ngưng có quan hệ gì, nàng sẽ không để cho hai người có tia hy vọng nào, cho dù nàng trở thành người xấu cũng được.

"..." Hoa Thiên Ngưng im lặng một chút rồi nói: "Công Tôn Mộng Vị, ngươi có thế nào cũng là thiên tử, làm việc có thể phân biệt nặng nhẹ một chút được không?" Suy nghĩ cái gì không biết, tâm tính của tiểu hài này làm sao hiệu lệnh thiên hạ?

"Phân biệt nặng nhẹ?" Công Tôn Mộng Vị khiêu mi cười nói "Ta đương nhiên có, nhưng đó là với người khác, còn với ngươi, không cần" Hoa Thiên Ngưng bị Công Tôn Mộng Vị làm cho không nói nên lời, ngươi ta nói đến không biết xấu hổ nàng còn có thể nói cái gì a? Công Tôn Mộng Vị trong lòng đã có quyết định liền không dung ngỗ nghịch,nghiêm nghị nói: "Quyết định như vậy đi, ngươi đêm nay liền theo ta trở về." Thiên phòng vô luận được bố trí như thế nào cũng không làm vừa mắt Công Tôn Mộng Vị, nếu vậy chi bằng dứt khoát mang người đi.

Công Tôn Mộng Vị muốn dẫn Hoa Thiên Ngưng đi, Quế ma ma có ý muốn khuyên can, dù sao để nàng dạy bảo tốt khi đưa tới Hoàng Thượng cũng sẽ bớt lo, Công Tôn Mộng Vị càng nghe càng cảm thấy không vui, dứt khoát đem lời làm rõ, "Quế ma ma, ngươi làm ' chuyện tốt ', trẫm cũng biết, nể tình mẫu hậu trẫm nhiều lần khoan dung, ngươi tốt nhất là tự lo lấy thân đi" Mặt mốc Quế ma ma bị nói đến không biết giải bày như thế nào, ả không cảm thấy mình có lỗi, tất cả những gì ả làm là vì chủ tử, ả là người của thái hậu nên tự nhiên cũng không thể thuận ý Hoàng Thượng ngay được, aiz~ có ai biết ả đang rất khó xữ không a~?

Hoa Thiên Ngưng một mình tiến cung nên cũng không có quá nhiều đồ, Thúy nhi giúp đỡ thu dọn vô cùng vui vẻ nói: "Cô nương lần này tốt rồi, có thể rời thanh tâm trai thì đừng bao giờ trở về nữa" Chỗ quỷ quái này ngoài trừ chết thì không có cách nào thoát ra đâu, trong giọng nói của Thúy nhi có thể nghe ra được là đang vui thay cho nàng, Hoa Thiên Ngưng nhìn người đang bận rộn cảm thấy người này rất giống nha hoàn thân cận trước kia của nàng liền thuận miệng hỏi: "Thúy nhi, ngươi có nguyện ý cùng ta đi Không Thanh cung?"

Thúy nhi "A" một tiếng, hiển nhiên là kinh hãi, lạc giọng nói: "Cô nương thật sự là thích nói giỡn, Không Thanh cung là tẩm cung của Hoàng Thượng, chỗ đó nô tỳ làm sao nói tới là tới" Thúy nhi là đã chuẩn bị sống tại thanh tâm trai tới chết rồi a~

"Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý hay không?" Hoa Thiên Ngưng bộ dạng không cười, chỉ là rất chân thành hỏi, Thúy nhi nhìn nàng cảm giác không giống nói đùa, cúi đầu ngón tay vân vê vạt áo "Đương nhiên nguyện ý" Trước mặt Hoa Thiên Ngưng làm nàng không khỏi cảm thấy chính mình thật giống nô tài, tuy cùng là nô nhưng bộ dạng, cử chỉ của Hoa Thiên Ngưng căn bản không giống, khí thế bức người này chỉ có thể là công chúa mà thôi.

Hoa Thiên Ngưng nghe nàng trả lời liền đứng dậy đi tới chính đường tìm Công Tôn Mộng Vị, Công Tôn Mộng Vị thất thần giống như là đang dự tính gì đó, thấy Hoa Thiên Ngưng đẩy cửa đi tới, có chút nghi hoặc hỏi: "Đã thu dọn xong?"

"Ngươi để ta đến Không Thanh cung cũng được, chỉ là ta muốn mang theo một người cùng đi" Hoa Thiên Ngưng không phải là mười phần nắm chắc, trước đến nay Công Tôn Mộng Vị đều thích đối nghịch với nàng, nhưng không thử mà bỏ cuộc thì không phải tính cách của nàng, Thúy nhi đúng thật chỉ là nha hoàn, như từ khi nàng đến thanh tâm trai đối xữ với nàng không tệ, Công Tôn Mộng Vị nhìn bộ dạng ngưng trọng của Hoa Thiên Ngưng trong lòng cảm thấy buồn cười, liếm nhẹ môi, ánh mắt sáng rực nhìn chầm chầm Hoa Thiên Ngưng, Hoa Thiên Ngưng cảm nhận được ánh mắt nóng hừng hực, quay đầu chỗ khác nói: "Được hay không, cho ta một câu trả lời"

"Muốn mang ai đi?" ?" Công Tôn Mộng Vị hỏi, trong lòng kỳ thật đã biết tám chính phần là nha hoàn Thúy nhi, Công Tôn Mộng Vị cũng có ý này, có thể nhìn ra được nha hoàn Thúy nhi đối với Hoa Thiên Ngưng là toàn tâm toàn ý.

"Thúy nhi"

Quả nhiên là trong dự tính, Công Tôn Mộng Vị cũng đã nghĩ qua xem ai phù hợp hầu hạ cho Hoa Thiên Ngưng, người bình thường sẽ không hợp, Bái Nguyệt và Tế Tháng thì như cục đá, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là nên chọn người đã từng gặp mặt, Thúy nhi rất thích hợp. Nói là để Hoa Thiên Ngưng làm nô tài, nhưng cũng chỉ là làm cho Công Tôn Mộng Vị thôi, với những người khác Công Tôn Mộng Vị rất tự nhiên mà đặt Hoa Thiên Ngưng lên cấp chủ tử.

Công Tôn Mộng Vị đáy lòng mặc dù đã đồng ý, nhưng không có ý định để HoaT hiên Ngưng biết dụng ý của nàng, nghiền ngẫm hỏi: "Ta nếu đồng ý ngươi lấy cái gì báo đáp ta?"

--------

Ăn chơi quạ quên luôn up chương mới cho bộ ni @@~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro