Chương 35
Rạng sáng một giờ rưỡi, Kim Trân Ni do dự mà xuất hiện ở trước cửa quán bar kia, nhìn trái nhìn phải, dựng thẳng sống lưng đi vào.
Luôn luôn có tiểu nữ vương hộp đêm gọi là Kim tiểu thư, đi vào bar lại không có cảm giác như cá gặp nước, dù gì nàng cũng chỉ là một cái thẳng nữ tới nơi này tìm cảm giác kí©h thí©ɧ. Kim Trân Ni ngồi vị trí dễ thấy nhất ở quầy bar, gọi một ly rượu Cocktail, rất nhanh liền có cái tiểu T đi đến gần:
"Mỹ nữ, đến một mình à?"
Kim Trân Ni không để ý đến cô ta, bưng lên ly rượu lên thay đổi vị trí, dáng người so với bản thân mình còn kém hơn, không có hứng thú. Ngày thường đã thấy nhiều soái ca, nàng tới nơi này liền muốn nhìn thấy mỹ nữ có dáng người tốt một chút để dưỡng mắt.
Chính là một mình uống rượu rất buồn chán. Đinh! Tiếng thông báo của di động vang lên.
Kim Trân Ni mở khóa màn hình di động, thì ra là một tài khoản xã giao trên app tin tức nhắc nhở. Vừa tới quán bar les xã giao, ứng dụng mạng xã hội đồng tính liền hiện trên thanh công cụ, nhưng nàng vẫn còn tin tưởng mình chắc chắn là một gốc tiểu bạch dương, phỏng chừng cũng chỉ có một mình Kim Trân Ni có thể làm được.
(một gốc tiểu bạch dương: Kim Trân Ni muốn nói là chắc chắn mình còn thẳng.)
Lại có người bạn mới thích ảnh của bạn.
"Dáng người cũng không tệ lắm......"
Kim Trân Ni một bên uống rượu một bên click mở tư liệu của người nọ, bên trong trống không, hẳn là giống với mình mới đăng ký tài khoản không lâu. Nàng lại click mở hình đại diện của đối phương, một bức ảnh chụp lại hình ảnh của người đang mặc vest nhưng không lộ mặt,
"Cách mình chỉ có 50 thước?"
Kim Trân Ni ngẩng đầu nhìn xung quanh, 50 thước chắc cũng ở bên trong quán bar này đi, dù sao cũng đang nhàn rỗi, Kim Trân Ni liền chủ động cùng cô ấy chào hỏi,
"Hi, cô cũng ở đây uống rượu sao?"
Kim Trí Tú cả đêm cũng không thấy được người nào thuận mắt, một mình nhàm chán ngồi ở góc ghế dài, lướt app xã giao:
"Chân cũng khá xinh đẹp......"
Tùy tay cho một like, không nghĩ tới đối phương nhanh chóng phản hồi lại cô.
Ảnh chụp của Kim Trân Ni cũng không lộ mặt, chỉ chụp mỗi đôi chân dài.
Kim Trí Tú:
"Đúng vậy, quán bar X, một mình."
Kim Trân Ni:
"Trùng hợp như vậy, tôi cũng một mình."
Kim Trí Tú:
"Lần đầu tiên chơi cái này, không quá quen......"
Kim Trân Ni:
"Tôi cũng vậy."
Đại khái trò chuyện hơn mười phút, hai bên đều cảm thấy hấp dẫn, nội dung nói chuyện phiếm liền bắt đầu hướng tới một ít đề tài tương đối mẫn cảm.
Kim Trân Ni:
"Hình đại diện này là của cô sao?"
Kim Trí Tú:
"Đúng, còn cô?"
Vóc người tốt như vậy, trong lòng Kim Trân Ni có chút ngo ngoe rục rịch, cảm giác đêm nay chính là cô ấy:
"Đúng là tôi, dáng người cô rất tuyệt a."
Kim Trí Tú cũng là chân khống, nếu cả hai cũng đã hợp ý nhau, mọi người đều đã là người trưởng thành...
"Dù sao cũng gần nhau, tôi tới tìm cô, chờ lát nữa... Chúng ta đổi địa điểm uống rượu."
"Không thành vấn đề."
Kim Trân Ni liền đáp ứng, quả nhiên dáng người tốt thì tính cách cũng tốt, đến lúc đó gặp mặt lại nói, bằng trực giác hẳn là mỹ nữ:
"Tôi đứng ở cửa chờ cô, bên trong nhiều người quá."
Thật ra loại chuyện tốt đẹp này, muốn cũng phải xem duyên phận, có những chuyện chỉ có ngẫu nhiên mới gặp được, càng cầu càng không được.
Cùng nữ nhân hẹn hò...... Kim Trân Ni nghĩ nghĩ, vẫn nên đến toilet trang điểm lại trước, mở ra túi xách lấy ra bảy tám thỏi son môi chọn một thỏi duy nhất có vị nữ nhân ra, cẩn thận mà nhìn vào gương tô lên môi, tô xong sau đó mím môi, trang điểm khói kết hợp với đôi môi đỏ thẫm cùng với hộp đêm là tuyệt phối.
"Kim Trân Ni?!"
Kim Trí Tú đẩy cửa toilet ra, cũng chuẩn bị tu bổ lại lớp trang điểm, cô nhìn thấy ai kia, Kim Trí Tú một bên đánh phấn một bên châm chọc mỉa mai:
"Cô tiểu bạch dương, cô tới nơi này làm cái gì?"
"Kim Trí Tú...... Tôi... Tôi đi nhầm cửa không được a?!" Thật là không phải oan gia không chạm trán, đi dạo ở cái hộp đêm cũng có thể gặp phải người này. Kim Trân Ni giẫm giày cao gót "cao hơn người một bậc" mà đi qua bên cạnh Kim Trí Tú, khi đi đến bên người nàng còn cố ý ngừng một chút nhìn gương khoa tay múa chân so chiều cao của hai người:
"Hẹn gặp lại! Kim* lão bản!"
Nói hẹn gặp lại, quả nhiên liền gặp lại lần nữa...
Ở cửa quán bar, Kim Trân Ni lại gặp Kim Trí Tú, dù sao đám người kia cũng nhàm chán, miệng Kim Trân Ni cũng không chịu yên, nhìn hai rãnh trước ngực Kim Trí Tú, âm dương quái điều mà phun tào:
"... Sợ người khác không biết cô có ngành nghề kinh doanh như vậy à."
Kim Trí Tú đứng ở một bên, đôi mắt liếc Kim Trân Ni một cái:
"Đâu giống cô, bóp đều bóp không ra."
"Họ Kim* cô......"
Kim Trân Ni dỗi vừa định phản ứng, nhưng lập tức mặt lại mỉm cười:
"Quên đi, tôi còn có hẹn, không muốn tranh cãi ồn ào cùng dì, loại người không có cuộc sống về đêm."
" Trân Ni, cô tốt nhất nên nói chuyện tử tế một chút!"
Kim Trí Tú cũng đang chờ người. Cô gái động lòng người kia như thế nào lại còn chưa tới, khiến buổi tối phải gặp gỡ Kim Trân Ni thật là ảnh hưởng tâm tình.
Kim Trân Ni cũng suy nghĩ, nói là chờ ở cửa, mười phút trôi qua, như thế nào người còn chưa tới.
Thời gian lại trôi qua từng phút từng phút......
.
.
.
.
Nhìn vào đôi chân dài vừa trắng vừa thẳng lộ ra từ cái quần ôm sát của Kim Trân Ni, Kim Trí Tú đột nhiên có loại dự cảm xấu. Cô đồng thời nhìn về phía Kim Trân Ni, phát hiện Kim Trân Ni cũng đang nhìn mình, hai người gần như đồng thời nói ra:
"Người kia là cô?!"
"Người kia là cô?!"
Tâm tình hai người lúc này, đại khái là như vậy......
Kim Trân Ni: Như thế nào cái eo đẹp vậy lại lớn lên ở trên người Kim Trí Tú?
Kim Trí Tú: Như thế nào đôi chân đó lại lớn lên ở trên người Kim Trân Ni?
Hai người đều cúi đầu trầm mặc, trong lòng tạm thời tiêu hóa một chút chênh lệch, đây có thể là sự kiện đáng xấu hổ nhất trong năm.
Kỳ thật mấy ngày này Kim Trân Ni không ít lần YY với Kim Trí Tú, ngay cả lúc xem bộ phim kia, đối tượng bổ não đều là cô... Thấy Kim Trí Tú xoay người chuẩn bị đi, Kim Trân Ni cư nhiên mặt dày giữ cô lại:
"Cô đi đâu?"
"Liên quan gì đến cô?"
Kim Trân Ni vẫn nắm cổ tay cô:
"...... Không phải nói đổi địa điểm uống rượu?"
Không khí đột nhiên an tĩnh.
Kim Trí Tú nhớ tới ngày đó ở trong phòng bếp, nếu không phải Phác Thái Anh tiến vào, có khả năng các nàng thật sự đã làm hết mọi chuyện. Không phải cô tự chủ không tốt mà là Kim Trân Ni mang lại cho cô một loại cảm xúc mãnh liệt. Cô đã lâu đều không có trải nghiệm qua, cô thừa nhận có một chút động tâm:
"Kim Trân Ni, cô nói thật?"
"Đều là người trưởng thành, có vấn đề gì sao?"
Kim Trân Ni nhìn mặt Kim Trí Tú ra vẻ thoải mái mà nói:
"Nếu cô sợ như vậy thì quên đi, tôi đi tìm người khác....''
Nói xong, Kim Trân Ni buông tay Kim Trí Tú ra, chuẩn bị xoay người.
Lúc này đến phiên Kim Trí Tú giữ chặt Kim Trân Ni:
"Có đem theo giấy chứng minh nhân dân sao?"
"Mang theo."
Rạng sáng 3 giờ, tại khách sạn quốc tế, phòng là Kim Trí Tú thuê, Kim Trân Ni đi theo phía sau còn hâm mộ một phen. Một lần thuê đã hơn phân nửa tháng tiền lương của mình, nhà giàu mới nổi cũng có chỗ tốt của nhà giàu mới nổi.
"Cô sợ à?" - Vào thang máy, Kim Trí Tú hỏi Kim Trân Ni.
Kim Trân Ni có chút khẩn trương, đặc biệt thời điểm gần đến phòng:
"Lần đầu tiên cùng nữ nhân... Cảm thấy mới mẻ không được sao!"
Kim Trí Tú lấy thẻ phòng ra chuẩn bị mở cửa:
''Hiện tại cô hối hận còn kịp."
"Đừng nhiều lời......"
Kim Trân Ni trực tiếp đoạt lấy thẻ phòng trong tay nàng, mở cửa đi vào.
Mở đèn.
"Cô tắm rửa trước hay là tôi tắm trước......"
Kim Trân Ni còn chưa nói xong, Kim Trí Tú đã đè thân nàng, môi lưỡi triền miên giao nhau hơn mười giây qua đi mới buông nàng ra, hai người đều nhẹ nhàng thở phì phò:
"Khẩn trương như vậy, lần đầu tiên cùng người khác thuê phòng? Chúng ta cùng nhau tắm......"
Hình như cùng nữ nhân hôn môi sẽ nghiện. Kim Trân Ni liền nghiện rồi, một phút đồng hồ sau, sự rụt rè đều không còn sót lại chút gì, nàng vừa đi vừa cởϊ qυầи áo Kim Trí Tú, ôm sát eo cô, hai người thất tha thất thểu, hôn từ cửa đến trong phòng tắm.
Kim Trân Ni biết dáng người của Kim Trí Tú rất đẹp, nhưng không nghĩ tới sẽ đẹp đến như vậy. Dưới ánh đèn ấm áp trong phòng tắm, nàng đem đối phương nhìn đến không sót một thứ gì. Kim Trí Tú đem nàng đè lên tường, dùng thân thể của mình ma xát thân thể đối phương, đồng thời đưa đầu gối lên cọ phần bên dưới Kim Trân Ni.
"Kim Trí Tú...... ưm ~......"
Kim Trân Ni bị cô làm như vậy phải thở dốc, nói chuyện cũng không xong, l*иg ngực phập phồng, làn da tinh tế vuốt ve nhau, xao động khó nhịn:
"Kim Trí Tú... Cô... Cô đã câu dẫn không ít người đi......"
Kim Trân Ni dù sao vẫn còn trẻ, mặc kệ ngoài miệng háo thắng bao nhiêu rốt cuộc cũng không đấu lại Kim Trí Tú.
" Trân Ni, cô ướt thật nhanh......"
Kim Trân Ni nghe liền bực, ỷ vào sức lực của mình đem Kim Trí Tú áp trên tường, từ cổ cô đi xuống hai quả "dâu tây", tay vịn eo cô tay lần mò xuống mà sờ soạng:
"Kim Trí Tú, là như thế này sao......"
Các nàng ở trong phòng tắm làm đủ mọi thứ mới chịu đi ra, sau khi tắm rửa xong toàn thân đều ướt đẫm, mặc kệ bên ngoài hay... bên trong.
Kim Trân Ni cũng mới nhận ra được phản ứng của mình đối với nữ nhân lại có thể so với nam nhân còn lớn hơn, thẳng đến khi Kim Trí Tú đem nàng áp ở trên giường, tay chân nàng đấm đá giãy giụa:
"Tôi...... Tôi muốn ở phía trên!"
"Cô có được không?" - Kim Trí Tú cậy mạnh trào phúng.
"Không phải là chỉ ra ra vào vào thôi sao......"
Kim Trân Ni xoay người chiếm thế thượng phong. Nàng muốn nhìn thấy cảnh Kim Trí Tú giống với hình ảnh nữ nhân trong video kia, đến lúc đó ở dưới thân nàng cầu xin tha, nghĩ tới liền kích động.
Nhưng tiểu nhân Kim Trân Ni bất quá chỉ đắc chí được ba giây.
"Kim Trân Ni, người mướn phòng là tôi."
"Cô có ý gì?"
Cho nên hiện tại hai người đều đã cởi hết, còn muốn tính rõ ràng trước mới tiếp tục?
"Nếu cô không nghe tôi nói thì...... giấy tờ kia liền AA."
"Kim Trí Tú cô... Ừm ~~~......"
Quả nhiên vẫn bị ăn, lúc này Kim Trí Tú câu cổ Kim Trân Ni, dán lên đôi môi của nàng hôn sâu vào, nhẹ nhàng đẩy. Kim Trân Ni liền nhẹ nhàng mà nằm qua một bên, muốn có bao nhiêu phối hợp liền có bấy nhiêu phối hợp...
Ngày hôm sau, hai người ôm thành một khối, ngủ đến thiên hôn địa ám.
Kim Trân Ni vừa mở mắt, đầu đang dán vào khối ngực mềm mại thơm mát. Nàng nửa híp mắt cọ một hai cái, bừng tỉnh nhớ ra cái gì đó, ngồi dậy eo đau thành một mảnh. Tối hôm qua không biết làm tới mấy giờ, dù sao hai người một bên làm cho nhau một bên ghét bỏ người kia làm, không dứt, không chừng lăn lộn tới gần sáng.
"Ta kháo!"
Buổi chiều hai giờ, hôm qua đặt di động vào trạng thái im lặng, hiện tại mấy chục cuộc điện thoại bị nhỡ. Kim Trân Ni vỗ vỗ cái trán, đem điện thoại ném trên giường, khóc không ra nước mắt. Bỏ bê công việc, trừ gấp ba tiền lương!
"Ồn ào cái gì thế, phiền muốn chết." - Kim Trí Tú trở mình, lại tiếp tục ngủ.
Kim Trân Ni nhìn thấy Kim Trí Tú như vậy liền nổi giận. Cái tên nhà giàu mới nổi chết tiệt này tối qua không biết dừng lại, hiện tại còn ngủ ngon, vì thế liền nắm cái gối đánh lên đầu cô, vừa nói giọng vừa nghẹn ngào trong họng:
"Họ Kim*, đều tại cô......"
"Tối hôm qua là ai kêu tôi đừng dừng lại?"
Bị nàng đánh một cái, Kim Trí Tú cũng không còn cách nào để ngủ tiếp.
Kim Trân Ni tìm được nội y của mình, ở trong chăn mặc vào, vừa mặc vừa nói:
"...... Tối hôm qua coi như chuyện gì cũng chưa phát sinh, Kim Trí Tú, tôi nói với cô là không có lần sau."
"Cô nói giống như tôi muốn có lần sau với cô vậy."
Kim Trí Tú cũng đứng dậy ăn mặc quần áo:
"Cũng phiền toái Trân Ni tiểu thư về sau cũng không cần tìm đến tôi nữa."
"Ai muốn tìm cô a? Chỉ bằng kỹ thuật này của cô."
Kim Trân Ni chân trần đi trên mặt đất lấy quần áo mặc vào:
"Được, kỹ thuật của tôi không tốt, không biết tối hôm qua là ai......kêu lên, khiến màng nhĩ của tôi muốn thủng a."
Kim Trân Ni chột dạ, tối hôm qua là nàng kêu nhưng cũng không đến mức đó đi:
"Còn có, cô không được nói với Lạp Lệ Sa chuyện tối hôm qua của chúng ta.''
Nếu là Lạp Lệ Sa đem những chuyện này truyền tới tai Phác Thái Anh, để Phác Thái Anh biết bản thân mình cùng Kim Trí Tú lên giường, phỏng chừng nàng sẽ cùng mình tuyệt giao...... Ngày đó Phác Thái Anh còn cố ý nói đạo lý với mình, còn bảo mình không cần đi trêu chọc Kim Trí Tú.
"Cô cũng vậy, đừng nói với Tiểu Phác chuyện này a." - Kim Trí Tú cũng sợ Lạp Lệ Sa biết.
"Đầu óc tôi bị lừa đá mới đi nói với nàng. Sự việc tối hôm qua cô không được lấy chuyện này tới can thiệp vào sinh hoạt của tôi......"
Giường cũng đã lên nhưng lòng Kim Trân Ni vẫn tràn đầy tin tưởng vào cái danh tiểu bạch dương của mình.
Kim Trí Tú mỉm cười:
"Tôi biết Kim tiểu thư thẳng nhất vũ trụ này, cô có thể đi rồi sao?"
Ra khách sạn, ở trên đường Kim Trân Ni vẫn còn nghĩ đến những chuyện tối qua...... Không phải chỉ là 419 sao, nam nữ không khác gì nhau, dù sao cũng không phải thật thích.
(_ 419: tình một đêm)
*
"Báo cho mọi người một tin tốt, phương án hạng mục lần này đã được thông qua, do tổ của chúng ta phụ trách. Cuối tuần này, tôi mời mọi người đi khách sạn suối nước nóng thả lỏng một chút. Nếu phương án có thể theo kế hoạch thực hiện hoặc vượt mức hoàn thành thì sang năm còn khen thưởng cho mọi người một chuyến du lịch nước ngoài."
Lạp Lệ Sa tuyên bố tin tức này khiến cho thành viên chính của tổ hạng mục reo hò một trận ầm ĩ. Kia chính là khách sạn suối nước nóng lớn nhất thành phố S, quả nhiên Lạp gia nhị tiểu thư không giống người thường, vừa trở về liền hào phóng như vậy.
Phác Thái Anh cũng hòa cùng mọi người ra sức vỗ tay, tươi cười xán lạn. Quả nhiên ước nguyện sinh nhật đã được thực hiện, không đúng, phải nói quả nhiên Lạp Lệ Sa có thực lực, chỉ là không có được chứng kiến cảnh Lạp Lệ Sa đem Tô Tịnh Nhiên nói đến á khẩu không thể phản bác được, vẫn là có chút tiếc nuối.
Kế hoạch tắm suối nước nóng định vào chiều thứ Bảy, ở khách sạn qua đêm, sáng chủ nhật mọi người lại quay trở về.
Khách sạn suối nước nóng ở thành phố S nằm ở phía Tây ngoại thành, ngày thường Phác Thái Anh đi làm thấy được nhiều nhất cũng chỉ là sương mù xám xịt, rất khó có cơ hội nhìn vào sâu bên trong. Gần đây thời tiết đã bắt đầu ấm lên, cuối thu mát mẻ, thực thích hợp đi đến đó.
Có ánh mặt trời chiếu vào trong xe, Phác Thái Anh đưa tay ra đón, nóng rực nóng rực, "Hôm nay thời tiết thật tốt."
Vốn dĩ, Phác Thái Anh nghĩ bản thân tự đến khách sạn là tốt rồi, nhưng Lạp Lệ Sa lại kiên quyết muốn lái xe tới đón nàng. Phác Thái Anh phát hiện nơi mình ngồi nhiều nhất chính là đi nhờ xe Lạp Lệ Sa, chiếm cứ lâu dài vị trí ghế phụ của chiếc SUV này.
"Gần nhất có phải hay không mệt muốn chết rồi đi?"
Lạp Lệ Sa vừa lái xe vừa hỏi Phác Thái Anh:
"Chị thấy em gầy đi không ít."
"Chị gầy thành như vậy còn nói em......"
Rõ ràng Lạp Lệ Sa mới là gầy như bộ xương, so với thời điểm ở thành phố L còn gầy hơn nhiều, đường cong trên mặt càng hiện lên rõ ràng.
"Vậy em cảm thấy, chị gầy một chút đẹp hơn, hay béo một chút mới đẹp?"
"Đều đẹp......"
Lạp Lệ Sa mím môi cười, "Biết dỗ dành chị vui vẻ."
Phác Thái Anh chưa bao giờ hoa ngôn xảo ngữ, đều là ăn ngay nói thật. Nàng cảm thấy Lạp Lệ Sa giống như không tin tưởng mình, còn chân thực nói lại:
"Em nói thật."
"Vậy em có cảm thấy... chị lớn lên đẹp?"
Lạp Lệ Sa đỡ tay lái, mắt như cũ vẫn nhìn phía trước, khóe miệng vẫn luôn mang theo ý cười.
Quả nhiên có loại người nói ra những lời "tự luyến" này, cũng sẽ không cảm thấy ngại ngùng a. Từ chỗ Phác Thái Anh ngồi vừa vặn nhìn thấy góc nghiêng của mặt cô, đã từng vì ánh mắt của cô làm cho kinh diễm, mới chậm rãi chú ý đến Lạp Lệ Sa. Phác Thái Anh gật đầu, đối với vấn đề của Lạp Lệ Sa tỏ vẻ khẳng định nói:
"Vâng."
Mặc kệ cùng nàng nói giỡn như thế nào, nàng cũng có thể nghiêm trang mà trả lời, đôi khi Lạp Lệ Sa cảm thấy thật sự bất đắc dĩ.
"Thái Anh, em có biết bơi hay không?"
"Dạ em không biết."
Khi còn nhỏ không học, lớn lên cũng không có thời gian đi học, bất quá vì sao Lạp Lệ Sa đột nhiên hỏi vấn đề này.
"Muốn học không?"
Xe đã đậu vào bãi giữ xe dưới hầm, Lạp Lệ Sa xoay xe, dừng hẳn, sau đó nói với Phác Thái Anh:
"Buổi chiều chị dạy cho em."
"Dạy em bơi lội? Được nha ~"
Kỳ thật Phác Thái Anh rất muốn học, nhưng vẫn luôn không có cơ hội thích hợp, hiện tại có người dạy mình, đương nhiên vui vẻ.
Nhiệt độ hồ bơi luôn ổn định, suối nước nóng vào ban đêm, còn có hải sản tươi sống đây là ba điểm đặc sắc của khách sạn. Phác Thái Anh đi mới hiểu được, vì cái gì Lạp Lệ Sa đột nhiên hỏi mình có biết bơi hay không, chỉ là vì cái gì không nói sớm rằng hôm nay muốn tới đây bơi lội, làm cho bản thân một chút chuẩn bị cũng không có......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro