Chương 11: Không thể buông tha
Huấn luyện quân sự cuối cùng cũng kết thúc.
Việc Diệp Hiểu Tư đầu tiên làm sau khi trở về ký túc xá, chính là mở ra máy tính, sau đó đăng nhập Du Kiếm Giang Hồ.
Gần đây không hiểu sao luôn tưởng niệm cái bích y nữ tử trong trò chơi kia, cho nên tại thời khắc rốt cục cũng có thể thả lỏng này, phản ứng đầu tiên của nàng chính là đăng nhập vào cái trò chơi này.
Chỉ là chuyện khiến Diệp Hiểu Tư thực mất mát, Sương Nguyệt Dạ cũng không có trực tuyến.
Thở dài, tay trái chống cằm, tay phải khống chế chuột, bạch y thư sinh được nàng điểu khiển đi chung quanh du đãng, sau đó, đụng phải một nữ nhân ăn mặc thực bại lộ -- Hiểu Nguyệt Hà.
Sau khi Diệp Hiểu Tư nhìn thấy cái tên này, một chút biểu tình cũng không có, điều khiển bạch y thư sinh nhẹ lay động chiết phiến tiếp tục đi tới phía trước. Nhưng Hiểu Nguyệt Hà hiển nhiên cũng không hài lòng với kết quả như vậy, "Ây, chỉ một mình ngươi nha, muốn hay không cùng tỷ tỷ chơi đùa?"
"Nhất thiết với khẩu khí như này phối cùng cách ăn mặc như vậy, nhìn thế nào nghĩ thế nào cũng giống người làm việc kia....., còn tỷ tỷ... Thật khiến cho người ta buồn nôn a" Diệp Hiểu Tư đảo cặp mắt trắng dã ở trong lòng oán thầm lên, không để cho bạch y thư sinh dừng lại cước bộ đi tới phía trước.
Bên này Hiểu Nguyệt Hà cũng không buông tha, tiếp tục phát tin : tiểu bạch kiểm, cùng tỷ tỷ chơi đùa nha, tỷ tỷ cũng có thể cùng ngươi tổ đội phân kinh nghiệm cùng bảo bối cho ngươi a.
Sau khi phát ra lời nói hấp dẫn như vậy, Hiểu Nguyệt Hà lòng tràn đầy chờ mong lại phát hiện bạch y thư sinh như trước không có nửa điểm ý tứ muốn dừng lại.
Vì thế, để tiếp tục huyên náo, rốt cục nói ra một câu khiến Diệp Hiểu Tư cảm thấy rất không thích: ai u, đừng sợ nha, tên gay kia đi vắng.
Cái gì? Gay? Nói Sương Nguyệt Dạ sao?
Diệp Hiểu Tư ngồi trước máy tính vẻ mặt lạnh lùng, mày nhẹ nhàng nhíu nhíu, tiện đà để tay ở trên bàn phím trả lời: tôn giá có lười soi gương tự nhìn bản thân? Ta cảm thấy được cho dù là gay, cũng tổng so với người tốt hơn đi.
Tuy rằng trong chốn giang hồ rất nhiều người đều hoài nghi giới tính của Sương Nguyệt Dạ, chính là, nàng không cho phép bất luận kẻ nào mang theo ngữ khí khinh bỉ trào phúng nói ra những lời như vậy.
Hiểu Nguyệt Hà tựa hồ cũng ý thức được chính mình khơi mào lửa giận của bạch y thư sinh, lại không có nửa điểm thu liễm: Chậc chậc, còn giữ gìn hắn như vậy cơ à, hay ngươi cũng là GAY? Hoàn hảo ( đọc bốn lần ) người này gay?
Diệp Hiểu Tư nổi giận, chính là lý trí nói cho nàng biết không thể hành động thiếu suy nghĩ, cũng không cần phải cùng ác nữ này đấu võ mồm, vì thế nhắm mắt lại dùng sức thở sâu, cố gắng áp chế điều cơ hồ khiến nàng không thể kiểm soát sự phẫn nộ kia.
Lại mở to mắt thì trên mặt vẻ mặt đã hiện lên vẻ thập phần lạnh lùng.
Diệp Hiểu Tư dùng một phần mềm chụp ảnh chụp lại hội thoại của mình và Hiểu Nguyệt Hà, sau đó lưu trữ, tiếp theo, không có tiếp tục quan tâm nàng ta, mà là khiến bạch y thư sinh thu hồi chiết phiến tiếp tục đi đến phía trước.
Khi Hiểu Nguyệt Hà nhìn thấy bạch y thư sinh nhẹ lay động chiết phiến kia một lần nữa là lúc bản thân đang giết một con BOSS lớn.
Khi nàng nhìn thấy chỉ là tiểu bạch kiểm, có chút nghi hoặc, nhưng nàng lúc này đang chém giết say sưa không rảnh bận tâm, cũng đem cái tên bạch y thư sinh kia xem như người đi đường, chính là không nghĩ tới...
Khi nàng đang mừng rỡ như điên nhìn thấy đại boss sắp bị đánh chết, bạch y thư sinh luôn luôn đứng ở một bên nhẹ lay động chiết phiến, bỗng nhiên ở trên người nàng dùng một cái định thân phù. ( ác ghê =)))
Vì thế, Hiểu Nguyệt Hà thực khẩn trương.
Chính mình đứng nguyên tại chỗ, trơ mắt nhìn đại BOSS mình nàng solo đã lâu kia bị chỉ là tiểu bạch kiểm vài cái đánh chết, nhặt đi toàn bộ bảo bối rớt ra, sau đó nhanh chóng biến mất.
Mà ở bên này, Diệp Hiểu Tư thành công đánh lén hiện lên vẻ mặt đắc ý âm hiểm cười.
Đúng vậy, nàng thực mang thù, cũng rất vô sỉ, vậy thì sao, hắc hắc...
Lúc vừa online, Hiểu Nguyệt Hà nói ra cái loại lời nói vũ nhục Sương Nguyệt Dạ này, nàng không có lập tức đi lên PK(đồ sát), là bởi vì nàng biết mình quá yếu, căn bản đánh không lại Hiểu Nguyệt Hà.
Sau đó, khi Diệp Hiểu Tư đang cùng Nguyễn Vân nói chuyện phiếm, biết ở kênh bang phái bọn họ thảo luận chuyện Hiểu Nguyệt Hà đang làm nhiệm vụ, vì thế đặc biệt đi tới Thương Thành mua 1 tấm định thân phù, chạy đi cướp boss của Hiểu Nguyệt Hà.
Con BOSS này thật ra đánh rất phiền toái, bởi vì công kích phép thuật đối với nó không có hiệu quả, nhất định sử dụng vật lý công kích, hơn nữa bất kể là người thực lợi hại đi đánh, mỗi lần vật lý công kích đều chỉ có thể làm cho nó tổn thất năm mươi máu, mà nó tổng cộng có hai vạn máu, nói cách khác, nhất định phải chém bốn trăm phát nó mới chết. Cho nên Hiểu Nguyệt Hà vì giết boss này, đã thực nhẫn nại sử dụng kiếm chém thật rất lâu rồi, ngay tại khi sắp thành công, bị chỉ là tiểu bạch kiểm như vậy nhất can thiệp, nàng lại phải làm lại nhiệm vụ, nói cách khác là phải tìm một boss tiếp tục chém bốn trăm kiếm.
Diệp Hiểu Tư đương nhiên không biết nàng chó ngáp phải ruồi làm ra chuyện tình khiến Hiểu Nguyệt Hà đau lòng muốn chết này, chính là trước máy tính nhìn thấy bảo bối cướp được trong bọc kia, vẻ mặt kiêu ngạo.
Nguyên bản tâm tình mất mát bởi vì không có gặp Sương Nguyệt Dạ online kia, cũng bởi vì vừa cướp được đồ này, chuyển biến tốt.
Làm xong loại chuyện cướp boss "Táng tận thiên lương" này, Diệp Hiểu Tư thực khoái trá đăng xuất, sau đó chạy đi tắm rửa, nhưng không biết trong giang hồ đã muốn lật trời.
Trong diễn đàn Du Kiếm Giang Hồ có một cái bài đăng ở một đêm kia bị đính lên cao, tác giả đúng là Hiểu Nguyệt Hà.
Hiểu Nguyệt Hà trong bài viết dùng thủ pháp hết sức khoa trương đem chỉ là tiểu bạch kiểm tối nay hành vi miêu tả một lần, hơn nữa đem sự thật bóp méo cho lớn hơn, ở văn mạt viết:
Sương Nguyệt Dạ, quản hảo lão công của ngươi. Ta là người đã có chồng, ta sẽ không làm chuyện tình có lỗi với Ẩn Tu nhà ta đâu. Tiểu bạch kiểm nhà ngươi quá vô sỉ , ta không cùng hắn tổ đội hắn liền làm ra chuyện tình hèn hạ như vậy.
Vì thế, trang đăng bài đăng tràn ngập mùi hỏa dược, lại bởi vì đề cập đến vài vị nhân vật quan trọng, làm giang hồ bát quái kia tràn ngập đúng sai, lại một lần nữa gió thổi mây bay .
Diệp Hiểu Tư hết thảy không biết trong chốn giang hồ đang phát sinh chuyện gì kia, sau khi tắm xong mặc quần đùi cùng T-Shirt xỏ giầy, tay cầm di động chạy lên sân thượng.
Quả nhiên Nhan Mộ Sương lại ở trước mặt gọi điện thoại.
Đúng vậy, nàng chính là cố ý căn hảo thời gian.
Kể từ ngày cùng Nghiêm Thiều Nguyệt nói cần theo đuổi vị mỹ nữ học tỷ này, Diệp Hiểu Tư bắt đầu chú ý tới hành tung của mỹ nữ học tỷ này.
Cùng ở một tòa nhà, cúi đầu không thấy ngẩn đầu lại gặp, muốn biết cái gì vẫn là tương đối dễ dàng, hơn nữa vừa những học sinh mới vừa vào trường đối với hết thảy mọi việc đều tương đối hiêu kì, thường thường thích bát quái tìm hiểu một ít sự tình của học các học trưởng, vì thế nàng liền thực thuận lợi liền biết một ít tình báo.
Mỹ nữ học tỷ tên là Nhan Mộ Sương, tiếng Đức hệ khối 09 ban 1, đương nhiệm chủ tịch Hội Học Sinh toàn trường, đồng thời kiêm nhiệm hội trưởng hiệp hội thư pháp, còn là người đạt được học bổng cao nhất năm trước...
Sau khi Diệp Hiểu Tư nghe được một loạt báo tình hình thực tế báo này, có thể nói phi thường cực kỳ quýnh.
"Không cần ưu tú như thế đi, khiến cho ta người tính toán sẽ sống bình thường cho qua bốn năm đại học này làm sao chịu nổi a! !"
Bởi vì cùng ở một tòa nhà, hơn nữa trải qua tối đó, Diệp Hiểu Tư nhân tiện còn biết Nhan Mộ Sương mỗi lúc trời tối đại khái mười giờ mười lăm đều lên sân thượng cấp mẹ gọi điện thoại.
Nhan Mộ Sương cúp điện thoại sau nhìn thấy Diệp Hiểu Tư ngồi ở cách đó không xa nói, "Ngươi tại sao lại lên đây rồi?"
"Ngắm sao a." gia hỏa tâm địa độc ác ngồi dưới đất nhìn lên bầu trời đêm nói như vậy.
Đối với lý do như vậy tựa hồ không có bất kỳ hoài nghi, Nhan Mộ Sương thu hồi di động tính toán quay về ký túc xá, lại theo bản năng quét mắt Diệp Hiểu Tư, sau đó cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm.
"Nơi này xem bắc đẩu thất tinh thấy khá rõ ràng." Tựa hồ là lầm bầm lầu bầu, cũng tựa hồ là ở đối người bên cạnh nói chuyện, Diệp Hiểu Tư có chút thì thào nói xong.
Đã muốn thu hồi tầm mắt tính toán rời đi, sau khi Nhan Mộ Sương nghe được câu này, lại một lần ngẩng đầu mắt nhìn sao trên trời, hơn nữa bởi vì lời của Diệp Hiểu Tư đem lực chú ý đặt ở trên bắc đẩu thất tinh kia.
"Bắc đẩu thất tinh thật ra là cái đuôi của chòm sao Đại Hùng, đáng tiếc chúng ta nơi này là phía nam, bằng không là có thể chứng kiến cả chòm sao Đại Hùng ." Âm thanh có chút thì thào như cũ vang lên.
Diệp Hiểu Tư nguyên bản chính là tính toán hấp dẫn lực chú ý của Nhan Mộ Sương, lại chính mình lâm vào trầm tư sau khi nói xong câu đó.
Nếu là phương Bắc, Kỷ Ngưng ở B thị, hẳn là có thể chứng kiến đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro