Chương 28: Mi Mục Như Họa
Sáng sớm mùa đông, ánh mặt trời yếu ớt, từng cơn gió lạnh lẽo thổi qua, mọi người ở phủ tướng quân bận rộn suốt một đêm cũng tạm thời được nghỉ ngơi.
Thẩm Thu Tâm và Tất Tình Nhu ra cửa liền nhìn thấy khu vực Lan Ý uyển đều bị hỏa hoạn thiêu cháy hết tất cả, Tất Tình Nhu nhìn phủ tướng quân sống sót sau tai nạn, bất đắc dĩ cười cười: "Ngọn lửa của ngươi đốt cháy hơi bị sạch quá rồi."
Thẩm Thu Tâm đưa ngón trỏ đặt bên miệng, làm hình dáng 'suỵt' một cái, lặng lẽ nói: "Nhỏ tiếng một chút, nếu như bị người khác nghe thấy là tiêu đời luôn đó." Nói xong còn vô tội nháy mắt một cái: "Ta đây còn biện pháp nào khác sao?"
Tất Tình Nhu nhìn đôi mắt long lanh của nàng, miệng bất giác nở một nụ cười: "Cái cục diện rối rắm này, ta không thay ngươi dọn dẹp đâu." Thẩm Thu Tâm nghe vậy phì cười, đến gần bên tai nàng thì thầm: "Ngươi cam lòng để ta gặp nạn sao?"
Tất Tình Nhu cười càng tươi: "Dĩ nhiên..." Nàng nhìn đôi mắt long lanh của Thẩm Thu Tâm, lại dịu dàng nói một câu: "...Không bỏ được." Nhìn dáng vẻ của người trước mắt lúc này, nàng chỉ cảm thấy mọi chuyện không vui, tuyệt vọng trước kai đều tan thành mây khói.
Thẩm Thu Tâm nghe vậy, rực rỡ cười tươi, trong con ngươi đen láy câu hồn đoạt phách giờ tràn đầy bóng hình người kia.
Phó Lạc bận bịu thu dọn đống phế tích suốt một đêm, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một chút, đang tính xách thùng nước đi tắm một cái, thì nhìn thấy xa xa hai thân ảnh mà bọn họ tìm suốt một đêm đang lẳng lặng đứng cạnh phế tích, hắn lập tức kích động ném thùng nước rồi chạy nhanh đến bên cạnh hai người: "Đại phu nhân, Nhị phu nhân, may quá cuối cùng cũng tìm được các ngươi. Các ngươi mất tích cả đêm, làm bọn nô tài này lo lắng vô vùng." Sau đó lại quan sát hai vị phu nhân từ trên xuống dưới: "Hai vị phu nhân không bị thương chứ?"
Thẩm Thu Tâm khẽ mỉm cười một cái: "Không sao. Tướng quân hiện tại ở đâu?" Tất Tình Nhu vừa nghe đến hai chữ tướng quân, cả người bỗng trở nên căng thẳng, ánh mắt lay động, thân hình bất an run rẩy. Thẩm Thu Tâm đứng bên cạnh phát hiện sự bất thường của nàng, từ phía sau đưa tay nắm chặt tay nàng. Tất Tình Nhu được nàng nắm tay, bao nhiên bất an lo lắng đầu biến mất. Có người này ở đây, nàng cảm thấy mình có thể đối mặt với bất kỳ chuyện gì.
Phó Lạc nghe vậy chỉ về hướng đông, nói: "Tướng quân lúc này đang ở thư phòng thương lượng việc trùng tu phủ tướng quân." Sau đó lại thở dài: "Tướng quân vẫn còn đang bệnh, lại phải khổ lòng suy nghĩ, giá như Đại công tử và Nhị công tử có thể thay tướng quân phân ưu là được rồi." Sau đó lập tức giật mình phát hiện mình nói sai, nhanh chóng che miệng, len lén nhìn hai vị phu nhân một chút, thấy thần sắc của các nàng vẫn bình thường, lúc này mới thở phào một hơi, nói: "Nô tài dẫn hai vị phu nhân đi trước."
Nhìn bộ dáng của Phó Lạc, Thẩm Thu Tâm nghịch ngợm nháy mắt Tất Tình Nhu một cái, giọng nói mang theo chút dí dỏm vang lên: "Ngươi nghĩ sao về việc lần sau chúng ta để Phó Lạc đi quét dọn nhà xí?"
Nghe vậy, cả người Phó Lạc cứng đờ, nghĩ rằng quả nhiên mình đã chọc giận hai vị phu nhân, ngay sau đó ngước mắt nhìn Thẩm Thu Tâm, mặt đầy sầu bi: "Đại phu nhân bớt giận, nô không dám nữa ạ."
Thẩm Thu Tâm cúi đầu ra vẻ trầm tư: "Hay là như vậy đi, sau này ngươi có nhìn thấy chúng ta giả nam trang ra cửa không được phép lên tiếng, cũng không được phép đem kể hết đầu đuôi cho Đại công tử, Nhị công tử. Nếu không, ngươi chuẩn bị đi dọn nhà xí đi."
Phó Lạc đành phải mang mặt mày ủ dột đồng ý.
Tới thư phòng, còn chưa vào cửa, đã nghe tiếng tướng quân ho khan, Thẩm Thu Tâm nhìn Tất Tình Nhu ở bên cạnh, cho nàng một ánh mắt yên tâm, sau đó hai người cùng bước vào thư phòng.
Bầu không khí trong thư phòng ngưng trọng, tướng quân tựa vào ghế, vẻ mặt buồn rầu, phu nhân tướng quân ở một bên chiếc cố, Phó Thanh Đường và Phó Thanh Tầm chỉa ra đứng hai bên, cả phòng còn nồng nặc mùi thuốc
Hai người Thẩm Thu Tâm vừa vào thư phòng, Phó Thanh Đường liền nhanh chân đi tới bên người Thẩm Thu Tâm, nói: "Thu Tâm, ngươi không bị thương chứ?" Thẩm Thu Tâm lùi một bước, nhàn nhạt nói: "Không sao, để mọi người lo lắng rồi." Tướng quân cả người phờ phạc, nghe vậy, cuối cùng cũng mở miệng: "Không sao là tốt rồi, là tốt rồi... Khụ khụ..." Phu nhân tướng quân vỗ lưng cho ông, nói: "Về việc trùng tu Lan Ý uyển, tạm thời giao cho Thanh Đường và Thanh Tầm. Huynh đệ các ngươi lần này làm cho đàng hoàng một chút, chớ lại khiến phụ thân lo lắng."
"Vâng." Phó Thanh Đường và Phó Thanh Tầm ngoan ngoãn đáp ứng.
Thẳm Thu Tâm nhìn Tất Tình Nhu một chút, chậm rãi nói với tướng quân: "Thu Tâm có chuyện muốn thỉnh cầu."
"Nói đi."
Chờ tướng quân đứng lên đối mặt với mình, Thẩm Thu Tâm mới mở miệng: "Hiện tại Lan Ý uyển nơi ở của Thu Tâm bị hủy, Thu Tâm cùng Tình Nhu quan hệ thân thiết, có thể để Thu Tâm ở với Tình Nhu được hay không?"
Phu nhân tướng quân nhíu mày, dù sao thì Phó Thanh Tầm và Tất Tình Nhu còn chưa động phòng, cho Thẩm Thu Tâm ở thì đến khi nào mới có thể viên phòng? Đang muốn mở miệng thì lại bị tướng quân cắt ngang: "Cũng được, có bạn cùng giúp đỡ vẫn tốt hơn. Chẳng qua là còn chuyện Thẩm thừa tướng..."
Thẩm Thu Tâm cười nói: "Chuyện của cha tướng quân cứ yên tâm." Nói xong, nàng và Tất Tình Nhu thi lễ một cái rồi rời khỏi thư phòng.
Trong thư phòng, đức phu nhân tướng quân nhìn tướng quân có chút bất mãn: "Lão gia tử, chuyện này không hay lắm." Tướng quân thở dài vô lực: "Ngươi không cần phải cưỡng cầu, lần hỏa hoạn này phá hủy viện tử của Thu Tâm, đe dọa đến an nguy của nàng, Thẩm thừa tướng chắc chắn sẽ đến hỏi tội chiếu cố nàng không chu toàn, đắc tội Thẩm thừa tướng chính là đắc tội Hoàng thượng, chi bằng chiều ý Thu Tâm, để nàng thay chúng ta nói vài lời tốt, như vậy mới có thể bình bình ổn ổn."
Phu nhân tướng quân không thể làm gì khác ngoài cắt đứt ý niệm, dù sao thì Thẩm thừa tướng cũng là người mà Hoàng thượng kính trọng nhất, cũng là người có quyền thế nhất.
Phó Thanh Tầm đứng bên cạnh nghe phụ thân nói thế, thở phào nhẹ nhõm, mình không thể tiếp tục hành xử hèn hạ như lần trước nữa, phải mau mau tìm Hoa Thư, khuyên nhủ hắn. Nghĩ đến Hoa Thư, trong lòng Phó Thanh Tầm liền trở nên sốt ruột, Hoa Thư, ngươi ở đâu?
Phó Thanh Đường cau mày, bản thân muốn tìm Thu Tâm lại, lại bị Tất Tình Nhu ngăn cách, vả lại, hắn luôn cảm thấy Thẩm Thu Tâm và Tất Tình Nhu tựa hồ quan hệ quá tốt.
....................
Ở Quế Hương cư, Thẩm Thu Tâm và Tất Tình Nhu lúc này đang cùng nhau vẽ chân dung, Tất Tình Nhu chấp bút, Thẩm Thu Tâm mài mực, động tác phối hợp vô cùng thong dong tự tại, tình ý hòa thuận ấm áp.
Sóng mắt yêu kiều gặp nhau, khóe mắt khóe môi tràn ngập nụ cười, mi mục như họa, so với bức tranh trên tay đẹp hơn mấy phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro