Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18 - Dò xét

Trong quân doanh, Tất Tình Nhu vừa trùm chăn lông của Thẩm Thu Tâm vừa uống trà nóng, Thẩm Thu tâm ngồi bên cạnh nàng cau mày nhìn chằm chằm nàng. Tất Tình Nhu bị nàng trừng có chút ngượng ngụng, mặt liền ửng đỏ.

"Làm sao vậy?"

Thẩm Thu Tâm nắm tay nàng, đôi mắt câu hồn đoạt phách tràn đầy lo lắng, "Sau này dù có bất kỳ chuyện gì cũng đừng như thế."

Nghe Thẩm Thu Tâm nói như vậy, có một dòng nước ấm áp chảy vào lòng Tất Tình Nhu. Nàng nhớ tới ngày ấy Thẩm Thu Tâm giục ngựa chạy tới, vẻ mặt lo lắng khẩn trương, nhảy xuống ngựa liền một tay ôm Tất Tình Nhu vào lòng miệng thì thào, "Tình Nhu chớ sợ, không có việc gì." Sau đó liền ôm lấy Tất Tình Nhu, không chút do dự hướng kiếm về phía Thụy Vương đang bị thương nhưng vẫn cố chống lại, đôi mắt tràn đầy lạnh lùng cùng phẫn nộ, "Đầu của ngươi, ta lấy."

Tất Tình Nhu tựa vào lòng Thẩm Thu Tâm lẳng lặng nhìn nàng, nghĩ mặt của nàng chính là phong cảnh đẹp nhất trên đời.

Lần này tìm được đường sống trong chỗ chết, Tất Tình Nhu nghĩ bản thân càng ngày càng lún sâu, âm thầm chế giễu bản thân, "Ta thế nhưng thích một nữ tử, nàng thế nhưng lại là tẩu tẩu của mình. Nàng nếu biết, có thể chê cười ta hay không, có hay không không để ý ta nữa?" Nghĩ tới đây, ngực liền quặng đau, tay không tự chủ xoa ngực của mình.

Thẩm Thu Tâm thấy nàng đột nhiên phát ngốc, khi thì mỉm cười, khi thì cau mày, đưa tay sờ sờ cái trán của nàng, "Không phải bị dọa tới mức choáng váng?"

Tất Tình Nhu bị nàng sờ trán, trong lòng liền run lên nhưng nét mặt vẫn trấn tĩnh như cũ, "Nói mê sảng gì đó!" Sau đó liếc Thẩm Thu Tâm.

Thẩm Thu Tâm cười khanh khách thu hồi tay, "Còn có thể cãi lại, xác thực là không bị choáng váng."

Tất Tình Nhu lại trừng nàng, sau đó có chút nghi hoặc nhìn Thẩm Thu Tâm, "Nói thật, ngươi tìm được ta như thế nào?"

Trầm Thu Tâm trả lời, "Dáng dấp của ngươi, dù là mặc khôi giáp, người thận trọng chỉ cần liếc mắt liền biết là một nữ tử." Nói xong lơ đãng đảo mắt nhìn thân thể Tất Tình Nhu. Tất Tình Nhu bị nàng nhìn thoáng qua như vậy, nhất thời mặt đỏ tới mang tai, ấp úng nói, "Không sai...Sau đó thì sao?"

"Sau đó ngươi một lòng truy sát Thụy Vương nên không thấy ta đang ở bên cạnh, ta thấy ngươi lên ngựa. Ta nhìn bộ dáng cưỡi ngựa kia, lại nghĩ nữ tử này giống như có thâm cừu đại hận với Thụy Vương, thì kết luận là ngươi." Thẩm Thu Tâm như gặp được chuyện vô cùng buồn cười nên cười toe tóe, "Bộ dáng cưỡi ngựa kia của ngươi thực buồn cười."

Nghe vậy, Tất Tình Nhu hung hăng véo Thẩm Thu Tâm một cái.

"Ôi." Thẩm Thu Tâm bị đau nhe răng trợn mắt, nàng xoa đi xoa lại cánh tay, đột nhiên sắc mặt thoáng cái biến thành nghiêm túc, nàng đi sát về phía Tất Tình Nhu, Tất Tình Nhu thậm chí còn thấy chính mình phản chiếu trong đôi mắt câu hồn đoạt phách của nàng, Tất Tình Nhu cảm giác tâm nàng như sắp tan chảy.

"Rõ ràng không biết cưỡi ngựa, rõ ràng không biết võ công còn đi truy sát một nam tử. Tình Nhu, đáp ứng ta, sau này dù thế nào cũng đừng làm chuyện mạo hiểm như vậy."

Nhìn ánh mắt chăm chú của nàng, Tất Tình Nhu thế nào lại có khả năng không đáp ứng, "Được, ta đáp ứng ngươi."

"Bất quá. ." Tất Tình Nhu cười nói.

"Bất quá cái gì?"

"Ngươi phải dạy ta cưỡi ngựa"

Nghe vậy, Thẩm Thu Tâm cười gật đầu, "Chuyện nào có đáng gì?"

Hai người đang nói, lại nghe binh sĩ báo Tướng quân tới, hai người vừa nhìn về phía cửa, liền thấy Tướng quân lo lắng vào trướng, theo sau hắn là Lưu Ly vừa tới từ trấn nhỏ cách đó trăm dặm.

Tướng quân thấy Tất Tình Nhu, từ trên cao liếc mắt xem kỹ nàng, thấy nàng không việc gì, thở phào nhẹ nhõm nói, "Lão phu nghe nói Tình Nhu trà trộn vào quân đội, thiếu chút nữa bị Thụy Vương đoạt đi mậnh. May là lão phu cho Thu Tâm lên chiến trường, mới khiến nàng đúng lúc cứu giúp, nếu không lão phu thật không biết nên ăn nói thế nào với hai vị thân gia đã mất."

Viền mắt Lưu Ly đã sớm ướt đẫm, tiến lên cầm tay thật chặt Tất Tình Nhu, "Nhị thiếu phu nhân trăm triệu lần đừng làm như vậy nữa. Lưu Ly, Lưu Ly lo lắng gần chết."

Tất Tình Nhu nhìn ba người trước mặt đều là vì nàng mà lo lắng, trong lòng cũng tự biết nàng làm như vậy là rất lỗ mãng, lập tức cho ba người bọn họ một lời hứa hẹn, "Tình Nhu sau này sẽ không lỗ mãng như vậy."

Tướng quân nghe thế, gật đầu, "Ngày mai theo binh sĩ về nhà thôi, sợ rằng trong nhà đã sớm loạn cả lên vì tìm hai đứa."

"Vâng" Thẩm Thu Tâm cùng Tất Tình Nhu đồng thời trả lời, Thẩm Thu Tâm len lén hướng phía Tất Tình nhu trừng mắt, Tất Tình Nhu nhìn nàng dáng vẻ tinh nghịch, trong lòng than thở, " Thật là, tính tình như hài tử vẫn không đổi."

Buổi tối, Trầm Thu Tâm dắt ngựa nhìn bầu trời đầy sao, đột nhiên nghe thấy được tiếng bước chân, nàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tất Tình Nhu mặc một thân bạch y chậm rãi đi tới, nàng mỉm cười, "Bắt đầu đi."

Thẩm Thu Tâm nhìn nàng cười như thế có chút ngây người, Tất Tình Nhu thấy nàng ngây người liền một mình lên ngựa, "Còn chưa lên dạy ta sao?"

Thẩm Thu Tâm lúc này hồn mới trở về, vội vã lên ngựa, từ phía sau ôm nàng thật chặt. Tất Tình Nhu bị nàng ôm chặt, một trận ngọt ngào dâng lên trong lòng, vương ngón tay thon dài như ngọc nhẹ nhàng đặt trên tau Thẩm Thu Tâm. Nàng cảm thấy thân thể phía sau mình khẽ dừng lại một chút, Tất Tình Nhu nhẹ nhàng cười. Thẩm Thu Tâm, ngươi đối với ta, rốt cuộc là tình cảm như thế nào? Có giống như ta đối với ngươi hay không?

Chỉ nghe thanh âm ấp úng từ phía sau vang lên, "Cưỡi ngựa, hức*(bạn này bị nấc cụt :D), cưỡi ngựa đầu tiên phải..."

Thời gian tốt đẹp, bóng đêm ấm áp.

Lời của tác giả: Tình Nhu bắt đầu thử chị dâu . . . Chị dâu ta nghĩ ngươi càng ngày càng bị nàng dụ. .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bhtt