Tiệc tân gia
Câu hỏi của Hyomin đang khiến bầu không khí trở nên kỳ lạ hơn bao giờ hết. Còn Jiyeon nó cứ nhìn chằm chằm vào Hyomin như muốn nuốt chửng luôn cô vậy. Được một lúc cũng cố kìm nén lại để thốt lên một cái tên "Chị Eunjung". Phụt~~~ Eunjung đang uống nước thật bình yên nhưng vì Jiyeon mà phải phun ra hết. Đưa vẻ mặt vẫn còn chưa thể tin được sang nhìn Jiyeon, ngại ngùng nói "Gì vậy? Em thích chị hả Jiyeon?". Jiyeon không đáp mà Hyomin lại lên tiếng "Mọi chuyện sẽ rõ ngay thôi"
Thế là, Soyeon ấn nút khởi động, âm thanh rè rè từ cái máy này đang khiến bao nhiêu con người phải hồi hộp hơn bao giờ hết. Và rồi.... ÁAAAAAAAA - Jiyeon hét toáng lên, bàn tay giũ giũ cái máy rơi khỏi tay mình, vì...Jiyeon vừa bị giật điện. Mọi người liền bụm miệng lại cười, trong khi có vẻ như Hyomin bình tĩnh hơn rất nhiều. "Vậy ta sẽ xem như: Một, là nhóc không có đang thích ai hết. Hai, nhóc thích một trong ba người ngồi đối diện mình. Vì nhóc không thể thích chị ruột của mình được. Cuối cùng, chịu phạt đi nhóc Park Jiyeon" - Hyomin dứt lời thì cũng có hai chai bia đã được mở sẵn tự lúc nào, treo lơ lửng trên không trung trước mặt nó. Jiyeon thở ra một tiếng, cầm xuống, uống hết trong một hơi, mà Soyeon ngồi cạnh nó vửa mới nói ra vài từ "Ji! Để chị...Em không..."
-Đến lượt tôi - Nó lạnh lùng nói sau khi đặt mạnh hai chai bia xuống sàn. Nó xoay một phát, và chai bia này đang thật sự trở nên kỳ lạ khi lại chỉ vào nơi lúc nãy. "Giờ làm sao đây?" - Boram bất ngờ hỏi khi Jiyeon lại bị chỉ vào một lần nữa, nhưng có vẻ ai đó đang không bất ngờ dù chỉ một chút trước tình huống này. "Vậy thì em sẽ là người hỏi tiếp" - Hyomin bình thản buông lời trước khuôn mặt có phần đang đỏ lên của Jiyeon. Vì thực ra, câu nói vừa rồi của Soyeon là: Jiyeon em không uống được rượu mà
-Năm đó, nhóc đã làm gì đến mức bị phạt nặng như thế bởi chính bà nội của mình?
Lại là một câu hỏi đến từ Hyomin đủ khiến cho cả căn phòng khách không còn một âm thanh, và bầu không khí này chỉ bị phá vỡ khi "Tôi uống". Jiyeon mệt mỏi mở thêm một chai bia nữa, nó thà uống chứ không nói. Soyeon đang tính giật lấy cái chai đó thì đã quá trễ. "Tiếp tục là tôi phải không?" - Nó hỏi không ai trả lời vì hình như ai cũng biết Jiyeon đang dần có dấu hiệu say rượu. Nó lại xoay, và xém chút nữa cái chai đó chỉ vào nó một lần nữa rồi nhưng lập tức chỉ sang hướng Soyeon. Vì một người khác đã nhận ra ý đồ từ ai đó trên bàn nhậu này nên tức khắc dùng phép của mình để ngăn lại
-Chà...chà...vì là trò chơi nên em xin mạn phép hỏi thật nhé! Chị Soyeon đây của em có bao giờ nghĩ đến mình sẽ bỏ mặc đứa em vô dụng này để trở lại thiên giới làm một tướng quân thống lĩnh 6 vạn quân chứ không phải ở đây làm cái nghề suốt ngày lẽo đẽo theo em mình không?
-Park Jiyeon, rút lại lời em như mới nói ngay! Hỗn láo!
Eunjung tức giận mắng Jiyeon, vì hiện tại chắc nó cũng say 8 phần rồi nên mới nói nhiều và nói liều như thế. Nhưng Soyeon lại đang không giận chút nào, chỉ nhẹ nhàng đưa bàn tay mình lên trước mặt Eunjung ý bảo Eunjung đừng giận nữa. "Không!" - Vô cùng ngắn gọn và xúc tích nhưng vô cùng hiệu quả khi cái máy đang đeo trên tay Soyeon chỉ Ting~ một tiếng cùng một nút xanh. Đến lượt Soyeon, cái chai bia đó bỗng nhiên xoay vòng vòng không có ý định sẽ chỉ vào một người nào. Tất cả đều đang tập trung nhìn, và điểm đến là Qri
-Ok! Tộc Băng xưa nay chưa bao giờ gây thù chuốc oán với tộc Hỏa thì tại sao mọi người lại xem chúng tôi là cái gai trong mắt? - Soyeon hỏi trong thanh âm của sự lạnh lẽo, người được cô hỏi cũng vừa thở dài, nhàn nhạt nói "Tôi không biết. Mọi thành viên của tộc Hỏa ngay từ khi sinh ra đã được dạy là phải xem người tộc Băng là kẻ thù không đội trời chung" - Câu trả lời chân thành này của Qri tất nhiên là được máy phát hiện nói dối chấp nhận, không điện giật như ai kia đang tán vào mặt liên tục như muốn bảo bản thân phải tỉnh táo. Đến Qri, cô chỉ xoay nhẹ thì cái chai liền chỉ ngay vào người Hyomin. Qri nhìn cô một hồi mới lên tiếng
-Hyomin! Em là người của tộc Hỏa thì em không có cái đặc quyền gì để phát huy phép thuật của mình một cách bừa bãi. Tôn trọng người khác một chút. Nếu còn tái phạm, chính chị sẽ là người xuống tay với em. Và đây là câu mà chị muốn hỏi em: Tại sao lại là Park Jiyeon?
Mặt Hyomin đang dần tái xanh đi khi nghe Qri cảnh cáo mình cũng như câu hỏi vừa rồi của Qri. Vì điều mà Qri nói hoàn toàn đúng, nếu không có Qri thì chắc giờ này Jiyeon đã bị Hyomin chuốc gần chục chai bia chỉ bởi một trò chơi, ngay từ lúc bắt đầu đã không công bằng rồi. Thế nhưng với câu hỏi này, chỉ mình Qri và Hyomin biết ý nghĩa thực sự của nó, trong khi khổ chủ vừa mới không ngừng sờ mó người ngồi cạnh mình, lảm nhảm "Ủa ai vừa mới gọi tên em vậy chị?"
-Không vì sao cả, chị Qri - Hyomin cố giữ chút bình tĩnh để buông lời và đang cố gắng hết sức điều chỉnh nhịp tim của mình sao cho cái máy đó không phát hiện được. Vì hơn ai hết cô biết rằng: Câu đó của mình chỉ là một lời nói dối. Qri nghe được thế thì khoanh tay lại với nhau chờ xem Hyomin được test. Lập tức...Á! - Hyomin hét cô một chữ là đập ngay cái máy tội nghiệp đó xuống sàn. Cái máy vỡ tan tành. Và trong khi gương mặt của cô vẫn còn đang giận dữ thì chợt nhớ đến chuyện quan trọng hơn mình đang quên. Hơi ngước mặt lên một chút thì: Qri nheo mắt nhìn cô đầy nghi ngờ, Boram thở dài vì sự nóng nảy của cô mà trò chơi này buộc phải dừng lại, Eunjung và Soyeon cũng đang hơi bực một chút vì Hyomin lại tiếp tục phá đồ của nhà họ
-Em... - Hyomin đang tính nói gì đó thì Qri nhanh chóng cướp lời ngay. "Thôi! Chúng ta chơi trò khác. Oẳn tù tì ai thua phải uống một chai. Được không?" - Qri đứng bật dậy vui vẻ nói lớn và người ở phía đối diện cũng đứng lên một cách nhanh chóng, nhưng không hề vui vẻ, chỉ đơn giản là buông lời thách thức "Ok! Duyệt! Phải hết nguyên chai đó nhé". Và thế là 4 con người đó họ bắt đầu trò chơi này, với một số bài nhạc được phát lớn trên cái loa đặt ở trong phòng khách nhà họ, từ sự điều khiển của Boram. Chơi được một lát thì mới nhớ đến Hyomin vẫn đang ngồi một đống ở dưới sàn nhà, mặt cắt không ra chút máu. Vì cô thật sự không hiểu tại sao Qri lại như thế khi biết mình trả lời dối trá cho câu hỏi của Qri.
-Hyomin! Không tham gia à? - Boram vui vẻ quay lại hỏi cô. Hyomin hít sâu một hơi vào xong mới đáp lại "Vâng! Em đến ngay đây". Và cuộc vui này hoàn toàn không có người thứ 6, vì người đó đang bận lăn đùng ra ngủ một cách vô cùng ngon lành. Thế nhưng, hình như bữa tiệc tân gia này đang đi sai mục đích ban đầu của nó. Âm nhạc lớn chói tai, mùi rượu bia nồng nặc khắp mọi nơi, cùng 5 cô gái cứ thi nhau mà nốc rượu vào trong bụng mình. Nếu không muốn nói thì bữa tiệc vốn nên cần trang nhã này dần trở thành "thác loạn". Cũng chính vì điều này mà họ cầm cự chỉ được tầm 2 tiếng thì căn nhà của tộc Hỏa mới trở nên yên ắng trở lại.
Sáng hôm sau, một cảnh tượng không thể bi đát hơn đang diễn ra ngay tại đây. Đi đâu cũng thấy có một cô gái xinh đẹp nằm chắn giữa đường. Họ chờ đến gần trưa thì mới có một cô trong số họ vừa thức dậy với vẻ mặt vô cùng khó chịu, hơi ôm lấy đầu mình, đang tính dậy rửa mặt cho tỉnh táo thì thấy sao bụng mình nặng quá, giống như có ai đó đang nằm đè lên vậy. Và chính xác là có một người đang dùng bụng của cô ấy làm gối của mình, bên cạnh còn ngổn ngang vỏ của mấy chục chai bia
-Eh! Eh! Băng. Dậy coi. Tôi còn đi làm nữa - Người đó lấy tay lay lay người nằm trên bụng mình. Không hiệu quả. Người đó xoay người một cái, để nguyên gương mặt mình sang tầm mắt của người kia. "Wow! Đã từng làm tướng quân luôn à? Hèn chi mới có cái khí chất khiến mình cảm thấy áp chế như thế" - Một người nói lên câu này đầy cảm thán, bàn tay không biết tại sao lại bất giác đưa lên như muốn chạm vào khuôn mặt của người đang nằm vậy, nhưng rất nhanh chóng đã rút lại ngay. Hoảng hồn, cô đứng phắt dậy thì đầu của người đấy theo đó cũng đập mạnh xuống sàn. Tỉnh ngay lập tức
-Vô bếp kêu em cô dậy rồi tộc Băng đi về nhà của mình. Chúng tôi còn phải đi làm nữa
Qri nói mà như ra lệnh, nhưng thực ra cô buộc phải như thế để người đối diện không thấy được dáng vẻ xấu hổ hiện tại của mình. Nhưng thực ra Soyeon có biết gì đâu, đang ngủ ngon lành thì cảm giác vô cùng đau đớn ập tới do đầu mình tiếp sàn một cách vô cùng thô bạo. Bực bội đứng lên, hét lớn "EUNJUNG AAAAAAAAA!!!" - Không người trả lời. Soyeon mệt mỏi lê bước chân mình lại căn bếp để đánh thức Eunjung, vì hơn ai hết Soyeon biết được: Eunjung một khi đã ngủ thì dù trời sập cũng không thức. Soyeon dần rời khỏi thì người đang đứng ngoài phòng khách tự bàng hoàng với chính bản thân mình "Lee Qri. Mày vừa mới nói cái gì vậy? Tỉnh táo lại đi. Mày chỉ đang say rượu thôi"
Qri đứng như thế ở phòng khách nhưng lập tức từ gian bếp kia đã vang vọng âm thanh "Keng~ Keng~ Keng~", vô cùng chói tai đến từ một cái chuông cầm tay. Soyeon lắc điên cuồng cái chuông đó, canh ngay tai Eunjung mà lắc tiếp thì mới khiến Eunjung dần mở hý mắt ra được. "Về thôi" - Nhẹ nhàng nói chỉ hai từ nhưng lại vô cùng vất vả nắm tay Eunjung lôi kéo ra bên ngoài, và Soyeon cũng lôi được Boram theo vì Boram vừa tỉnh giấc cũng bởi dụng cụ đánh thức đặc biệt của Soyeon
-Chúng tôi xin lỗi vì đã làm phiền. Có dịp sẽ mời gia đình lại một bữa
Soyeon nói trong khi trong người vẫn còn ngà ngà say, Eunjung đứng kế bên chỉ còn biết gật đầu liên tục. Cả hai sau đó cũng nặng nề lê chân đi, đi gần tới cửa thì Eunjung bỗng níu tay Soyeon lại, mở miệng nồng nặc mùi rượu "Còn Jiyeon". Và trong lúc đó thì Qri với Boram cũng nói lên một câu khác "Hyomin đâu rồi?". Soyeon thở dài đầy bất lực, mặt dày đi lại phía Qri và Boram để lên tiếng "Cho phép chúng tôi vào nhà tìm em chúng tôi được không?". Soyeon đang lịch sự hết mức có thể, vì cô vừa nhận thức được mình là tộc Băng nổi tiếng lạnh lùng mà lại làm ra cái trò giống như đêm qua thì không thể nào không hổ thẹn được
-Để chúng tôi tìm phụ hai người - Qri nói xong thì cũng cùng với 3 cô gái kia đi dọc hết căn nhà này. Mở toang hết mấy cánh cửa ra, kêu réo liên tục. "Jiyeon! Chúng ta về thôi"; "Park Jiyeon"; "Hyomin! Mau chuẩn bị đến nhà hàng nữa", bla...bla...bla...nhưng mọi nỗ lực của họ đều trở nên công cốc. Cuối cùng, căn phòng còn đóng cửa im lìm là phòng riêng của Hyomin. Qri mắt nhắm mắt mở vô tư vặn ổ khóa một cái và tất nhiên Eunjung, Soyeon, Boram vẫn không hề tỉnh táo chút nào
-Hyo... - Qri và Boram khó chịu gọi
-Ji... - Soyeon và Eunjung cũng y hệt như thế
-OH...MY...GOD - Cả 4 đồng loạt hét không thành câu với cảnh đang đập vào mắt họ, khiến họ tỉnh rượu chẳng cần dùng qua canh giải rượu
Một căn phòng với quần áo thì bị vứt tứ lung tung, hai người đang nằm trên giường chỉ còn độc nhất bộ nội y. Nhưng họ hoàn toàn không phải nằm theo kiểu mỗi người mỗi gối, nằm ngay ngắn để ngủ. Mà là một cô xoay mặt về phía cửa sổ, còn cô kia đang choàng cánh tay phải mình sang bụng của cô ấy mà ôm lại, ngũ quan trên khuôn mặt đang tiếp xúc với tóc của người nằm đằng trước. Họ thật yên bình trái ngược với bầu không khí đang dậy sóng lên ngày càng cao của những người đứng ngoài cửa
-Eunjung, em còn đứng đây chi nữa. Mau lại tách hai em ấy ra mau
-Qri, mau đến đánh thức Hyomin đi. Nhìn xem em ấy đang làm ra cái cảnh mất mặt gì kìa
Eunjung sau lời nói Soyeon và Boram sau khi trách Qri xong cũng định chạy vụt đến đó ngay thì bỗng Boram bị Qri giữ tay lại và Eunjung cũng đang bị Qri kiềm lại bằng phép thuật của mình. Họ ngạc nhiên, trong khi Qri cứ nhìn về phía Hyomin đang trở mình nên thành ra bây giờ cô nằm gọn trong vòng tay của Jiyeon luôn. "Chúng ta ra ngoài thôi. Để tôi nấu canh giải rượu cho mọi người" - Qri lên tiếng, không cần nhận được sự đồng tình của bất kỳ ai là đã đẩy mọi người ra hết bên ngoài rồi. Trả lại một cánh cửa im lìm như lúc ban đầu
Diễn biến ở bên ngoài phòng cô là thế, còn diễn biến bên trong cũng không khá khẩm hơn là bao. Hyomin sau khi tìm được chỗ trú ngụ mới không bị làm phiền bởi ánh nắng mặt trời thì bất giác miệng cười tươi, bàn tay kéo sát lại thứ mặt mình đang vùi đầu vào, ôm chặt lại hơn bao giờ hết. Giống như cô sợ mình sẽ đánh mất đi cái nơi trú ẩn tuyệt vời này nên đang muốn sở hữu nó hơn bao giờ hết. Tuy vậy, người được cô ôm không hề sung sướng chút nào, vừa mới thức dậy trong sự đau rát vì bỗng nhiên đang ngủ mà lưng mình lại bị tan chảy đi
Nó mở mắt dậy bị ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào mặt nên nằm đó chửi rủa một chút. Đang lầm bầm thì lập tức nhìn xuống bên dưới mình. Bán khỏa thân nằm ngủ cạnh bán khỏa thân trong một tư thế rất dễ khiến con người ta nảy sinh dục vọng mà phạm sai lầm. Lặng người nhìn cảnh này vì giờ đây trong đầu Jiyeon, không hiểu tại sao mình có thể yên phận nằm ngủ trong tư thế như vậy đến tận trời sáng. Thế nhưng, có lẽ chính bản thân Jiyeon lại không hiểu vì sao mình lại thay đổi ánh mắt với cô gái đang nằm trong lòng mình lúc này. Không bất ngờ nữa mà chỉ đơn giản là...ôn nhu
Len lén đưa tay lên vén tóc qua cho cô, vì chính mái tóc đó làm cho nó không được nhìn rõ khuôn mặt của cô lúc này. Nhưng Jiyeon không biết rằng chính hành động đó của nó lại là nguyên nhân khiến nó không còn được ngắm cô nữa. Hyomin tỉnh giấc. Mắt mở to, miệng há hốc khi hình ảnh đầu tiên mình thấy trong ngày lại là khuôn mặt phóng đại của Jiyeon, và tư thế hiện tại của cả hai.
Hyomin chết lặng, cơ thể lập tức nhích ra xa ngay, nhưng bỗng cơ thể cô đang nằm lại vị trí ban đầu nhờ vào sự đẩy mạnh tay của Jiyeon, và bây giờ đến lượt cơ thể Jiyeon di chuyển. Nó không nhích ra như cô, mà là nhích xuống, kê mặt mình đặt song song với mặt cô, đôi môi cong lên một đường
-Bà cô muốn "ngủ" với tôi lắm rồi à? Nếu thế thì lại đây. Dù mặt trời có lên cao thì tôi cũng không thấy ngại đâu
Jiyeon nói một câu không thể nào biến thái hơn, và tất nhiên... Bốp~ Chát~ - Hai âm thanh vang lên gần như cùng một lúc. Vì Jiyeon vừa đưa mặt mình sát lại gần hơn thì bị Hyomin cầm nguyên cái gối đánh thẳng lên đầu. Cô tính đánh tiếp thì nó ngồi bật dậy ngay, để có thế giật lấy cái gối đó. Vậy là...đến lượt bên má Jiyeon hằn dấu đỏ bàn tay người. Hyomin vung thẳng tay để giờ đây mặt Jiyeon vẫn còn đang nằm sang một phía. Cô không nói dù chỉ một lời với nó, không hỏi, không hét toáng, không hoảng loạn chỉ bình thản bước xuống giường, mặc lại đồ cho mình, bước ra như thể chưa có chuyện gì xảy ra
Hyomin đi ra ngoài phòng khách thì thấy chỉ còn Qri và Boram quần áo đã chỉnh tề để đến nhà hàng. Sau 5ph bất động như một pho tượng thì Jiyeon cũng lù lù xuất hiện trước mặt 3 người kia. Boram nói ngay "Hai chị của cưng đang đợi cưng ở bên nhà". Jiyeon cúi nhẹ đầu, lạnh lùng đi lướt ngang qua Hyomin như một người không quen biết, với một bên mặt bỗng nhiên bị sưng lên. "Đi làm thôi Hyomin!" - Qri nói khi thấy Jiyeon đã đi khuất. Qri không muốn hỏi Hyomin về cảnh tượng lúc sáng, chỉ đơn giản cô đã thỏa thuận với Boram là hãy để tự em ấy nói ra, khi em ấy cảm thấy mình cần xác định rõ lại một điều: Mối quan hệ giữa Park Hyomin và Park Jiyeon thực sự là mối quan hệ gì?
Qri nói với Hyomin xong thì cô lại không trả lời, chỉ vừa mới khe khẽ níu lấy tay áo khoác của Qri, nhẹ giọng "Chị...chị có thể cho em xem lại chuyện tối qua được không?". Hyomin nói đầy cầu khẩn vì không chỉ Jiyeon mà chính Hyomin cũng không biết vì lý do gì mình lại có gan cởi đồ để nằm ngủ cạnh một cô gái mà mình thề sẽ quyết chiến với cô ấy trong tương lai. Qri cùng Boram nhìn cô một chút và rồi cũng đáp ứng nhờ vả của cô. Màn hình tivi sau khi bị ảnh hưởng bởi phép của Qri thì cũng chiếu lại toàn cảnh hôm qua. "Em tự xem một mình đi. Chị với Boram đến nhà hàng trước". Qri dứt lời, bỏ lại Hyomin giữa một căn nhà rộng lớn, khang trang cùng với một chiếc tivi
Cô ngồi xem, đầy đủ từ lúc tộc Băng bước vào, thấy hơi chán nên vận dụng một chút phép để tua nhanh đi. Cuối cùng, thứ khiến Hyomin dừng lại là Qri, Soyeon, Boram, Eunjung vì say rượu mà lăn ra ngủ, chỉ còn mình cô đứng khập khiễng ở giữa căn phòng
*Flashback*
-Ơ? Ơ? Sao ngã quỵ hết rồi. Mấy người dậy uống tiếp đi - Hyomin ngà ngà say mà tự nói. Không nghe thấy câu trả lời nào thì bàn chân như bị ma xui quỷ ám bước về phía của một người, quơ hết mấy chai bia rỗng sang một bên, ngồi xổm xuống mà đẩy đẩy người đó liên tục "Eh! Eh! Nhóc Park Jiyeon! Dậy chơi với ta đi. Ta chán quá àaaaa". Chỉ một âm thanh "Khò~" đáp lại cô, làm Hyomin phải tìm chiêu khác. Cô để tay mình ngay mông nó, vuốt vài cái, lập tức "Xèo~ Xèo~~~". Jiyeon nhảy dựng ngay, trong khi Hyomin vừa cười như mấy kẻ biến thái. "Bà cô làm cái quái gì vậy?" - Jiyeon khó chịu chửi mà còn chửi trong men rượu nữa nên thành ra nó cũng loạng choạng giống hết cô
-Hể? Nhóc tỉnh rồi thì vào phòng ta chơi tiếp trò: Nói thật hay uống rượu ban nãy đi - Hyomin bỗng nhiên vỗ vỗ lên vai Jiyeon, sờ liên tiếp vào mặt nó. Jiyeon chưa kịp nói thì 1s sau đã thấy mình đứng trong phòng Hyomin rồi. Hyomin vừa dịch chuyển tức thời cùng Jiyeon. Vừa vào phòng, cả hai vẫn giữ cái dáng vẻ say rượu đó mà lại nói chuyện với nhau
-Eh! Nhóc! Giờ nhà ta hết rượu rồi nên mình phạt cái khác đi. Ai không trả lời hay trả lời sai sự thật thì phải cởi một thứ trên người mình ra. Nhóc chỉ được quyền trả lời, không được phép lảng tránh nữa. Nhóc dám chơi không. Mỗi người hỏi một câu, luân phiên đi
-Làm sao biết bà cô có đang nói thật không?
-Đây! Máy đo nhịp tim của nhà ta. Nếu nhịp tim của nhóc tăng bất thường thì nhóc đang nói dối rồi - Hyomin vui vẻ khoe ra một cái máy và rất nhanh chóng cô đã đeo vào tay Jiyeon. Hyomin bắt đầu hỏi trước
-Park Jiyeon! Giữa ta và chị Qri. Nhóc thích ai?
Hyomin vừa mới cho mình cái quyền loại Boram ra khỏi danh sách tình nghi của cô cũng như không cho phép Jiyeon nói mình đang không thích ai cả. Hỏi xong, đứng vậy chờ nghe câu trả lời và chờ để thấy máy đo nhịp tim thể hiện đây là lời thật lòng hay dối trá
-Hyomin!
Một cái tên vang lên thật bình thản cho lần thứ hai mà người đó được hỏi câu này chỉ trong một buổi tối
Rika~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro