Quảng cáo
Jiyeon cứ bước chân dần xuống phía dưới mặc cho nhân viên trong nhà hàng từ nam đến nữ, từ vị trí cao đến vị trí thấp đều đang vây xung quanh Hyomin để chúc mừng cô. Soyeon và Eunjung đã chạy lên đến gần bục để hòa vào cuộc vui chiến thắng này thì bỗng nhớ ra mình còn đang đảm đương trọng trách quan trọng hơn nên vô cùng phẫn uất mà hộ tống Jiyeon ra bên ngoài
-Sao hai chị lại có vẻ mặt đó. Không phải khi về thì hai nhà lại đối diện với nhau rồi sao? – Jiyeon cũng cảm thấy mình có lỗi khi đi chính giữa Soyeon và Eunjung mà cả hai còn chẳng thèm nói chuyện với nó câu nào. "Thật tình! Em đổi nghề đi. Cuộc vui thì phải đông người mới vui chứ. Về nhìn thấy cái bản mặt em nữa là chị phát ngán đến tận cổ rồi. Giống như em ngán đồ ăn ăn kiêng vậy" – Eunjung mắng Jiyeon đôi chút nhưng lại rất tận tâm dìu nó đi, vừa dìu như thế, tay vừa đẩy bớt một số người sang một phía để mở đường cho 3 người họ đi
-Nếu vậy thì chị mời họ qua nhà của chúng ta đi. Không phải họ đã tân gia thì nên đến lượt chúng ta sao? – Jiyeon vô tư hỏi thì Eunjung liền nhìn nó đầy bất ngờ. Vì từ trước đến nay ngoài trừ công việc thì Jiyeon rất ghét tiếp xúc với người lạ, nó sống thu mình. Một thần tượng hoạt động 2 năm mà chẳng có bạn bè thân thiết nào trong giới và cũng chẳng dính luôn tin đồn hẹn hò nào. Chỉ thấy Jiyeon luôn xuất hiện bên cạnh Soyeon hoặc Eunjung thôi thì cũng đủ biết nó cô độc đến như thế nào rồi. "Em...thật muốn như vậy sao?" – Eunjung hỏi lại lần nữa cho chắc thì Jiyeon liền gật đầu mình xuống ngay. Lập tức, Eunjung nhìn sang Soyeon, trao đổi ánh mắt với Soyeon và liền sau đó là high-five
-Duyệt! – Cả hai cùng vui vẻ nói lớn vì ngoài trừ Jiyeon thì Soyeon và Eunjung đang có mối quan hệ cực kỳ tốt với nhà bên nên họ làm sao có thể từ chối sáng kiến này được. Ba người tộc Băng sau một vài phút vất vả thì cũng rời khỏi đây, kéo theo cái đám kia cũng dần thưa thớt đi, trả lại bầu không khí yên bình vốn có của nhà hàng.
-Bếp trưởng Park! Cô quả thật rất tài năng. Nhưng có điều này tôi không thể nào lý giải được. Cô làm sao có thể làm cho nước trong máy xay đông thành đá, và hơn hết là trái cây khi được thả vào không hề nổi lên bề mặt. Nằm lơ lửng trong lớp đá, như thể, nước của cô đông lại khi trái cây vừa mới được thả vào vậy. Bí quyết của cô là gì, bếp trưởng Park? – Một phóng viên lại hỏi cô, thì ra trong 200 người lúc nãy không hoàn toàn là fan của Jiyeon mà còn có cả nhà báo. Andre Chiang vốn đang định rời khỏi đây thì bỗng khựng lại vì câu hỏi này. Quả thực đây cũng chính là câu mà ông ta muốn biết. Làm đầu bếp hơn chục năm mà chưa bao giờ thấy được một người đầu bếp có khả năng làm nước đông thành đá nhanh đến như vậy, mà còn đông lại vô cùng kỳ diệu nữa chứ
Hyomin nghe được thế thì bàn tay hơi siết lại vào nhau, vì cô chẳng biết phải trả lời sao nữa. Chẳng lẽ nói, Jiyeon đã làm nước hóa đá đi mà chẳng cần cho vào tủ lạnh. Ai cũng nhìn cô, mong đợi câu trả lời từ cô. Và sau một hồi suy ngẫm thì bỗng cô nhoẻn miệng cười một cái, trong sự bất ngờ của tất cả, kể cả Qri và Boram
-A secret makes a woman woman - Bí mật làm nên sự quyến rũ của một người phụ nữ
Hyomin vừa nói, vừa để ngón trỏ lên miệng mình, đồng thời giữ luôn cái nụ cười đó. Nhưng chắc cô không biết rằng, cũng có ai đó vừa cười khi nghe cô trả lời phỏng vấn theo cái kiểu đó. Lấy điện thoại ra, gửi đi một tin nhắn. Xong xuôi, cũng bước ra khỏi cửa với một ánh mắt không thể nào hài lòng hơn
"Tôi sẽ gửi lại cho ngài số tiền đó. Bếp trưởng của nhà hàng F.I.F quả thực rất tài năng, và phong thái làm việc cũng rất chuyên nghiệp. Chuyện lần này tôi sẽ cho qua. Nhưng nếu để tôi bắt gặp ngài dùng tên tôi để làm chuyện phi pháp một lần nữa thì đừng trách sao tôi sẽ làm cho nhà hàng của ngài ngừng hoạt động. Kẻ mạnh không phải kẻ chiến thắng, chỉ có kẻ chiến thắng mới là kẻ mạnh. Chào ngài"
Người nhận được tin nhắn này vô cùng tức giận, quơ đổ hết mọi thứ mà mình đang nấu xuống. Dáng vẻ vô cùng quen thuộc. Chỉ là người lần đó từng đến nhà hàng của cô và gây sự với...Jiyeon. Một ngày khá vất vả với nhân viên nhà hàng. Họ được Hyomin, Boram cùng Qri mời ở lại để đãi ăn vô cùng náo nhiệt, như đây là một phần thưởng cho sự cố gắng của họ trong thời gian vừa qua vậy. Và đây cũng chính là lý do mà không một ai muốn nghỉ việc ở đây, dù cho có bị Qri mắng hoài đi chăng nữa. Chế độ đãi ngộ nhân viên cực kỳ tốt. Len lỏi trong bầu không khí vui vẻ này chỉ có Hyomin là mãi trầm tư làm Qri vừa mới cụng xong ly bia, thì cũng đi lại phía cô để trò chuyện
-Chuyện gì vậy Hyomin? Em sợ Andre Chiang thất hứa sao? Xì, nếu vậy thì lo gì. Không được lên tạp chí thôi mà. Cái quan trọng là em đã giành chiến thắng trước một đầu bếp nổi tiếng đó
-Không...không...phải chuyện đó chị
-Vậy thì là chuyện gì?
-Em...chỉ là lúc nãy em vô tình nghe được một câu chuyện khá quen thuộc thôi. Nhưng không lý nào lại như thế được. Thời gian đã qua lâu lắm rồi. Mà...bộ mô tuýp cưỡng hiếp chỉ có một kịch bản thôi hay sao chị?
Phụt~~~ Qri phun hết số bia trong miệng mình ra bên ngoài chỉ bởi câu hỏi đầy lạ lùng của Hyomin. Mặt bất giác đỏ lên như người say rượu, vì nếu nhìn nhận lại vấn đề kỹ một chút thì, lần đó...Qri đúng là bị Soyeon cưỡng hiếp, chỉ khác là Qri không hề chống cự như mấy cô gái kia thôi. Một sự bất bình thường đến kỳ lạ. "Em...em hỏi cái gì kỳ vậy?" – Qri ấp úng hỏi lại làm Hyomin cứ nheo mắt nhìn cô hoài. Vì theo Hyomin, câu hỏi của cô vô cùng bình thường mà, chẳng hiểu sao Qri lại có phản ứng như thế nữa
-Thì chị cứ trả lời em trước đi – Hyomin đưa cặp mắt tội nghiệp nhìn Qri, mong chờ Qri đáp lại mình. Qri nhìn Hyomin thêm chút nữa, uống thêm một ngụm bia xong mới nói "Tùy vào em gọi đó là gì thôi. Cưỡng hiếp không hề có mô tuýp gì cả. Thích thì lên giường, chơi chán xong thì đá. Em quan trọng hóa tình yêu làm chi. Tình yêu là mồ chôn của tất cả, nó sẽ nuốt chửng lấy em nếu em lụy vào nó. Có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo. Có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi là nỗi đau. Thôi em!"
Hyomin lặng người, đầu cúi thấp xuống khi nghe được mấy câu này của Qri. Còn Qri sau khi nghiêm túc với Hyomin như thế thì thái độ liền thay đổi ngay. Cầm lấy ly bia, hét lớn vui vẻ "Nào! Nào! Nhậu tiếp thôi". Qri lại hòa vào đám đông náo nhiệt, trong khi tay vừa mới ấn trả lời cho tin nhắn vừa mới được gửi đến điện thoại mình
"Tối nay tộc Hỏa qua nhà tộc Băng chơi nha. Tộc Băng mời"
"Ok luôn"
Tiệc ở nhà hàng F.I.F sau đó cũng kết thúc. Cả ba lên xe ra về mà ai cũng ngà ngà say hết rồi. Họ lái về nhưng lại không đỗ xe vào nhà mình, vì họ vừa thấy 3 người của nhà bên kia đứng ra hẳn bên ngoài, 2 trong số 3 cô vừa vẫy tay thật vui vẻ ngay khi chiếc siêu xe màu vàng quen thuộc vừa xuất hiện. Họ bước xuống xe trông thật oách, đóng sầm cánh cửa lại chẳng khác gì mấy người lắm tiền nhiều của
-Chúng tôi đã chuẩn bị xong hết rồi. Mong mọi người đừng chê – Eunjung trịnh trọng nói thì Qri và Boram liền cười khì ngay "Không sao. Có cái để ăn là được rồi". Hai cặp mặt đối mặt đứng đối diện nhau trò chuyện cực kỳ vui vẻ nên một chút cũng không để ý đến hai đứa út nhà mình hoàn toàn im lặng. Hyomin thì im lặng đi vì cứ mãi bận tâm câu nói của Qri, còn Jiyeon im lặng chỉ vì nó đang bận ngắm cô mà thôi, trong đầu nhớ lại một chút nụ cười lúc nãy của cô.
-Hai chị! Em xin phép về nhà trước. Em còn có việc – Hyomin lên tiếng làm cắt đứt đi bầu không khí thâm tình này. Chẳng kịp để ai cho phép mình là cô đã quay lưng rời khỏi, không nhìn lấy nó dù chỉ một lần. Boram nhìn theo bóng lưng cô mà không khỏi khó hiểu "Em ấy bị gì vậy?". Boram hỏi trong khi Qri chẳng ngạc nhiên là mấy, cứ nhìn theo Hyomin như thế, như thể Qri đã biết được lời ban nãy của mình đã có tác động đến Hyomin.
Sau đó thì cả 5 người cũng cùng đi vào bên trong, ăn uống, nhậu nhẹt nhưng không quá thác loạn đợt ở bên kia thôi. 5 người nhưng chỉ có 4 người là vui vẻ còn người kia lại đang là đối tượng bị châm chọc. "Chà! Chà! Cưng có lại được một phép thuật rồi hả? Biểu diễn ra coi"; "Wowwwwww!!! Mạnh quá ta! Giờ ta mới hiểu sao khi ấy tên tuổi của cưng vang danh khắp thiên giới đó" bla...bla...bla...Jiyeon thật sự đúng là đang bị lấy ra làm thú vui tiêu khiển cho Qri và Boram bởi Soyeon và Eunjung. Nhưng nó lại không hề giận chút nào cả, vì hiện tại thì đầu Jiyeon đang hoạt động căng hơn bao giờ hết để suy nghĩ về thái độ kỳ lạ của Hyomin ban nãy
Cuối cùng, tiệc cũng kết thúc. Và diễn cảnh quen thuộc lại diễn ra. 4 cô gái nằm ngổn ngang ngay giữa phòng khách ngủ ngon lành với bên cạnh là mấy chục vỏ bia khác nhau. Cô còn lại lấy chút tỉnh táo cuối cùng lết chân mình đi về phòng, nằm ngả mình xuống giường, gác tay lên trán, mắt nhắm nghiền lại. Trong đầu Jiyeon hiện giờ đang nghĩ gì chỉ mình nó biết, chỉ là... "Không lý nào lại là chị ta được" – Một câu nói khẽ được vang lên ở giữa một căn phòng rộng lớn nghe đầy mệt mỏi
Sáng sớm, một người trang phục chỉnh tề đang lấy tay lay hết sức hai người đang nằm bên dưới "Chị Soyeon! Chị dậy đi. Sáng nay em còn quay quảng cáo"; "Chị Eunjung! Gần trễ rồi kìa"... Nhưng tất cả mọi cố gắng của Jiyeon chỉ vô vọng khi Soyeon và Eunjung một chút cũng không hề lay động. Cùng cực, nó đành đánh liều phóng băng từ tay mình lên người Soyeon thì lập tức "AAAAAAA!!! Ji...Jiyeon...Em làm gì vậy?". Soyeon đứng ngay dậy, mặt hơi giận mà hỏi Jiyeon. Nó chỉ cười trừ, ngại ngùng lên tiếng "Em hết cách rồi. Người bên đạo diễn Ahn vừa mới gọi cho em bảo em cần có mặt trong vòng 15ph nữa. Hình như quay quảng cáo café thì phải"
-Đúng...đúng rồi. Chị quên mất. Em chờ ở đây 5ph. Chị ra liền – Soyeon hối hả nói xong thì cũng chạy vụt vào trong để sửa soạn lại mình, còn Jiyeon bên ngoài vẫn tiếp tục công việc khó khăn hơn cả: Đánh thức Eunjung. Nhưng hình như, do sự gấp gáp của mình mà Soyeon không để ý rằng cô gái nằm ngủ cạnh mình tối qua đã đi từ lúc nào, chỉ còn lại một cô nằm ngủ cách Eunjung một khoảng không xa. Soyeon chuẩn bị xong thì vội vã đi ra bên ngoài thì thấy Jiyeon vẫn đang tích cực lay Eunjung dậy, cùng vài ba câu nghe vô cùng thảm thương "Chị Eunjung! Chị Eunjung, dậy đi". Dù cho Jiyeon có phóng băng hay làm gì đi chăng nữa vẫn không thể nào thay đổi tình huống hiện tại
-Bỏ đi. Hôm nay chị với em thôi cũng được. Em không có "chiêu" thì ngàn đời mới đánh thức được Eunjung dậy – Soyeon vừa cho điện thoại của mình vào túi áo khoác, vừa nói. Jiyeon thở ra một tràng dài bất tận rồi cũng lên xe cho Soyeon chở mình đi, bỏ lại Eunjung. Và sau khoảng 2 tiếng thì Eunjung cũng thức. Vừa mới ngồi dậy liền hét toáng lên "Thôi chết rồi!", làm Boram cũng bị đánh thức theo luôn
-Có chuyện gì vậy? – Boram hỏi, Eunjung vẻ mặt hơi hoang mang quay lại trả lời "Jiyeon hôm nay có lịch trình sáng. Em còn ngủ thì chắc chắn em ấy chưa ăn sáng. Mà hôm qua em ấy uống rượu nữa không biết em ấy có chịu nổi không. Em ấy mà xỉu là loạn lên ngay. Thôi chết tôi rồi" – Eunjung tự trách mình, đứng lên tự mình xoay mình khắp mọi hướng định vị xem túi thức ăn mà tối qua mình mua đang để ở đâu thì bỗng nghe thấy tiếng Boram vang lên thật bình tĩnh
-Hyomin, em ấy cũng đang nấu đồ ăn sáng kìa. Nhờ em ấy nấu hộ một phần. Cho chị địa chỉ, chị sẽ bảo em ấy đem đến xem như là cảm ơn Jiyeon chuyện hôm qua đã cứu em ấy
-Có...có...được không? – Eunjung ái ngại hỏi lại
-Được! – Boram tự tin trả lời dù cho chẳng cần hỏi qua ý kiến của Hyomin
Eunjung sau đó cũng đọc địa chỉ cho Boram, Boram liền lấy điện thoại lên và gửi đi một tin nhắn "Em hãy làm thêm một phần ăn và đem đến địa chỉ xxx này giúp chị. Tộc Băng đòi em phải trả ơn vì em út bên họ vì em mà hủy cả một buổi diễn. Vậy đi nha, nhớ đem đến sớm đó". Boram nhắn xong thì Eunjung có vẻ gì đó hơi phẫn uất mà nói "Sao chị lại nói như thế. Jiyeon của tụi em có bao giờ kêu Hyomin trả ơn cho em ấy đâu". Boram không trả lời, chỉ cười trừ. Và phía nhà bên kia khi Hyomin nhận được tin nhắn khuôn mặt cô cau lại mấy phần, nhưng sau đó đành thở ra một tiếng, nấu ăn tiếp chỉ là thêm vào một miếng thịt, một miếng trứng cùng vài ba lát rau củ nữa thôi
-Chị Qri, chị đến nhà hàng trước đi ạ! Em đi lại chỗ này một lát rồi sẽ sang ngay – Hyomin tay vừa cẩn thận sắp xếp đồ ăn vào hộp, miệng vừa trò chuyện với Qri vừa mới bước ra bên ngoài, chuẩn bị lấy chìa khóa xe đang đặt trên bàn. "Ok! Em" – Qri trả lời ngắn gọn xong thì cũng quay lưng bước đi, cùng lúc với Hyomin cũng chuẩn bị xong xuôi phần cơm hộp của mình
-À đúng rồi. Sao chị về trước vậy? Không gọi chị Boram về chung à? – Hyomin hỏi một câu vô cùng bình thường nhưng lại khiến bước chân Qri chùn lại. Qri đứng lặng người ở đó một lúc thì cũng quay người đáp lại một câu hỏi chả có gì đặc biệt. "Không có gì. Chỉ là gọi mãi Boram không chịu dậy nên chị về trước thôi". Hyomin nghe được thế, cũng nói một tiếng "Ờ" đầy ngây thơ. Cô sau đó cũng lên chiếc xe quen thuộc của mình lái đến địa chỉ mình được nhắn cho.
Đó chỉ đơn thuần là một con đường nhỏ trước một quá café, nhưng nhờ được trang trí lại nên nhìn vào cũng khá đẹp. Fan đang bu chật kín và nhân viên hiện trường ở đây đang được huy động hết lực lượng để đảm bảo buổi ghi hình diễn ra an toàn. Mọi người đứng bên ngoài chỉ có thể nheo mắt nhìn vào bên trong chứ không thể nhìn rõ bên trong đang diễn ra gì. Chỉ thấy Jiyeon, Soyeon, cùng một nam diễn viên, đạo diễn, ánh sáng, thu âm cùng vài ba người nữa thôi. Hyomin bước xuống xe thì fan Jiyeon liền nhìn về phía cô ngay, nhưng lần này họ không nhìn cô với ánh mắt tràn đầy sát khí nữa mà thay vào đó đã niềm nở hơn rất nhiều
"Ơ? Hôm nay đầu bếp riêng của Jiyeon oppa đến đây luôn sao?"; "Chị! Chị! Chị Jiyeon thích ăn gì thế có thể nói cho tụi em biết không?"; "Jiyeon oppa có sở thích gì đặc biệt trong ăn uống không chị?",...Họ cứ hỏi cô miết như thể đã quen thân với cô từ đời nào rồi vậy làm Hyomin cũng thấy ngại thay cho đám đó. Cô chỉ mỉm cười nhẹ, rồi cũng vất vả đi chen ngang qua thì đến lượt bị bảo vệ chặn lại
-Vào nói với quản lý của thần tượng Park Jiyeon, có người tên Hyomin đến tìm là được – Cô lạnh lùng nói, vì Hyomin bây giờ đang vô cùng bực tức. Công việc chính của cô là đầu bếp mà tự nhiên vì nó mà cô phải làm thêm một nghề nữa. Hơn thế nữa, còn phải thường xuyên đến những nơi đông người cũng như là bị chặn lại chẳng khác nào một đứa fan cuồng. Hyomin chính xác là đang giận đến cực độ. Bảo vệ theo đó cũng liếc mắt với người bên cạnh, ý bảo anh ta hãy chạy vào trong để xác minh. Chạy gần đến chỗ Soyeon thì thấy cô đang đứng với khuôn mặt đầy vẻ nghiêm trọng, bàn tay đan lại để dưới ngực. Nhưng Soyeon như vậy không phải do Jiyeon từ nãy đến giờ cứ quay hỏng hoài mà là do trong đầu cô cứ chạy qua chạy lại vài câu nói liên tục
"Tộc Băng nghĩ xa quá rồi nhỉ? Băng và Hỏa mãi mãi không bao giờ dung hòa được với nhau. Mối quan hệ của chúng ta chỉ nên có ở trên giường thôi. Chơi chán xong thì chia tay, xem như người không quen biết. Vậy đi nha! Đừng lôi mấy câu sáo rỗng như: Chịu trách nhiệm, Em thích chị,... ra nói nữa. Nghe mệt não lắm"
-Chị Soyeon – Một tiếng gọi khẽ đầy thận trọng kéo Soyeon về với hiện thực, hỏi ngay "Có chuyện gì?". Người đó liền nhanh miệng đáp "Có một người tên Hyomin bảo là chỉ cần vào nói với chị thì sẽ được vào bên trong". "Cho cô ấy vào đi" – Soyeon chỉ nói một câu là Hyomin đang đứng bên ngoài được vào ngay, đủ thấy cô quyền lực đến cỡ nào rồi. Trong lúc chờ Hyomin đi đến chỗ mình thì Soyeon cứ lắc lắc đầu, miệng nói cùng lúc "Quên đi, Park Soyeon. Người ta say rượu nên nói bừa thôi"
-Chào chị! Chị Boram nhờ em mang đồ ăn sáng đến – Đến lượt Hyomin khiến Soyeon hoàn hồn, ngập ngừng nói "Ừ! Cảm ơn em". Hyomin cúi nhẹ đầu, đang tính rời khỏi thì bỗng nghe thấy tiếng hét có phần hơi giận của đạo diễn, máu nhiều chuyện nổi lên nên đứng cạnh Soyeon để xem chuyện gì. Vì dù gì đây cũng là lần đầu tiên cô được tận mắt thấy một người nổi tiếng quay phim mà
-Nói cái gì vậy hả? Nữ phụ giờ này chưa đến là sao?
-Em...em...đã liên hệ với bên đó rồi. Họ bảo là đang kẹt xe. 30ph nữa mới tới được
-Cậu bảo với họ: KHỎI ĐẾN NỮAAAAAA!!!
Chính âm thanh đó làm mọi người đều đứng co rúm lại đầy sợ hãi, trong khi Jiyeon lại đang dửng dưng uống nước, không màng đến chuyện gì. Cho đến khi...nó thấy cô
-Đạo diễn Ahn! – Jiyeon gọi, đạo diễn cố kìm nén cơn giận để đáp lại nó "Có chuyện gì thế, Jiyeon?". "Ông thấy cô gái đứng đằng kia như thế nào?" – Jiyeon vừa hỏi, vừa liếc mắt về phía Hyomin, nhưng cô lại không thấy vì đang bận trò chuyện gì đó với Soyeon. Vị đạo diễn cứ nhìn Hyomin, rồi cũng khẽ cười một cái vì dường như cô đáp ứng đầy đủ theo mọi yêu cầu của ông. Vị đạo diễn sau đó cũng đi lại phía cô đang đứng, vui vẻ chìa tay mình ra mà giới thiệu
-Chào cô! Mọi người trong giới gọi tôi là đạo diễn Ahn
-Ồ! Chào ông – Hyomin lịch sự bắt tay lại
-Không biết bây giờ cô có rảnh không?
-Tôi...Đầu bếp riêng của tôi hiện giờ đang rất rảnh. Thấy đứng nói chuyện với quản lý của tôi là đủ biết rồi – Jiyeon từ đâu đi lại, cắt ngang câu trả lời của Hyomin khiến cô lẫn Soyeon đều quá đỗi ngạc nhiên
-Vậy thì tốt quá! Không biết cô có nhã hứng tham gia vào một vai nhỏ trong quảng cáo lần này của tôi không? Không quá khó và mất nhiều thời gian của cô đâu
-Xin lỗi tôi... (Hyomin đang tính nói thì bỗng nghe Soyeon nói nhỏ vào tai mình: Đồng ý đi Hyomin. Cơ hội ngàn năm có một để em quảng bá rộng rãi nhà hàng F.I.F đó. Mọi thứ liên quan đến Park Jiyeon đều dẫn đầu lượt tìm kiếm đó). Được rồi! – Hyomin thay câu trả lời của mình bằng một câu trả lời khác, chỉ sau vài ba câu dụ dỗ của Soyeon.
Ngay lập tức, cô đã bị kéo đi trang điểm, thay y phục. Nhưng hình như Hyomin đã quên không để ý đến cái nhếch môi của một ai đó khi cô vừa mới nói lên hai từ đó. Vì...kịch bản quảng cáo lần này ngay cả Soyeon cũng không biết, chỉ mình Jiyeon biết mà thôi
Rika~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro