Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Giao Dịch


- "Nghiêm Tiếu, thì ra là cô !".Nhạc Ân Nam gian nan cắn răng lên tiếng.


- "Lúc ấy, Ngài còn chưa nhận ra tôi mà đã mở miệng cầu xin ? Thật sự coi trọng tôi mà.!"


Nhạc Ân Nam trên mặt âm tình bất định, có thể thấy được nội tâm thập phần đặc sắc, cuối cùng Y từ kẽ răng nặn ra một tiếng.


-"Hừ."


Nghiêm Tiếu ưu nhã lấy khăn lau tay, ra vẻ bi thương.


- "Ngay cả tiếng cám ơn cũng không có, thật sự làm cho trái tim tiểu nữ tử băng giá. Ngài hôn mê một ngày một đêm, cũng không biết là ai không quản Ngài quần áo rách rưới mà hết lòng chiếu cố một tiểu tạp chủng Nhạc gia còn chưa vào cửa."


Mặt Y lập tức đen thành than..


Nàng cứu Y, sự thật chắc như đinh đóng cột. Nhưng mà, lời nói lại thực sự khiến người ta dễ sinh nộ khí, quả thực không êm tai.


"Tạp chủng" "Con hoang" những từ này xuất phát từ những lời đồn đãi từ nhỏ đến lớn vẫn vờn quanh bên tai Nhạc Ân Nam , mặc dù chán ghét, Y cũng chưa bao giờ biểu hiện ra ngoài.


Tối hôm qua không biết làm sao, có lẽ là dược, có lẽ là phân hóa, Y hoàn toàn thần phục với bản năng.


-" Cảm ơn !." . Hồi lâu, Nhạc Ân Nam khàn khàn nói.


- " Rốt cuộc cũng nói được tiếng người, Nhạc tiểu tướng quân. Không cần khách khí." . Nàng  vui vẻ đáp lại.


Nhạc Ân Nam lại bị nghẹn một chút, nhìn Nàng dù sao cũng không vừa mắt. Cũng khó trách Y đối với Nàng ấn tượng không tốt, dù sao trên người Nàng đích xác treo lên không ít những tin đồn phong hoa tuyết nguyệt.


Toàn bộ Giang Bắc, ai mà không biết Đàn Hương Các lừng lẫy nổi danh trên phố Hoa Lâu? Nghiêm Tiếu là được người khác nhận nuôi, bỏ tâm huyết ra sức bồi dưỡng.


Khi đó Đàn Hương Các còn là một trong vô số những kỷ viện lấy mua vui làm phương thức kinh doanh trên phố Hoa Lâu. Dần dần, Nàng triển lộ ra thiên phú điều hương kinh người, mới đầu chỉ điều chế chút hương liệu hấp dẫn khách nhân, Đàn Hương Các bắt đầu có danh tiếng ở phố Hoa Lâu, kinh doanh bắt đầu phất lên không ít.


Nếu không phải là hết cách, không có con đường để đi , ai nguyện ý vì đồng tiền mà mua bán da thịt ?


Phát hiện điều hương có thể kiếm tiền, mẹ nuôi của Nàng dứt khoát mở ra con đường mới, bắt đầu kinh doanh son phấn hương liệu.


Ba năm trước, mẹ nuôi qua đời, Nghiêm Tiếu
một mình danh chính ngôn thuận đứng ra tiếp quản.


Đàn Hương Các nhảy vọt trở thành hương phường có danh tiếng nhất Giang Bắc.


Nhưng dù sao cũng xuất thân từ phố Hoa Lâu.


Danh hiệu Nghiêm Tiếu cùng "Mê Điệp Hương" quấn quýt một chỗ, khó bỏ khó phân. Hương mê người, vừa là nước hoa, cũng là đại diện cho bản thân Nàng.


Năm nay, Tây Thành gặp nạn hạn hán, năm trước lại có một nhóm thổ phỉ nhỏ từ đó chạy trốn đến biên giới Giang Bắc, Nhạc đốc phủ mạnh mẽ dùng phương thức sắt đá trấn áp cỗ "tạp binh" này, cũng mượn danh nghĩa tiệc sinh thần đại tiểu thư Nhạc Chấn Bắc, mời không ít nhân vật chính khách nổi tiếng, tự nhiên cũng không thể thiếu các cô nương xuất thân từ phố Hoa Lâu đến trợ hứng.


Nghiêm Tiếu chính là nhận được lời mời như vậy.


Dù sao nàng chính là "Mê Điệp Hương" thanh danh hiển hách trên phố Hoa Lâu.


Cho dù Nàng  vẫn là một Beta chưa phân hóa.


- " Tối hôm qua, tại sao Cô lại xuất hiện ở khố phòng? " . Nhạc Ân Nam hỏi.


-" Ồ?  Thay vì hỏi tôi, vẫn là đề nghị Ngài tốt nhất nên quan tâm đến bản thân mình thì hơn !"


Nghiêm Tiếu chỉ chỉ tờ báo trong tay Nhạc Ân Nam, nói trái nói phải, ngữ khí trào phúng.


-" Tôi rất tò mò vì sao Ngài cũng ở đó? Hơn nữa, vì sao cận vệ lại phát hiện súng của Nhạc tiểu tướng quân trong bụi cỏ?".


Nàng  không cho Y cơ hội nói chuyện, lục lọi tìm một liều thuốc ức chế kề sát Nhạc Ân Nam.


- " Nếu như chúng ta đều có những bí mật không thể nói ra, vậy thì tốt nhất là dừng lại tại đây !"


Nhạc Ân Nam nhìn thấy Nàng đột nhiên ghé sát vào, tuyến thể vừa mới bị đè lại mơ hồ chớm đau, chợt cảm thấy da đầu tê dại.


- " Cô muốn làm cái gì?"


Nghiêm Tiếu vô tội chớp mắt.


- "Chất ức chế."


- " Đúng rồi, chúc mừng Ngài phân hóa thành Alpha cấp cao, chất ức chế thượng thừa nơi này của tôi là được nhập về từ nước ngoài,  đều phải dùng một giờ một lần, còn không biết lúc nào mới có thể hoàn toàn ức chế được, tôi đoán chừng lần cuối cùng cũng phải cấp A trở lên."


Nhạc Ân Nam trừng mắt nhìn Nàng.


- "Để tôi tự làm."


Nghiêm Tiếu sâu kín cười, nhìn Đàn Hương đang cháy.


- "Ngại quá, thời gian ức chế còn chưa qua, bây giờ Ngài hẳn là ngay cả cánh tay cũng không nhấc lên được đi !"


Y sắc mặt tái nhợt. Ngược lại,  Nàng mặt mày hớn hở ghé sát vào.


- "Cô muốn tiêm vào đâu? "


Thanh âm Nhạc Ân Nam mang theo một tia hoảng sợ không dễ phát hiện, phát hiện Nàng lại muốn chạm đến tuyến thể vừa mới phân hóa của Y.


Nghiêm Tiếu đạm đạm cười, vẻ mặt hết sức tự nhiên nói.


- "Thứ này đâm thẳng vào tuyến thể mới có hiệu quả tốt nhất, lúc Ngài hôn mê cũng đã đâm hơn mười mũi, rất nhanh có thể điều tiết, đừng sợ !. "


Nói xong, tuyến thể vừa mới phân hóa bị mũi kim bén nhọn xuyên qua triệt để.


Đâm thủng  tầng tầng lớp lớp, sau lưng Nhạc Ân Nam trong nháy mắt mồ hôi ướt đẫm, gân xanh trên trán Y bốc lên, chịu đựng cảm giác đau đớn thấu trời xanh như có bàn tay tàn nhẫn xé toạc đi da thịt. Y khổ sở vùi mặt vào gối.


- "Cô.....Cô... có thể nhanh lên một chút được không  ?"


Nghiêm Tiếu ngoài miệng đáp lời nhưng biểu tình lại ác liệt, hết sức trì hoãn động tác, cuối cùng còn nhẹ nhàng vui vẻ đẩy đẩy một cái.


- "Tuyến thể vừa phân hóa rất yếu ớt, Ngài cố gắng chịu đựng một chút."


Nói xong Nàng không cho Nhạc Ân Nam thời gian suy nghĩ, cố ý bảo Y  xem báo chuyển đề tài.


- "Tôi cảm thấy tiểu tướng quân Ngài tốt nhất suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào, dù sao hiện tại Ngài chính là đại nhân vật bị truy nã toàn thành,  Đàn Hương Các nho nhỏ này của tôi không chứa nổi Ngài."


"......"


Nhạc Ân Nam xem xong tin tức, sắc mặt có chút khó coi.


Y bị Nhạc Chấn Bắc âm mưu lên kế hoạch.


Bỏ thuốc, giá họa, nếu như không gặp Nghiêm Tiếu, Y ở Nhạc phủ có cánh cũng khó thoát.


Trong lòng Y là đối với Nàng có địch ý, còn chưa phân hóa nhưng diễm danh đã lan xa, nghe nói công phu trên giường của Nàng cũng hạng nhất, đem người hầu hạ đến thỏai mái, thậm chí còn hấp dẫn hơn cả Tin tức tố.


Những điều này nhiều lắm cũng làm cho Y có ấn tượng không tốt với Nàng.


Chân chính làm cho Nhạc Ân Nam kiêng kỵ chính là......


Đám lưu dân kia rõ ràng đã bị Y tiêu diệt, nhưng khi kết thúc, Y lại phát hiện bọn họ có liên hệ với Đàn Hương Các. Tiến thêm một bước điều tra, lại biết Nàng âm thầm trong bóng tối tựa hồ làm chút hoạt động mờ ám, hương liệu Đàn Hương Các ở trong chợ đen từ lâu đã lưu truyền rộng rãi.


Nhất là hiện tại, Nàng lại có thể dễ dàng chế ngự Y, một Alpha vừa mới phân hóa, cho dù Alpha vừa mới phân hóa thập phần suy yếu, cũng sẽ tuyệt đối  không cho phép một Beta dễ dàng trêu đùa như thế.


Điều này hoàn toàn chứng thực sự kiêng kỵ của Nhạc Ân Nam.


Nghiêm Tiếu thấy Y chậm chạp không có động tác.


- "Ngài hiện tại có hai lựa chọn, hoặc là vẫn dùng thuốc ức chế sống qua thời kỳ phân hóa, hoặc là tại chỗ tìm một Omega ôn nhu săn sóc, xuân tiêu phong lưu một lần. Bất quá nha... Cái trước đối với thân thể của Ngài lâu dài khẳng định có tổn hại, cái sau đối với thanh danh của Ngài cũng không tốt lắm."


Nghiêm Tiếu nhún nhún vai.


-"Muốn tìm thì đừng ở chỗ này nha... Gian phòng này của tôi tuy có thể kìm hãm nhưng cũng không giữ được tin tức tố lâu như vậy. Mặc dù không biết Ngài là Alpha cấp bậc gì, nhưng nếu như Ngài đây dám để cho mấy cô nương ở chỗ của tôi đều đến gõ cửa phòng này, tuyến thể của Ngài xem ra nát bét, còn nguyên vẹn được hay không  ?"


Rõ ràng là ngữ khí không sao cả, nhưng Nhạc Ân Nam nghe ra một tia ý tứ uy hiếp.


Lại liên tưởng đến Nàng không chút lưu tình đè lấy tuyến thể của Y, Nhạc Ân Nam hoài nghi Nàng sẽ đem tuyến thể của Y thiến đi.


Chết tiệt.


Nếu Nàng muốn giết Y, đã sớm động thủ rồi.


Tuy rằng không phải rất muốn được Nàng cứu, nhưng nếu còn sống, Y phải hảo hảo tính toán món nợ bị người khác ra tay bày kế hãm hại.


- "Tại sao Cô lại cứu tôi?"


Nghiêm Tiếu chống cằm, một lần nữa ngồi trở lại, giống như ảo thuật lấy ra một xấp giấy ném cho Nhạc Ân Nam, hai chân bắt chéo, đung đưa trên không trung.


Y lại bị đập vào mặt nhưng lần này nhanh tay lẹ mắt đón được.


Ánh mắt Nàng dừng trên ngón tay Nhạc Ân Nam,  không nhịn được lóe lên chút tinh quái.


Thú vị !

Hương thơm này cho dù là Alpha cấp S cũng phải một giờ mới có thể cử động lại được.


Mà Nhạc Ân Nam mười phút liền phá vỡ.


Đây là......


Y nhanh chóng đảo qua, vẻ mặt nghiêm túc, đây là bằng chứng. Bên trong là hóa đơn mua thuốc mê của Nhạc Chấn Bắc.


Cô ta là tự biên tự diễn cảnh này.


Mục đích chính là muốn hãm hại Y vào chỗ chết.


-  "Sao Cô lại có cái này? ". Nhạc Ân Nam hỏi.


- " Đàn Hương Các cũng làm chút mê dược , âm thầm truyền miệng...". Nghiêm Tiếu nhướng mày.


- " Ngài so với Nhạc Chấn Bắc lớn hơn một tuổi, nghiêm túc mà nói, Ngài mới là trưởng nữ Nhạc gia " . Nghiêm Tiếu chỉ chỉ Y.


- " Ngài năng lực xuất chúng, phân hóa thành cấp A thậm chí cao hơn cũng không có gì kỳ lạ, sự thật chứng minh, xác thực phân hóa thành Alpha cao cấp, một khi Ngài được thừa nhận, thân phận Tiểu Nhạc Vương liền lung lay. Cô ta là đang sợ hãi, cho nên muốn diệt trừ Ngài."


- " Mang cái này về, có lẽ có thể rửa sạch tội danh trên người Ngài ."


Cùng suy đoán của Y không mưu mà hợp.


Nhạc Ân Nam nắm chặt hóa đơn trong tay, vẻ mặt ngưng trọng.


- "Cô giúp tôi thì được lợi ích gì ?"


Nghiêm Tiếu lắc lắc máy ảnh trên tay, cười đến đắc ý.


- "Ảnh riêng của Tiểu Nhạc Vương gia tương lai siêu cấp Alpha, Nhạc thượng tướng cảm thấy sẽ có bao nhiêu người chạy theo cướp đoạt để mua được đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro