12. Vịt con xấu xí 12
Vũ Tình: "...... Ách, ngươi là như thế nào ra kết luận."
Hứa Y Y cũng cảm thấy không quá đáng tin cậy: "Tiêu Tiêu thích Thượng Thiếu Đàm đã mười năm, nàng rõ ràng thích nam sinh a, sao có thể sẽ thích Vân Xán Nhi."
"Hơn nữa Vân Xán Nhi lớn lên cũng khó coi!" Vũ Tình đi theo bỏ thêm một câu.
Ninh Tiêu là điển hình nhan khống, khi còn nhỏ trong số nam sinh nhận thức thì Thượng Thiếu Đàm đẹp trai nhất, sau khi lớn lên Thượng Thiếu Đàm cũng không có bị xấu đi cho nên Ninh Tiêu mới có thể thích hắn lâu như vậy, Chân Mộng nói Ninh Tiêu thích Vân Xán Nhi, quả thực là lời nói vô căn cứ!
"Liền tính Tiêu Tiêu đột nhiên thích nữ sinh, thích một trong ba chúng ta còn dễ hiểu hơn, Vân Xán Nhi mới nhận thức mấy ngày a." Hứa Y Y ngữ khí chua lòm nói.
Vũ Tình cũng có chút hụt hẫng, thật giống như bạn tốt của mình lập tức bị nữ nhân khác đoạt đi rồi.
Chân Mộng gõ gõ cái bàn, "Các ngươi hai cái làm gì đấy, không muốn nghe ta làm sao ra được kết luận sao? Chẳng lẽ các ngươi khuê mật ghen ghét tâm so Tiêu Tiêu hạnh phúc còn muốn quan trọng?"
Vũ Tình, Hứa Y Y phản ứng lại đây, bị Chân Mộng nói có chút áy náy.
"Đương nhiên là hạnh phúc của Tiêu Tiêu quan trọng nhất!"
Chân Mộng ngoắc ngoắc tay, ba người chụm đầu vào nhau, như là sợ bị người khác nghe được không bằng, Chân Mộng nhỏ giọng nói: "Các ngươi còn nhớ rõ Ninh Tiêu dồn Vân Xán Nhi vào buồng vệ sinh không? Trừ bỏ phía trước mấy chữ khá lớn tiếng, vế sau đều thu nhỏ giọng, cho nên nghe được mơ mơ hồ hồ. Các ngươi hai cái không nghe rõ, nhưng ta là nghe được hết!".
"Các nàng nói gì đó?" Vũ Tình sốt ruột hỏi.
"Khụ," Chân Mộng hơi đỏ mặt, "Tiêu Tiêu khen Vân Xán Nhi là tiểu khả ái, còn...còn kêu nàng tan học đừng có luôn làm bài tập, nghỉ ngơi nhiều."
Vũ Tình, Hứa Y Y tưởng tượng lời đó phát ra từ miệng Ninh Tiêu, mặt cũng đỏ theo.
Ninh Tiêu gương mặt kia vốn dĩ chính là nhân gian sát khí, ngày thường nàng rất ít nói loại này lời nói, không nghĩ tới cùng Vân Xán Nhi nói chuyện phiếm há mồm liền tới.
Trách không được muốn ở buồng vệ sinh khoá cửa lại mới nói.
Khẳng định là cảm thấy thẹn thùng, sợ bị người khác nghe thấy.
"Các ngươi nghĩ đi, Tiêu Tiêu trước kia cũng chỉ là thực ngẫu nhiên mới có thể nói mấy lời kiểu đó với Thượng Thiếu Đàm, nàng hiện tại cùng Vân Xán Nhi như vậy, nhất định là di tình biệt luyến." Chân Mộng nói xong, chắc chắn gật gật đầu, "Nhất định là vậy!".
Vũ Tình, Hứa Y Y hai mặt nhìn nhau, Chân Mộng nói quá có đạo lý, không phải do các nàng không tin.
"Ta cảm thấy vẫn là muốn lại xác định một chút thì tốt hơn, lỡ như chúng ta hiểu lầm đâu." Hứa Y Y từng gặp phải tra nam, đối loại sự tình này tương đối cẩn thận.
"Cũng đúng." Tuy rằng Chân Mộng cảm thấy kết quả sẽ không thay đổi, bất quá tựa như Hứa Y Y nói, tóm lại cẩn thận chút vẫn tốt hơn.
Ninh Tiêu không biết mình bị khuê mật đoàn cùng Thượng Thiếu Đàm đồng thời theo dõi, ngày hôm sau bắt đầu cứ theo lẽ thường ăn trưa cùng Vân Xán Nhi.
Ninh Tiêu bưng chay mặn phối hợp đồ ăn đặt lên bàn, Vân Xán Nhi ngượng ngùng nói: "Ngày mai ta mời ngươi ăn cơm đi."
Chỉ là tiền trong thẻ cơm của nàng không nhiều lắm, khả năng không có biện pháp mời Ninh Tiêu ăn được phong phú như vậy.
Ninh Tiêu không sao cả nói: "Không cần, là ta cưỡng bách ngươi cùng ta ăn trưa, theo lý ta nên mời."
Vân Xán Nhi cắn môi dưới, ảm đạm rủ mắt, cảm giác tự ti mãnh liệt mà đến.
Nếu nàng tiền thưởng không có bị cha mẹ lấy đi, nàng hôm nay liền sẽ không lâm vào loại hoàn cảnh này.
Chỉ là mời Ninh Tiêu ăn cơm mà thôi, nàng đều không có tiền, còn để Ninh Tiêu phải tìm lấy cớ thế nàng tiết kiệm tiền.
"Này, đừng nghĩ lung tung." Ninh Tiêu duỗi tay xoa xoa tóc Vân Xán Nhi, "Ngươi biết trong thẻ cơm ta có bao nhiêu tiền sao?"
"Có bao nhiêu?" Vân Xán Nhi con ngươi đen hiện lên tò mò.
Chẳng lẽ bên trong có một vạn khối?
Ninh Tiêu một tay chống cằm, nhàn nhạt ném xuống một cái đại lôi: "Một trăm vạn."
"Cái gì?" Vân Xán Nhi cho rằng mình nghe lầm, ánh mắt hiện lên mê mang.
"Đúng vậy, tiểu khả ái ngươi không nghe lầm, chính là một trăm vạn. Cho nên không cần tiết kiệm tiền cho ta, học hết ba năm cao trung tiền trong thẻ cơm cũng chưa xài hết....Hơn nữa ngươi biết, sau tốt nghiệp thì cũng không lấy lại được tiền trong thẻ."
Ninh Tiêu nghiêng đầu cười với Vân Xán Nhi,
"Cho nên mời ngươi ăn cơm ta một chút đều không mệt, nếu mà để trường học chiếm tiện nghi, ta tình nguyện ta tiện nghi từ ngươi tới chiếm."
Ninh Tiêu không chú ý tới, nàng phía sau vang lên một trận hưng phấn mà hô nhỏ.
Vũ Tình ba người trộm đi theo phía sau Ninh Tiêu cùng Vân Xán Nhi, chọn một vị trí nghe lén tốt nhất, tức có thể nghe được Ninh Tiêu nói cái gì, còn sẽ không bị phát hiện.
Hứa Y Y nắm lấy tay Vũ Tình, hưng phấn nhỏ giọng nói: "Các ngươi nghe thấy không, Tiêu Tiêu nói nguyện ý để Vân Xán Nhi chiếm nàng tiện nghi!"
A a a a a! Nàng tin! Này rốt cuộc là cái gì thần tiên tình yêu!!!
Vũ Tình một bàn tay che lại hồng hồng gương mặt, "Tiêu Tiêu thật sự biết liêu người a ~ vì sao ta chưa từng gặp được nam sinh nào như vậy hết nha ~"
Chân Mộng nói: "...... Các ngươi hiện tại tin tưởng ta nói đi."
Hứa Y Y giãy giụa lấy lại tinh thần nói: "Không được, còn không thể xác định!"
"Ngươi nói như thế nào mới tính xác định?"
Hứa Y Y nắm tay nói: "Cần thiết nghe thấy Ninh Tiêu chính miệng nói thích Vân Xán Nhi mới được!"
Vũ Tình đi theo gật đầu: "Đúng đúng đúng, đến chính tai nghe được Ninh Tiêu nói thích Vân Xán Nhi."
Chân Mộng nói: "Tiêu Tiêu mặt ngoài trương dương, kỳ thật tính cách nội liễm, nàng thích Thượng Thiếu Đàm lâu như vậy cũng không chủ động nói qua thích Thượng Thiếu Đàm, muốn từ nàng trong miệng nghe được thổ lộ, ta cảm thấy có điểm khó."
Vũ Tình nghĩ nghĩ, nói: "Như vậy, chúng ta tìm một người tới kích thích Tiêu Tiêu một chút là được chứ gì."
Ba người chụm vào nhau, Vũ Tình đem kế hoạch nói cho Hứa Y Y cùng Chân Mộng nghe, được hai người bạn nhất trí tán đồng.
Thượng Thiếu Đàm bên kia thì không được tốt như vậy.
Hắn ngồi ở bàn bên cạnh Ninh Tiêu và Vân Xán Nhi, lưng thẳng băng, động tác ưu nhã mà ăn xong một khối đỉnh cấp bò bít tết, kết quả Ninh Tiêu cùng Vân Xán Nhi chỉ lo xem lẫn nhau, căn bản không có chú ý tới hắn!
Thượng Thiếu Đàm đều mau tức chết rồi.
Hắn chính tai nghe Ninh Tiêu dùng ngữ khí ôn nhu nói chuyện cùng Vân Xán Nhi, nghe nàng trong lúc vô ý trêu chọc Vân Xán Nhi. Xoay đầu thấy Vân Xán Nhi bị nàng liêu khuôn mặt nhỏ hồng hồng, thiếu chút nữa không nhịn nổi đi qua đi chất vấn Ninh Tiêu rốt cuộc là ai.
Ninh Tiêu rõ ràng hẳn là thích hắn, không lý nào lại đối tốt với tình địch như vậy!
Hắn nhất định phải nghĩ cách đuổi đi cái này nữ nhân xuyên tiến thân thể Ninh Tiêu...... Cũng có thể là nam nhân....Hắn phải làm cái kia "Ninh Tiêu" thích chính mình, vì chính mình không ngừng ác bá Vân Xán Nhi trở về!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro