Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

76. Hôn môi

Thẩm Tinh Nguyệt chỉ cảm thấy mặt sườn đều thiêu đỏ, vội vàng dời đi tầm mắt, "Vũ Nhi? Đừng nháo, như vậy dễ dàng cảm nhiễm phong hàn, trước đem chăn đắp lên."

Tô Mộ Vũ thấy Thẩm Tinh Nguyệt không dám nhìn mình, nhưng mặt lại đỏ, ý cười trên khóe môi càng sâu, "Không nháo, ngươi như thế nào không nhìn ta."

"Ta nhìn, nghe lời, coi chừng cảm lạnh." Thẩm Tinh Nguyệt lại nhanh chóng ngó Tô Mộ Vũ một cái, vội vàng dời đi tầm mắt.

Tô Mộ Vũ bật cười, "Ngươi này cũng kêu nhìn? Thẩm Tinh Nguyệt, ta không muốn rời đi ngươi."

Thẩm Tinh Nguyệt nghe mèo con nói không muốn rời đi, lập tức lại nghiêm túc nhìn Tô Mộ Vũ: "Ta cũng không muốn ngươi đi, thật sự."

Tô Mộ Vũ nhìn vào mắt Thẩm Tinh Nguyệt, bên trong tràn đầy đều là chính mình, nàng câu lấy cổ Thẩm Tinh Nguyệt làm Thẩm Tinh Nguyệt càng tới gần mình hơn, khi khoảng cách hai người chỉ còn một quyền, Tô Mộ Vũ bỗng chốc tiến sát vào, cánh môi mềm mại nhẹ nhàng dán lên môi Thẩm Tinh Nguyệt.

Ở một khắc Tô Mộ Vũ tới gần, Thẩm Tinh Nguyệt cơ hồ đã mất đi năng lực tự hỏi, toàn bộ lực chú ý đều ở cánh môi mềm của Tô Mộ Vũ.

Thẩm Tinh Nguyệt vành tai đỏ bừng, sau thắt lưng bị hai chân thon dài của Tô Mộ Vũ quấn lấy, nàng chỉ là dựa vào bản năng gia tăng nụ hôn này, sớm đem chính mình là thẳng nữ loại chuyện này vứt tới rồi sau đầu, mãi cho đến Tô Mộ Vũ cảm thấy hô hấp không được nữa, lúc này mới thoáng đẩy đẩy Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt thối lui một ít, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tô Mộ Vũ, ma xui quỷ khiến nói một câu: "Thật ngọt."

Tô Mộ Vũ vốn dĩ vừa mới khóc, hốc mắt vẫn còn đo đỏ, bị Thẩm Tinh Nguyệt như vậy hôn trong chốc lát, gò má cùng lỗ tai ửng đỏ một mảnh, nghe được Thẩm Tinh Nguyệt nói như vậy, Tô Mộ Vũ thẹn thùng cọ cọ vai cổ Thẩm Tinh Nguyệt, làm nũng, "Ta cũng cảm thấy thật ngọt, nhưng, nhưng ngươi vừa mới không phải còn muốn cùng ta hòa li sao? Làm gì hôn ta?"

Thẩm Tinh Nguyệt bật cười nghe mèo con lại bắt đầu trả đũa, cười khẽ lại lần nữa hôn lên, so với vừa mới kịch liệt, Thẩm Tinh Nguyệt lần này hôn rất là mềm nhẹ, từng chút hôn từ khoé môi Tô Mộ Vũ hôn dần tới giữa môi.

Một nụ hôn qua đi, Thẩm Tinh Nguyệt phát hiện mèo con lỗ tai đỏ đều mau lấy máu, giơ tay nhẹ nhàng nhéo nhéo, ôn nhu nói: "Thư hòa li đó không tính, ta một lát liền ném vào chậu than thiêu, ngươi là thê tử của ta, chỗ nào cũng đừng nghĩ chạy."

"Vậy, ta trong chốc lát sai người đem khối ngọc kia đưa trả về cho ngũ hoàng nữ, về sau cũng sẽ không gặp nàng, được không?" Tô Mộ Vũ cẩn thận nhìn sắc mặt Thẩm Tinh Nguyệt, sợ Thẩm Tinh Nguyệt vẫn còn giận, lại thò đến gần hôn hôn môi Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt gật đầu, nghiễm nhiên đã bị mèo con hống tốt, hai người như vậy nằm trong chốc lát, Thẩm Tinh Nguyệt sợ Tô Mộ Vũ thật sự sẽ sinh bệnh, vội vàng nói: "Trước đắp chăn lên, trung quần của ngươi còn ẩm, đối thân thể không tốt, ngoan."

Tô Mộ Vũ bám ở Thẩm Tinh Nguyệt sau thắt lưng hai chân cuối cùng là buông lỏng ra một ít, đôi mắt mỉm cười nhìn về phía Thẩm Tinh Nguyệt, một chút chính mình động thủ ý tứ đều không có.

Thẩm Tinh Nguyệt mím môi, không biết có phải hay không tâm lý tác dụng, nàng tổng cảm thấy cánh môi ngọt ngào.

Thẩm Tinh Nguyệt hảo tính tình ôm lấy eo Tô Mộ Vũ, ôm nàng đem eo nâng lên tới một ít, giúp nàng đem có chút ẩm lạnh trung quần cởi xuống, sau đó liền muốn phủ chăn, mèo con trên người chỉ còn lại quần lót cùng yếm, sẽ cảm lạnh.

Tô Mộ Vũ ngược lại không ngoan, nhích tới nhích lui, không phối hợp Thẩm Tinh Nguyệt giúp nàng đắp chăn, nàng đi xuống cọ cọ, chen chân vào quấn lên vòng eo Thẩm Tinh Nguyệt, Thẩm Tinh Nguyệt sợ nàng trên đùi bị lạnh, ôn nhu dỗ: "Nghe lời, nằm vào trong chăn, muốn ôm chờ lát nữa lại ôm."

Tô Mộ Vũ đôi mắt mỉm cười nhìn Thẩm Tinh Nguyệt, hướng Thẩm Tinh Nguyệt thò cánh tay ý bảo Thẩm Tinh Nguyệt cúi thấp xuống một ít, Thẩm Tinh Nguyệt không có cách nào với mèo con, nghe lời lại lần nữa cúi người đến gần, đôi tay chống ở hai bên sườn thân thể Tô Mộ Vũ.

Tô Mộ Vũ câu lấy cổ nàng, thân mật cọ cọ, đem cánh môi dán ở nách tai Thẩm Tinh Nguyệt, mềm mại nói: "Trên người của ngươi, váy ngoài cũng bị ta cọ ướt một ít, ta giúp ngươi cởi được không?"

Hơi thở ấm áp đánh vào bên tai, Thẩm Tinh Nguyệt chỉ cảm thấy nhột nhạt, trong lòng cũng đi theo ngứa.

"Không cần, ta tự cởi được, ngươi nghe lời trước đắp chăn đàng hoàng." Thẩm Tinh Nguyệt cự tuyệt mèo con đề nghị.

Tô Mộ Vũ hai chân bám chặt hông Thẩm Tinh Nguyệt, chính là không cho Thẩm Tinh Nguyệt đứng dậy, Thẩm Tinh Nguyệt bị trong lòng ngực Tô Mộ Vũ làm cho không có biện pháp, chỉ phải thỏa hiệp, "Hảo, vậy ngươi cởi giúp ta."

Tô Mộ Vũ hôn hôn khoé môi Thẩm Tinh Nguyệt, chỉ huy nàng, "Như vậy khó cởi lắm, ngươi ôm ta ngồi lên đùi ngươi đi."

Thẩm Tinh Nguyệt tầm mắt nhìn về phía cánh môi phấn hồng của Tô Mộ Vũ, thò lại gần hôn một cái, lúc này mới dựa theo mèo con yêu cầu, đem Tô Mộ Vũ ôm lên, chính mình ngồi ở mép giường, làm Tô Mộ Vũ ngồi ở trên đùi, lại vội vàng túm chăn bông lại đây, vây quanh ở phía sau eo lưng Tô Mộ Vũ.

Tô Mộ Vũ chỉ khóe môi ngậm cười nhìn Thẩm Tinh Nguyệt, tổng cảm thấy Thẩm Tinh Nguyệt có chút thời điểm cùng nương mình rất giống, luôn chú ý vấn đề thân thể mình, bất quá nghĩ đến trước đó Thẩm Tinh Nguyệt nói qua, Tô Mộ Vũ trên mặt ý cười càng sâu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng câu lấy dây lưng bên hông Thẩm Tinh Nguyệt, lại không vội mà cởi bỏ.

Nàng cố ý tiến đến bên tai Thẩm Tinh Nguyệt, hỏi: "Ngươi còn nhớ rõ ngươi trước đó nói qua cái gì không?"

Thẩm Tinh Nguyệt thấy mèo con cố ý không thành thật, còn phun nhiệt khí vào tai mình, dứt khoát duỗi tay trực tiếp xoa hõm eo Tô Mộ Vũ, ở mặt trên nhẹ nhàng nhéo vài cái, đã không có trung y cách trở, mèo con càng là trực tiếp liền mềm ở trong lòng ngực Thẩm Tinh Nguyệt.

"Ân ~ không sức lực." Tô Mộ Vũ nhẹ cọ Thẩm Tinh Nguyệt làm nũng.

"Không sức lực vừa lúc, lát nữa ngoan ngoãn nằm ở trong chăn, ở trên nền tuyết quỳ lâu như vậy, lần sau nếu là còn dám, ta liền thật không để ý tới ngươi." Thẩm Tinh Nguyệt hiện tại ngẫm lại đều còn cảm thấy đau lòng.

Tô Mộ Vũ biết Thẩm Tinh Nguyệt là quan tâm chính mình, lại câu lấy cổ Thẩm Tinh Nguyệt, ở Thẩm Tinh Nguyệt trong lòng ngực cọ cọ, không biết có phải hay không do lần này Tô Mộ Vũ không có mặc trung y, Thẩm Tinh Nguyệt cảm giác ngực mèo con so ngày thường bế lên tới còn muốn mềm một ít.

Thẩm Tinh Nguyệt miên man suy nghĩ thời điểm, Tô Mộ Vũ đã bắt đầu duỗi tay cởi đai lưng nàng.

Tô Mộ Vũ mềm như bông không có sức lực gì, lại như cũ thoáng chống thân thể, hôn lên cánh môi Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt thấy mèo con như vậy chủ động, dứt khoát ấn mèo con sau eo hôn một hồi lâu, thẳng đến Tô Mộ Vũ mềm mại vùi vào lòng nàng, mới dừng lại.

Thẩm Tinh Nguyệt túm lấy chăn phía sau Tô Mộ Vũ, cảm thấy không thể lại làm mèo con lăn lộn, bằng không thật sẽ bị cảm lạnh, thừa dịp Tô Mộ Vũ vừa mới bị hôn không có sức lực, đem Tô Mộ Vũ đặt nằm lên giường, bọc chăn kỹ lưỡng, Thẩm Tinh Nguyệt lúc này mới chính mình cởi ra váy áo bên ngoài.

Tô Mộ Vũ như là không hài lòng Thẩm Tinh Nguyệt thả mình lên giường, chen chân vào đá đá Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt bật cười nhìn Tô Mộ Vũ, duỗi tay chộp lấy cổ chân nàng, nhẹ nhàng đem người túm túm về phía mình, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay Tô Mộ Vũ vài cái, liền thấy mèo con run lên một chút, lỗ tai cũng đỏ lên.

"Ngươi đừng sờ loạn." Tô Mộ Vũ đem nửa khuôn mặt vùi vào trong chăn, chỉ còn đôi mắt còn nhìn Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt cũng không có nghe lời, ngón cái ở vừa mới nơi đó lại nhẹ nhàng xoa vài cái, quả nhiên liền nghe được tiếng rầm rì của Tô Mộ Vũ, Thẩm Tinh Nguyệt tâm đều đi theo mềm, thoáng buông tay ra, thấy chính mình vừa mới nắm địa phương có một vòng màu đỏ nhạt ấn ký.

Mèo con của nàng chính là da thịt non mịn, chính mình căn bản không dùng bao lớn sức lực liền có một vòng đỏ nhạt, nếu mà làm ở chỗ khác thì sao?

Thẩm Tinh Nguyệt vội vàng phục hồi tinh thần lại, không để bản thân suy nghĩ vớ vẩn, lúc này mới vừa cùng Tô Mộ Vũ hòa hảo, thế nào cũng phải từ từ tiến tới mới hảo, không thể luôn muốn khi dễ mèo con.

Bất quá thực tủy biết vị, mèo con đá chính mình, chính mình như thế nào cũng phải thu điểm lợi tức trở về, Thẩm Tinh Nguyệt buông lỏng ra cổ chân Tô Mộ Vũ, thuận tay lại giúp nàng đắp chăn lại.

Thẩm Tinh Nguyệt một tay chống giường cúi người tiến đến trước mặt Tô Mộ Vũ, một cái tay khác thì kéo chăn ra làm mèo con lộ mặt, lúc này mới cúi người hôn hôn cánh môi mèo con.

Tô Mộ Vũ thấy Thẩm Tinh Nguyệt hôn nàng, hai tay quấn lên cổ Thẩm Tinh Nguyệt, rất là ngoan ngoãn hùa theo, thật lâu sau hai người mới thoáng tách ra chút khoảng cách, Tô Mộ Vũ ôm cổ không cho Thẩm Tinh Nguyệt đi, ngữ khí mềm ấm làm nũng: "Dù sao váy ngoài cũng cởi rồi, ngươi lại ôm ta ngủ một lát đi, trong khoảng thời gian này ngươi cũng chưa ôm ta ngủ."

Mèo con một bên làm nũng, một bên lại tính nợ cũ.

Thẩm Tinh Nguyệt cũng lên giường, đem Tô Mộ Vũ ôm ở trong ngực, khẽ cười nói: "Ngươi mấy ngày nay không phải không muốn cùng ta nói chuyện sao? Ta còn tưởng rằng ngươi không muốn để ta ôm chứ."

Tô Mộ Vũ ở Thẩm Tinh Nguyệt trong lòng ngực tìm vị trí thoải mái nằm ổn, lẩm bẩm giải thích: "Ngươi mấy ngày nay vẫn đều ở cùng khôn trạch khác, ta muốn ngươi giống như trước dỗ dành ta, ngươi đều không dỗ."

"Hảo, về sau chỉ dỗ một mình ngươi." Thẩm Tinh Nguyệt thuận tay chà xát Tô Mộ Vũ sau eo, vào tay chính là một mảnh trơn mịn.

Mèo con bị nàng xoa mềm thân mình, kiều khí oa ở Thẩm Tinh Nguyệt trong lòng ngực làm nũng, "Ân ~ ngươi xoa nhẹ chút."

"Hảo, nghe nương tử." Thẩm Tinh Nguyệt tiến đến bên tai Tô Mộ Vũ, thấy lỗ tai nàng đỏ rực đáng yêu, dứt khoát nhẹ nhàng hôn lên.

Tô Mộ Vũ thân thể run lên, bị xoa nắn lỗ tai đều có thể mềm thân mình, huống chi là hiện tại?

Thẩm Tinh Nguyệt hôn lúc sau, liền thấy trong lòng ngực mèo con đều mau mềm hóa thành một vũng nước, chỉ là hôn hôn lỗ tai cũng đã như vậy, nếu mà hôn ở chỗ khác thì còn thế nào?

"Thẩm Tinh Nguyệt, ngươi khi dễ ta."

"Nào có? Là thích ngươi." Thẩm Tinh Nguyệt hôn hôn đỉnh đầu Tô Mộ Vũ, ngọt ngào nói.

Tô Mộ Vũ ngước nhìn đôi mắt Thẩm Tinh Nguyệt, "Vậy từ giờ không cho ngươi thích khôn trạch khác, càn nguyên cũng không, được không."

Tô Mộ Vũ hôn khoé môi Thẩm Tinh Nguyệt, vùi mặt vào cổ Thẩm Tinh Nguyệt rầm rì làm nũng.

Ngay cả Tô Trường Viễn cái loại này ngũ phẩm quan viên, hậu viện đều như vậy nhiều người, nàng nhưng không muốn Thẩm Tinh Nguyệt về sau cũng như vậy.

"Hảo, chỉ thích ngươi, trong vương phủ chỉ có một quận chúa phi là ngươi, không còn người nào khác được chứ?" Thẩm Tinh Nguyệt lại hôn lên lỗ tai Tô Mộ Vũ, lời ngon tiếng ngọt, nàng trước kia lúc cùng mèo con ôm nhau, như thế nào không phát hiện mèo con trên người thơm tho mềm mại, nơi nào hôn cũng thích? Chẳng lẽ là trước kia quá thẳng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro