Chap 6 : Coi Như Chạm Mặt...
Lý Thuần sáng ra đã đi đến để rước Chỉ Lôi đi làm nhưng không may trên đường đi ,lại gặp trục trặc. Xe của Lý Thuần dừng chờ đèn đỏ nhưng có một chiếc xe mất phanh tông vào đuôi xe Lý Thuần ,trầy xước rất nhiều . Lý Thuần liền tấp vào lề xem thử .
–A , chị gì ơi tôi xin lỗi . Xe tôi mất phanh , tôi cũng không muốn đụng trúng chị đâu. Cho tôi xin lỗi .
–Đụng muốn hư nửa chiếc xe mà nói xin lỗi là xong sao ?
–Xin chị thứ lỗi cho tôi . Tôi vừa về nước nên không rành việc xe cộ.
–Nói nghe đơn giản quá ha ?... cô muốn đền sao đây ?
–Đợi tôi chút...tôi gọi người nhà đến !
Tân Liên liền rút điện thoại ra gọi cho chị gái mình .
–Alo... chị ơi !!
–Có chuyện gì vậy , hay em còn ở sân bay hả .
–Em...em lỡ đụng trúng xe người ta rồi!
–Xe gì...
–Porsche...
Tít tít *
–Alo..chị? , trời ơi cái bà chị này !
–Sao...? , gọi được chưa
–Chị tôi cúp máy rồi ~
–Đúng là chị nào em nấy .
–Hay là chị chở em về nhà được không , em lấy tiền đền chị .
–Cứ phải vậy nhanh không , mất cả thời gian!
Tân Liên tính ngồi ghế phụ nhưng bị Lý Thuần cản.
–Ngồi ở sau đi, ghế phụ không được ngồi .
–À vâng .
Lý Thuần đi theo đường mà Tân Liên chỉ , lại đến biệt thự Tân Gia...
–Này cô gái, dù không có tiền đền thì đừng chỉ đại nhà ai chứ ?
–Đây là nhà tôi mà ...
–Nhà này chỉ có một cô con gái thôi mà ?
–Tôi là em của chị ấy đó!
–Cô có chắc cô là em của Đại Tiểu Thư Tân Gia không ?
–Chị không tin cứ vào hỏi mà xem !
Tân Chỉ Lôi đứng trong nhà mà lại thấy Tân Liên đi ra từ chiếc xe của Lý Thuần . Liền ra mà kéo Tân Liên lại hỏi .
–Này em , lại gây chuyện gì nữa vậy .
–Chị nhìn đuôi của chiếc xe đó đi ...
–Sao mà đụng dữ vậy ?
Lý Thuần bước ra liền đến chỗ hai chị em đang đứng .
–Này là em gái chị hả ?
–Đúng rồi.
–Vậy em gái chị đụng xe em thì sao đây ?
Tân Chỉ Lôi kéo người Lý Thuần lại thì thầm nói nhỏ .
– Chị lấy thân chị đền thay cho em chị vậy được chưa , đừng làm khó con bé .
Lý Thuần nghe vậy thì đôi mắt sáng rực lên như hớt được vàng . Liền thay đổi tính tình ngay .
–Aiyo , em gái không cần đền. Nhà chị nhiều xe lắm aa ~ , mấy chiếc cỏn con thôi mà em . Sao chị có thể vì chiếc xe mà chia rẽ tình chị em mình được chứ nhỉ ~
Tân Liên liền ngạc nhiên xoay qua nhìn Tân Chỉ Lôi.
–Chị ổn không ạ , lúc nãy chị đâu có hiền như vậy đâu...
–Ha... chỉ là chuyện bình thường. Chị còn nhiều cái hay mà em không biết đó .
Tân Chỉ Lôi liền đuổi Tân Liên lên lầu để nói chuyện với Lý Thuần .
–Lý Thuần ... , tiền sửa xe có mắc không ...
–Không đắt lắm đâu... chỉ cần chị làm được những gì chị vừa nói ~ .
Tân Chỉ Lôi nghe vậy mặt đã đỏ lên hết rồi, ngại ngùng mà đi lên phòng. Lý Thuần cũng đi theo . Điện thoại của Tân Chỉ Lôi đột ngột rung lên vì có người điện đến.
–Chào Tân Chỉ Lôi, dạo này em khỏe chứ ~
–À Anh Đỗ hả (Đỗ Lê Quốc , bạn cấp ba của Chỉ Lôi)
–Lâu lắm rồi chưa gặp nhau rồi phải không
–Đúng rồi cũng lâu lắm chưa gặp .
–Dạo này có ai theo đuổi chưa Tân Chỉ Lôi ~
Câu hỏi bất chợt khiến cho Tân Chỉ Lôi nhìn qua Lý Thuần đang nằm cạnh dò xét sắc mặt mà trả lời .
–Ờm thì...không có !
–Vậy anh có cơ hội không...~
– Hừm... sao mạng yếu quá nhỉ !
Tân Chỉ Lôi liền cúp máy nằm trên giường yên phận . Lý Thuần liền nhăn mặt mà nhái theo .
–Vậy anh có cơ hội không aa~ , người tốt như vậy sao không sớm tiến đến đi cô Tân Chỉ Lôi a ~
–Chị với cậu ta chỉ là bạn thôi mà...
–Đúng rồi... chỉ đơn thuần là bạn!!
–Thôi mà , đừng giận nữa mà .
–Ai mà dám giận chứ !~
Lý Thuần vào một góc lấy máy tính ra làm việc không thèm để ý đến Tân Chỉ Lôi.
–Em..! , mở cho chị chai nước đi.
Tân Chỉ Lôi liền cầm chai nước lại đến gần chỗ Lý Thuần .Lý Thuần vặn vài cái là ra rồi .
–Uống miếng nước đi ~
–Không uống .
–Ưm... em còn giận hả ~
Tân Chỉ Lôi làm nũng trước mặt Lý Thuần nhưng lại bị máy tính che mất tầm nhìn. Tân Chỉ Lôi liền gập máy tính lại vứt sang một bên .
–Đừng làm việc nữa ~....
–Cái này quan trọng lắm đó, em không có thời gian đâu.
–Hứ..., vậy thôi ~
Tân Chỉ Lôi liền lấy máy mình giả vờ điện cho Đỗ Lê Quốc.
–Aa... Anh Đỗ hay chúng ta tối nay ăn tối được không .
Lý Thuần ngồi đó mà mặt mày khó chịu, liền bỏ những gì trên tay nhảy vọt đến đè Tân Chỉ Lôi xuống , đồng thời lấy điện thoại của Chỉ Lôi .
*Bốp
–Điện thoại của chị....!
–Cho chừa cái tội...!
–Hic...~ , e-m làm vậy mà coi được á hả ~
Tân Chỉ Lôi liền mếu máo khóc nấc lên , khiến Lý Thuần lúng túng . Lý Thuần một tay choàng qua eo cô rồi một tay xoa đầu dỗ dành .
–Đều là lỗi tại em...,do lúc nãy em hơi nóng .Bảo bối của em đừng khóc nữa ~
–Hic...tôi không có quen cô. Biến
–Ai yo, em xin lỗi mà ~
Càng dỗ thì Lý Thuần càng ôm chặt hơn , Tân Chỉ Lôi chỉ biết nằm trong lòng của Lý Thuần mà nhõng nhẽo .Đang dỗ tiểu bảo bối của Lý Thuần thì lại có người gọi đến .
–Lão đại..., sao chị còn chưa lên công ty , sắp kí hợp đồng rồi ~
–Kêu Trương Tổng đi, chị bận rồi .
Tân Chỉ Lôi nghe vậy liền nhéo eo Lý Thuần một cái .
–Bận cái gì mà bận . Đi thay đồ , lên công ty kí hợp đồng nhanh .
–Nhưng...
–Không nhưng nhị gì hết , nay chị cũng phải đi cùng em đi kí đó.
–Em biết rồi...!
Lý Thuần liền vội cụp máy . Thay đồ xuống xe đợi Chỉ Lôi .
–Hôm bữa em nói hợp đồng này quan trọng lắm hả .
–Không quan trọng lắm nhưng mà...chị gặp người này xong sẽ biết ~
–À...
Vừa bước vào cửa công ty của FBT đã có rất nhiều người đón tiếp rất nhiệt tình .
–Aiyo Lý Tổng , mời anh mời anh . Chính là đường này ~
Từng bước đi của Lý Thuần đều có hàng vạn con mắt nhìn theo .
–Lý Tổng , anh nhìn xem công ty chúng tôi đã xây dựng lại hình ảnh của chính mình rất đẹp rồi . Anh thấy hài lòng không ạ ~
–Quản lí Trương , tôi đến đây để kí hợp đồng . Không phải đi xem tranh !
–Dạ dạ , anh nói đúng đều tại tôi nhiều lời .
–Tôi muốn gặp Giám Đốc Tân Dao , có ở đây không ?
–Dạ có , Tân Tổng chờ người nãy giờ ạ .
Vừa mở cửa văn phòng ra , dì Tân đã hốt hoảng . Lý Tổng mà họ nói chính là Lý Thuần còn người bên cạnh là con gái mình.
–Lý Thuần...
–Ah Giám Đốc Tân , chị đừng gọi thẳng tên của Lý Tổng vậy sẽ không hay .
–Không sao , dì ấy gọi quen rồi .
–Dạ...
–Ôi trời Tiểu Lý , cô lại không ngờ là con đó .
–Đều là có duyên cả dì ạ ~
–Ủa mẹ...? Sao mẹ không bất ngờ khi thấy con vậy !
–Bản mặt cô nương ngày nào tui chả thấy !
–Mẹ thiên vị quá à ~
–Đúng rồi , tiểu Lý cháu muốn xem cơ sở trước hay kí hợp đồng trước ~
–Dẫn cháu đi xem cơ sở đi ạ ~
–Vậy cháu đi theo dì
Tân Chỉ Lôi ngồi lì ở đó không chịu đi khiến Lý Thuần nén lại một chút.
–Sao vậy không muốn đi hả ~
–Ghét mấy người quá đi , không thèm .
–Vậy để em mà ẵm thì sẽ không hay đâu đó .
–Aiyo , đi thì đi
–Tiểu Lý , cháu qua đây xem . Đều là dùng những thứ mắc tiền không đó .
–Dạ , nhìn rất có thẩm mỹ .
Vừa đánh mắt qua nhìn thấy Tân Chỉ Lôi đang gọi điện thoại giọng điệu có chút vui vẻ . Lý Thuần liền tiến đến giựt chiếc điện thoại của nàng .
–Ah..? , gì vậy chị đang nói chuyện mà ~
Ngó qua điện thoại thì thấy tên Đỗ Lê Quốc .
–Ai cho chị gọi cho người đàn ông khác , chị xin phép em chưa ?
–Điên hả , gọi ai cũng phải xin phép em...? . Bị ấm trán sao !
–Đúng rồi , em điên đó . Lỡ người này có ý đồ xấu thì sao ~
–Anh ta là bạn của chị , em cấm cái gì ?
Đầu dây bên kia cũng im lặng mà nghe hai người cãi nhau .
–T-Tiểu Tân...lần sau chúng ta gọi vậy...
Hắn ta vừa cúp máy thì Lý Thuần nhìn chằm chằm nàng .
–Còn nói là Tiểu Tân , cố tình à !
–Anh ấy gọi vậy đó giờ rồi mà , có vậy cũng bới lên cho được .
–Được rồi , em sai !
Lý Thuần tức giận liền bỏ nàng ở đó đi vượt mặt Dì Tân .
–Này-y...Tiểu Lý . Cháu đi đâu vậy ~
Dì Tân quay lại nhìn con gái mình đứng ngơ nhác ở đó .
–Lôi Lôi , con lại chọc Tiểu Lý cái gì phải không .
–Do cô ta kiếm chuyện thì có !
–Mẹ không biết nay có kí hợp đồng được hay không nhưng tối về mẹ không tha cho con đâu !
__
–Alo , Lý Thuần ?
–Sao ?
–Em đang ở đâu vậy
–Không cần phải lo , em không chết đâu
–Ý em là sao...?
*Tít tít
–Tôi nói cho cậu nghe này Trương Quân Ninh !
–Hả..
–Từ ngày hắn ta điện cho Chỉ Lôi , chị ấy cáu gắt với tôi lắm .
–Là ai vậy ?
–Đỗ Lê Quốc .
–À thì ra là anh ta .
–Cậu quen hả ?
–Có , có quen . Từng theo đuổi Chỉ Lôi nhưng bị Chỉ Lôi từ chối rồi . Hắn mặt dày lắm a !
–Sao chị ấy không chặn hắn luôn cho rồi
–Hừm, ai mà kiểm soát được Chỉ Lôi đâu chứ .
Đột nhiên trong túi Quân Ninh điện thoại reo lên nên vội bắt máy .
–Ninh Ninh , cậu có thấy Lý Thuần không vậy !!
Lý Thuần nghe vậy liền lắc đầu ra hiệu .
–Ờm... không có .
–Vậy em ấy ở đâu chứ .
–Mà cậu đang ở đâu vậy
–Tớ đang ở công ty FBT , Tổng Giám Đốc đang la mắng mẹ tớ vì để Lý Thuần đi mất . Cũng đều tại tôi ..
–Hừm..cậu bình tĩnh đi a . Để tôi kiếm Lý Thuần cho nha ~
–Vậy nhờ cậu .
Chỉ Lôi cúp máy trong sự buồn bã..
–Kìa Lý Thuần , mau đến đi đừng để con gái nhà người ta buồn nữa .
–Giờ mới biết lỗi sao . Thôi thì tớ đi đây ~
__
–A... Lý Tổng quay lại rồi .
–Quản Lý Trương ?
–Dạ có tôi
–Tổng Giám Đốc đang mắng Giám Đốc Tân sao ?
–Dạ vâng...
–Đúng là hành sự chưa chính chắn mà !
Lý Thuần đẩy cửa mà đi vào , thấy bên trong vô cùng căng thẳng .
–Lý Tổng , s-sao ngài quay lại rồi !
–Tôi vừa mới rời đi mà đã nặng nhẹ Giám Đốc Tân rồi , thật sự còn hệ thống không vậy .
Lý Thuần với vẻ mặt tức giận mà ngồi xuống .
–Lý Tổng... đều tại tôi sai
–Thái độ này của cậu thật sự muốn tôi báo lên cấp trên phải không ?
–Trời ơi Lý Tổng , anh làm gì tôi cũng được đánh tôi cũng được , đừng báo lên cấp trên mà ~
–Tôi đến đây để cứu vớt công ty cậu mà cậu làm như vậy sao , thì ra công ty này cũng có mặt trái .!
Tân Chỉ Lôi đứng một góc ở đó mà nhìn sự việc xảy ra .
–Hợp đồng đâu ?
–D-dạ...chưa đ-em lên ạ...
Nghe đến đây Lý Thuần thật sự mất kiên nhẫn . Dì Tân liền ra an ủi .
–Tiểu Lý à... cháu ráng đợi một chút . Sắp đem lên rồi .
Vừa đem lên thì Lý Thuần kí vội không để ý và đọc thứ gì trong đó .
–Tiểu Lý , cháu có việc gì vội lắm sao .
–Dạ cũng có...
Rồi Lý Thuần và Dì Tân bắt tay nhau .
–Hợp tác vui vẻ .
–Hừm...vậy cháu đi đây .
–Đi thông thả nhé ~
–Đi thôi chị .
Lý Thuần liền tiến tới kéo Chỉ Lôi đi .
–Lý Thuần...em hết giận rồi hả
–Muốn em giận nữa phải không ?
–Chị không có ý đó...
–Lên xe đi .
–Chúng ta đi đâu vậy..
–Hôm nay họp lớp vào buổi tối nên đến nhà Quân Ninh bàn bạc trước đi .
–À...
Vừa đến nơi thì cả hai bước xuống đi vào trong .
–Ninh Ninh
–A , là Lý Thuần và Chỉ Lôi sao cuối cùng hai người cũng tới .
–Cậu đang làm gì vậy ?
–Tớ đang coi lại váy mà tớ mua cho Châu Tấn , xem chỗ nào không được .
–Châu Tấn có phúc thật đó .
Lý Thuần im lặng mà cắn trái táo ăn .
–Tiểu Lý không mua gì cho Lôi Lôi sao ?
–Không , cần gì phải mua . Ba cái quần áo mua chi cho tốn tiền .
Ngoài mặt thì nói vậy nhưng tất cả đồ để dự họp lớp tối nay đều đã mua và để nhà Tân Chỉ Lôi rồi . Tân Chỉ Lôi nghe vậy mà tủi thân .
–Hừm... hôm trước nghe cậu nói Châu Tấn đi làm ở bệnh viện bị ai bắt nạt sao ?
–Đúng rồi , hình như lại là cái cô trà xanh của cậu đó .
–Ý cậu là Văn Hi ?
–Ừm...cô ấy là thực tập sinh , muốn vô làm ở bệnh viện lâu lắm rồi
–Mới vô mà đã hóng hách vậy rồi . Có gì tớ sẽ trả thù cho Châu Tấn .
–Đừng có đánh người đó nhé .
–Yên tâm đi , thôi tớ về đây ~
–Chỉ Lôi về thôi .
Chỉ Lôi đi theo sau Lý Thuần mà ra xe .
–Thắt dây an toàn vào .
–Biết rồi !
Chỉ Lôi liền lườm Lý Thuần một cái .
–Chị ăn gì không ~
–Không cần
–Đừng nói là giận chuyện hồi nãy đó nhé
–Làm như con nít , cái gì cũng giận vậy sao !
–Ai mà biết được
–Chở về nhà chị đi , hết hứng muốn đi đâu rồi .
–Được .
Về tới nhà thì Tân Chỉ Lôi thấy một đống đồ hàng hiệu chất thành núi ở phòng khách liền khựng lại .
–Cái gì đây ?
–Coi đi rồi biết .
Lý Thuần thì vào bếp kiếm cái gì đó mà ăn , Tân Chỉ Lôi ở ngoài mặt mày niềm nở .
–Trời ơi Lý Thuần , em mua cho chị đó hả !
–Không chị thì ai .
–Aaa~ , sao đẹp quá vậy .
Tân Liên đứng trên lầu mà nhăn mặt .
–Hai cái bà chị làm gì mà um sùm vậy !!
–Kệ chị đi , chị đang tận hưởng .
Tân Liên xuống lầu nhìn đống đồ mà mắt sáng rực rỡ .
–Anh trai nhà giàu nào mua tặng chị vậy ~
–Anh trai nhà giàu mà em nói trong bếp kìa .
–Ai đâu !!
Đi vào thì thấy mỗi Lý Thuần . Tân Liên nghệch mặt mà chỉ tay .
–Anh trai nhà giàu đây á hả !
–Bộ chưa đủ giàu à Liên Liên .
Lý Thuần bước ra mà xoa đầu Tân Liên .
–Aiyo , nhìn chị là em biết rất xứng với chị nhà em rồi a ~
–Thật không vậy ~
–Sao chị Lý Thuần chả mua cho em .
–Ai biết em thích gì đâu chứ ~
–Chị thì quá giỏi về việc chăm sóc chị em rồi a . Chị sướng nhất rồi đó chị hai .
–Ha~ , vẫn may là có Lý Thuần ở bên thôi a ~
–Có được một người làm kinh doanh , còn biết cưng chiều chị nữa . Em ước mà còn không có nữa a ~
–Em có việc rồi , hai chị em chơi đi ha
–Đi đâu vậy ~
–Nhà em có chút chuyện ấy mà .
Nói rồi Lý Thuần cũng tạm biệt rồi lên xe mà đi .
__
–Kêu con về có chuyện gì không ba ?
–Chuyện con yêu đương con gái của nhà đó... ba không chịu !
–Sao vậy ?
–Chỉ là một số chuyện riêng tư của ba và mẹ cô ấy có chút mâu thuẫn nên...
–Ba... con yêu chị ấy chứ không có quan tâm đến gia đình chị ấy .
–Ba nói thì nghe đi cãi cái gì ?
Mẹ kế thấy bất bình liền lên tiếng .
–Tiểu Lý , con hãy nghe ba con đi . Ba mẹ đặt đâu thì con ngồi đó con cãi làm chi .
–Bà biết cái gì mà nói ? , chuyện gì mà cũng xía vào sao không yên phận mà ở trong phòng đi ?
Chát!!
–Lý Thuần ! , con giở thói mất dạy đó đâu ra vậy . Đó là mẹ con đó ?
–Mẹ tôi ? , ba đem bà ta từ xứ nào về còn nói là mẹ tôi . Nếu như không có năm đó tôi làm gì không biết mẹ mình ở đâu , ngay cả tung tích cũng không biết .
–Mẹ con chết rồi , đừng bao giờ hoài niệm về điều đó nữa !
–Tôi không tin mẹ tôi chết , nếu chết thì mộ mẹ đâu hả... ba trả lời đi ?
–Ba..
–Như vậy chính là ba không chính xác mẹ sống hay chết . Tôi có đến chết cũng phải tìm được mẹ , và ba nên nhớ đừng bao giờ kêu con gọi ả thâm độc này là mẹ !
–Lý...Th-
–Chồng... chồng sao vậy !!
Lý Thuần bước ra cổng thì cảm giác mới bình yên trở lại . Từ khi về căn nhà này luôn có một sự u ám nặng nề đè lên vai chính mình . Lý Thuần đứng trầm lặng ngoài cổng mà ngẫm nghĩ thì Hồng Luyến lái xe đến .
–Lão đại..chị ổn không vậy
–Chị không sao .
–Chị Châu Tấn có gọi đến nhờ em rước chị đến bệnh viện chị ấy chơi chút .
–Ừm...
__
–Lý Thuần , Chỉ Lôi cho tôi mượn máu hai người tập làm xét nghiệm đi a ~
–Châu Tấn , đừng đùa nhây vậy chứ ~
–Hừm... lấy thì lấy đi dù gì cũng để cậu tập thử .
–Quân Ninh không lấy sao
–Tớ vừa lấy đó a~ , tớ thấy thành công nên làm tiếp .
Rút máu xong cũng làm xét nghiệm . Tân Chỉ Lôi thì chạy đi mua nước chỉ có ba người bọn họ ngồi đó . Châu Tấn khi làm xong còn tưởng hệ thống bị lỗi .
–Lý...T-huần...
–Sao vậy .
–Cậu và Chỉ Lôi... cùng huyết thống
–Ý cậu là sao ?
Lý Thuần liền giựt tờ giấy xét nghiệm .
–Châu Tấn , có phải máy ở bệnh viện nhầm lẫn không vậy .
–Máy này đắt tiền lắm , với lại vừa nhập hôm qua .
Lý Thuần cầm tờ xét nghiệm ngẫm lại những gì ba nói lúc nãy .
–Mâu thuẫn... , hai cậu đừng để Chỉ Lôi biết chuyện này . Tớ đi trước .
–Còn buổi họp tối nay . Đều do cậu đại diện đó .
–Huỷ !
Lý Thuần liền vội ra xe .
–Hồng Luyến , đến Lý Gia nhanh lên .
–Có chuyện gì vậy lão đại .
Hồng Luyến hấp tấp mà mở khoá xe .
–Điều tra lai lịch Tân Liên Nhị Tiểu Thư Tân Gia với cả Tân Dao Giám Đốc Tân . Trong tối nay phải có !
–Dạ vâng !
Xe vừa tới thì Lý Thuần liền vội vào trong phòng chỗ của Lý Tự .
–Ba !
–Con còn về đây làm gì ?
–Ba coi đi .
Lý Thuần đưa giấy xét nghiệm cho ba.
–Sao...sao con có tờ giấy này .
–Ba giải thích đi , sự việc năm đó là sao ?
–Hôm khác ba sẽ nói tất cả . Bây giờ ba thật sự không khỏe .
Lý Thuần cũng nén nổi đau bên trong mà ra về .
–Hồng Luyến , đến nhà chị một chút .
*Trong fic này toii sẽ làm cặp Yến Nghiên đau khổ nhứt 😋😋*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro