Chap 2 : Ánh Sao Sáng Lạng
QUÁN ĂN :
–Đinh Quản, kèo cược xong rồi nhá!
–Vẫn là cậu giữ lời hứa, tối nay còn cuộc hẹn đi bar nhớ tới đó
–Được thôi
–Tôi về đây, đang gấp
Lý Thuần thanh toán xong cũng ra tới xe nhưng chợt nhớ Tân Chỉ Lôi vẫn chưa ăn gì, đành mua một phần mang về. Tân Chỉ Lôi chỉ dám ở yên trong phòng của Lý Thuần chẳng dám ra ngoài nửa bước vì ở đây có điện thoại Lý Thuần để quên nên lấy ra nghịch cũng được 2 tiếng rồi... Văn Hi gọi Lý Thuần một ngàn cuộc cũng bị Tân Chỉ Lôi từ chối hết, Tân Chỉ Lôi còn chẳng thèm bật định vị . Lý Thuần cũng chịu về rồi vừa về tới đã lên phòng ngay , cả chìa khóa xe vứt đại dưới đất chả quan tâm.
–Bảo bối à, tôi về rồi đây
Tân Chỉ Lôi vẫn đang nghịch điện thoại Lý Thuần thì nghe tiếng kêu mặt hầm hầm mà ra mở cửa
–Bảo bối quần què!
–Sao lại cọc thế
–Bỏ tôi mấy tiếng rồi mà còn vui vẻ như thế chứ ?
–Tôi xin lỗi, nhưng tôi về rồi mà
Tân Chỉ Lôi khóc nấc lên chạy đến ôm chằm lấy Lý Thuần tay cứ đấm đấm vào lưng Lý Thuần mà trách mắng
–Cô bỏ tôi! Cô độc ác lắm!! Hức
–Nào không khóc nữa, xuống ăn nhá, tôi mua đồ ăn cho cô này.
Lý Thuần ẵm cô xuống lầu tay vẫn giữ chặt Tân Chỉ Lôi lại sợ cô ấy té, nâng niu như em bé vậy.
–Lý Thuần, cô không được bỏ tôi nữa!
–Được rồi, tôi hứa mà
–Cô mua gì vậy
–Cháo gà
–Sao biết tôi thích cháo gà vậy? Theo dõi tôi à
–Chỉ là tiện đường mua, chứ không biết cô thích...
–Ừ
Lý Thuần thổi cháo cho cô, Tân Chỉ Lôi vẫn ngồi cầm điện thoại Lý Thuần mà chơi.
–Nào, há miệng ra
–Không ăn nữa
–Sao điện thoại tôi lại ở đây vậy...
–Bộ không cho chơi à?
Lý Thuần im lặng , móc từ túi ra hai chiếc điện thoại nữa đưa cho Tân Chỉ Lôi.
–Chỉ là hỏi thôi mà, bảo bối muốn chơi thì cứ thoải mái đi, không nói gì nữa đâu...
–Nãy có ai điện cô á
–Ai vậy
–Văn Hi!
Lý Thuần thấy Văn Hi gọi mình nên liền bỏ tô cháo đang cầm lên tay mà lấy lại điện thoại Tân Chỉ Lôi đang chơi.
–Ơ...
Liền nhấn vào gọi lại cho Văn Hi, đồng thời Văn Hi bắt máy.
–Anh Lý Thuần, em gọi anh mãi nãy giờ anh đi đâu vậy, em gọi một trăm cuộc mà anh không bắt máy biết em lo lắng lắm không.
–Vậy lo tiếp đi.
Lý Thuần cúp máy cái rẹt, chẳng để bên kia nói gì thêm nữa
–Tôi lại còn tưởng có chuyện gì quan trọng lắm chứ!
Tân Chỉ Lôi bị giật điện thoại liền giận dỗi chẳng thèm nói gì mà tay cứ đay nghiến cổ tay áo Lý Thuần . Lý Thuần quay sang trả điện thoại lại nhưng thấy Tân Chỉ Lôi cau mày nhìn mình nãy giờ không dứt.
–Sao lại nhìn tôi với ánh mắt đó chứ.
–Tôi đang chơi mà cô lại giật điện thoại. Ghét!
Tân Chỉ Lôi lấy lại điện thoại liền đi thẳng lên phòng bỏ Lý Thuần ngơ ngác ở đó. Lý Thuần lại phải đi dỗ dành bảo bối mình rồi.
–Bảo bối! , Xin lỗi mà.
Tân Chỉ Lôi không thèm quan tâm những lời xin lỗi đó mà bật weibo lên lướt. Lý Thuần liền đè Tân Chỉ Lôi xuống hửi lấy hửi để mùi thơm xung quanh người Tân Chỉ Lôi .
–Bỏ điện thoại tí đi ~
–Không
Lý Thuần quơ tay qua chụp lấy điện thoại quăng xuống mặt đất, vẫn hên là còn miếng cường lực. Tân Chỉ Lôi muốn lấy lại nhưng bị Lý Thuần đè xuống hôn không ngừng.
–Ưhm...
–A-i cho cô h-ôn tôi
–Cô là của tôi, tôi làm gì chả được a ~
Tân Chỉ Lôi nũng nịu mà ngại ngùng đến đỏ cả mặt lên. Tân Chỉ Lôi vẫn cử chỉ nũng nịu mà ngước lên hỏi Lý Thuần.
–Văn Hi đối với cô quan trọng lắm hả...
–Chỉ là tôi chơi với em ấy khi còn nhỏ hai gia đình đều muốn tôi và em ấy lấy nhau, nhưng tôi càng lớn thì càng ghét hôn sự ấy. Suốt ngày đeo bám tôi thật sự rất phiền .
–Cô sẽ không lấy Văn Hi chứ...
–Sao lại hỏi vậy
–Tôi sợ mất cô...
Lý Thuần nghe Tân Chỉ Lôi tâm sự, đầu óc cũng khựng lại, đó giờ ít ai quan tâm tới cô nhưng đây là lần đầu tiên "người tình" trong đời quan tâm mình.
–Tôi sẽ không lấy cô ta đâu,
–Cô nói thật chứ?
–Tất nhiên rồi, tôi sẽ không phụ cô đâu
–Cô giữ lời đấy nhé!
Tân Chỉ Lôi liền chồm lên hôn môi Lý Thuần rồi xuống cổ Lý Thuần để lại một ký tự hồng. Lý Thuần cũng để lại Tân Chỉ Lôi một lời nói.
–Tân Chỉ Lôi, Tôi yêu em
Cả hai nhìn nhau một lúc rồi cũng thiếp đi. Văn Hi ở nhà vẫn sốt ruột vì Lý Thuần vừa điện được mình không đầy 1 phút mà đã cúp máy mà giờ thì tối rồi Văn Hi cũng hơi buồn, nên liền gọi cho trai bao của mình là Thanh Lưu hẹn đi cà phê tối .
–Alo, anh Thanh Lưu!
–Sao thế bé yêu của anh?
–Qua chở em đi chơi đi a ~
–Em không bám theo Lý Thuần nữa sao
–Mặc kệ anh ta đi, em với anh đi chơi.
Thanh Lưu nhìn bên ngoài được cái đẹp trai nhưng đi xe máy tiền lương chỉ được 10 triệu ít hơn so với Lý Thuần. Thanh Lưu qua nhà đón Văn Hi đi chơi vào quán cà phê nổi tiếng ở Thượng Hải . Ngồi nói chuyện hơn nửa tiếng thì xe của Đinh Quản chạy ngang qua , vừa liếc vào trong đã thấy ngay Văn Hi ngồi đó. Biết người đối diện là trai bao của cô ta liền đánh xe qua bên lề móc điện thoại ra chụp rồi gửi wechat cho Lý Thuần. Không cần nói cũng biết Lý Thuần đang ở đâu, Đinh Quản chạy một mạch đến nhà Lý Thuần.
–Chắc giờ cậu ta đang ở trên phòng, cả tin nhắn còn chưa xem nữa.
Đinh Quản vào phòng thì thấy Lý Thuần ôm Tân Chỉ Lôi ngủ say. Đinh Quản đó giờ thấy cảnh này nhiều nhưng đối với người khác còn Lý Thuần là lần đầu nên chẳng bất ngờ lắm. Đinh Quản chầm chậm ngồi lên giường bấm điện thoại chờ bọn họ dậy. Lý Thuần và Tân Chỉ Lôi ôm nhau ngủ suốt 3 tiếng còn chẳng thèm dậy. Bỗng nhiên điện thoại Lý Thuần đổ chuông, Đinh Quản không kịp tắt thì Lý Thuần bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
–Ưhm
Lý Thuần mắt lim dim mà ngồi dậy, bò qua lấy điện thoại nhưng thấy Đinh Quản ngồi ở đó liền giật mình mà hét toáng lên
–Aaaaa!!
–Suỵt!! Tôi Đinh Quản đây
–Hơ.. hơ sao ngồi đó như ma vậy chứ!
–Đến đợi cậu nữa tiếng rồi, tôi có thứ muốn cho cậu xem !
–Đợi tôi lát, bảo bối tôi chưa dậy
–Bả-o b-ố-i....
Lý Thuần lỡ miệng nói lên làm Đinh Quản cười sắp ngất
–Tân Chỉ Lôi, dậy thôi ~
Tân Chỉ Lôi chẳng thèm đáp lại, Đinh Quản hiểu chuyện liền ra ngoài xuống sofa ngồi đợi Lý Thuần.
–Đinh Quản ra rồi , dậy đi.
Tân Chỉ Lôi nghe Đinh Quản ra liền ngồi dậy mà ngáp lên ngáp xuống
–Đinh Quản ra rồi hả
–Ra rồi ,xuống rửa mặt cho tỉnh ngủ đi
Lý Thuần cũng đi xuống mà ngồi cạnh Đinh Quản
–Có thứ gì cho tôi xem vậy
–Tân Chỉ Lôi coi được không ? Cô ấy biết Văn Hi không vậy
–Biết chứ .
Rửa mặt xong thì Tân Chỉ Lôi cũng xuống lầu ,ngồi lên đùi Lý Thuần khiến Đinh Quản thấy choáng ngợp với tình yêu ngọt gắt của Lý Thuần.Đinh Quản móc từ túi quần ra chiếc điện thoại có chứa đựng hình ảnh của Văn Hi
–Cô ta và trai bao hẹn nhau ở quán cà phê gần đây này .
–Sao cậu có bức ảnh này
–Tôi đi ngang qua , nên mới thấy cảnh đó
–Bằng chứng rõ vậy rồi để xem ba mẹ cô ta giải thích kiểu gì đây , cứ để bức ảnh này thật kĩ ,ắc sẽ dùng đến nó
–Giờ 23 giờ rồi , đi bar thôi !
Lý Thuần và Tân Chỉ Lôi mặc đồ cũng không quá nổi trội .Lý Thuần chỉ mặc áo thun và quần jean ống rộng vì bar đó cô đi nhiều lần nên quen , Tân Chỉ Lôi thì croptop ,quần dài .Bar đó muỗi nhiều nên đều mặc quần dài.Chẳng hay trời xui đất khiến sao lại chạm mặt Văn Hi đang trong bar ,Văn Hi và Thanh Lưu ngồi ôm ấp nhau không rời nhưng vừa thấy Lý Thuần đã buông ra .Văn Hi trong một phòng khác nhưng lại thấy Lý Thuần ở bên ngoài liền chạy đến khoác tay Lý Thuần
–Anh Lý Thuần !
Lý Thuần xoay đầu lại nhìn thử ,lại là Văn Hi .
–Bỏ ra ! ,đừng tự tiện như vậy nữa !
–Anh đành lòng cự tuyệt em sao ~, có phải anh lại giận em chuyện gì không a~?
Lý Thuần chẳng thèm trả lời liền nắm tay Tân Chỉ Lôi vào phòng VIP ở quán bar . Văn Hi lại mặt dày mà cố tình dẫn theo Thanh Lưu vào ,Đinh Quản càng nhìn lại càng ghét, liền đi ra ngoài "dặn dò" phục vụ
–Trong thùng bia , lon này lắc mạnh lên cho tôi
–...Vâng ạ
Dặn xong Đinh Quản cũng vào lại phòng ,phục vụ cũng đi theo vào .
–Bia anh chị gọi ạ .
–Tân Chỉ Lôi , muốn uống gì nữa không .
–Không
Tân Chỉ Lôi chỉ quơ tay lấy trái táo để trên bàn mà cạp ăn .Lý Thuần lấy lại trái táo mà nói
–Để tôi gọt cho ,cắn dễ bị nghẹn .
–Không muốn , tôi tự ăn.
–Tối tôi phạt cô bây giờ , giở thói lì đâu vậy ha
Tân Chỉ Lôi đành đưa Lý Thuần gọt , Văn Hi bên cạnh đã có Thanh Lưu còn ghen với Tân Chỉ Lôi , Văn Hi liền qua chen vào giữa ngồi với Lý Thuần , còn khoác tay Lý Thuần ,Lý Thuần khó chịu lên mặt .
–Đừng có đụng chạm tôi ,bám dai như đĩa !
–Sao anh lại nói vậy , em đau lòng lắm đó !
–Đau lòng vì ai chứ không phải tôi .
Tân Chỉ Lôi bị tách ra ngoài rìa ,muốn khóc cũng phải kìm nén lại
*Nói yêu tôi mà giờ để con khác nắm tay !
Lý Thuần thấy Tân Chỉ Lôi mắt đỏ hoe còn tưởng đang khóc liền qua ngồi kế bên
–Tân Chỉ Lôi , cô khóc à...
Tân Chỉ Lôi im lặng liền lấy điện thoại ra nhắn qua cho Lý Thuần .
–Tôi không muốn Văn Hi ở đây , nếu không đuổi cô ta về thì tôi giận cô mãi !!
Vừa đọc xong tin nhắn Lý Thuần liền nắm cổ áo của Văn Hi và Thanh Lưu dắt ra ngoài,đóng cửa rồi khoá lại mặc cho Văn Hi có kêu cỡ nào
–Tôi đuổi họ rồi , không được giận tôi nữa
–Biết điều !
Đinh Quản thấy trong phòng có ba người nên liền gọi cho Châu Tấn , Trương Quân Ninh, Đổng Khiết và Đồng Dao ,Đinh Quản sau khi điện xong bọn họ thì gửi vị trí .Vài phút sau thì có hai chiếc siêu xe một chiếc Bugatti và một chiếc BMW M5.Bọn họ vừa vào thì đã đẩy cửa mà đi . Tân Chỉ Lôi hơi bất ngờ , tại vì tất cả bọn họ đều là bạn học cũ của cô , vài người làm luật sư , bác sĩ , kinh doanh, rất lành mạnh . Bọn họ vừa thấy Tân Chỉ Lôi liền nhào đến ôm chặt.
–Aaaa... Tân Chỉ Lôi lâu lắm rồi tôi chưa được gặp cậu đó!
– 5 năm rồi. Tôi nhớ cậu ấy thật sự!
Lý Thuần vẫn đang uống bia nhưng thấy bọn họ biết nhau cũng hơi bất ngờ.
–Này Lý Thuần, nhờ Đinh Quản mà tôi mới gặp được Tân Chỉ Lôi á, vui thật sự!!
–Giờ tôi mới biết, mọi người là bạn học cũ Tân Chỉ Lôi .
– 7 người chúng ta đều học chung một trường cấp 3 mà, do Lý Thuần không để ý Tân Chỉ Lôi ấy chứ!
–Người mà cậu giới thiệu ngày xưa cho tôi đó hả... Đồng Dao?
–Trí nhớ tốt đó!
Đinh Quản lại ra thêm một ý kiến vui hơn , về nhà Lý Thuần .
–Lý Thuần , chơi chán rồi về nhà cậu chơi đi !
–Được thôi !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro