Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ta xuyên


Sau khi biết tin ta liền thông báo cho viện trưởng đến , mọi việc sắp xếp ổn thỏa chỉ còn chờ đến việc đưa con người thật sự trở về chứ không phải là một đồ vật hay con vật nữa . Bản thân ta có chút không yên tâm , bởi trước kia cũng từng thàng công đưa một chú chuột trở về được , nhưng đến khi thực hành trên con người thì lại lỗi , chỉ khác lần này ta cảm thấy rất tự tin , ta cảm giác được sắp có chuyện gi đó .

Mọi người sắp xếp gặp nhau , nói là nói thế nhưng trong viện về vấn đề nghiên cứu việc cỗ máy thời gian chỉ có năm người , bao gồm ta , Tiểu Bạch , viện trưởng cùng hai bạn nam khác là Tần Đại và Trần Khắc Minh  , mọi người đừng thắc mắc vì sao nhóm nghiên cứu chỉ có bao nhiêu đó người nha , sở dĩ lúc khởi đầu dự án này cũng rất đông a , nhưng thất bại hết lần này đến lần khác mọi người liền nản mà từ từ rời đi hết. Bởi mới nói , có mấy ai là yêu thích thật sự cơ chứ ? Ai cũng mơ mộng sẽ được xuyên về nhưng mấy ai muốn lấy thất bại làm kinh nghiệm , ta nghĩ bọn họ chỉ là đam mê nhất thời .

' Chúng ta ai sẽ là người đầu tiên xuyên đây ? ' . Giọng nói viện trưởng ảm đạm vang lên , gương mặt ông có nét vui mừng nhưng xen lẫn lo lắng , ông hiểu , ông là người hiểu rõ nhất về việc nguy hiểm này. Đã có 5 người xuyên và 4 người không có tín hiệu , còn một người thì lại tìm được gần bãi biển nhưng ý thức không còn , bác sĩ cho biết anh ta bị nhiễm phóng xạ nặng và có nguy cơ biến thành người thực vật rất cao .

Mọi người đều im lặng nhìn nhau. Bởi họ cũng biết những chuyện đó. Thàng công không có nghĩa không có rủi ro . Lý Nhược đột ngột lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng ' Hay là để tôi đi cho ' ' Việc này rất nguy hiểm , một cô gái như em , có thể chịu được ?'

' Không sao , thí nghiệm thì phải có thử nghiệm và chứng thực , em muốn em là người đầu tiên xuyên thành công , vả lại việc này lại là ước mơ từ nhỏ của em ' Nói xong Lý Nhược liền cười xòa không thấy cả ánh mặt trời .

' Em chắc chắn ? ' , ' Vâng ạ ' .

Tối đó , mọi người cùng nhau ăn uống chúc mừng , cũng là tiệc tiễn Lý Nhược .

' Em quyết định kĩ chưa ? ' . Trần Khắc Minh hướng Lý Nhược hỏi .

' Ngọn gió nào thổi trúng để Tiểu Minh kiệm lời của chúng ta lên tiếng vậy ' Lý Nhược cười xòa đùa giỡn nói .

' Em đừng đùa nửa được không , hay để anh đi cho . ' Vẻ mặt Khắc Minh nghiêm túc hướng Lý nhược nói .

' Anh nghĩ xem , đây là ước mơ cả đời của tôi , tôi vẫn nhớ rõ như in ngày tôi được nhận vào viện có bao nhiêu vui sướng , tôi cố gắng bao lâu nay chỉ đợi hôm nay , anh nói tôi nghe hoài bão nói bỏ là có thể bỏ ? '

Khắc Minh nắm lấy tay Lý Nhược ánh mắt có bao nhiêu phần lo lắng lẫn cầu xin nhưng vẫn không thay đổi được ý định của cô . Cô biết anh lo lắng , cô biết anh là người k biết ăn nói , cô biết anh có tình với cô , cô biết hết  nhưng cô giả vờ k hề biết gi bởi vì đối với anh cô chỉ xem là đồng nghiệp không hơn không kém , cô không muốn mất một người bạn , càng không muốn tổn thương anh .

Sau khi mặc áo bảo hộ chống tia phóng xạ , chuẩn bị hết thảy xong xuôi , Lý nhược bước vào cỗ máy , cô ra hiệu mọi thứ sẵn sàng , viện trưởng khởi động máy .

Cô có cảm giác đang bay , nhưng không thể mở mắt được , cô có thể cảm giác mọi thứ nhưng cô lại nghĩ đây là giấc mơ , giấc mơ cháy bỏng của cô , giấc mơ được xuyên không .




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gg