Ngày gặp đầu tiên
Hôm nay trời nắng gắt làm cho tâm tình bao người khó chịu nhưng riêng Phương Anh lại vui vẻ cười suốt từ khi vào lớp, làm cho bao người thất mắc. Một con người tỏ ra lạnh lùng , ko cười, mà trời nắng lại có tâm tình tốt ngồi cười. ( chắc trời nắng nên bị chạm mạch mọi người thông 😅😅😁).
" Ek ek"_ Tú Khanh.
" Chòi má hết hồn 😱, làm gì kêu dữ vậy trời"_Phưng Anh
"Mày mới làm tao hết hồn đấy "_ Tú Khanh.
"Này, tao hỏi này. Hôm nay bị sao vậy tao thấy mày khác lắm đó nhe" _ Tú Khanh
"Tao có sao. Tao vẫn bình thường"_Phương Anh.
" Vậy mắc cái gì mà hồi nãy giờ mày cứ cười hoài hả"_Tú Anh
"Ủa cười cũng phải có lý do nữa hả"_Phương Anh
"Ừ thì … tại tao thấy mày khác nên hỏi thôi. Không trả lời thì thôi"_Tú Khang
"Tại tao muốn thay đổi lại con người tao thôi. Mà mày ko thích hả ?"_Phương Anh
"Không có, tao rất thích , tao luôn ủng hộ mọi quyết định của mày "_ Tú Khanh
"Thôi bỏ đi. Mà mày có biết năm nay ai chủ nhiệm mình ko hả"_Phương Anh
"Tao nghe nói có cô mới chuyển trường vào đây sẽ chủ nhiệm lớp mình đó . Không biết đẹp ko nữa hồi hợp quá" _ Tú Khanh.
"Thôi đi má , con gái cũng ko tha nữa" _ Phương Anh
" Kệ tao "_Tú khanh
Trong lớp lại bổng im lặng nhưng lại nghe rõ tiếng cọc cọc gần hơn . Cáng cửa vừa được mở một người con gái bước vào, với một bộ áo dài xanh nước biển với vài họa tiết nhỏ tạo nên sự thu hút cho mọi người. Một cô gái trẻ trung có đôi mắt hai mí to tròn, cái mũi cao với đôi gò má hồng hào,tạo nên một vẻ đẹp hoàn mĩ của một cô gái. Phương Anh cứ luôn nhìn trầm trầm vào cô gái ấy mà không rời mắt đi một xíu nào.
"Trời ơi sao mà đẹp dữ vậy" Phương Anh POV*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro