Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38



-Ngày mai tôi s đến nhà ca ba m em đ xin phép được rước con gái ca ba m v nhà. Hoài Ngọc tì trán cô lên trán của Vân Du. Khẽ khàng nói.

Vân Du chẳng biết nói gì chỉ biết liên tục gật đầu. Nàng đang đắm chìm trong sự hạnh phúc này.

Tối đến, Vân Du không trở về căn hộ của nàng mà nàng trở về Phạm gia. Nàng muốn nói chuyện với ba mẹ của nàng trước. Dù sao ba mẹ nàng cũng rất khó khăn trong việc lựa chọn người kết tóc se duyên với nàng.

Vân Du bước vào căn phòng khách lộng lẫy, may mắn thay ông bà Phạm vẫn còn thức và hai người họ đang xem TV cùng nhau. Nhìn hình ảnh ấm áp này Vân Du lại liên tưởng ngay đến cảnh nàng và Hoài Ngọc về già sẽ vẫn hạnh phúc như vậy.

-Con chào ba m . Vân Du thôi suy nghĩ về Hoài Ngọc. Nàng vội lắc đầu vài cái, trấn chỉnh đầu óc rồi bước đến hơi cúi đầu chào nhị vị phụ huynh.

-Tri ơi, sao con v tr thế này? Mẹ Phạm ngay giây phút đầu tiên nhìn thấy con gái bảo bối của bà về thì đã bật người đứng dậy ôm lấy Vân Du. Mau ngi xung đây vi m. Hai mẹ con ôm nhau được một chút rồi buông nhau ra, mẹ Phạm vội kéo Vân Du ngồi xuống cái sofa dài với bà.

-Ra đường vào gi này nguy him lm biết không? Ba Phạm nhíu mày bất mãn với hai mẹ con Vân Du. Thật là con gái vừa trở về thì vợ ông không xem ông là cái đinh gì mà.

-Con không sao đâu ba. Ba đng lo. Vân Du mỉm cười nhìn ba nàng.

-Con v đây gp gáp như vy chc chn có chuyn mun nói vi ta và m con đúng không? Ba Phạm nhìn sắc mặt vui vẻ lạ thường của Vân Du liền biết ngay con gái của ông đang có chuyện muốn giải bày cùng với ông và vợ.

Nói thật thì ba Phạm cũng không có siêu năng lực đọc được suy nghĩ của người khác như vậy đâu. Tất cả đều có nguyên do của nó chuyện là năm năm vừa qua Vân Du nhà ông không hiểu lí do vì sao cứ mãi giữ vẻ mặt bất cần lạnh lùng đó, nụ cười của Vân Du cũng dần ít đi. Có cũng chỉ là cười gượng. Điều này ông bà Phạm rất lấy làm khó hiểu. Vân Du của ông bà vốn là đứa trẻ luôn thích nở nụ cười với mọi người xung quanh nhưng trong những năm đó nàng tuyệt nhiên không có một nụ cười. Nay, Vân Du trở về với nụ cười rạng rỡ trên môi thì ông đoán chắc rằng con gái của ông đang có chuyện rất vui.

-Đúng là không có gì qua mt được ba. Vân Du bật cười nho nhỏ rồi ngồi thẳng lưng, nghiêm túc nhìn ba Phạm. Con v đây là đ thông báo vi ba m rng con đã có người yêu . Ngày mai em y s đến đây gp ba m. Vân Du vừa nói vừa lặng lẽ quan sát biểu cảm trên gương mặt của ba mẹ Phạm.

-Con có người yêu? Mẹ Phạm vui vẻ khi nghe tin con gái bảo bối của bà cuối cùng cũng chịu có người yêu. Người đó là ai? Tên gì? đâu?

-Con tr li m đi. Ba Phạm nghe đến đây sắc mặt liền biến hoá. Vẻ mặt ông vô cùng cương nghị.

-Em y tên Trn Hoài Ngc, 23 tui. Em y cũng thành ph S này. Nhắc đến Hoài Ngọc, Vân Du không khắc chế nổi nụ cười. Hai mắt lấp lánh những tia yêu thương.

-Con nói gì? Là con gái sao?! Mẹ Phạm hết sức bất ngờ, bà tròn mắt nhìn Vân Du.

-D đúng thưa m. M và ba không ngăn cm ti con ch? Vân Du có chút rụt rè hỏi.

-M... Mẹ Phạm liếc mắt nhìn ba Phạm, người mà nãy giờ vẫn giữ im lặng.

Không phải vì bà không đồng ý với việc con gái bà yêu người đồng giới. Mà bà lo sợ rằng chồng bà sẽ nổi trận lôi đình với Vân Du.

-Ba...ba nói gì đi. Ba s chp nhn con mà đúng không?

-Con có hnh phúc không? Ba Phạm nhàn nhạt lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

-Con hnh phúc thưa ba. bên em y con có cm giác vô cùng an toàn. Tuy em y cùng là n nhân như con nhưng em y hoàn toàn có th bo v con tt hơn nhng nam nhân ngoài kia. Trước gi con chưa bao gi cu xin ba m bt c điu gì nhưng ngày hôm nay con mun xin ba m hãy chp nhn ti con. Vân Du ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào mắt ba nàng, từng câu chữ mà nàng nói ra đều rất nghiêm túc.

-Ông à thôi thì con đã nói như vy ri ông cũng nên nói gì đi ch. Mẹ Phạm lần đầu tiên chứng kiến Vân Du hạ mình cầu xin ông bà. Bà cũng lờ mờ nhận ra Vân Du với người con gái đó yêu nhau nhiều đến mức nào. Đến lúc này bà cũng nên nói giúp Vân Du vài câu.

-Ngày mai sau khi gp con bé đó, ba s cho con câu tr li cui cùng. Nói đoạn, ba Phạm liền đứng dậy bỏ lên phòng.

-Con gái ca m, con đng lo. Ba con nói như vy là ông y cũng đã ngm đng ý 40% ri. Còn 60% còn li thì phi xem li con bé y cư x như thế nào đã. Mẹ Phạm ôm lấy Vân Du vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng. Giọng nói trong trẻo vỗ về nàng giống như lúc còn nhỏ.

-Con nht đnh s chng minh cho ba thy con gái ca ba m không chn lm người. Vân Du yên bình nằm trong vòng tay của mẹ Phạm, dõng dạc tuyên bố.

-M tin con. Lúc nào m cũng ng h con. Mẹ Phạm mỉm cười đôn hậu nhìn đứa con gái bảo bối của bà.

"Xem ra con bé đó đi vi con rt quan trng."

Sáng sớm hôm sau, Hoài Ngọc theo địa chỉ mà Vân Du cung cấp thì cuối cùng cô cũng đã đặt chân đến cánh cổng của Phạm gia. Hoài Ngọc vừa lái xe đến cổng thì cánh cổng đã lập tức mở rộng ra, theo như lời Vân Du nói thì cô có thể chạy xe thẳng vào bên trong.

Hoài Ngọc vừa bước xuống xe thì Vân Du đã bước đến chỗ cô.

-Ba m em đang đi bên trong. Vân Du bước đến, hai tay câu lấy cổ Hoài Ngọc, đặt lên má Hoài Ngọc một nụ hôn phớt. Sau đó trượt tay xuống giúp Hoài Ngọc chỉnh sửa lại cổ áo.

-Được, chúng ta vào thôi. Hoài Ngọc mỉm cười sủng nịnh nhìn Vân Du. Một tay cầm hai túi quà, tay còn lại nắm chặt lấy tay Vân Du cùng nhau tiến vào bên trong.

Hoài Ngọc vừa bước vào đại sảnh liền bị vẻ đẹp hào nhoáng ở đây làm cho kinh ngạc. Nơi này không khác gì nhà cô là mấy. Tất cả đều là đồ đắt tiền.

-Ba m đây là Hoài Ngc, người yêu ca con. Vân Du nắm chặt tay Hoài Ngọc từng bước bước đến bộ ghế sofa nơi ba mẹ nàng đang ngồi thưởng thức trà.

-Cháu chào hai bác. Hoài Ngọc hướng đến hai vị phụ huynh cúi người kính cẩn chào.

-m, mi cháu ngi. Ba Phạm nhẹ nhàng đặt tách trà trong tay xuống bàn. Không nóng không lạnh nói.

-Cháu cm ơn . Hoài Ngọc định buông bàn tay của Vân Du ra nhưng nàng ấy khẽ siết chặt lại nên cô cũng đành cùng nàng ấy ngồi xuống. Ln đu tiên gp mt, cháu có món quà nho nh tng hai bác. Nói đoạn Hoài Ngọc nhướng mày nhìn Vân Du, nàng ấy hiểu chuyện lập tức buông tay ra. Hoài Ngọc hài lòng, dùng hai tay đặt hai túi quà lên bàn từ từ đẩy về phía ông bà Phạm.

-Rt biết cách ly lòng trưởng bi. Ba Phạm hơi gật nhẹ đầu nhìn Hoài Ngọc.

-Con đến nhà hai bác chơi là được ri cn chi quà cáp không biết. Mẹ Phạm trong lòng thầm cộng điểm cho Hoài Ngọc vì sự lễ phép của Hoài Ngọc.

-D đó là điu con nên làm .

-Con hin ti làm công vic gì? Ba Phạm kín đáo nhìn đôi nhẫn sáng lấp lánh trên bàn tay của Vân Du và Hoài Ngọc thì thoáng bất ngờ.

"Bn tr bây gi làm vic gì cũng tht nhanh chóng."

-Con hin ti ph giúp công vic kinh doanh ca ba m thôi .

-Ngc...Ba m, em y đang là Phó tng ca A&N đó . Vân Du nghe được Hoài Ngọc khiêm tốn liền đem chức vụ của Hoài Ngọc nói ra cho ba mẹ nàng rõ.

-Rt khiêm tn. Ba Phạm gật gù hài lòng.

-23 tui đã là Phó tng. Cháu tht tài gii. Mẹ Phạm ngồi bên cạnh chồng bà cũng thầm cộng thêm điểm cho Hoài Ngọc. Bà không tiếc lời khen cho cô ấy.

-Con còn nhiu điu thiếu sót thưa bác. Nhưng mc đích hôm nay con đến đây trước là đ ra mt hai bác, sau là xin phép hai bác cho con được ly Vân Du làm v . Hoài Ngọc ngồi thẳng người, giọng nói thập phần nghiêm túc.

-Vy thì tt quá ri. Mẹ Phạm vui vẻ nói, bà rất ưng Hoài Ngọc. Cư xử điềm đạm, khiêm tốn, lễ phép thử hỏi ai mà không thích.

-Không được. Ba Phạm lạnh lùng gạt bỏ thỉnh cầu của Hoài Ngọc, một tay nâng tách trà lên từ tốn nhấp một ngụm.

-Ba, ti sao li không được? Vân Du ở đối diện liền lên tiếng bất mãn.

-Ông à, đây là mt người con gái tt. Ông không nên c tuyt như vy. Bà Phạm ngồi bên cạnh cũng không đồng ý với quyết định của chồng bà.

-Mun hi cưới con gái ta thì phi đ trưởng bi hai bên nói chuyn vi nhau ch. Ba Phạm đặt tách trà xuống, vẻ mặt cương nghị của ông lúc này đã dãn ra, ông cười phúc hậu nhìn hai đứa trẻ trước mặt.

"Ta tin con s khiến cho con gái ta hnh phúc"

Lại nói đến Lưu Tịnh Yên và Anna. Lưu Tịnh Yên đã dời hết tất cả các lịch hẹn với đối tác sang ngày khác để cùng Anna bay sang Singapore ra mắt ba mẹ của nàng ấy.

Chuyến bay dài cuối cùng cũng kết thúc, Lưu Tịnh Yên và Anna vừa bước ra khỏi sân bay thì vệ sĩ nhà Anna đã đứng chờ sẵn. Ngay khi thấy cô chủ cùng bạn của cô chủ của họ xuất hiện thì họ lập tức bước đến cúi gập người chào hai nàng rồi nhanh chóng giúp hai nàng ấy đặt hành lí vào cốp xe.

Trên đường từ sân bay về đến nhà Anna thì nàng ấy luôn miệng giới thiệu sơ lược về ba mẹ nàng ấy cho Lưu Tịnh Yên nghe.

Ba mẹ Anna đều sinh sống ở Singapore từ khi chưa có nàng. Mẹ nàng là người gốc Singapore còn ba thì là người Việt. Cả ba và mẹ nàng đều sở hữu tập đoàn riêng và dĩ nhiên với tài kinh doanh cùng trí tuệ hơn người của ba mẹ nàng thì cả hai tập đoàn đều phát triển mạnh mẽ.

Sau mười lăm phút lái xe thì cuối cùng hai nàng cũng về đến nhà của Anna. Chiếc xe đắt tiền chạy thẳng một mạch vào trong khoảng sân rộng lớn. Người vệ sĩ tắt máy xe rồi khẩn trương bước xuống mở cửa xe giúp hai nàng.

-Ông bà ch đang đi cô ch cùng tiu thư bên trong (*)

(*): tt c các đon đi thoi được in nghiêng là tiếng nước ngoài.

ược ri, anh giúp tôi mang tt c hành lí lên phòng ca tôi, cm ơn. Anna nhàn nhạt đáp lại người vệ sĩ đó rồi nắm tay Lưu Tịnh Yên vào nhà.

Vừa bước vào nhà, hình ảnh một người đàn ông tuổi xế chiều với mái tóc đã sớm có những sợi bạc ngồi nghiêm nghị trên ghế sofa, trên tay là một tờ báo thu hút ánh nhìn của Lưu Tịnh Yên. Chắc chắn đây là ba của Anna.

-Ba à, con v ri! Anna vừa thấy người ba đáng kính của nàng liền buông tay Lưu Tịnh Yên ra lập tức xà vào lòng của ba nàng làm nũng. Con nh ba quá.

a tr này mãi vn không chu ln. Ba Phan có hơi bất ngờ vì sự xuất hiện đột ngột của Anna nhưng không lâu sau ông lại vui vẻ ôm lấy cô con gái bé nhỏ vào lòng. Đưa tay cưng chiều xoa đầu Anna. Sao con v mà không thông báo cho ta và m trước vy? Ba Phan khẽ đẩy Anna ra, nghiêm giọng hỏi.

-Con mun to s bt ng cho hai người đó. Và con đã thành công mĩ mãn. Anna tinh nghịch thè lưỡi nói, vẻ mặt của nàng vô cùng đắc ý. Nhưng mà m đâu ri h ba?

-À bà y va lên phòng tìm chút đ.Ba Phan vừa nói vừa đưa mắt nhìn lên cầu thang trông chờ hình bóng người phụ nữ của đời ông xuất hiện. Còn đây là...Ba Phan thu lại ánh mắt, tầm mắt đặt lên người của Lưu Tịnh Yên.

Lưu Tịnh Yên nãy giờ chỉ đứng im lặng nhìn cảnh phụ tử tương phùng của Anna và ba nàng ấy. Nàng sợ lên tiếng sẽ phá vỡ cảm xúc của họ. Đến khi được hỏi thì nàng mới trả lời.

-Cháu chào bác, cháu là người yêu ca Anna . Lưu Tịnh Yên hơi cúi đầu chào ba của Anna.

-Oh, người yêu sao? Mi cháu ngi. Ba Phan hơi đanh mặt lại, chỉ tay vào cái ghế sofa dài trước mặt ông ấy ý bảo Lưu Tịnh Yên hãy ngồi xuống đó. Con mau lên phòng gi m con xung giúp ta.

Anna hơi khó hiểu nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo lời ba Phan nói.

-Cháu ch phu nhân ca ta xung ri chúng ta bt đu nói chuyn. Ba Phan âm thầm đánh giá sơ lược Lưu Tịnh Yên.

Không khí lúc này vô cùng căng thẳng, không một ai nói lời nào chỉ im lặng quan sát sắc mặt của nhau. Được một lúc thì thân ảnh một người phụ nữ trung niên trong bộ quần áo đắt tiền bước đến, gương mặt của bà thật sự rất đẹp, tuy đã có tuổi nhưng vẻ đẹp ấy không hề bị thời gian làm cho bớt xinh đẹp đi. Giờ thì Lưu Tịnh Yên biết Anna xinh đẹp là nhờ gen ai rồi.

Mẹ Anna cùng nàng ấy bước đến, bà ấy ngồi vào chỗ trống gần chồng bà còn Anna đang định ngồi xuống kế Lưu Tịnh Yên thì đã bị ba Phan lên tiếng ngăn cản:

-Anna, con lên phòng ngh ngơi trước, ta và m mun nói chuyn riêng vi cô gái này. Ba Phan vừa nói vừa nhìn Lưu Tịnh Yên.

-Nhưng... Anna đưa mắt nhìn ba nàng sau đó lại nhìn Lưu Tịnh Yên, nhận được cái gật đầu chắc chắn của nàng ấy thì Anna mới an tâm cất bước lên phòng. Vy con xin phép lên phòng.

-Cháu tên gì? Mẹ Anna hỏi Lưu Tịnh Yên bằng tiếng Anh, bà không thể nói được tiếng Việt vì vốn từ của bà rất ít.

-Cháu tên Tnh Yên h Lưu thưa bác. Lưu Tịnh Yên cũng dùng tiếng Anh để trò chuyện cùng mẹ Anna.

-Cháu hin ti làm công vic gì? Lần này là ba Phan đưa ra câu hỏi.

-Hin ti cháu là Tng giám đc ca tp đoàn BJ .

-Oh, rt có tài. Cháu bao nhiêu tui? Ba Phan ngạc nhiên trước chức vụ của Lưu Tịnh Yên, cũng là một người trong thương trường nên ông cũng biết đến tập đoàn BJ nhưng ông không ngờ tổng giám đốc của BJ lại là một cô gái trẻ trung xinh đẹp như vậy.

-Cháu 30 thưa bác.

-Cho hai bác lí do đ có th tin tưởng giao Anna cho cháu đi. Mẹ Anna đã từng nghe mọi người trong giới kinh doanh đồn đại về Lưu Tịnh Yên trong lòng đã sớm ưng ý.

-Thưa hai bác, cháu không th ha s bo v con gái hai bác sut đi nhưng con có th ha ch cn ngày nào con còn tn ti thì con nht đnh s bao bc ch che cho em y mt cách tt nht.

Sau ba mươi phút trò chuyện cùng nhau thì ba Phan cùng phu nhân của ông đã đồng ý cho con gái của họ cùng Lưu Tịnh Yên nên duyên. Lúc đầu khi nghe Lưu Tịnh Yên ngỏ ý muốn lấy Anna làm vợ thì ông bà rất đổi bất ngờ nhưng sau khi nghe Tịnh Yên thuật lại mọi chuyện thì ông bà cuối cùng cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ, con gái của ông bà thật sự quá cao tay.



TBC

Tn Tnh Thi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro