Thời gian chung đôi /2/
Tôi mệt mỏi viết ra lời dẫn dài vô tận
Mỗi chữ tôi viết ra đều là những tưởng tượng hỗn độn
Nhưng đến cuối cùng, những cảm xúc của tôi vẫn không thể nào chạm đến người được
Nhưng tôi vẫn mong gặp được người
Người mà làm tôi sẵn lòng chấp nhận sự vô tận đó
Như sự đau đớn mà tôi đã từng trải qua trong đời
Và tại nơi đó, khoảng thời gian mà người không màng tới nữa
Người thấu hiểu cho sự bướng bỉnh ngay cả tôi cũng không thể hiểu bởi sự chân thật nơi trái tim mình
Những buổi hoàng hôn chúng ta cùng trải qua
Dõi theo bóng của người được ánh nắng kéo dài
Nhìn vào sân vận động ồn ào xuyên đến một hàng cây yên tĩnh
Tôi tận hưởng từng giây phút đẹp đẽ và tươi sáng bên người
Trong mỗi một tia nắng vàng rực
Tôi chỉ muốn thật lòng nói với người
Tất cả những thứ thuộc về người
Trong trái tim tôi như một cuộc tranh đấu, lên xuống không ngừng nghỉ
Cũng chỉ bởi vì TÔI YÊU NGƯỜI.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro