Hai tầng mây.
Nàng như đại dương xanh ngắt biết bao người ao ước
Còn tôi là đám lá khô rơi lặng yên
Tôi như là ngàn sao biến mất khi huy hoàng
Còn nàng là bình minh đem theo trong tim muôn vàn rực rỡ
Nàng là áng mây trôi bồng bềnh giữa trời hoàng hôn rồi khuất
Còn tôi mê muội như loài bồ câu lạc giữa thềm vàng rải thóc
Hai ta tưởng chừng giống như điểm chung của trời xanh và biển cả
Có đôi khi hòa làm một màu nhưng thực tế thì rất xa xôi
Giống hệt như nhành hoa chưa vội nở đã vội tàn
Giống như thời gian phó mặc cho đêm trôi chậm qua
Giống như bài ca đôi ta vẫn thường hay hát
Giống như tất thảy những điều bình thường khác..
Tôi - một đám mây tầm thường chẳng thể chen chân vào nơi bầu trời ưu tú của người
Tôi cũng chỉ là một vì sao nhỏ bé vô tình cuốn phải trong hành trình mình đi
Mây trôi dạt giữa trời mênh mông có khi vì buông nên phải bạc màu
Tôi hiểu được rõ hai tông màu của chúng ta tương phản
Hai ta vốn không thuộc về nhau, sinh ra đã là thứ đối lập nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro