Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Phát tờ rơi

Thật muốn ngửa mặt lên trời cười to rồi bước ra ngoài, cô rất muốn nói điều này nhưng đáng tiếc, dù là ngày tận thế rồi mà cô vẫn còn phải đi làm.

Trên tay cầm một chồng tờ rơi dày cộp, cô đứng trước hành lang công ty, hít một hơi thật sâu. Tin vui là công ty của cô ở lầu bốn, tầng không cao khả năng là cô đi xuống cầu thang.

Tin xấu là zombie có thể leo cầu thang rất nhanh một khi hành tung của cô bị lộ, nghĩ đến đây cô không khỏi đau đầu.

Nếu còn lo trước lo sau thì đúng không phải là anh hùng, chỉ có can đảm tiến về phía trước mới có thể đạt được thành công.

Nhưng điều quan trọng là phải lập kế hoạch trước khi hành động.

"Loảng xoảng." Phía sau truyền đến tiếng động như là tiếng gõ cửa, cô quay đầu lại thì thấy thanh âm đó phát ra từ Trì Vi. Vì cô đứng ở chỗ này cho nên Trì Vi không thể ra cửa, chỉ có thể lang thang trong văn phòng.

Ngoại trừ Trì Vi thì phòng bên cạnh còn có một zombie, chính là lãnh đạo của cô, thằng cha quản lý. Về phần tên đồng nghiệp mập mạp, hiện tại chỉ còn lại nửa thân. Bụng bị moi ruột, ruột nằm trên sàn, co giật, giãy gụa bên phòng bên cạnh.

Một cái chết xứng đáng.

Cô thờ ơ lạnh nhạt nhìn hai người bọn hắn, bởi vì trước khi chết hảo cảm của bọn hắn đối với cô đã thấp 100. Nên tên quản lý trở thành zombie giờ phút này cực kỳ chán ghét cô và không muốn lại gần cô.

Nhưng cô đột nhiên nảy ra một ý tưởng tuyệt vời.

"Để Trì Vi và tên quản lý đi mở đường thì chẳng phải là tuyệt sao?." Nghĩ là làm cô không hề do dự mà trực tiếp hành động.

"Cách an toàn nhất là quét tòa lầu, một số zombie bị nhốt ở trong phòng. Chúng không đủ thông minh để mở cửa ra, có thể để tờ rơi ở bên ngoài cửa hoặc là trực tiếp ghim lên cửa. Sau khi quét xong tòa lầu rồi hãy ra đường, nếu sức mạnh dưới 100 điểm là không thể tấn công bừa bãi."

Lầu ba, lầu hai là nhà ăn, lầu một là đại sảnh, chỉ có lầu bốn trở lên mới được quét lầu. Toàn bộ tòa nhà văn phòng có tổng cộng 15 tầng, xem ra về cơ bản hơn một nửa nhiệm vụ của cô có thể hoàn thành trong văn phòng này.

Từ xưa điều cô ghét nhất là những người quảng cáo nhỏ tùy tiện quăng tùm lum, đúng là không lịch sự chút nào.

Nhưng mà bây giờ thì sao...

Ghét quảng cáo nhỏ, nghi vấn quảng cáo nhỏ, hiểu quảng cáo nhỏ và trở thành quảng cáo nhỏ.

"Bắt đầu hành động." Cô hít sâu một hơi, không chút do dự lấy ra hai tờ rơi, nhiệt tình nói với Trì Vi và quản lý: "Tri tiểu thư, Trương giám độc, có muốn biết về tập thể hình bơi lội không? Tiệm mới khai trương, nguyệt thẻ cho đi một tỷ...."

Thấy cô tới gần Trì Vi và Trương giám độc giống như gặp phải thiên địch nào vậy, vội vàng tránh né. Nhưng không sao, cô đã ném tờ rơi qua rồi.

【 Ngôn ngữ khiêm tốn, nụ cười nhiệt tình, mặc dù thái độ của cô khi phát tờ rơi rất đúng đắn, nhưng cuối cùng cô đã ném tờ rơi dưới chân khách. Đây là hành vi rất bất lịch sự, xin kịp thời sửa lỗi, nếu không xếp hạng nhiệm vụ của cô sẽ bị ảnh hưởng. 】

Cô mắt điếc tai ngơ, đi thẳng lấy sợi dây thừng gần đó, dự định trói Trì Vi và quản lý rồi cùng mang ra ngoài. May mắn là văn phòng bên cạnh vừa mới sửa sang xong, vẫn còn vài thùng sơn. Dây thừng an toàn và những thứ khác, nếu không cô phải tìm thứ khác để kéo hai người bọn họ.

....

Trong hành lang đổ nát vẫn còn máu tươi chưa khô, mùi máu tanh nồng đậm khiến người ta buồn nôn. Trên một cánh cửa kính nào đó ở tầng tám, vệt máu tươi bắn tung tóe vẫn chưa khô. Những kệ hàng ngã trái ngã phải dường như đang nói lên rằng nơi này đã xảy ra một thảm kịch kinh hoàng.

Trong phòng vệ sinh của văn phòng lầu tám, có một cô gái đang run rẩy. Tỉ mỉ lắng nghe động tĩnh ngoài cửa, tuy sợ hãi nhưng cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

'Có chuyện gì xảy ra với cái thế giới này vậy?.'

'Đây có phải là ngày tận thế không? Không phải tin tức nói rằng các triệu chứng chỉ xuất hiện ở Phiêu Lượng Quốc, còn có cuộc khủng hoảng trên bán đảo hôm qua, sao nhanh như vậy đã tới nơi này?.'

'.....'

Trong đầu cô gái hiện lên đủ loại suy nghĩ kỳ lạ, nàng có chút lạnh run đứng không vững. Nắm chặt cây chổi trong tay, dùng nhiều đồ vật chặn cửa lại, nhầm ngăn chặn bất cứ thứ gì bên ngoài đột nhập vào.

Nàng tên là Thẩm Chiêu Chiêu, là sinh viên mới tốt nghiệp. Tối qua mất ngủ không có chuyện gì làm nên đã dậy thật sớm đến công ty làm từ lúc 5 giờ, để gây ấn tượng với lãnh đạo.

Nhưng nàng không ngờ rằng sáng nay khi nàng mới đến văn phòng, qua cửa sổ nàng đã nhìn thấy chiếc xe lật ngang. Đám người hú hét dữ tợn, những zombie khó diễn tả đang tàn phá toà nhà bốn phía.

Bởi vì đây là khu vực làm việc, nên vào sáng sớm cho nên không có nhiều người. Nhưng trên đường phố thì có không ít người, đủ để khiến nàng phát run không dám chạy loạn.

Một đồng nghiệp tăng ca ở công ty bất chợt ngã xuống đất run rẩy, trợn mắt, trong vòng mười giây. Sắc mặt liền dữ tợn, anh ta chợt đứng dậy và lao về phía tổ trưởng, tiếp đó là một cảnh máu me đầm đìa và mấy tiếng kêu thảm.

May mắn là nàng tay nhanh mắt lẹ, trốn vào trong nhà vệ sinh, nếu không thì.... Nàng thậm chí không thể tưởng tượng được số phận đang chờ đợi mình.

"Có ai không cứu tôi với, phù hộ cho tôi a..."

Thẩm Chiêu Chiêu đành phải yên lặng cầu nguyện trong phòng tạp vật, hy vọng nhanh chóng khôi phục mọi thứ trở lại, và những thứ này sẽ được giải quyết.

Nàng run rẩy lấy điện thoại ra, cố gắng tìm cách cầu cứu nhưng internet không ổn định. Kể từ khi zombie bạo phát mạng lưới tín hiệu có phần không ổn định, chỉ ở những khu vực mở, mới miễn cưỡng có chút mạng, còn chỗ phòng tạp vật này thì càng là chập chờn.

Sau khi điều chỉnh âm lượng về không và tắt chế độ rung, Thẩm Chiêu Chiêu mới cẩn thận đăng nhập vào các mạng khác nhau. Chỉ phát hiện trên màn hình tràn ngập toàn bộ mạng, chỉ có một mục tin tức hàng đầu. Là 'Hy vọng toàn thể cư dân sẽ ở trong nhà và tránh tiếp xúc với vật gây truyền nhiễm.'

Dường như mọi thứ cực kỳ đột ngột, đêm qua sênh ca yến vũ, hôm nay là địa ngục nhân gian.

Không có chút chuyển biến nào, cứ như thế mà bạo phát.

Mọi chuyện để không ít người bất ngờ, mặc dù nhiều người phòng ngừa bất trắc có thể xuất hiện. Đã sớm lưu trữ đồ ăn, nhưng mà cũng có đa số không ai chuẩn bị gì, thậm chí là còn chưa xem tin tức trước đó.

Trận khủng hoảng zombie này xảy ra quá nhanh. Tin tức đưa sớm nhất cũng chỉ có sáu ngày trước.

"Ầm ầm." Ngay lúc Thẩm Chiêu Chiêu đang cảm thấy có lỗi với bản thân, thì ngoài cửa đột ngột truyền đến động tĩnh. Khiến cô gái sợ hãi nhưng chẳng bao lâu nàng cảm thấy thanh âm có chút khác thường.

"Thưa ngài, ngài có muốn biết thêm về bơi lội tập thể hình không?."

"Không muốn thì quên đi, có việc gì phải gấp?."

"Bên kia có người bị nhốt ở trong phòng, ngài muốn biết thêm về bơi lội tập thể hình không?."

"...."

Ngoài cửa truyền đến một loạt thanh âm đầy khí thế, khiến Thẩm Chiêu Chiêu sững sờ. Bơi lội tập thể hình tìm hiểu một chút?, ngày tận thế rồi đó, còn có người phát tờ rơi sao?.

Thẩm Chiêu Chiêu cảm giác thính giác của mình bị nhốt quá lâu nên xuất hiện ảo giác.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro