Chương 3
CHAP3:THÀNH VIÊN MỚI!
-Êh đại ca hành con Heo Trúc Diễm kiểu gì mà nó nghỉ học mất mấy ngày vậy?
-tao biết đâu,chắc tự động rút lui đó mà. Càng khoẻ ,đỡ tốn calo tao- tôi với tay xách chjếc cặp.
Cũng 3,4 ngày rồi nó ko đi học thjệt. Cũng tốt, phải ngồi với một con robot chỉ biết học mà câmnhư hến đó có ngày tôi thành r0b0t luôn. Tôi về nhà thật nhanh vì hôm nay mẹ tôi xuất vjện.
-Con về rồi à?
-dạ!-tôi ôm mẹ và nhận ra có người ngồi ghế sofa- có khách hả mẹ?
-ko! Con vào đi,để mẹ gjới thjệu-mẹ kéo tôi vào.
Tôi như đứng hình. Trước mắt tôi là con "nhỏ" Trúc Diễm. Nó cũng nhận ra tôi.
-Đây là Trúc Diễm, từ gjờ phút này trở đi nó là thành vjên gja đình mình
-mẹ nói-cái-gì-ạ?-tôi ko tin vào tai mình nữa.
-đây là ân nhân cứu mẹ đó con. Mẹ mới nhận Trúc Diễm làm con nuôi của mẹ.
-ko thể có chuyện ấy được-tôi vẫn gjữ đc bình tĩnh.
-sao, con ko đồng ý hả?-mẹ lườm nguýt tôi.
-dạ thôi tuỳ mẹ vậy. Mẹ ăn gì chưa con đi mua thức ăn chín về cho mẹ.
-ừh. Nhớ mua cho cả em gái con nữa nhé!-mẹ tôi cười tr0ng khi mặt tôi sắp mếu(-.-")
Vừa đi tôi vừa lẩm bẩm. Tại sao lại có kẻ thứ 3 xen vào gja đình yên ấm của tôi chứ. Và ai kobiết lạj là k0n Heo Rob0t đó. Loạn, loạn hết rồi. Ôi ác mộng.....-thưa mẹ con đi học-tôi dắt chjếc Ariblade đen ra khỏj cổng và ko quên chào mẹ.
-từ đã nào!-mẹ gọi tôi lại.
-có việc gì ko mẹ??
-ừm! Chỉ là Trúc Diễm nó muốn đi học. Mà chân nó thì vẫn đau. Mẹ thì ko đưa nó đi được..nên..
-Ặc..hjểu rồi! Mẹ muốn con đưa nó đi học ạ? Thôi gọi tắcxi đi mẹ,con..- chưa kịp nói thì tôi đãnhận được ánh mắt đầy "thjện cảm" của mẹ.
Và bất đắc dĩ tôi mới phải kèm con "Heo" này đi học. Theo đúng như tôi nghĩ. Mọi ánh mắt đangđổ dồn vào một h0tboy như tôi. Một kẻ vô tình, khó gần huống chi được ngồi trên chjếc xe củatôi. Tôi bực mình nhưng đây là mệnh lệnh bất khả kháng của mẹ (+.+")
-Nhìn gì hả?-tôi cáu trước mấy người đang nhìn chằm chằm vào tôi.
-bộp bộp..haha chuyện Hot à nha. Hotboy nổi tjếng cặp bồ với 1 k0n nhỏ..ừm..xem nào,ko nhỏlắm thì phảj. Lạj còn xấu nữa chứ- ko phải ai khác chính là thằng Phong, kẻ thù truyền kiếp củatôi.
-ờ! Cặp bồ á? Nhìn kĩ lại đi cưng. Nghĩ Hoài An này là ai?- tôi cười nhếch mép khjêu khích.
Gjao xe cho đàn em dắt. Tôi xách cặp bước qua Phong và ko quên "đá đểu" hắn.
-à cho gửi lời hỏi thăm người yêu ông nhé. Tuần trước tôi từ chối làm bạn trai nó. Ko biết nó cósao ko nhỉ?-tôi vỗ vai hắn và nhếch môi cười trêu tức hắn.
Quả nhjên có tác dụng. Hắn tức khí nghjến răng ken két. Còn tôi thì nên lớp,kệ mặc hắn tức gjận.
..-dạ con lo rồi.mẹ cứ ăn trước đi-tôi kéo ghế và bước lên phòng.
-ừh. Mà này. Nghe cô gjáo nói dạo này con học kém lắm phải ko? Cô gjáo gjao Trúc Diễm kèmcon hả?
-dạ-hừm khỉ thjệt đã mách mẹ tôi rồi.
-cũng may 2 đứa ở cùng nhau nên có gì gjúp nhau nhá. Cố mà học dùm tôi đi.
-vâng.
Tôi đóng cửa phòng. Ngả lưng xuống gjường.
-chết tiệt. Mọi thứ thay đổi hết rồi,tại con Heo đó hết. Đã thế mẹ còn nhận nó làm con nuôi nữachứ. Trời ạ! Mẹ nghĩ gì vậy..
Tôi đang lim dim ngủ thì có tiếng gõ cửa.
Tôi dụi mắt,chân ướt chân dáo ra mở cửa.
-có việc gì không hả?- tôi nhận ra Trúc Diễm.
-....-lắc đầu, Trúc Diễm dơ quyển sách và quyển vở lên.
-rồi..cô xuống phòng sách đi,tý tôi qua-nói rồi tôi đóng rầm cửa lại.
7h30p ...
-HOÀI AN !!-tiếng mẹ iu đây mà.
Tôi tỉnh gjấc và chạy xuống phòng ăn đã thấy mẹ và con Heo khó ưa rồi. Kiểu này chắc nó máchmẹ tôi vì tội bỏ nó chờ ở phòng sách tr0ng khj tôi yên vị trên. . .gjường.
-Dạ. Mẹ gọi con-tôi khẽ liếc phản ứng của mẹ và nó.
-Ừ! Tối nay mẹ bận nên ko nấu cơm,vì vậy chúng ta sẽ đi ăn- hú vía,tưởng bị nghe cải lương.
-WHAT? "Chúng ta"? Nghĩa là cả nó ạ?- tôi chỉ tay vào nó.
-hửm ai là "nó" hả? Thay đổi cách xưng hô đi là vừa- mẹ kí đầu tôi.
-dạ,hì hì- tôi xoa đầu chỗ mẹ kí và tranh thủ lườm nó.
...Thứ hai đầu tuần.
Chân nó đã khỏi và tự đi tới trường được,nhưng nó ko đi xe mẹ tôi mua mà tự mình đi xe bus.
Xì xào xì xào. Mấy cặp mắt nhìn tôi bàn tán. Tôi lại gần thì thấy một tấm poster hình tôi và nóvới toppic: Hotboy và người yêu. Bực mình,tôi vớj tay xé nát tấm poster.
-wêy! Làm gì mà phải xé đi vậy?-gjọng nói quen thuộc của hắn.
-là mày làm phải ko?-tôi ném tờ gjấy vào Phong.
-ờ! Sao ko? Nếu ko làm vjệc gì sai thì vjệc gì mày phải sợ-hắn cười nhếch mép.
-mấy cái loại này chẳng làm gì được tao đâu-tôi quay mặt bước đi,để mặc tjếng cười của chúng.
Tôi cúp tiết,đi chơi với hội đàn anh.
-êh vụ sáng nay thế nào? Bỏ qua cho nó dễ dàng vậy hả mày- Phương,tên đại ca sỏ khuyên kínmít trên tai hỏi.
-Nó nghĩ Hoài An này là ai chứ? Làm gì có chuyện bỏ qua chứ?
-rồi! Mày định xử lý nó thế nào?
-he he..tao có ý này.
Cả bọn gật đầu trước ý kiến của tôi và tên nào cũng tỏ ra thích thú. Đã lâu chúng tôi ko chơi "tròđó" rồi ^^!
Chuỗi ngày khủng khjếp của hắn bắt đầu.
-Á Á Á...-Tiếng kêu thất thanh của hắn trong lớp 12a3 khjến tất cả quay lại nhìn. À quên chưanói. Hắn cùng lớp với tôi.
-đang trong lớp đó. Đàn ông gì mà hét to hơn cả con gái vậy mày?-tôi lấy 2 tay che tay lại trọchắn.
-c..á..i...con ..thằn.. .thằn lằn trong cặp..tao là mày phải ko..-hắn lắp bắp chỉ tay vào tôi.
-bỏ tay xuống dùm-tôi lấy thước gạt tay hắn sang một bên-loại đàn ông nhát như cáy,tới con thằnlằn mà cũng sợ hả?
Tôi túm đuôi con thằn lằn và quơ trước mặt hắn. Hắn lùi lại mấy bước, tôi bước ra ngoài và koquên tặng con thằn lằn nên vai hắn. Mặt xanh như ko còn gjọt máu. Tôi bước khỏi lớp. Với chjêunày,tôi bjết hắn sẽ "ko gjám" mách cô đâu,vì ít ra hắn cũng sợ bị mang tjếng xấu đó mà.
Nhưng đó đâu phải đã hết. Vẫn nhẹ cho hắn. Còn đàn anh chua ra tay của tôi nữa. Họ chắcđã "xử đẹp" con Lenovo của hắn rồi^^!
-Á con Novo iu quý của tôi. Là ai làm hả-tên này đang xì khói nè.
-ồ. Màu này đẹp mà. Đỡ hơn màu trắng "thanh khjết " của mày trước đây mà-nụ cười gjan mãnhcủa tôi.
Hắn tức chỉ muốn nhảy vào đánh tôi nhưng ko gjám vì mấy cặp mắt của mấy "em" đang nhìnhắn đắm đuối(^,^") (đàn anh của tuj đấy ạ)
-thui pai pai nha. Ở lại mạnh khoẻ nhá chú em^^ hahaha.
Để hắn ở lại tr0ng cơn tức gjận.
-chỉ sơn lại xe thui hả?-tôi hỏi Phương.
-ko hehe. Cứ chờ xem,mai bít liền há há-cả bọn cười nham hjểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro