Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Bạn gái

X đại, trong phòng truyền ra âm thanh dễ nghe.

Dù không biết đây là đoạn đầu của bài hát nào nhưng học sinh đi ngang qua vẫn nhìn vào trong phòng một cái.

Mười ngón tay thon dài trắng nõn khiêu vũ trên những phím đàn đen trắng cùng với móng tay mượt mà bóng loáng vừa nhìn đã biết chúng thường xuyên được cắt dũa.

Ánh chiều tà xuyên thấu qua bức màn dừng ở ngón tay thon dài.

Người nọ hơi nhắm mắt như đang đắm chìm trong âm nhạc, hoàng hôn chiếu vào mặt cô ấy tựa như mạ một tầng vàng nhạt khiến không ít người phải nhìn vào mấy lần.

Tiếng di động vang lên, âm thanh dương cầm bỗng dưng dừng lại.

Di động hiện tên người: Tô Trăn.

Ngón cái lướt màn hình chấp nhận cuộc gọi, thấp giọng trả lời: "Tôi nghe."

"Giang tổng." Giọng người bên kia có chút nôn nóng, "Ninh Hi bị paparazzi chụp trúng rồi!"

Giang Diễn nhíu mày nhẹ, dò hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Nhậm Phong nghỉ phép đi thăm Ninh Hi, bọn họ ăn cơm với nhau bị paparazzi chụp dính, paparazzi đem ảnh chụp  gửi cho tôi, cô xem việc này...?"

Giang Diễn ngước đầu lên điều chỉnh dáng ngồi, gác đùi phải lên đùi trái, tuy là động tác lười biếng nhưng lưng vẫn thẳng tắp.

Cô nói: "Hi Hi nói với tôi bọn họ là quan hệ bạn bè, bạn bè ăn cơm chung cũng bình thường thôi, đám paparazzi kia là rảnh rỗi quá tìm việc, bọn hắn muốn bao nhiêu tiền thì đưa đi."

Tuy kết quả nằm trong dự kiến, Tô Trăn vẫn là không nhịn được nói: "Giang tổng, cô không lo lắng một chút nào sao?"

Giang Diễn cười khẽ một tiếng, ngữ khí nhàn nhạt: "Tôi không có lo lắng, người Hi Hi thích là tôi không phải hắn. Được rồi, chị Trăn lần này phiền chị."

Cúp điện thoại, Tô Trăn lắc đầu.

Tô Trăn cảm thấy sếp của mình bị gì rồi, Ninh Hi và Nhậm Phong bị chụp rất nhiều lần, lần nào sếp cũng yên lặng đem sự việc xử lí, thậm chí chưa từng nói nặng Ninh Hi một lời.

Giang Diễn nhớ hôm nay Ninh Hi kết thúc bộ phim, 8 giờ tối Ninh Hi sẽ về X thị, bản thân nên về nhà chuẩn bị.

Hơn một tháng không thấy bóng dáng, Giang Diễn hận không thể làm cái cửa dịch chuyển* để lập tức gặp chị ấy.

(*kiểu như như cánh cửa thần kì của doraemon í)

Đóng nắp đàn lại, Giang Diễn đi ra khỏi phòng vừa mở cửa thì gặp một người đang đứng.

Giang Diễn dừng chân, người trước mặt này có chút quen mắt, lục trí nhớ muốn tìm kiếm tên người này, hình như đây là học đệ năm ba.

Cuối cùng không thể nhớ ra tên người này, đành phải nói: "Cậu muốn luyện đàn sao? Tôi vừa luyện xong cậu có thể vào."

"Không, không phải!" Học đệ vội vàng xua tay, "Cái kia, Giang học tỷ em muốn nói với chị...."

Giang Diễn bề ngoài làm bộ như không biết gì trong lòng đã đoán được chuyện người này sắp nói, cô nghiêng đầu nhìn hắn trong mắt mang theo hàn ý, phát ra một tiếng "Sao?"

Khuôn mặt học đệ đỏ lên, cuối cùng cắn răng nói: "Em thích chị! Có thể làm bạn gái em không?"

"Không thể." Giang Diễn mỉm cười nhưng khuôn mặt lạnh như băng nói ra hai chữ.

Nói xong liền lướt qua hắn đi ra ngoài, âm thanh học đệ ảo não truyền tới: "Vì cái gì?!"

Giang Diễn trực tiếp trả lời: "Tôi đã có bạn gái."

Học đệ sửng sốt, câu trả lời so với lời đồn đại giống nhau, ở trường học Giang Diễn là một cao lãnh chi hoa* có tiếng, thoạt nhìn dễ ở chung nhưng thực ra bạn bè thân mật không có mấy cái thì nói chi đến chuyện yêu đương.

(*một đóa hoa đẹp nơi núi cao hiểm trở, thu hút mọi ánh nhìn từ con vật tới con người, nhưng họ chỉ có thể ngắm nhìn từ xa mà không thể hái kiểu kiểu vại~)

 Hơn nữa nhìn cô không có chút nào cong, cho dù nói có bạn gái mọi người cũng không tin chỉ cho là lấy cớ để từ chối.

Học đệ dứt khoát không biết xấu hổ nói: "Học tỷ, em có thể vì chị mà đi chuyển giới!"

"Phụt." Giang Diễn bị những lời này của hắn chọc cười, cô dừng bước quay đầu lại nhìn hắn, "Tôi thích tự nhiên."

Giang Diễn thích tự nhiên.

Giống như Ninh Hi.

Nếu không phải thân phận Ninh Hi đặc biệt, cô thật muốn mỗi ngày đều cùng Ninh Hi dạo quanh sân trường, chặt sạch sẽ mấy cây đào hoa*.

(*Ý nói mấy người thích Giang Diễn a)

Đáng tiếc...chuyện này chỉ có thể suy ngẫm.

Ninh Hi là minh tinh hot nhất hiện nay, tàu điện ngầm, màn ảnh của tòa nhà cao tầng đều nhìn thấy poster của chị ấy, từ người già đến trẻ nhỏ không ai không biết đến Ninh Hi.

Nghĩ tới người sáng chói như vậy lại là bạn gái mình khiến trong lòng ngọt như ăn mật ong, hai người đã bên nhau hơn 5 năm ngoại trừ không thể công khai còn lại thì mọi thứ vẫn khiến cô rất hài lòng.

"Chi Hòa? Bây giờ tôi sẽ về nhà ở."

Trên xe taxi, Giang Diễn gọi cho bạn cùng phòng, đầu kia Thẩm Chi Hòa đang chuẩn bị bản thảo nghe được câu này cô ấy cười chế nhạo nói: "Bạn gái đã về?"

Giang Diễn ừ một tiếng không nói nữa.

Cô với Thẩm Chi Hòa là bạn đại học sau đó thành bạn chung phòng kí túc xá, phòng hai người thường xuyên gặp mặt nên cũng dần thân thiết, về chuyện bạn gái của cô, Thẩm Chi Hòa là một trong số ít người biết được.

Thẩm Chi Hòa cũng biết bạn gái Giang Diễn hoạt động trong giới giải trí tuy rằng không biết tên nhưng không có ép hỏi, đối với chuyện người người khác cô không có hứng thú, Giang Diễn thích loại tính cách như vậy.

"Định gọi cậu đi ăn khuya nếu bận chuyện khác rồi thì tôi gọi người khác."

Giang Diễn xuống taxi không trực tiếp về nhà mà đi lại gần đó mua đồ.

Lần này Ninh Hi đi đóng phim ba tháng nên tủ lạnh trong nhà trống trơn, Giang Diễn mua đồ uống Ninh Hi thích, cùng với sữa bò và nguyên liệu nấu ăn, tính tiền xong để nhân viên đem đến nhà.

Giang Diễn vừa về nhà khoảng mười phút nhân viên đã đem đồ đến.

Cô phân loại từng thứ đem chất vào tủ lạnh, sắp xếp xong cô vào bếp chuẩn bị bữa tối.

Bộ phim lần này Ninh Hi tiếp nhận yêu cầu về thể hình rất cao, trước khi đi quay chị ấy bắt đầu thực hiện chế độ ăn uống phù hợp, Giang Diễn nhìn thấy Ninh Hi ốm lộ cả xương sườn, hiện tại bộ phim đã quay xong phải cẩn thận bồi bổ cơ thể.

5 năm trước, Giang Diễn là một tiểu thư được nâng niu trong lòng bàn tay, từ khi cùng Ninh Hi ở bên nhau cô liền học nấu ăn, lúc đầu thường xuyên bị phỏng, hiện tại đã có thể làm một bàn cơm gia đình.

Kim đồng hồ vừa qua 7 giờ rưỡi, Giang Diễn đặt món cuối cùng lên bàn, cầm điện thoại gọi Ninh Hi.

Điện thoại được kết nối, thanh âm cô nhẹ nhàng hơn rất nhiều xưng hô cũng mang theo ý vị làm nũng, "Chị, chị xuống máy bay rồi?"

Đầu bên kia điện thoại vang lên âm thanh thanh lãnh, so với Giang Diễn vui sướng thì đầu dây bên kia bình tĩnh hơn, "Ừ, mới vừa lên xe."

"Em biết rồi." Giang Diễn khóe miệng nhịn không được giơ lên, "Ở nhà em đã làm món ăn chị thích chờ chị về ~"

"Ừ."

Nửa giờ sau, trước cửa nhà có tiếng động, Giang Diễn lập tức đứng lên đi qua.

Ninh Hi đổi giày ở cửa, trên đầu đội nón lưỡi trai tóc xoăn đen rủ trên vai, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp không có cảm xúc.

"Chị!" Giang Diễn chạy tới ôm lấy Ninh Hi làm nũng.

Nữ thần X đại bình thường luôn lạnh nhạt, nếu để người khác nhìn thấy bộ dáng làm nũng như hiện tại chỉ sợ dọa họ té ngã.

"Nóng quá." Ninh Hi nhíu mày, vươn ngón tay đặt lên trán Giang Diễn đẩy khuôn mặt đang cọ cọ trên người mình ra.

"Ha ha, chị có nhớ em không?" Giang Diễn không thèm để ý việc mình bị ghét bỏ, cô ngẩng đầu lên nhìn Ninh Hi, "Em nhớ chị lắm! Mỗi ngày em đều ăn cơm đúng giờ và chăm chỉ học tập!"

Ninh Hi ừ cho có, không biết đang trả lời câu trước hay câu sau, đẩy người cô ra đi vào trong nhà, Giang Diễn kéo hành lí đi theo.

"Em đã nấu cơm rồi." Giang Diễn đem hành lí đặt trong phòng ngủ xong mới đi lại trước bàn ăn.

Do đi đường xa nên Ninh Hi cảm thấy hơi đói bụng nên đã cầm chén ăn cơm nhân tiện còn đưa Giang Diễn một bát cơm đầy.

Giang Diễn ngồi đối diện gắp đồ ăn, "Chị ốm quá rồi phải ăn nhiều vào."

"Hôm nay chị Trăn nói với em rằng chị bị paparazzi chụp dính." Giang Diễn vô tình nói lời này, động tác trên tay Ninh Hi dừng một chút liền khôi phục tự nhiên không cùng Giang Diễn trò chuyện, Giang Diễn tự nói thêm: "Mấy cái paparazzi đó quá não tàn rồi ăn cơm chung cũng chụp, cũng không phải là ăn với người xa lạ gì."

Ninh Hi không đáp lời, Giang Diễn lải nhải nói: "Thật là không có mắt nhìn, người chị thích là em mà còn muốn bày ra cái tin tức gì gì đó! Thật là!"

Ninh Hi nhíu mày, nói: "Ăn không nói."

"A..." Ý tứ là cô nói nhiều quá, Giang Diễn ngượng ngùng ngậm miệng.

Ăn cơm xong, Giang Diễn dọn dẹp phòng bếp, Ninh Hi về phòng dọn sắp xếp đồ đạc.

Ninh Hi kéo ngăn bàn ra, ở trong xấp văn kiện lấy ra một bản hợp đồng. Mở trang thứ nhất.

Bên A: Giang Diễn.

Bên B: Ninh Hi.

Thời gian bắt đầu hợp đồng là 4 năm 11 tháng trước.

____________________________

Ây du, tui thấy có chút đồng cảm với Giang Diễn :<<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro