Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

120. Đại kết cục

Đêm xuống, thành phố B đèn đuốc sáng trưng.

......

Diệp Thanh Vũ lôi Bùi Tiểu Năng Miêu mềm nhũn từ trong chăn ra, hôn tiểu thú đang hờn dỗi.

"Sao đột nhiên chui vào trong chăn không thèm để ý đến em?" Nàng uất ức đáng thương.

Bùi Tiểu Năng Miêu tố cáo: "Vừa nãy em vẫn luôn không xoa xoa đuôi chị!"

Diệp Thanh Vũ khựng lại, sau đó bừng tỉnh đại ngộ:

"Thì ra quấn đuôi vào eo em là có ý này. Em còn tưởng rằng chị chỉ là không chịu nổi."

Bùi Tiểu Năng Miêu cắn môi.

"Xin lỗi bảo bối."

Diệp Thanh Vũ dịu dàng dỗ dành tiểu thú, "Em biết rồi, sẽ cải thiện."

Bùi Tiểu Năng Miêu mắt hoa đào khẽ chớp, vẫn có chút tức giận: "Tốt nhất là em nên như thế."

"Bây giờ Bùi tổng có thể kiểm tra ngay."

"Ưm......"

Giây tiếp theo, Bùi Tiểu Năng Miêu bị lôi cả người vào trong chăn.

......

Phòng bên cạnh.

Tiêu Ngọc tắt đèn, nằm vào trong chăn, ôm chặt người phụ nữ.

Cô cảm thấy Diệp Chiếu cũng ôm lấy eo mình.

Hai người im lặng âu yếm một lúc.

"Thật sự không nhớ chị sao? Lần đó."

Diệp Chiếu thấp giọng hỏi.

Tiêu Ngọc cười, giọng điệu thản nhiên nói: "Chị thật sự cho rằng em nhớ chị từ lần đó, từ đó về sau lặng lẽ theo đuổi chị sao?"

Diệp Chiếu nói: "...... Chị hy vọng là không phải."

Đó là hơn hai mươi năm đằng đẵng.

Tiêu Ngọc im lặng.

Một lúc sau, cô đổi chủ đề nhẹ nhàng hơn: "Hiện tại em có chút tinh lực dồi dào, Diệp tổng có muốn ra ngoài dắt em đi dạo không?"

Diệp Chiếu nhẹ nhàng hít thở, giơ tay khoác lên cổ cô: "Em có thể phá chị."

......

Bệnh viện tư nhân của Tiêu thị.

Đèn đọc sách đầu giường sáng dịu, Trì Du đang yên lặng đọc "Sổ Tay Sinh Tồn Cho Động Vật Nhỏ" số thứ hai.

Kim Xán nằm bên cạnh, đôi mắt cún con đáng yêu nhìn cô không chớp mắt.

Trì Du dần dần có chút không chịu nổi ánh mắt nhìn chằm chằm kia, cũng không nỡ để cún con đợi cô như vậy.

Cô nhẹ nhàng gấp sách lại, đặt lên đầu giường, dịu dàng cười nói:

"Được rồi, đi ngủ thôi."

Lời vừa dứt, Kim Xán đã sốt sắng tắt đèn, cả người dán sát lại ôm cô.

Cún con cho dù biến thành hình người, cơ thể cũng ấm áp, vừa vặn sưởi ấm cho cơ thể hơi lạnh của người phụ nữ.

Giống như thói quen hình thành từ nhỏ, cô nhiệt tình liếm nhẹ lên má, vành tai Trì Du.

Sau đó không biết thế nào, một đường liếm đến cổ người phụ nữ.

Trì Du thở hổn hển, nhẹ nhàng ngẩng đầu, như thường lệ run rẩy thì thầm:

"Xán Xán, dừng lại."

Ánh trăng u tĩnh chiếu lên giường bệnh.

Tiểu Kim Mao từ trước đến nay luôn ngoan ngoãn cúi đầu nhìn chủ nhân yêu dấu dưới thân, lần đầu tiên trong đời có chút không muốn nghe lời.

......

Đêm đã khuya, Liễu Miên tan làm, đi ra từ bệnh viện dành cho động vật nhỏ.

Đường phố tối tăm, cô đột nhiên nhớ đến câu nói cửa miệng của con người: Không nên đi đường đêm, sẽ gặp nguy hiểm.

Quả nhiên ----

Giây tiếp theo, một chiếc đuôi lớn mê người đột nhiên quấn lấy eo cô.

Liễu Miên cả người cứng đờ.

Một con hồ ly họ Đồ Sơn nào đó nhẹ nhàng leo lên lưng cô, giọng nói u ám:

"Bác sĩ Liễu, lăn giường xong không nhận nợ, không phù hợp với y đức đâu."

......

Bạch Tri Vãn kết thúc cuộc họp video, đi thẳng đến cửa phòng tập thể dục.

Người phụ nữ trẻ tuổi đang tập thể dục.

Cô chỉ mặc áo lót thể thao.

Làn da săn chắc, vòng eo thon gọn, đường nét cơ bắp mạnh mẽ và đầy sức sống, có sức sống hoang dã.

Ý thức được Bạch Tri Vãn đang đứng ở cửa, Ô Xu tùy ý đặt thiết bị xuống.

Áo lót thể thao của cô đã ướt đẫm mồ hôi, hơi thở gấp gáp:

"Trên người em toàn mồ hôi, đi tắm trước đã."

Bạch Tri Vãn ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua đường nét lạnh lùng sâu sắc của người phụ nữ trẻ tuổi.

Nàng giơ tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đường nét cơ thể lấp lánh mồ hôi mỏng.

"Rửa tay, sau đó ngay tại đây, muốn chị."

Nàng mang theo khuôn mặt nhu mỹ trắng nõn như tuyết, nhẹ nhàng ra lệnh không cho phép chối từ.

......

"Tõm ---"

Tiếng nước bắn tung tóe.

Vào thời khắc mấu chốt, một con tôm toàn thân đỏ rực từ trong bể cá nhảy ra, trong nháy mắt biến thành hình người.

Vững vàng đáp xuống giường.

La Biện cũng thuần thục nhảy ra theo, ôm lấy người phụ nữ.

Khác với sự trống rỗng về kiến thức, ngây ngô luống cuống trước đây.

Lần này, cô cuối cùng cũng có thể đáp lại trọn vẹn nhiệt tình mà bạn gái cũ khao khát.

"Hợp lại với chế được không bé ơi?"

Sau nụ hôn nồng nhiệt, bé nào đó thấp giọng thì thầm.

"Hảo."

Bạn gái cũ nhẹ nhàng thở hổn hển, lần đầu tiên đồng ý.

La Biện sửng sốt, trong lòng dâng lên niềm vui sướng tột độ.

Giây tiếp theo lại rơi vào hỗn loạn, hối hận không thôi ----

"Chết rồi, đây là bé thật sự đồng ý với mình, hay là chỉ biết nói từ này vậy!"

(Hôm trước tui quên giải thích cho mn tại sao tôm tôm ko thích bé nyc gọi mình là Biện Biện, là vì hai chữ đó đồng âm với ẻ ẻ á 🤣🤣🤣)

......

Sau khi trốn ở công ty Nhung Trúc mười mấy ngày, Bạch Sương cuối cùng cũng chuẩn bị về nhà mình.

Cô xách hành lý, rón rén đi đến trước cửa nhà.

Sợ rằng động tĩnh hơi lớn, sẽ gây chú ý cho một người hàng xóm nào đó đối diện.

Nhẹ nhàng, tra chìa khóa, xoay, mở cửa, thắng lợi đã gần kề......

"Cạch ----"

Cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra.

"Mèo con, em nhớ ra địa chỉ nhà mình rồi sao?"

Giọng nói dễ nghe của người phụ nữ xấu xa vang vọng trong đêm, ngữ khí đầy ẩn ý.

"!"

Bạch Sương toàn thân run rẩy, sợ hãi đến mức hai chiếc tai mèo xinh đẹp đầy lông vội vàng chui ra từ đỉnh đầu.

Bị bắt rồi.

......

Đêm khuya, Lâm Tùng tan ca về nhà.

Trong nhà ánh đèn ấm áp, Thẩm Nhẫn Đông vậy mà vẫn chưa ngủ.

Người phụ nữ ngồi trên ghế sofa, nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu nhìn cô.

Lộ ra khuôn mặt dịu dàng, đoan chính, cùng nốt ruồi nhỏ màu đỏ hồng tuyệt đẹp trên chóp mũi.

Lâm Tùng nhìn đến tim đập thình thịch, trong lồng ngực đột nhiên dâng lên nóng rực khó nhịn.

Cổ họng cô hơi khô khốc, không nhịn được giơ hai tay lên, chỉnh lại cổ áo trước ngực.

Thẩm Nhẫn Đông đứng dậy, chậm rãi đi về phía cô, đứng trước mặt cô.

Đột nhiên nở rộ lúm đồng tiền.

"Cảnh sát Lâm mỗi lần chỉnh cổ áo, thật ra đều muốn làm như vậy đúng không?"

Nàng giơ hai tay lên, nhẹ nhàng xoa xoa mặt Lâm Tùng.

......

Đêm khuya, không cẩn thận ăn quá nhiều trái cây chín quá, có một bé chim nhỏ say khướt.

Cô loạng choạng đôi cánh, bay ra khỏi tòa nhà nhỏ Nhung Trúc, một đường xông thẳng.

Đầu tiên là xuyên qua tán lá rậm rạp, nhuốm đầy sương.

Sau đó lại vô tình làm gián đoạn cuộc ân ái của hai con chim lạ, khiến chúng chửi rủa ầm ĩ.

Cuối cùng, cô đâm vào thứ gì đó, cả người rơi thẳng xuống đất.

"Bịch ----"

Ngã trước giày cao gót của người phụ nữ thành một bãi bánh nhỏ đầy lông say xỉn.

Người phụ nữ dừng lại cúi người, cẩn thận nhặt bé chim nhỏ lên.

"Đó là lông vũ cầu hôn của tôi, sao cô có thể làm thành chổi lông chim......"

Trong cơn say, Niệm Thu uất ức thì thầm.

"...... Xin lỗi, sau này tôi mới biết."

Người phụ nữ im lặng một lúc, nhẹ nhàng nói.

......

Sân bên cạnh công ty Nhung Trúc, hồ nhân tạo tràn đầy ánh trăng.

Bồ nông nhẹ nhàng kẹp lấy chiếc cổ thon dài mảnh mai của thiên nga trắng, men theo đường cong tuyệt đẹp đi xuống, ngây ngô ngậm cắn.

Thiên nga trắng khẽ run rẩy, trong cổ họng không nhịn được tràn ra tiếng nức nở vụn vặt, thân thể trong nước cũng bất giác chìm xuống một chút.

Vừa vặn thuận tiện cho bồ nông cả người trèo lên lưng cô, tạo thành tư thế thân mật của loài chim.

Họ giao phối.

Giữa lúc thân tâm run rẩy, Vân Khuynh loáng thoáng nghe thấy Cổ Nguyệt nói:

"Tỷ tỷ, tâm động sẽ thay em ghi nhớ chị."

......

Ánh trăng u tĩnh chiếu rọi sân nhỏ của tòa nhà Nhung Trúc.

Trong vườn hoa, bông hoa duy nhất đang nở rộ rực rỡ vô song.

Con ong mật nhỏ tròn vo đầy lông nằm trên đó, cả người ngủ say sưa.

-

Mùa hè, mọi người trong công ty Nhung Trúc đều sống một cách nhiệt huyết đầy hạnh phúc.

= HOÀN CHÍNH VĂN =
15022025

Vậy là đã có cái kết viên mãn cho tất cả các nhân vật đáng yêu của chúng ta ☺☺☺.

Nhân đây cũng mến chúc tất cả bạn đọc luôn gặp may mắn trong tình yêu và cuộc sống, hạnh phúc mỹ mãn dài lâu 💕💕💕.

Hẹn gặp lại mn ở Phiên Ngoại sau một thời gian nghỉ xả hơi nhen, thân ái 🐒🐒🐒.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro