Chương 90: Mở phiên tòa
Suốt chiều hôm đó trên mạng đều thảo luận về ưu, khuyết điểm của Trang Khanh.
Khoảng thời gian trước Đồng Nhu được ca ngợi quá nhiều, hoặc có thể nói là bởi vì được ca ngợi đã lâu nên chuyện muốn nói người ta đã nói hết, còn Trang Khanh thì lại tương đối vắng vẻ, người ghét thì mắng chửi vài câu, người muốn bênh vực bà thường cũng chỉ cãi lại một hai câu là cùng, không có blogger lớn nào đứng ra lên tiếng.
Bây giờ thì đã có một người, lại còn chọn thời điểm rất thích hợp, lập luận so sánh hợp lý, nội dung gây được tiếng vang sâu sắc trong lòng mọi người, cho nên mọi người cũng bắt đầu thảo luận nhiều hơn.
Có chuyện cũ khi xưa của những người mẹ và con của họ.
Có những đau khổ của những thai phụ đã từng vì nhiều lý do khác nhau mà sảy thai, bày tỏ mình rất hâm mộ, nhưng tiếc là bản thân họ sinh ra không đúng thời điểm.
Cũng có những người đang mang thai, thuật lại thuốc ổn định cơ bản đã giúp ích cho họ nhiều như thế nào trong quá trình mang thai.
Nhiều vô số kể, đều là những câu chuyện nho nhỏ trong cuộc sống hằng ngày.
Nhưng nhìn mầm biết cây, trong từng câu từng chữ đều đang nói lên tầm quan trọng của thuốc ổn định cơ bản đối với toàn xã hội.
Nói cách khác, họ cũng đang bày tỏ lòng biết ơn và sự tôn trọng đối với Trang Khanh, khẳng định những đóng góp của bà cho Hoa Quốc và cho cả thế giới.
Sau đó cùng ngày, cụm từ "Không thể để người giữ lửa cho mọi người chết cóng trong tuyết lạnh" trong phần bình luận bài viết của blogger cũng lên top tìm kiếm.
Trước khi đi ngủ, Tả Điềm hào hứng gửi tin nhắn cho Tống Chân, nói rằng các diễn đàn mạng nước ngoài cũng đang thảo luận về cống hiến của Trang Khanh, danh tiếng trên trường quốc tế vốn đã rất tốt của Trang Khanh nay lại càng tốt hơn, tràn ngập lời cảm ơn và thương tiếc cho một thiên tài đã ngã xuống.
Tống Chân lên xem thử.
【 Nếu Trang Khanh vẫn còn sống thì tốt quá, Trang Khanh qua đời quả thật là một mất mát lớn đối với cả thế giới 】
【 Cảm ơn những đóng góp của cô Trang Khanh đối với thế giới, và R.I.P】
【 Con người ai cũng phạm sai lầm, cô Trang lại mất vào khoảng thời gian đó, cô ấy không thể sửa chữa được những thiệt hại do Alpha gây ra, nhưng dù ưu khuyết điểm thế nào, vẫn hy vọng mọi người không rũ bỏ những thành tựu của cô ấy, cuối cùng, mong người đã khuất được yên nghỉ 】
【 Thuốc ổn định cơ bản đã thay đổi cả cuộc đời tôi, mong cô Trang được yên nghỉ trên thiên đường 】
【 Tôi là một bác sĩ, vừa mới nghỉ hưu năm nay, sự xuất hiện của thuốc ổn định cơ bản đã thực sự giúp ích rất nhiều trong lĩnh vực sản phụ khoa, sự vĩ đại này sẽ mãi được khắc ghi và ca ngợi, lịch sử thời kì này sẽ không bao giờ thiếu vắng cái tên Trang Khanh 】
【 Cầu mong người đã khuất được yên nghỉ 】
Nói không ấm lòng là không thể nào.
Những người có câu chuyện của riêng mình chia sẻ bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau, tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Tây Ban Nha, mọi người đến từ các quốc gia khác nhau ai cũng đóng góp vài lời.
Còn người chưa từng trải nghiệm, hoặc không biết nói gì mà vẫn muốn lên tiếng cũng vẫn sẽ bình luận một câu 'cầu mong người đã khuất được yên nghỉ'.
Và, chỉ cần một câu yên nghỉ đó thôi, Tống Chân cũng cảm thấy đủ, quá đủ rồi.
Thế nhưng, phong ba dư luận vượt ngoài dự đoán của Tống Chân, không hề yên ổn lắng xuống.
Ngày hôm sau, một blogger lớn khác bước ra, bày tỏ quan điểm của mình về hệ sinh thái internet gần đây.
Nhưng không tiếp cận vấn đề theo cách thông thường, mà đầu tiên là trích dẫn các quy định của pháp luật.
【 Theo Điều 34《 Hiến pháp 》nước ta, bất kì ai sinh ra ở... Không phân biệt tầng lớp... Đều được hưởng quyền và lợi ích hợp pháp, tương đương với... 】
【 Theo bổ sung Điều 65 của《 Luật Hình sự 》nước ta, bất kì... 】
Sau khi liệt kê liên tiếp hai điều luật, mới bắt đầu trình bày quan điểm của mình.
【 Trong gần một thế kỉ qua, bởi vì mức sinh giảm xuống nên tỷ lệ trẻ sơ sinh ở mọi quốc gia đều giảm đi nhanh chóng 】
【 Và vì để tận dụng tối đa nguồn nhân lực, hoặc để có dân số đông hơn, một trăm năm trước, Tổ chức Nhân quyền Thế giới bắt đầu kêu gọi, mọi đứa trẻ sinh ra đều được hưởng quyền và lợi ích một cách bình đẳng và đầy đủ, bất kể cha mẹ thế nào, không bị hạn chế về xuất thân, khi đó chỉ có một số quốc gia hưởng ứng lời kêu gọi này... Nhưng với việc đề cao quyền và lợi ích, quan điểm này ngày càng được nhiều Hiệp hội Nhân quyền ở các quốc gia thừa nhận... 】
【 Đất nước ta đã hưởng ứng lời kêu gọi của Tổ chức Nhân quyền Thế giới từ hơn 80 năm trước và sửa đổi một số điều luật, từ đó trở đi, các đơn vị quân đội và bộ máy nhà nước không còn coi trọng nguồn gốc gia đình trong việc tuyển dụng nhân tài...】
【 Nói cách khác, tội danh của cha mẹ không liên quan gì đến con cái, mỗi người sinh ra đều bình đẳng 】
【 Luật này được áp dụng ở nước ta đã hơn 80 năm, được thừa nhận rộng rãi 】
【 Tôi cũng có xem các cuộc thảo luận gần đây của mọi người, và thấy thật lố bịch, điều luật này đã được áp dụng hơn 80 năm nay, vậy mà vẫn có người đổ hết vấn đề của cha mẹ lên đầu con cái, đây là điều không phù hợp, cũng trái với luật pháp nước ta và lời kêu gọi của Hiệp hội Nhân quyền 】
【 Ưu khuyết điểm của Trang Khanh, về Trang Khanh, tôi không bàn luận ở đây 】
【 Còn người Đồng Nhu đang tố cáo - Tống Chân, về Tống Chân thì tôi rất rõ ràng 】
【 Tống Chân là người sáng lập thuốc thử Z 】
【 Trong khi giữ vai trò của mình, Tống Chân đã giúp đỡ hơn 200 thai phụ, trong đó bao gồm cả vợ của viên chức ngoại giao, giải quyết thành công một nguy cơ xung đột quốc tế có thể xảy ra 】
【 Tống Chân đã thành công nghiên cứu phát minh ra tỉ lệ thuốc ổn định Z đầu tiên trên thế giới 】
【 Nhìn vào toàn bộ quỹ đạo nhân sinh và sự nghiệp nghiên cứu khoa học của Tống Chân, chắc chắn không có gì để chỉ trích 】
【 Không những là không thể chỉ trích, cô ấy còn tạo nên những đóng góp xuất sắc, được nhà nước trao tặng chiến công đặc biệt, hạng nhất, hạng hai dành riêng cho người không phải quân nhân, các huân chương đó tương đương với quân công 】
【 Ở Hoa Quốc, đối với những người trên 20, dưới 30 tuổi, tôi đã kiểm tra và không ai nhận được nhiều huân chương cá nhân cùng một lúc như vậy, điều thú vị hơn đó là vợ của cô ấy cũng đồng thời sở hữu huân chương cá nhân hạng nhất và hạng hai 】
【 Viện trưởng Đồng cũng tốt, nhưng tôi hy vọng nhiều người hơn nữa có thể biết đến những thành tích của cô Tống 】
【 Thành thật mà nói, vợ tôi bị rối loạn Pheromone, hiện giờ tuổi vẫn còn trẻ, cô ấy hy vọng thuốc thử Z có thể ra thị trường càng sớm càng tốt, có thể sử dụng thuốc ổn định Pheromone khi mang thai, để quá trình mang thai được diễn ra thuận lợi 】
【 Cuối cùng, xin cảm ơn cô Tống đã nghiên cứu phát triển ra thuốc thử Z, cả nhà chúng tôi đều đang mong chờ ngày thuốc được đưa vào sản xuất 】
Bài đăng Weibo này còn lan truyền rộng rãi hơn bài trước với hơn 10000 lượt đăng lại trong vòng 1 giờ, tiếp cận được rất nhiều người.
【 Không dám giấu diếm, trước đây khi tôi mang thai đã đến Đại học Quân y để kiểm tra, nhưng lại xảy ra chút vấn đề, sau đó tôi được chuyển từ khoa sản của Đại học Quân y sàng phòng thí nghiệm của cô Tống, điều trị rất tốt, cô Tống còn rất dịu dàng, có trách nhiệm, là một người rất tài giỏi và khiêm tốn 】
【 Nhà tôi ở Quân khu V, cũng... Tóm lại là tôi rất mong thờ thuốc thử Z, sau khi biết thử nghiệm lâm sàng thành công, mẹ tôi mất ngủ mấy ngày liền, cứ lẩm bẩm sau này em gái tôi không phải chịu khổ nữa, cảm ơn cô Tống 】
【 Cô Tống đúng thật là người vừa tài giỏi vừa khiêm tốn, tôi là nhân viên của Viện nghiên cứu khoa học, vợ tôi lúc đó cảm thấy không khỏe, nhưng Đại học Quân y không xử lý được, tôi nghĩ thôi thì còn nước còn tát, đến khoa Tuyến tố xem thế nào, cô Tống cũng không tự cao tự đại, thấy tôi lo lắng thì nhanh chóng đăng kí rồi bảo tôi dẫn vợ vào kiểm tra, phí khám và tiền thuốc dùng trong lúc đó tôi vẫn chưa trả vậy mà lúc hỏi lại thì đã được thanh toán rồi. À đúng rồi, lúc ấy gần đến giờ tan tầm, nhóm cô Tống còn ở lại tăng ca để theo dõi tình trạng và cho vợ tôi dùng thuốc đặc trị, có lẽ tình huống của vợ tôi chưa được chẩn đoán tốt ở bệnh viện, thật sự cảm ơn rất nhiều 】
【 Tôi đang nghĩ thử nghiệm lâm sàng thuốc thử Z của Tống Chân đã giúp rất nhiều thai phụ vượt qua nguy hiểm, hiện tại có lẽ cũng đã sinh con, nhưng sao lại chẳng ai khen lấy một lời vậy nhỉ, phải biết rằng người tham gia vào thử nghiệm lâm sàng thường có tình trạng rất nghiêm trọng, đây tương đương với cứu mạng rồi còn gì 】
【 Lần này Đồng Nhu tố cáo... Tôi chỉ hỏi nhỏ một câu thôi, nhưng mà chắc không ai không biết chuyện của phu nhân Brown là do Viện nghiên cứu Quân khu III gây ra đâu nhỉ? Trước đây cô ấy còn giúp nhà họ Đồng, mới có bao lâu mà trở mặt ngay, thật đau lòng! 】
Ngoại trừ việc có mẹ là Trang Khanh, đức hạnh của Tống Chân quả thực không chê vào đâu được.
Khi có một người khởi đầu, cuộc thảo luận sau đó sẽ diễn ra càng sôi nổi, mọi người đều thay Tống Chân nói lời bất bình.
Có người nói sao lại đổ tai họa lên đầu con cái, sao cứ phải ghép cả ba người lại với nhau rồi đem ra thảo luận, chuyện mẹ của Tống Chân là chuyện riêng tư của người ta, nói hay không là vấn đề của người ta, sao lại có người đi công kích xuất thân của người khác, chẳng có tí lịch sự nào cả...
Có người nói Đồng Nhu lấy oán báo ân, nhiều dự án nghiên cứu khoa học đều là con kế nghiệp cha, một người làm nghiên cứu khoa học thì cả nhà cũng sẽ tham gia cùng một dự án nghiên cứu khoa học đó, cha mẹ sao, con cái vậy, ví dụ như Hứa gia ở Quân khu V, họ nói Đồng Nhu là đang khi dễ Tống Chân không còn mẹ nên mới làm lớn chuyện này như vậy...
Còn có người nói Đồng gia không nghiên cứu được thuốc ổn định thì có gì để tố cáo Tống Chân, lấy kết quả suy ra nguyên nhân thì có vẻ Tống Chân còn giỏi hơn Trang Khanh trước đây, lần này Đồng Nhu tưởng mọi người là kẻ ngốc sao...
Mấy câu trước còn ổn, đọc đến câu cuối cùng, Đồng Nhu không nhịn được nữa, ném cả máy tính bảng đi!
Người phụ nữa trước nay vẫn luôn dịu dàng ngồi trên ghế, vừa đọc vừa thở hổn hển, chửi cư dân mạng là lũ mù luật!
Đồng Vân ở bên cạnh, không dám lên tiếng.
Chuyện khác thì nhắc đến cũng không sao nhưng chuyện thuốc ổn định này quả thực đã chọc vào chỗ đau của Đồng Nhu.
Điều khiến Đồng Nhu còn khó chịu hơn là lần chuyển hướng dư luận này chọn thời gian quá hoàn hảo, không chỉ cản trở việc chuẩn bị cho phiên tòa, khiến họ không thể chống trả mà còn khiến những người trước đây đã bênh vực họ và người qua đường cảm thấy khó chịu.
Áp lực càng lớn khi bùng nổ sẽ càng dữ dội, trên mạng nói gì về Trang Khanh không quan trọng, điều quan trọng là sau cùng mọi người đều thống nhất công nhận Tống Chân.
Cho dù là về thuốc thử Z hay thành tích mà Tống Chân đạt được, mọi người đều công nhận hết cả, tóm lại, gần như không ai còn nói xấu về Tống Chân nữa.
"Mặc kệ, không thâu tóm được dư luận nữa thì bỏ đi!" Cuối cùng, Đồng Nhu nói.
Nói xong, lại cắn răng thấp giọng, "Còn tưởng Trúc gia sẽ thực dụng nhắm mắt làm ngơ, không quan tâm nhiều đến Tống Chân, không ngờ... Đúng là hậu sinh khả úy, Trúc lão gia thật có một đứa cháu gái ngoan nhỉ!"
*
Năm ngày trước khi mở phiên tòa, trên mạng ồn ào huyên náo, đẩy chờ mong của mọi người về phiên tòa lên cao độ.
*
Đêm trước ngày mở phiên tòa, Trúc Tuế ở lại với Tống Chân.
Cô đem theo quần áo cho nàng, là một bộ trang phục cao cấp của một thương hiệu cao cấp.
Còn chuẩn bị cả đồ trang sức.
Tống Chân buồn cười, "Em làm như chị đi nhận thưởng chứ nào có giống đi hầu tòa."
Trúc Tuế nhướng mày nói, "Người khác sao thì em không biết, nhưng mà nhà khoa học được cả nước kính trọng đi tham dự sự kiện công khai thì nên trang trọng một chút chứ, đâu thể trông hốc hác tiều tụy được, có đúng không?"
Ừ thì.
Nghe cũng hợp lý.
Tống Chân ở trước mặt ai cũng có thể tiều tụy, nhưng riêng trước mặt Đồng Nhu thì không được...
*
Ngày hôm sau, Tống Chân chuẩn bị xong, Trúc Tuế cũng thay trang phục, lại buộc tóc lên, để lộ đường nét khuôn mặt, dáng người mảnh khảnh, vai lưng thẳng, khí chất uy nghiêm.
Trên đường từ Cục V đến Tòa án, Trúc Tuế mới nói cho Tống Chân có rất nhiều lãnh đạo cấp cao ở Quân khu I đến dự thính, bao gồm cả Trúc lão gia và Vinh lão gia.
Sau khi xuống xe, bên ngoài Tòa án có rất nhiều người, nhìn thấy Tống Chân, mọi người đều lớn tiếng gọi nàng.
Tống Chân ngơ ngác.
Trúc Tuế thì thầm bên tai nàng, "Về nguyên tắc, phiên tòa này là xét xử công khai, nhưng ghế bên trong đã đầy lãnh đạo Quân khu I và nhân viên của Viện nghiên cứu Quân khu III rồi, vậy nên những người muốn đến dự thính nhưng không liên quan thì phải ở bên ngoài."
Tống Chân: "..."
Tống Chân nghe thấy có người hét lên họ tin tưởng nàng, hy vọng nàng sẽ đòi lại được công lý.
Còn có người bảo nàng đừng sợ, nói rằng Đồng Nhu không làm gì được Quân khu I đâu.
Tống Chân không biết nên làm ra vẻ mặt thế nào, Trúc Tuế đang mỉm cười với mấy người đó, nàng thấy vậy cũng cười theo.
Cứ vậy đi theo lối đi đã được các quân nhân ngăn ra để giữ trật tự, vào trong Tòa án.
Đồng Nhu tới trễ hơn một chút, vừa xuất hiện, bên ngoài lại lần nữa ồn ào náo động.
Không biết mọi người đã nói gì, nhưng khi Đồng Nhu và Đồng Vân vào trong thì sắc mặt không tốt cho lắm.
Giờ mở phiên tòa đã đến, nhưng thẩm phán vẫn không có ý định xuất hiện, Tống Chân nhìn thoáng qua khán phòng, đã hiểu, Trúc lão gia và Vinh lão gia vẫn chưa tới!
Tống Chân đã đúng, sau mười mấy phút chờ đợi, Trúc lão gia và Vinh lão gia được quân nhân dẫn đường vây quanh, thong thả đến hiện trường, ngồi vào chỗ tốt nhất trong thính phòng.
Trúc Tuế xem thường, nhỏ giọng lầu bầu, "Mấy ông lão này thích làm bộ làm tịch ghê!"
Tống Chân: "..."
À, dù sao thì một người là Tư lệnh, một người là Chính ủy, có kiêu ngạo một chút cũng không phải không hiểu được!
Nhìn thấy thẩm phán đi đến chào hỏi với hai người họ, Trúc lão gia nói mấy câu, Chính ủy Vinh cũng nói mấy câu, thẩm phán gật đầu liên tục.
Sau khi chào hỏi xong thẩm phán mới vào chỗ, gõ búa và tuyên bố bắt đầu phiên tòa.
Đồng Nhu là nguyên cáo.
Tống Chân là bị cáo.
Hai bên trình bày nội dung tố cáo.
Sau khi hai bên trình bày và được thẩm phán xác nhận xong, bước tiếp theo là đệ trình chứng cứ, do bên Đồng Nhu cung cấp.
Chánh án lật xem tài liệu, Tống Chân cũng xem xét, có thể nói là bằng chứng này trình bày tập trung vào việc các bước nghiên cứu phát minh thuốc thử Z của Tống Chân có sự trùng khớp cao với nghiên cứu phát minh Alpha.
Chánh án xem xong, nói, "Trước tiên hãy làm rõ phạm vi tố cáo."
Câu đầu tiên lại không liên quan gì đến bằng chứng.
Chánh án nói, "Đáp lại những cáo buộc do nguyên cáo đưa ra, sự đồng thuận hiện tại mà tòa án và nguyên cáo có thể đạt được là thuốc thử Z khi ở giai đoạn phát triển ban đầu có một số điểm trùng lặp nhất định với các bước nghiên cứu phát triển và cơ sở lý luận của thuốc thử Alpha, vậy, lần này, điều tòa án cần phán quyết chính là —— có phải vì Tống Chân chiếm đoạt bất hợp pháp thông tin về thuốc thử Alpha nên mới dẫn đến sự trùng lặp này hay không?"
"Hành vi đánh cắp bất hợp pháp thông tin cơ mật về thuốc thử Alpha của Tống Chân chỉ tồn tại trong giai đoạn đầu phát triển thuốc thử Z, chứ không tồn tại ở giai đoạn giữa và sau của quá trình phát triển thuốc thử Z, nguyên cáo có phản đối gì không?"
Đồng Nhu có chút không hiểu.
Luật sư của bà ở bên cạnh thì thầm, "Nói cách khác, hành vi chiếm đoạt và đánh cắp thông tin cơ mật mà ngài tố cáo chỉ tồn tại ở giai đoạn đầu phát triển thuốc thử Z của Tống Chân, ở giai đoạn giữa và sau, Tòa án Quân sự không cho rằng có hành vi này."
Đồng Nhu không nói gì.
Đồng Vân nhất thời không hiểu được, "Tại sao?"
Theo lý thuyết, nếu dùng cơ sở lý luận cốt lõi để bắt đầu một dự án nghiên cứu khoa học, thì trong giới nghiên cứu khoa học, toàn bộ quá trình nghiên cứu và phát triển sẽ được xem là chiếm đoạt dự án, bởi vì không có nền tảng thì lấy đâu ra những giai đoạn sau.
Không đợi luật sư giải thích, thẩm phán đã lên tiếng.
Giọng điệu thong thả, dùng âm thanh đều đều nói.
"Bởi vì thuốc thử Alpha hiện tại chỉ là một dự án nghiên cứu khoa học cấp S, và chưa có kết quả."
"Nhưng thuốc thử Z đã vượt qua giai đoạn thử nghiệm lâm sàng, được phê chuẩn mã số thuốc, về mặt pháp lý, đây đã là một loại thuốc hoàn chỉnh, về mặt quy trình, bắt đầu từ giai đoạn giữa đến khi thử nghiệm lâm sàng thành công có tồn tại khác biệt về thành phần, căn cứ theo nguyên tắc không thể tạo nên thứ gì từ con số không, tòa án không thừa nhận có hành vi chiếm đoạt."
"Thuốc thử Alpha chỉ là bán thành phẩm, còn thuốc thử Z đã là sản phẩm hoàn chỉnh, giai đoạn giữa và cuối của quá trình nghiên cứu không thể nào là chiếm đoạt, bởi vì bên các cô vẫn chưa nghiên cứu ra, đúng chứ?"
Giọng nói Thẩm phán trầm đục, không lưu tình.
Câu hỏi cuối cùng chỉ kém giễu cợt ra mặt rồi nói rằng các cô không làm được.
Đồng Vân nhất thời không nói nên lời, nhìn sang Đồng Nhu.
Đồng Nhu nghe xong lời này, sắc mặt cũng trầm xuống, mím môi.
Thẩm phán giải thích xong, lại lặp lại lần nữa, "Như đã giải thích, vậy lời buộc tội của nguyên cáo đối với bị cáo là 'hành vi chiếm đoạt trái phép bí mật thuốc thử Alpha của bị cáo chỉ tồn tại ở giai đoạn đầu phát triển thuốc thử Z', tòa án chia phạm vi tố cáo như vậy, có ai phản đối không?"
"Nếu như có phản đối, nguyên cáo có đưa ra thêm bằng chứng tương ứng không?"
Câu trước còn được, nhưng câu sau làm Tống Chân phải bối rối.
Đưa ra bằng chứng, đưa ra thế nào được, tòa án cũng đã nói không thể tạo nên thứ gì từ con số không, vậy giờ là đang muốn Đồng Nhu ở tại đây tuyên bố Alpha đã phát triển xong, có thể đưa vào lâm sàng sao?
Thế này thì cũng thật... Quá đáng quá!
Bỗng nhiên Tống Chân có cảm giác, thẩm phán hình như, có thể, có lẽ, có khả năng đang cố ý làm vậy.
Nhìn thì có vẻ đang hỏi nghiêm túc, nhưng những lời này... Rõ ràng đang không giữ chút thể diện nào cho Đồng Nhu cả!
Theo bản năng, Tống Chân kinh ngạc nhìn về phía Trúc Tuế đang ngồi ở vị trí dự thính.
Còn Trúc Tuế thì chỉ nhướng mày lên với Tống Chân, vẻ mặt thoang thoảng ý cười.
Tống Chân cảm thấy bản thân có chút ngộ ra, nhưng đồng thời cũng không rõ lắm.
Tất cả các cơ quan trong Quân khu đều hoạt động độc lập, quy định chặt chẽ, rõ ràng, cấp trên và cấp dưới chỉ tồn tại quan hệ hạn chế, Trúc Tuế... Chắc sẽ không dùng thủ đoạn gì với thẩm phán đâu, nhỉ?
Đồng Nhu cảm thấy xấu hổ, nhất thời không nói gì.
Thẩm phán cũng không cho Đồng Nhu thời gian, uy nghiêm nói, "Nguyên cáo, xin mời trả lời."
Tống Chân: "..."
Đồng Vân: "..."
Tả Điềm ở bên cạnh Tống Chân, lặng lẽ làm động tác vỗ tay tán thưởng thẩm phán, cô nghe mất lời này cảm thấy thật sảng khoái.
Còn Đồng Nhu thì sắc mặt tái nhợt, lồng ngực phập phồng hồi lâu, sau khi được luật sư của mình trấn an hồi lâu, bà mới lần nữa hít sâu một hơi, miễn cưỡng nở nụ cười.
Ngoài mặt cười cười, nhưng trong tâm thì không, bà cắn răng nói từng chữ, "Không, có, phản, đối."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro