Chương 64
Đoàn người Mộ Chỉ Ly bước vào chiến trường thì luôn đi về phía trước.
Thiên Huyền chiến trường tựa hồ là phi thường lớn, mọi người đã đi hết ba canh giờ, nhưng vẫn là như cũ chưa nhìn thấy bóng dáng thành, điều này không khỏi làm cho trong lòng có bọn họ có chút lo lắng.
"Khoảng cách tới Thành này cũng quá là xa đi? Đi lâu như vậy rồi mà liền một chút bóng dáng cũng không thấy đâu". Cao Chính Thanh không khỏi oán giận nói. Bọn họ cũng không phải đi như tốc độ của người bình thường, vì mục đích mau chóng tìm được thành trì nên bọn họ cũng đã cố gắng hết sức, vậy mà ngay cả một chút dấu vết cũng không thấy.
Mộc Thiên Nam không khỏi nói: "Chúng ta vẫn là nhanh một chút đi thôi, thời gian bây giờ cách buổi tối cũng là không xa, buổi tối chiến trường Thiên Huyền yêu thú tràn lan, nếu là đến tối chúng ta vẫn không thể đến trong thành, vậy sẽ có nguy hiểm".
Ước chừng đến chạng vạng mọi người mới tới gần trước cửa thành, khi nhìn thấy cửa thành, mấy người nguyên bản trong lòng đang lo lắng cũng là đều để hết xuống.
Năm người chậm rãi đi tới phía trong thành, lúc này ở phía trong thành cũng đã có không ít người, nhìn thấy nhiều người ở bên trong thành đi lại, cảm nhận ở trên người họ tản mát ra hơi thở cường đại, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi cảm khái thực lực của nàng so với những người này thật đúng là không coi là cái gì.
Chỉ là mới vừa rồi trải qua, trong đoàn người bọn họ thì thực lực kém cỏi nhất cũng là Lăng Thiên Cảnh sơ cấp, đến Lăng Thiên Cảnh cao cấp chỉ có ba người, này một đội so với thực lực của họ thật đúng là đơn bạc vô cùng.
Trước mắt Thành này tựa hồ là vô chủ, tất cả mọi người ở trong đó đều tùy ý tìm cho mình chỗ ở, trước hết đám người Mộ Chỉ Ly cũng là tìm chỗ ở cho bọn họ, dù sao rất nhanh chóng sẽ có nhiều người tràn vào thành, nghĩ đến ý nghĩ của bọn hắn cùng bọn họ lúc trước cũng là giống nhau, nếu là bọn họ trước hết không tìm chỗ ở tốt... thì có thể tối nay bọn họ cũng chưa có chỗ ở.
Sau khi xử lý xong hết mọi việc, đám Hiên Viên Dật một nhóm năm người hướng tới tòa nhà có nóc dễ nhìn thấy nhất ở giữa thành, đây có thể coi là là trụ sở một phía của chiến trường Thiên Huyền, ở chỗ này bọn họ sẽ có được lệnh bài chứng minh cho thân phận của họ, đến lúc đó, cấp bậc thực lực của họ, số lượng yêu thú họ giết được cùng với vi tích phân*(tích góp) cũng sẽ được ghi chép lại, quan trọng nhất là... Bọn họ cho dù đang ở đâu cũng có thể biết được rất nhiều tin tức về chiến trường Thiên Huyền.
Đám người Hiên Viên Dật đều đã đi trước lấy thân phận bài rồi, mà Mộ Chỉ Ly vẫn còn đang đi trước nhìn cột thông báo. Tin tức ở trên cột này lộ ra có vẻ rất toàn diện, Mộ Chỉ Ly tinh tế nhìn câu chữ phía trên, đợi sau khi xem xong toàn bộ, nhìn chiến trường Thiên Huyền nàng cũng là có thêm chút hiểu rõ cụ thể.
Chiến Trường Thiên Huyền này nghe danh cũng như ý nghĩa, trọng điểm ở đây chính là hai chữ chiến trường, tức là chiến trường của con người và yêu thú, nghe nói đây là một phần vô cùng nhỏ của Thiên Huyền đại lục. Nhóm người này đưa yêu thú thực lực vô cùng cường hãn phong tỏa ở phiến không gian này, nếu không phải là bọn họ tồn tại cùng đại lục Thiên Huyền, thì sợ là đại lục Thiên Huyền cũng sẽ không có bộ dáng như hiện nay.
Số lượng yêu thú mà không gian chiến trường Thiên Huyền chứa được là có hạn, hơn nữa những yêu thú này vẫn muốn đi vào đại lục Thiên Huyền. Cũng bởi vậy, vài thập niên này các quốc gia đều tiến hành cuộc thi cả nước, đem lựa chọn tinh anh để đưa tới nơi này.
Một phần là vì tiêu diệt yêu thú với số lượng rất nhiều này, mặt khác là để cho các đại môn phái chọn đệ tử, chuyện này đã có từ lâu, mà không gian này cũng đã tồn tại hơn mười vạn năm.
Nơi này cạnh tranh rất đơn giản, chém giết yêu thú càng nhiều, cấp bậc và thực lực của yêu thú càng mạnh thì tích phân của ngươi càng cao, cuối cùng người có tích phân cao nhất chính là quán quân! Nếu đạt được có thể tùy ý lựa chọn môn phái để gia nhập, mà quốc gia của người đó cũng sẽ nhận được thật nhiều tài nguyên. Đương nhiên, đây cũng không phải chỉ lựa chọn một mình quán quân, mà được đề cử sẽ có một trăm người.
Người khác cũng vô cùng có khả năng tiến vào môn phái, chỉ là địa vị của họ tất nhiên sẽ kém hơn những người có xếp hạng trong một trăm danh bài, cho dù là ở cùng môn phái thân phận và đãi ngộ cũng không thể giống nhau.
Thời gian ba năm, tại không gian tràn ngập yêu thú nguy hiểm hoành hành, làm được những việc đó cũng không phải là dễ dàng, huống hồ yêu thú chính là kẻ thù công khai, nhưng xung đột giữa người với người ở trong đó lại làm cho người ta sợ hãi.
Mộ Chỉ Ly đem tài liệu xem xong mới thôi, đám Hiên Viên Dật cũng nhận hết thân phận bài rồi, hiện tại đều muốn đi kiểm tra thực lực của bọn họ, truyền vào trong thân phận bài.
"Chỉ Ly, thân phận bài chúng ta đã xem xét kỹ rồi, ngươi cũng mau đi thôi!" Hiên Viên Dật nhìn hướng bọn họ đi rồi nói với Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chi Ly gật đầu: "Ta đi bây giờ!" Giọng nói vừa nói ra đã nhanh chóng hướng tới phía trước sân khấu đi đến.
Nơi nhận thân phận bài chính là một cái máy, lúc này có ba cái máy cùng đặt ở sân khấu, hiển nhiên tại nơi này không có người phục vụ cho ngươi, nếu không nhiều người như vậy không phải là muốn làm cho người ta mệt chết
Lúc này, trước mặt ba cái máy kia cũng có không ít người xếp hàng, Mộ Chỉ Ly cũng theo sau xếp hàng, cũng may tốc độ này coi như nhanh, kỳ thật rất đơn giản, đưa tay của mình đặt ở phía trên máy móc kia, tự thân đưa vào thiên lực, sau đó ở bên chỗ lõm ở vách kia sẽ xuất hiện một khối ngọc bội nhẵn nhỏ màu đen, đó chính là thân phận bài.
Trong lúc xếp hàng, Mộ Chỉ Ly nhìn vài người nhận thân phận bài, trong lòng cũng âm thầm xúc động, thế giới này thật sự là thần kỳ, nàng nghĩ không ra cái loại máy móc kia làm thế nào lại biết tên của bọn họ. Năng lực của người phát minh ra cái máy này thật đúng là rất cường.
"Không biết Vũ có thể làm được những chiếc máy như thế này không? Nàng lợi hại như vậy chắc cũng không thể làm khó được nàng." Mộ Chỉ Ly trong lòng suy nghĩ bất giác trên môi cười khẽ.
Thiên Nhi cười nói: "Lúc các ngươi tham gia cuộc thi cả nước, các quốc gia đều đã đem lý lịch của các ngươi nộp lên, nơi này biết cũng không lạ".
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly mới bừng tỉnh ngộ ra, gật đầu: "Thì ra là thế, ta còn nghĩ tự nó biết được".
"Thiên Nhi, ngươi đối với chiến trường Thiên Huyền có hiểu biết gì?"
"Nơi này ta đã từng tới, đối với nơi này coi như ta cũng có chút hiểu biết".
Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra một tia kỳ quái: "Ngươi đã từng tới nơi này? Nơi này không phải đều đem yêu thú phong tỏa ở không gian này sao? Ngươi làm thế nào mà rời đi khỏi nơi này được?" Nàng nguyên bản chỉ là thuận miệng hỏi, không nghĩ tới Thiên Nhi đã thực sự đến đây.
"Ha ha, cô nãi nãi ta đây cũng không phải là yêu thú tầm thường, ngươi phải biết rằng ta chính là thần thú nha! Long tộc ở trong yêu thú là chủng tộc cường đại nhất, cấm chế này chỉ có hiệu lực đối với yêu thú có huyết thống thấp hèn, đối với ta thì không có lực ràng buộc gì"
" Oa Thiên Nhi tỷ tỷ thật lợi hại. Vậy ta cũng có thể tự do ra vào sao?" Phượng Phượng nghe nói như vậy cũng hứng thú bừng bừng.
" Hừ có gì ghê ghớm, ta cũng có thể đi" Bụi Thái Lang không chịu kém cạnh hất hàm kêu ngạo nói.
Một người hai thú đều nhìn nó cùng nói ra một câu:" Ngươi biết nguồn gốc của bản thân là yêu thú nào sao?"
Bụi Thái Lang sửng sốt sau đó cụp tai ủ rủ nói "Ta không biết " nhưng ngay sao đó cũng đánh máu gà như nhau khí thế dâng trào "Chờ bổn đại gia cường đại thì cái kết giới này làm khó được ta sao?"
"Đúng vậy Bụi Thái Lang lợi hại nhất" Mộ Chỉ Ly nhanh chóng khích lệ sau đó tiếp tục hỏi Thiên Nhi về chiến trường.
"Tại không gian này vừa lúc yêu thú đa dạng, ta cũng có thể nhân cơ hội này chém giết thật nhiều yêu thú, kể từ đó yêu linh của ngươi có thể mau chóng khôi phục" Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ từng quên, chỉ là trước kia thực lực của nàng quá yếu, ở đại lục Thiên Huyền chém giết yêu thú cấp bậc cũng không cao, mặc dù có Thiên Vũ giúp đỡ nhưng đây cũng là trách nhiệm, lời hứa của nàng.
Lúc trước chuyện này chỉ là một cuộc giao dịch, nhưng sau khi bọn họ ở chung, hiện tại từ lâu đã không còn là một cuộc giao dịch, mà là từ trong lòng nàng muốn làm chuyện như vậy vì Thiên Nhi.
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, Thiên Nhi cũng không có nói tiếp, chỉ là trong lòng cảm thấy cảm động, tất nhiên nàng cũng không quen như vậy, lập tức đổi đề tài: "Chỉ Ly, hiện tại tới chiến trường Thiên Huyền cũng có thể đưa Bụi Thái Lang cùng Phượng Phượng đem ra ngoài, thực lực hiện tại của cả hai đều không tồi, đi ra sẽ không gây thêm phiền toái cho ngươi, huống chi ở trong này tiến hành chiến đấu nhiều cũng sẽ tốt hơn cho chúng nó".
"Được, ta biết". Bởi vì không thể giải thích được chuyện Bụi Thái Lang làm sao đột ngột xuất hiện, còn Phượng Phượng tuy cùng Vũ có khế ước. Nhưng nó dù sao cũng là phượng tộc, khó có thể đảm bảo sẽ không có người chú ý dẫn đến phiền phức nên sẽ cùng Bụi Thái Lang vẫn đứng ở trong Thiên Sát cổ giới, hiện tại đi tới Thiên Huyền chiến trường, điều cố kỵ này cũng có thể buông xuống.
Nhưng có vẻ như từ lúc nàng đến thế giới này thì rắc rối sẽ không từ bỏ nàng, luôn sẽ có những người ăn no rữ mỡ tự tìm phiền toái. Nàng mắt lạnh nhìn nử tử ngã xuống trước mặt, mặc kệ mọi người vậy quanh ồn ào nghị luận, trong lòng không cấm được mà cảm thán thật sự là hoài niệm ngày tháng êm đềm trước kia.
Vốn dĩ là theo đội ngũ phía trước không ngừng di chuyển, Mộ Chỉ Ly cũng đi tới phía trước máy móc, ngay tại lúc nàng đang chuẩn bị đặt tay lên, một đạo thân ảnh màu xanh biếc cũng xuất hiện ngay trước mặt nàng.
"Để ta trước". Nữ tử hoàn toàn không thèm để ý tới người phía sau, tự ý chen vào trước mặt Mộ Chỉ Ly, mà theo sau nàng còn có năm người, lần này tất cả mọi người đều đứng trước mặt Mộ Chỉ Ly.
Nhìn thấy chuyện như vậy, khuôn mặt Mộ Chỉ Ly nguyên bản bình thản lúc này cũng lộ ra thái độ không thích: "Ta nói, các ngươi chen ngang."
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, nữ tử chen ngang trước mặt cũng quay đầu lại, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt mang theo một tia khinh thường: "Làm sao vậy? Ta có việc gấp, để cho ta đặt tay trước một chút cũng không được sao?"
Nếu đối phương thật sự có việc, Mộ Chỉ Ly cũng không ngại chờ thêm một chút, chỉ là nhìn thấy tia cười nhạo rõ ràng trong mắt đối phương, người ngốc cũng có thể nhìn ra là nàng nói dối.
"Ta cũng đang rất gấp, ngượng ngùng rồi, tại nơi công cộng như thế này vẫn là nên chú ý khí độ một chút vẫn hơn." Sắc mặt Mộ Chỉ Ly lạnh nhạt, từng câu từng chữ gay gắt phản bác, nói cũng không cần nhìn đến biểu tình của nàng kia, trực tiếp đi tới phía trước nữ tử
Nữ nhân kia tức khắc sắc mặt không tốt, một tay khoát lên vai Mộ Chỉ Ly: "Ngươi tốt nhất nên xem xét một chút, nếu không hôm nay xảy ra chuyện gì thì tự ngươi phải gánh chịu hậu quả".
Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên, mỉm cười, trên mặt không chút che giấu sự trào phúng đối với nữ tử: "Chỉ bằng ngươi? Có tư cách gì làm cho ta phải gánh hậu quả?"
"Ngươi..." Đầu tiên, nữ tử tức giận không thể kìm chế, bất quá tiếp theo đã nở nụ cười: "Ta không có tư cách? Một cái Lăng Thiên Cảnh sơ cấp trung cấp cũng dám nói xằng nói bậy? Ta xem ngươi không muốn sống nữa rồi!"
Mộ Chỉ Ly khoát tay chặn lại, khuôn mặt không có bởi vì lời nói của nữ tử mà chịu chút uy hiếp: "Nếu ngươi cứ nói những lời vô nghĩa như vậy, vẫn là không cần lãng phí thời gian của ta như vậy."
Ngay lúc nữ tử tức giận hết mức, Mộ Chỉ Ly vẫn như trước, lấy thân phận bài đem ra trong tay, chất liệu gỗ của thân phận bài này tất nhiên cực kỳ kỳ lạ, vào tay ấm áp, còn cứng rắn và lạnh lẽo hơn ngọc bội vài phần, ở mặt trước này rõ ràng viết tên Mộ Chỉ Ly, nhìn thấy thân phận bài trong tay, Mộ Chỉ Ly cũng gật gật đầu, quả nhiên không đơn giản, đem thân phận bài để vào trong túi Càn Khôn liền xoay người đi tới, đúng là không thèm liếc mắt nhìn nàng kia lấy một cái.
"Này, ngươi đứng lại đó cho ta!" Nữ tử tức giận nói, đồng thời kiếm đã từ trong vỏ rút ra, hướng tới gáy của Mộ Chỉ Ly tấn công.
Cảm nhận được kiếm khí dày đặc kia, Mộ Chỉ Ly cúi người một cái đem chiêu kia tránh đi, đồng thời phóng ra ngân châm.
Nàng kia không nghĩ tới tốc độ phản ứng của Mộ Chỉ Ly lại nhanh như vậy, ngay lúc nàng phản ứng lại cũng chỉ ngăn được mấy cây ngân châm, còn lại đều đã đâm vào trong cơ thể của nàng.
Mộ Chỉ Ly quay đầu lại, vẻ cực kỳ âm trầm nói "Ngươi muốn chết!"
Nữ tử nhìn thấy bộ dáng Mộ Chỉ Ly như vậy, không khỏi cười lạnh một tiếng: "Ta xem như là ngươi đã muốn chết rồi! Chưa từng có người như nào không để cho ta mặt mũi, hôm nay là ta muốn cho ngươi biết kết cục của người đắc tội với ta."
Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly nét trào phúng càng sâu: "Cái này còn phải nhìn xem ngươi có bản sự làm được như thế không."
"Lời này của ngươi là có ý gì?"
Đối với câu hỏi của nữ tử, Mộ Chỉ Ly cũng mặc kệ, thẳng tay đưa ra đếm: "Ba"
"Hai"
"Một"
"Rầm!" Âm thanh vật nặng rơi xuống vang lên, mọi người kinh hoàng phát hiện nữ tử trước kia đang mạnh khỏe nhưng đến thời điểm Mộ Chỉ Ly đếm đến một đã không thể khống chế mà ngã xuống mặt đất, việc này phát sinh quá mức đột nhiên, đến cả bằng hữu phía sau của nàng cũng không kịp đỡ lấy nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro