Chương 56
Sau khi kết thúc, có người vui mừng có người lo, một nửa người hôm nay cũng sẽ rời đi, bọn họ dĩ nhiên đánh mất tư cách tiếp tục đi tiếp.
Mà trong năm người La Thiên Thành bọn họ, có Mộ Chỉ Ly, Mộ Vũ Hoài cùng với Tô Dự là ba người ở lại, thành tích này tuy nói không phải là quá tốt, nhưng cũng không tệ rồi, rất nhiều tiểu thành trì đều là toàn quân bị loại, vì thế giống như thành La Thiên ngược lại trở thành tiểu thành trì nổi bật
Dựa theo quy định, tuyển thủ bị loại sẽ phải đi ra, các tuyển thủ tỷ thí bọn họ cũng không có tư cách quan sát, nếu muốn biết rõ kết quả mà nói, chỉ có thể ở trong khách sạn tại Hoàng thành.
“Chỉ Ly, Vũ Hoài ca, ta đây đi trước rồi, hai người các huynh phải cố gắng lên nha!” Mộ Chí Cương vỗ bả vai của hai người nói, ra tay rất nặng thực sự thể hiện rõ trong lòng hắn nặng trĩu, giọng nói có vẻ ảm đạm: “Cố gắng lên, làm vẻ vang gia tộc!”
“Ta biết rồi” Mộ Chỉ Ly hai mắt nhìn thẳng Mộ Chí Cương, trong mắt là nồng đậm kiên kịnh, bất kể lần cạnh tranh này kịch liệt thế nào, nàng nhất định sẽ thắng, không tiếc bất cứ giá nào!
Bốn ngàn người là một con số khủng, nhưng hiệu suất Hoàng gia làm việc cũng cực cao. Mọi người đem ánh mắt lần nữa chuyển hướng về phía Hiên Viên Long trên đài cao, tỷ thí hôm nay dĩ nhiên không chỉ có một màn, an bài kế tiếp chắc hẳn cũng đã rõ rồi.
Nhìn thấy ánh mắt nóng rực của mọi người, Hiên Viên Long cũn là đứng dậy, một ỗ long uy từ trên người hắn phát ra, khóe miệng ẩn có chút vui vẻ: “Sau vòng tỷ thí thứ nhất, vòng tỷ thí thứ hai sắp bắt đầu.
Ta muốn nói cho mọi người chính là địa điểm tỷ thí vòng thứ hai cũng không phải ở sân tỷ võ này, mà là ở những chỗ khác.”
Mọi người ở đây vẫn còn trong thời điểm nghi hoặc, Hiên Viên Long mở miệng lần nữa: “Lần tỷ thí thứ hai này ở bên trong dãy núi, cuộc thi đấu cả nước này tất cả chỉ có hai đợt tỷ thí, đợt thí hai bốn ngàn người các vị sẽ đồng loạt tiến vào bên trong dãy núi, mỗi người sẽ nhận được thẻ bài thân phận của mình, mà ở bên trong dãy núi các vị nhất định phải cướp lấy thẻ bài thân phận của người khác.
Cướp được thẻ bài thân phận càng nhiều, xếp hạng các vị càng cao, năm người xếp hạng cao nhất sẽ là người thắng dành vào cuộc thi đấu cả nước.”
Hiên Viên Long lời ý mà ý nhiều đem quy tắc cuộc thi nói ra, không thể không thừa nhận phương thức tỷ thý này rất kỳ lạ, hơn nữa cũng là tiến hành công bằng, tại bên trong dãy núi bất kẻ ngươi dùng phương pháp gì, hoàng gia cũng sẽ không hỏi đến, bọn họ chỉ cần thấy kết quả cuối cùng mà thôi.
“Lần này quả thật là một màn long tranh hổ đấu đây!” Mộ Chỉ Ly cảm khái, tuy còn chưa tiến vào bên trong dãy núi, nàng đã có thể đoán trước mức độ khó khăn của đợt tỷ thứ thứ hai này, sợ là trong đó còn có không ít người phải chết đây.
Trên mặt Tô Dự cũng lộ ra vẻ lo lắng: “Chỉ Ly, một khi tiến vào bên trong dãy núi, người của thành Khâu Lũy nhất định sẽ ra tay với chúng ta đấy!” Bọn họ chỉ có ba người mà thôi, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng không mạnh hơn so với đối phương
“Không riêng gì ra tay với chúng ta, mục tiêu đầu tiên cướp đoạt của bọn cũng chính là chúng ta! Nhưng muốn từ trong tay của chúng ta cướp lấy thẻ bài thân phận, cũng không phải đơn giản như vậy!”
Thấy Mộ Chỉ Ly không chút lo lắng nào, Tô Dự cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng không nói gì thêm, hiện tại hắn đã cùng Mộ Chỉ Ly đứng trên một đường thẳng, cho dù hiện tại hắn rời đi, người của thành Khâu Lũy cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên hắn lựa chọn tin tưởng Mộ Chỉ Ly.
Lúc này thì bọn họ đã đứng bên trong truyền tống trận, thời điểm truyền tống lại là từng thành trì một truyền tống, hơn nữa cái này cũng có điểm tốt, cho nên trước mắt bọn họ chỉ có đúng ba người. Như vậy may mắn hơn sao với việc gặp người của Khâu Luỹ thành.
.............................
Phía tây Hoàng Thành, nơi xa hoa truỵ lạc nhất. Nơi đây không gì không có, mỹ nữ, ca kỹ, đổ phường, y phục, ăn uống..... Là thiên đường của kẻ có tiền. Đây cũng là một trong nhiều cứ điểm cở sở, thành lập tại Lăng Thiên quốc.
Đi vào một đổ phường, bên trong người người đông nghịt, thanh âm ồn ào có người la hét, cười lớn, gào khóc.... Tuy vậy bên trong vẫn rất trật tự không hề có người bởi vì thua mà quấy phá.
Bên trên náo nhiệt nhưng ít ai biết phía dưới chân bọn họ còn có một kiến trúc bên dưới lòng đất.
Trong một căn phòng rộng lớn, bên trong ngồi hơn trăm người. Đây là các phân đường đường chủ tại các khu vực rải rác trên Đại Lục, quản lý thế lực ở khu vực đó.
"Bành~~" cánh cửa phòng họp mở ra. Tiếng xì xào bàng tán trở nên im phăng phắc.
Bước vào là một nam tử áo đen, viền bạc được thêu rất tinh mỹ, trên mặt đeo chiếc mặc nạ kiểu dáng dữ tợn làm bằng bạc. Trên người toả ra khí áp hùng hậu để những người ở đây phải đứng dậy nhưng chỉ cuối đầu không dám nhìn thẳng. Hắc y nam tử chính là Quân Thiên Vũ.
Đi theo sau lưng Quân Thiên Vũ là hai nam hai nữ. Đây là tứ đại đường chủ, là người bên cạnh Quân Thiên Vũ, cũng rất được tin tưởng. Mỗi người quản lý một bộ phận riêng biệt theo thứ tự:
Trương Nhân-Phóng đoàn trưởng dong binh đoàn Thiên Lang.
Ân Bàng-Phó các chủ Thiên Công các
Diệp Kinh Hồng-Ám môn phó môn chủ
La Mạn Nhã-Phụ trách về mặt kinh thương, quản lý các sản nghiệp
Quân Thiên Vũ bước đến chủ vị ngồi xuống, bốn vị đường chủ cũng vào vị trí của mình.
Nhìn một vòng trong phòng hơn trăm người, ánh mắt bình tĩnh hỏi " Tất cả mọi người đều đến động đủ hết chưa?"
Diệp Kinh Hồng đứng ra trả lời " bẩm các Chủ, ngoại trừ những phân đường chủ ở quá xa hoặc phân đường mới thành lập cần ổn định thì mọi người đã đến đông đủ"
"Rất tốt, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp" vừa nói xong lại đưa mắt nhìn La Mạn Nhã
La Mạn Nhã hiểu ý lấy ra một chồng giấy, đứng dậy bắt đầu phân phát cho mọi người. Sau đó nói "Đây là kế hoạch phát triển mới của chúng ta trong những năm tới...... "
Cuộc này kéo dài đến ba ngày, bên trong tài liệu là kế hoạch phát triển thế lực sau này.
Bản kế hoạch này đã tốn khá nhiều công sức của nàng, ai bảo nàng không chuyên về lĩnh vực kinh doanh, nàng chỉ có thể cung cấp kiến thức và tài nguyên cho bọn họ. Bởi vì sau khi Mộ Chỉ Ly bước vào Chiến Trường Thiên Huyền thì nàng cũng sẽ 'bế quan tu luyện' cho nên công việc kế tiếp phải xem bọn họ làm được đến đâu. Có lẽ nàng xứng đáng với thân phận 'phủi tay chưởng quầy'
Ba ngày trôi qua rốt cuộc cuộc họp kết thúc, trước khi ra khỏi gian phòng tất cả tài liệu trên tay mọi người đều phải bị đốt bỏ. Chỉ trong chóc lát trong phòng chỉ còn là năm người.
"Có tin tức gì về Lôi gia, Bạch gia không?" Sau một lúc trầm tư Quân Thiên Vũ mở miệng hỏi.
"Các chủ thứ lỗi, mặt dù chúng ta đã để người nằm vùng tại Lôi gia nhưng vẫn chưa có tin tức hữu dụng. Máy nghe lén cũng không thể nào đặt ở những nơi trọng điểm do không được tiếp cận" Diệp Kinh Hồng cúi thấp đầu nói. Qua thời gian lâu như vậy mà nàng cũng không có tin tức gì đáng hữu ích cũng thật là vô dụng rồi. Trên mặt hiện lên vẻ ái náy.
Quân Thiên Vũ thở dài, nói không thất vọng là giả nhưng nàng cũng biết đây không phải dễ dàng "Không phải lỗi của ngươi. Tiếp tục cho người vào sâu thâm dò, để bọn họ cẩn thận một chút. Lôi gia tuy rằng ngông cuồng tự cho là đệ nhất thế gia nhưng cũng không phải lũ ngốc, nếu không cũng đã không truyền thừa qua nhiều đời trở thành đại thế gia"
"Các chủ, lần này Chiến Trường Thiên Huyền mở ra, các đệ tử của các gia tộc đều sẽ đi vào lịch. Đây là danh sách người của Lôi gia sẽ đi" Diệp Kinh Hồng lại đưa ra một trang giấy cho Quân Thiên Vũ.
Đây là một danh sách, bên trong có hai mươi mấy người bên trong gồm có tên, tuổi, cảnh giới, hệ nguyên tố.... Đều được ghi rõ ràng. Người có cảnh giới cao nhất là Cực Phong cảnh, thấp nhất cũng là Lăng Thiên cảnh đỉnh phong. Không hổ là thế gia.
"Người của chúng ta tiến vào chiến trường là bao nhiêu?"
"Tin tức từ các nơi báo lại, có khoảng mười lăm người, đều là riêng lẻ ở các quốc gia, khi đến chiến trường sẽ tụ họp lại"
Quân Thiên Vũ phất tay, trên bàn xuất hiện mười lăm cái túi càng khôn. "Bên trong là đan dược, vũ khí... Đầy đủ bọn họ ở chiến trường ba năm. Trong đó còn có ba quả bom uy lực cực mạnh dùng để bảo mệnh trong mỗi túi. Còn có, nếu gặp phải người của Lôi gia thì giết chết."
Sau đó lại lấy ra năm rương vũ khí " sau khi ta 'bế quan' mọi việc ở đây gia cho các ngươi. Đây là vũ khí ta chế tạo ra, có thể phát ra gấp ba lần uy lực của người sử dụng, phân phát tốt cho các huynh đệ. Nhưng nên nhớ rõ thực lực của bản thân mới là trọng yếu"
Vừa nói xong, thân ảnh cũng đã biến mất trước mặt bốn người
......................
Trong hoàng cung. Ba ngày tranh đấu tại núi Quyết Thắng qua đi.
Sau khi tất cả tỷ võ chấm dứt, Hiên Viên Long cười nói: “Năm người đứng đầu đã được xác định, năm người này không phân thứ hạng, đều cùng một bậc, theo thứ tự là: Hiên Viên Dật, Mộ Chỉ Ly,Nguyễn Ngọc Hành, Mộc Thiên Nam, Cao Chính Thanh!”
Hiên Viên Long ngồi trên long ỷ, trước mặt hắn là năm người đứng theo thứ tự, nhìn năm người trẻ tuổi này, trên mặt Hiên Viên Long cũng mang theo nụ cười.
“Các ngươi biểu hiện vô cùng tốt, làm cho ta có chút kinh ngạc.”Hiên Viên Long cười nói, mặc dù long uy vẫn như cũ, nhưng đã thêm mấy phần hiền từ.
“Nhất là Mộ Chỉ Ly” Hiên Viên Long ngừng một chút nói: “Biểu hiện của ngươi đã phá vỡ nhận thức của ta, hoàn toàn xứng đáng là Tu Luyện Giả thiên tài nhất mà ta từng biết.” Những lời này là xuất phát từ nội tâm Hiên Viên Long, coi như là Hiên Viên Dật, cũng không thể dùng thực lực Lăng Thiên cảnh sơ cấp chiến thắng được Sở Vân ở Lăng Thiên cảnh đỉnh phong.
Ánh mắt của đám người Hiên Viên Dật cũng rơi xuống người Mộ Chỉ Ly, ngay lúc đó bọn họ đang tỷ thí nên đối với tình hình cụ thể lúc đó cũng không rõ ràng lắm, có điều bọn hắn cũng có thể cảm nhận được lực phá hoại kinh khủng kia, đúng là so với thứ bọn hắn tạo thành thì vô cùng cường hãn.
Huống chi thực lực của Sở Vân bọn hắn đều biết rõ, Mộ Chỉ Ly có thể chiến thắng Sở Vân, điều này có thể chứng minh đươc rất nhiều chuyện. Trong số bọn hắn Mộ Chỉ Ly là nhỏ tuổi nhất, nhưng bọn họ ai cũng không để ý đến tuổi của nàng.
“Hoàng thượng quá khen.”
Thấy vậy, nụ cười trên mặt Hiên Viên Long càng sâu: “Hôm nay ta gọi các ngươi tới đây là có một sứ mạng muốn giao cho các ngươi.”
“Chuyện này thuộc về cơ mật, trừ nhân sĩ nội bộ cùng các thành chủ, thì những người khác đều không biết. Các ngươi biết tại sao sau mỗi lần tổ chức cuộc thi của cả nước đều chọn năm người đứng đầu không? Mà năm người này sau đó đã đi đến chỗ nào không?”
“Bọn họ gia nhập môn phái?” Nguyễn Ngọc Hành hỏi, bọn họ lúc đầu hiểu là, người có biểu hiện ưu tú nhất có thể gia nhập môn phái, chẳng qua là sau khi nghe được lời của Hiên Viên Long thì bọn họ hiểu rằng chuyện không đơn giản như vậy.
Hiên Viên Long lắc đầu: “Bọn họ gia nhập môn phái, không sai, nhưng không phải sau khi thi xong cuộc thi của cả nước là đã có thể gia nhập môn phái. Môn phái cường đại như thế nào có lẽ các ngươi không thể nào tưởng tượng được, muốn gia nhập môn phái đầu tiên là phải thông qua cuộc thi của cả nước, mà đó mới chỉ là bước thứ nhất, sau đó các ngươi sẽ gia nhập chiến trường Thiên Huyền, ở nơi đó thực lực của các ngươi có thể nhanh chóng tăng lên, cũng sẽ cho các ngươi biết các ngươi căn bản không được coi là thiên tài!”
Trên mặt của mọi người đều xuất hiện tia nghiêm trọng, hiển nhiên đến bây giờ bọn hắn cũng không biết chuyện này, có điều cũng là ngoại trừ Mộ Chỉ Ly, từ chỗ Quân Thiên Vũ nàng đã biết được điểm này, chẳng qua là hiện tại rõ ràng hơn thôi!
“Nguyên nhân chọn lựa năm người là vì Thiên Thăng quốc của chúng ta chỉ có năm chỉ tiêu! Sự khổng lồ của Thiên Huyền Đại Lục vượt xa khỏi tưởng tượng của các ngươi, ở trên đại lục này cò ngàn vạn quốc gia, mà Thiên Thăng quốc của chúng ta bất quá chỉ là một cái trong số đó thôi!
Ở trong mắt các ngươi, Thiên Thăng quốc của chúng ta đã rất lớn rồi, thật ra thì không phải vậy. Trong những môn phái kia, tùy tiện lấy một người cũng có thể hủy diệt cả quốc gia này, thực lực Cực Thành cảnh ở trong môn phái căn bản không coi là cái gì cả! Chiến trường Thiên Huyền cũng là một phương pháp để các môn phái thu nhận thành phần mới, ở đó thực lực của các ngươi có thể nhanh chóng được đề cao, chỉ là các ngươi cũng có trách nhiệm của mình!”
“Trách nhiệm gì?” Hiên Viên Dật hỏi.
“Yêu thú tràn lan Thiên Huyền Đại Lục, mỗi quốc gia đều có rất nhiều người chịu trách nhiệm săn giết yêu thú, dù sao số lượng yêu thú quá nhiều, cuộc sống của mọi người sẽ bị ảnh hưởng, mà chiến trường Thiên Huyền, chính là chỗ để các ngươi tiêu diệt yêu thú!”
“Chẳng lẽ môn phái chọn trong chúng ta xem người nào giết được nhiều yêu thú hơn?” Nguyễn Ngọc Hành cau mày hỏi.
Nghe vậy, Hiên Viên Long gật đầu, sau đó lại lắc đầu, khiến cho năm người bọn họ càng thêm khó hiểu.
“Đây là một phương diện không tệ, nhưng cũng không hoàn toàn đúng như vậy. Ở trong chiến trường Thiên Huyền, các ngươi không chỉ dựa vào năng lực của mình để cố gắng giết yêu thú, đồng thời còn phải đề phòng những người của quốc gia khác. Dù sao sự cạnh tranh giữa các quốc gia là vô cùng khốc liệt, ở trên thế giới này đôi khi người so với yêu thú còn nguy hiểm hơn, các ngươi nhất định phải cẩn thận.
Chiến trường Thiên Huyền rất thần kỳ, ở đó nơi đâu cũng có nguy hiểm, cũng có rất nhiều kỳ ngộ, nếu như các ngươi vận khí tốt có thể tìm được chúng, thì một năm các ngươi ở đó tiến bộ còn lớn hơn các ngươi tu luyện bình thường mười năm, kết quả cuối cùng như thế nào còn phải xem chính bản thân của các ngươi!
Thực lực bản thân cường đại, tranh thủ được môn phái chọn trúng, như vậy các ngươi mới chân chính là cá chép vượt long môn, không chỉ có thế, các ngươi còn là anh hùng của Thiên Thăng quốc chúng ta!” Hiên Viên Long lộ ra vẻ hết sức kích động, bây giờ hắn cũng không xem năm người bọn họ là quân thần, mà đem bọn họ trở thành người có địa vị ngang hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro